Tập 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đứng lên đi. Trẫm đã quát mắng gì các ngươi đâu" Nói xong cậu cưỡi lên con ngựa trắng nhìn rất oai phong của mình. Khải quay qua nhìn Bạch Lộ, rồi nói:
- Bắt cô ta mang về hoàng cung!

Đám lính tuân lệnh làm theo bắt giữ Bạch Lộ lại. Cô cau mày la làng lên:
- Buông ra! Buông ra! Làm trò gì vậy?
Cô mạnh mẽ vùng vẩy đạp tứa lung tung khiên hai tên lính kia đau đớn buông cô ra. Cô dùng hết sức chạy. Vương Tuấn Khải phi ngựa đi hướng ngược lại cùng mấy tên hộ tống mặc kệ Bạch Lộ. Còn Vương Nguyên cưỡi con ngựa của mình về phía cô đang chạy. Sức người sao chạy bằng sức ngựa, thế là Nguyên đã đuổi kịp cô. Anh ta cúi xuống, chụp lấy cổ áo cô nhấc bổng lên như một đồ vật nhẹ tênh thảy lên con ngựa và ngồi trước mặt anh. Bạch Lộ mặt trắng toát không còn giọt máu, cô không ngờ Nguyên lại mạnh như vậy.
- Không phải! Không phải. Đây không phải Vương Nguyên hay Vương Tuấn Khải. Đây chỉ là người giống họ thôi. Quá giống. Giống tất cả các nét. Nhưng đây không phải tính cách họ. Không phải..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net