Chap 8 : Nhiệm vụ mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sáng nay, tôi lại giật mình tỉnh giấc bởi cơn ác mộng đó.

[ Chẳng biết con sói đó còn ám mình đến bao giờ nữa. Chậc. Thôi kệ chả quan tâm ]

Tôi làm công việc vệ sinh buổi sáng rồi xuống nhà ăn. Vẫn như mọi ngày, bữa sáng của tôi luôn là bánh mì đen và sữa tươi, mới đầu ăn không quen nhưng ăn riết thì cũng thấy ngon. Ăn sáng xong, tôi đến Sở Guild.

[ Xem nào, nhiệm vụ giết sâu à ? Không không, bây giờ mình mạnh hơn rồi phải nhận nhiệm vụ nào đó nguy hiểm hơn mới được. ]

Tôi chọn một nhiệm vụ khác và đưa cho Anna coi.

[ Ồ hôm nay em không giết sâu nữa à ? ]

[ Vâng, hôm nay em đổi gió, giết sâu mãi cũng chán ]

[ Nhiệm vụ tiêu diệt Orc à ? ]

[ Vâng ạ. ]

[ Để coi nào, phía Nam của thành có một đám Orc chuyên chặn đánh cướp bóc các thương lái, gây thiệt hại không nhỏ cho kinh tế. Chúng là một nhóm quái vật có tổ chức, hoạt động một cách chuyên nghiệp. Đây là nhiệm vụ rất khó, em có chắc chắn muốn nhận không ? ]

[ Có chị ạ ]

[ À chị quên mất rằng một mình em có thể đánh bại cả đàn sói cơ mà, nhưng chị khuyên em nên mang theo thức ăn dự trữ bởi đám Orc này rất tinh ranh. Chúng sẽ chẳng xuất hiện nếu phát hiện thấy bóng dáng những mạo hiểm gia cấp bậc cao đâu. Nhiều người đã nhận nhiệm vụ này nhưng chưa ai thành công cả. ]

[ Cảm ơn về thông tin của chị. Chúng chắc chắn sẽ giúp ích nhiều cho em. Bây giờ em xin phép đi làm nhiệm vụ ạ. ]

[ Chúc em may mắn và cẩn thận nhé ]

Tôi hào hứng lên đường đi thực hiện nhiệm vụ. Một nhiệm vụ khó với một bầy đàn quái vật có tổ chức, quá hoàn hảo để tôi thử sức mình sau đợt luyện tập. Thế nhưng mọi việc không như tôi nghĩ, ngày đầu tiên tôi mai phục, chúng không hề xuất hiện. Các ngày tiếp theo cũng thế. Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu.

[ Bọn Orc cù lần mau mau ra đây coi ! ]

Chẳng ngồi núp nữa, tôi đứng ra giữa đường hét lớn. Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ có mỗi tôi là đang ồn ào. Tôi bỏ đấy đi về quán trọ trong vẻ mặt hết sức cáu kỉnh. Vừa đến quán, tôi gặp Adon ngay ở cửa.

[ Sao trông chị có vẻ bực tức thế ? ]

[ A  chết tiệt ! Ghét quá, bọn Orc đó cứ núp hoài, không chịu ló mặt ra gì cả ! ]

[ Ý chị là bọn Orc chuyên chặn đường để cướp hàng của các thương lái á ? ]

[ Đúng, chính là bọn nó đấy ]

[ Em nghe nói chúng chỉ tấn công những thương lái chứ có bao giờ tấn công các mạo hiểm giả đâu ? ]

[ Vậy chị phải làm gì bây giờ ? Chẳng lẽ lại trả lại nhiệm vụ à ? Như thế thì xấu hổ lắm. ]

[ Theo em chị nên đóng giả làm thương lái trở hàng đi qua chỗ đó, có khi chúng lại xuất hiện đấy . ]

[ Ừm để chị thử xem sao ]

