Fantasy BoY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


PHẦN III : NHÀ MỚI VÀ "TRƯỜNG" MỚI

Về đến "nhà" , cậu thấy choáng ngợp hoàn toàn . Ngôi nhà của người đàn ông này hoàn toàn mang một thứ không khí mà cậu chưa bao giờ cảm thấy khi ở trong nhà của The Father , đó là "ấm cúng". Người đàn ông ấy đứng trước mặt cậu và nở nụ cười thân thiện , cũng là thứ mà cậu chưa bao giờ thấy trên khuôn mặt của The Father , nói với cậu :

- Bác là Andrew , bác làm Quản lý ở tiệm đồ ăn nhanh The Popeyes . Cháu có lẽ cũng nên giới thiệu về bản thân đi chứ nhỉ ?

Cậu bé ngơ ngác nhìn Andrew , chớp hai đôi mắt to tròn của cậu là lên tiếng :

- Cháu là Soleca , 13 tuổi...........Và cháu có thể học đến chương trình trung học phổ thông.

Andrew im lặng , muốn hỏi cậu thêm một số thứ nhưng lại sợ cậu bé buồn nên thôi. Ông thở dài , nhìn cậu bé một lúc rồi nói :

- Bác sẽ sắp xếp cho cháu một phòng ngủ.......Và mai bác sẽ đăng kí nhập học cho cháu ở trường phổ thông cơ sở Middle Town !

Tối hôm ấy , Soleca ngủ trong căn phòng của cậu con trai của bác Andrew. Trong khi dọn phòng bác ấy kể , cậu ấy đã lên thành phố và không liên lạc gì từ rất lâu rồi , Andrew kể xong thì bác ấy vội quay đi , nói với cậu trong khi đang đi xuống tầng :

- Phòng để hơi lâu rồi , có gì bất tiện thì cứ nói với bác nhé !

Cậu chỉ im lặng , không nói gì , nhẹ nhàng lên giường đi ngủ. Sáng hôm sau , cậu cùng Andrew đến trường Middle gì gì đó . Thú thật , bản thân cậu cảm thấy khá hứng thú với "trường mới" . Sau khi cãi nhau kịch liệt với ai đó có vẻ quan trọng , Andrew bước ra với vẻ mặt hài lòng và cười khì khì với cậu :

- Hừm...Soleca nhỉ ? Cháu sẽ học ở lớp 7 tầng 2 ngay tòa nhà này . À mà quên 7B nhé , c.......nhóc ! Buổi trưa bác sẽ đón nhé !. Andrew gọi với lại Soleca , khi mà cậu đang chạy lên tầng .

Với sự háo hức đáng lẽ không nên có , cậu mở cửa và khiến cái cửa có thể bật tung ra , với khuôn mặt háo hức nhìn vào lớp.Ái chà , toàn những thứ cậu chưa bao giờ thấy như là cái tử lớn có nhiều ngăn , rồi giá treo cặp sách với những cái cặp đủ hình thù , và ......

- Chào em ! Em là học sinh mới nhỉ ?

Soleca tỉnh khỏi giấc mơ màng kia , quay ra nhìn thì thấy có một ông chú đang cúi xuống và cười với mình. "Em có thể lên đây , và giới thiệu một chút về bản thân cho các bạn không nhỉ ?"-ông chú kia nói tiếp. Cậu đi lên bục giảng và bắt đầu nói :

- Chào ! Tớ là Soleca.....13 t...

Và tức thì có tiếng cười phá lên ở phía cuối phòng học.

- Mọi người..... á há há .........nghe tên nó kì không kìa...... cả cái giọng như thiếu nữ kia nữa ! Tỡ nà Soneca.......á há há!

Ông chú kia thét lên :

- Daniel ! Trật tự ! Đừng có cười nhạo cậu ấy như thế !

Tên béo kia lập tức im bặt. Ông chú kia quay ra nói tiếp chỉ cho cậu về phía chỗ cậu ngồi và chỉ thở dài một cách chán nản . Cậu vừa đi vừa nghe thấy tiếng khúc khích ở phía bên tay phải cậu , cậu quay ra thì thấy tên béo kia đang ưỡn ẹo làm trò chọc cười mấy thằng bạn của nó. Cậu nghĩ thầm rằng có lẽ suy nghĩ tuyệt đẹp về ngôi trường này là sai chăng ? Sau buổi tập trung hôm nay thì cậu đã biết ông chú kia là thầy giáo của mình , dạy môn Toán , tên là Arthur . Cậu ra về trong suy nghĩ lung lay về ngôi trường tuyệt vời mà cậu đã tưởng tượng . Ngồi trên xe , bác Andrew hỏi cậu nhiều thứ và để làm bác ấy vui thì cậu đã bày ra bộ mặt rất là giả trân , nói chuyện với bác Andrew một thái độ rất chi là lạc quan . Và cậu ăn tối cũng với khúc mắc trong lòng về ngôi trường ấy và đồng thời nghe bác Andrew kể chuyện ở chỗ làm. Ăn xong cậu đi ngủ ngay lập tức , mới một ngày thôi mà cậu đã cảm thấy như thế này rồi. Nhiều ngày sau thì tính sao giờ và.......liệu The Father có tìm ra cậu không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net