chương 10 - Actor

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta là Beast, đúng vậy! Ta là Tà Thần Asura mà thực ra ta không có tên. Ta gọi mình là Asura bởi vì đó là tên của sinh vật ta đến từ, Thủ lĩnh của các Asura, đến từ dòng máu đã chết của ổng. Hiện tại, ta đang làm việc như một giáo viên tại ngôi trường Kazefuma với cái tên Asuko Mujiko.

Ta bây giờ đang bước đi trên hành lang. Những học sinh đi qua ta nhìn ta với ánh mắt ngững mộ, ta thật là hoàn hảo mà~

"Xin chào, Mujiko-san."- Sahara bước qua chào tôi.

"Chào, Sahara-san."- tôi chào lại.

Hừm... Saigai Sahara, một con người thật kì lạ. Mặc dù nhìn rất vô tội, qua ánh mắt của cô ấy ta có thể cảm nhận được sát khí và... tôi có thể thấy rằng, cô ấy đã nhìn thấy địa ngục. Chắc chắn phải cẩn thận với cô ấy, mặc dù ta biết rằng mình rất dư sức chiến thắng được Sahara.

Ta bước vào phòng giáo viên, vào chỗ ngồi của ta, ngồi ngay ngắn và làm việc. Hm... có một số học sinh làm bài kiểm tra thử hôm bữa làm không được tốt lắm, con người thời nay thật là ngu ngốc. Bởi vậy ta mới muốn hủy diệt thế giới này.

"Này Mujiko-san, ăn thử cái này đi."- Sahara bước lại và đưa cho ta một viên kẹo?

Ta mở nó ra, là kẹo chocolate sao? Mà thôi kệ, đây là quà dâng hiến mà nên ta ăn... ngon tuyệt! Mặc dù bên ngoài có hình dáng như một viên kẹo chocolate nhưng bên trong lại là kẹo dẻo! Hương vị hơi đắng của vỏ chocolate kết hợp với vị ngọt của kẹo dẻo marshmallow tạo ra một món ăn vặt thật tuyệt!

"Thích không?"- Sahara mỉm cười hỏi.

"Cảm ơn nhé... cô còn nữa không?"- ta hỏi. Ta muốn nữa!

"Đây, cho chị nè."- Sahara đưa cho ta một viên khác.

Ta liền nhận và ăn. Ngon quá~!

"Kẹo này được gọi là Krembo, một món ăn vặt phổ biến đến từ nơi em tới."- Sahara nói.

"Sahara-san đến từ đâu?"- ta hỏi.

"Nhà em ở Israel, Jerusalem."- Sahara mỉm cười.

Jerusalem? Thánh phố Jerusalem à, hm... cô khá là bí hiểm đấy Sahara à. Ta mỉm cười lại với cô ấy.

"Nếu chị muốn nữa thì em có thể đến nhà và cho thêm."-Sahara nói với ta rồi đi.

Ta quay trở về làm việc... và cảm thấy thất vọng, bọn con người này... đéo biết làm văn là cái gì hả?!

--------------------------------------------------------------------

Tôi đỏ mặt nhìn Takemi. Lúc nãy tôi nghĩ các gì vậy?! Một nụ hôn sao?! Tự nhiên mình lại nghĩ như vậy?!

Takemi quay lại nhìn tôi, thế là tôi quay mặt đi. Cái cảm giác tim đập nhanh này, cái cảm giác nóng đỏ này làm tôi cảm thấy hơi khó chịu nhưng... tôi không ghét nó.

Nói thật thì tôi cảm thấy mình rất khác, có vẻ như Servant kia nói đúng, linh hồn tôi đã bị ăn mòn nhiều và Servant đã giúp đỡ tôi. Tôi không biết phải nghĩ sao nữa, tôi vẫn là tôi... chắc là vậy, tôi khá là lo sợ về việc linh hồn mình sẽ biến mất và... và... tôi không thể thực hiện ước mơ của mình được...

'Hãy làm những điều cô thích, đường để ai xiềng xích và trói buộc cô'

Tôi phải nhảy, khi còn có thể. Vì thế tôi sẽ xin vào clb kịch... trong hôm nay, không biết mình có làm được không nhỉ. Mình cần ai đó để nương tựa, mình cần... một cái cột để có thể giúp mình đứng lên. Tôi vô thức nhìn sang Takemi.

Mắt chúng tôi chạm nhau, cậu ta đỏ mặt. Tôi có thể cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên, chuyện gì thế này?!

Chẳng lẽ... Takemi là người mà tôi cần? Là trụ cột mà tôi cần? Nhưng... chắc với cậu ta, tôi là chỗ dựa tinh thần... bởi vì tôi là người mà cậu ta yêu đầu tiên, người mà cậu ta rất muốn thấy tôi nhảy, nhưng... ngoài cậu ta tôi không có người bạn nào cả. Arami là chị tôi, Akime là người của Hội Học Sinh nên không tính... chỉ có thể nhờ Takemi thôi...

Tôi không biết mình nên làm gì nữa. Yugame Yume này không biết nên nghĩ gì nữa... mình cần ai đó...

--------------------------------------------------------------------

Haiz, làm phóng viên khó quá. Không biết imouto đang làm cái gì nữa...

Tôi hiện giờ đang ở trong phòng họp soạn bài báo tối nay. Thực sự thì tôi yêu thích công việc này, mặc dù nó rất khó và chán. Thưởng thức cuộc sống một cách chậm rãi là phong cách của tôi.