Theo lời của Adon, tôi mượn một chiếc xe đẩy, tôi chất đầy rơm lên xe, sau đó phủ lên trên bằng đống đồ gốm linh tinh, treo lên xe thêm vài tấm thảm, ra chợ mua một bộ quần áo mà những người bán hàng vẫn hay mặc. Hôm sau, lúc vắng vẻ nhất, tôi bắt đầu đẩy chiếc xe đi từ từ trong dáng vẻ của một thương lái. Mọi thứ vẫn im lìm như cũ. Bỗng nhiên có một mũi tên bắn từ trong bụi cỏ bay ra. Tôi nhanh chóng nghiêng người để né nó, đồng thời tôi lăn ra đất giả vờ như đá bị bắn trúng. Từ trong các bụi cỏ, tán cây xuất hiện khoảng 30 con Orc. Thì ra chúng cũng núp sẵn để mai phục con mồi như tôi. Trông chúng dữ dằn và hung tính, một con đang tiến lại gần để kiểm tra tôi, trong khi các con khác bâu vào đám hàng giả. Khi con Orc vừa đến đủ tầm, tôi bật dậy cầm dao cắm vào cổ họng của nó. Lợi dụng việc bọn Orc còn đang bất ngờ, tôi lao đến nhanh chóng kết liễu thêm hai con gần đó. Lúc này lũ Orc đã hoàn hồn, chúng bao vây xung quanh tôi, trên tay lăm le những thanh kiếm sáng loáng mà tôi nghĩ chắc cũng là do chúng ăn trộm được. Một con lao đến để chém tôi. Nhưng đòn đánh quá quen thuộc đó không hề làm tôi nao núng, tôi dễ dàng kết liễu nó như với đám bạn của nó. Dựa vào sự chênh lệch về tốc độ của mình, tôi lao vào tiến hành tàn sát chúng. Bỗng dưng tôi cảm thấy chân mình không thể cử động được nữa. Tôi đã bị dính ma thuật trói chân. Một trong số chúng biết sử dụng ma thuật. Tôi quan sát xung quanh, không hề thấy một con nào niệm phép cả. Tôi chợt nhớ đến lời của Anna, chúng là một đám quái vật có tổ chức. Vậy thì chắc chắn con đầu đàn vẫn chưa hề ló mặt, nó vẫn núp đâu đó để quan sát chỉ huy và đang niệm phép khống chế tôi. Không thể di chuyển, tôi đang trong tình thế cực kì nguy hiểm, tôi dùng con dao để đỡ những nhát chém liên tục của đám Orc. Một con đã đâm trúng chân của tôi. Cơn đau đớn khiến tôi dường như trở nên cuồng loạn.

[ Darkness magic ball !! ]

Tôi bắn Quả cầu bóng tối. Đám Orc né được. Tôi tiếp tục bắn về các hướng, chúng vẫn né được.

Bịch.

Một quả cầu bóng tối của tôi bắn vu vơ đã may mắn trúng phải con chỉ huy đang núp trên một cái cây ở gần đó. Nó rụng xuống chết ngay tắp lự. Vậy là trong khi niệm phép nó cũng không thể di chuyển nên mới núp như thế. Xiềng xích ở chân tôi ngay lập tức được phá bỏ. Tôi lao vào đồ sát chúng, tôi trả lại cho chúng tất cả những nhát chém. Tôi cười như điên dại trong khi đang tắm trong máu của bọn Orc. Tôi nguyền rủa chúng.

[ Chết đi !!! Chết đi !!!! Ha ha !! Tất cả bọn bây chết hết đi cho ta !! ]

Tôi đâm chém điên cuồng cho đến con cuối cùng. Đạp nó ngã xuống đất, nó run rẩy nhìn tôi. Một giọng nói trong đầu tôi vang lên thôi thúc tôi giết nó.

[ Giết nó đi ! Băm vằm nó ra ! Xé xác nó ra thành từng mảnh ]

Tôi giơ cao con dao chuẩn bị hạ sát nó thì chị Anna ở đâu xuất hiện.

[ Khoan đã Konoe, đừng giết nó ! ]

Chị vừa chạy đến vừa nói. Tôi bỗng dưng bừng tỉnh như vừa trong một giấc mộng. Trước mắt tôi là con Orc cuối cùng đang run lẩy bẩy dưới đất. Toàn thân tôi thì be bét máu và tôi đang giơ con dao bằng tay phải. Cơn đau nhói từ cái chân bị thương khiến tôi không đứng vững được nữa, tôi ngồi bệt xuống.

[ Ui da, đau quá ! ]

[ Em có sao không ? ]

[ Chân em bị thương chị ạ ! ]

Tôi nhớ ra trong số các skill đã học của tôi có một skill tôi chưa bao giờ dùng. Đó là
Nguyện ước.

Tôi đưa tay lại gần vết thương

[ Nguyện ước ! ]

Một ánh sáng màu xanh nhạt phát ra, vết thương của tôi nhỏ lại một xíu.

[ Ồ vậy là Nguyện ước có thể dùng để chữa thương. ]

[Nguyện ước ! Nguyện ước !Nguyện ước !.. ]

Tôi dùng liên tục cho đến khi vết thương lành hẳn.

[ Con Orc vẫn còn sống chứ ? ]

Anna hỏi

[ Còn chị ạ. ]

[ Em thả nó ra đi . ]

[ Sao lại tự dưng thả nó ạ ? ]

[ Em cứ thả nó đi, tí nữa chị giải thích sau. ]

Tôi thả con Orc ra, nó chạy thẳng vào rừng. Chị Anna và tôi lén đi theo sau nó. Chúng tôi đã phát hiện được nơi trú ẩn của chúng. Ở đó còn hai con Orc nữa. Tôi nhảy ra kết liễu cả ba con rồi cùng chị Anna vào trong cái hang mà chúng trú ẩn. Trước mắt tôi bây giờ không biết bao nhiêu hàng hóa bị đánh cắp nữa. Từ những món đồ như vũ khí, áo giáp đến cả các món trang sức, giấy ma thuật, đá ma thuật. Toàn những món đồ có giá trị cả.

[ Đó thấy không , thả con Orc đó để nó dẫn ta về hang ổ và tiêu diệt tận gốc. ]

Anna nói.

[ Chị quả là suy nghĩ sâu xa, em xin bái phục. ]

[ Hi hi, em cứ khen chị hoài. À em thích món gì thì cứ lấy, chỗ còn lại chị sẽ đem về kho ở Guild. ]

Tôi lấy cho mình mấy cuộn giấy ma thuật, một bộ giáp nhẹ, vài con dao găm, còn lại chị Anna gọi người đến khuân hết về. Tôi cùng chị đi về Sở Guild luôn. Phần thưởng nhiệm vụ này khá là lời đối với tôi, 2 đồng Aqua vàng, 8 cuộn giấy ma thuật để sao chép kĩ năng, 5 con dao găm các loại để xài dần. Tính ra tiền mặt cỡ khoảng gần 150 đồng vàng lận. Tôi hí hửng đem tất cả đống đó về phòng trọ, tiện đường tôi mua luôn cho Adon mấy món đồ em ấy thích coi như quà cảm ơn. Ở thế giới này, đồ ăn thức uống thì rẻ nhưng áo giáp, vũ khí lại rất đắt. Cơ mà chả lo nữa rồi vì tôi đã có đầy đủ mọi thứ. Tôi giấu nhẹm vụ mình bị mất kiểm soát nhất thời. Tôi mà kể với chị Anna chắc chị đem tôi đi mổ xẻ nghiên cứu mất.

[ Hôm nay quả là một ngày may mắn ! ]    

Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc. Mồ hôi đổ ra nhễ nhại. Lại là giấc mơ đó, giấc mơ bị con sói cắn xé. Phần bụng dưới tôi khẽ nhói đau. Nó làm tôi nhớ lại cơn đau hôm tôi bị xé xác. Một cơn đau đớn tột cùng, nhưng chỉ một lát là tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa. Tôi nhớ mang máng, trong cơn mê, tôi dường như nghe thấy giọng nói của ai đó. Xoa bụng được một lúc thì cơn đau nó cũng đã giảm bớt, tôi nằm xuống giường và cố gắng ngủ tiếp. Thật là mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net