Imouto... Yume... em đã làm sao vậy? Theo Archer... em gái tôi... bây giờ là một Servant, và theo anh ta thì Class của imouto là Anh linh của kiếm, Saber. Nhưng... anh ta cũng nói rằng... Anh linh kia cũng mang tố chất của một Caster. Vậy rốt cuộc là Anh linh nào đây?! Và tại sao imouto dễ thương của mình lại bị vướng vào cuộc chiến này?!

"Yugame-san, cô lại mất tập trung nữa rồi kìa."- trưởng phòng nói.

Tôi lập tức hít thở thật sâu, cố bình tĩnh lại. Bây giờ đang là giờ họp, không có thời gian nghĩ về cô em gái của mình...

"Lại thế nữa rồi..."- cameraman thở dài.

"Cô đúng là Siscon mà..."- trưởng phòng lắc đầu.

Tôi đang ở đây đấy nhé, đừng có nói xấu tôi nữa!

"Ầy, Yugame tức giận rồi kìa. Quay trở lại cuộc họp nào!"- cameraman hốt hoảng.

Dù sao thì... tin tối nay, hm... chậc, đêm hôm qua có người phát hiện trận đấu giữa Berserker và Archer... 'phát hiện rất nhiều tàu chiến'... 'bão lửa'... ai là người thu thập mấy cái này vậy?

"Ai là người thu thập mấy cái này vậy?"- trưởng phòng trầm giọng. Có vẻ ổng không được vui.

"Um... thưa trưởng phòng, là Yamato ạ."- cameraman ngập ngùm trả lời.

"Chúng ta sẽ tạm thời ngưng cuộc họp tại đây, tôi cần có việc với Yamato."- trưởng phòng đứng dậy.

Tôi cũng đứng dậy và đi ra ngoài phòng họp. Yamato... ý cameraman là Yanagi Yamato ư? Thanh niên mới vào nghề chắc chắn sẽ bị mắng, chúc may mắn.

Hm? Archer đang chiến đấu với ai đó... vào buổi sáng ư?! Ai mà lại ngu ngốc đến như vậy?!

Tôi vội vã chạy ra ngoài công ty, chạy về hướng bãi biển. Chẳng lẽ... Berserker lại làm loạn nữa sao?! Không lẽ Master của hắn không biết là không nên giao chiến vào ban ngày sao?!

Tôi chạu đến bãi biển. Đúng như tôi nghĩ, Berserker đang chiến đấy với Archer... và Berserker đang có ưu thế?!

"Archer! Có chuyện gì thế?!"

Archer nhìn tôi trong khi vẫn chiến đấu với Berserker.

"Master! Ta đã chiến đấu với Berserker cả đêm rồi! Thực sự rất là thú vị!"- Archer vui vẻ nói. Cái gì?! Rama đang giữ sức sao?!

Đúng rồi, giữ sức là lựa chọn tốt nhất cho tôi. Một Anh linh đến từ Thời kì Thần Thánh chắc chắn cần rất nhiều mana để chiến đấu, Rama phải không dùng toàn lực để tôi có thể có sức đứng. Hic, Rama đúng là biết quan tâm cho người khác!

Có vẻ là... Archer vẫn chưa mệt, nhưng Berserker thì... vẫn còn rất là sung sức. Berserker liên tục tấn công, còn Archer thì đang dùng một cái chùy để chọi lại thanh kiếm cong của Berserker.

"Ồ, vậy ra cô là Master của Saber... không Archer? Hay là Lancer?"- một ai đó nói.

Tôi nhìn sang bên trái bãi biển. Đứng đó là một người được bao phủ trong một bộ đồ rách rưới đen, đội một cái nói thủ thủ, quấn một cuộn vải đen che đi phần lớn khuôn mặt. Kẻ đó đang nhìn tôi, kẻ đó chắc là Master của Berserker.

"Một Bảo khí của Berserker là Boyevaya Zhazhda (Battle Lust of The Great), Bảo khí tựu trưng cho việc Servant của tôi đắm chìm trong những cuộc chiến và ban cho ông ta một nguồn sinh lực tỉ lệ thuận với sự khát máu của ông ta."- người tôi cho là Master của Berserker nói với tôi.

"Ngươi là ai?!"- tôi hỏi.

"Tôi á? Tất nhiên tôi là Master của Berserker. Tôi là Dantes Morrel, rất vui được gặp."- hắn giới thiệu bản thân.

"Chắc ngươi đã biết tên Servant của ta, vậy việc ngươi cần làm là nói cho ta Tên thật của Berserker!"- tôi chỉ vào Dantes.

Dantes cởi mũ ra, tự nhiên gió thổi mạnh lên. Ma thuật tạo gió ư?

Berserker liền ngừng giao chiến và quay trở lại bên Dantes.

"Tôi là Dantes Morrel, chủ nhân của Đảo Montes Cristo hiện tại. Và Servant của tôi không ai khác chính là Sa Hoàng vĩ đại nhất! Peter Đại Đế!"- Dantes giới thiệu bản thân.

Chủ nhân của Montes Cristo? Vậy... hắn chắc là con cháu của Maximillian Morrel, người được Bá Tước Montes Cristo trao quyền thừa kế. Và... Peter Đại Đế?! Vị vua vĩ đại nhất Nga?! Nhưng tại sao một người vĩ đại như thế lại là một Berserker?!

"Ohhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!"- tôi nghe tiếng của ai đó hét lên từ trên trời.

Tôi nhìn lên trên trời... một con đại bàng khổng lồ đang lượn vòng quanh chúng tôi! Có thú cưỡi... vậy đó chắc chắn là Rider!!! Tôi biết mà! Việc này chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều người!

Archer lùi lại bên tôi.

"Mặc dù ta biết tình huống đang rất tệ, hãy sử dụng lệnh chú để tôi sử dụng toàn bộ sức mạnh của Bảo khí."- Archer nhìn tôi một cách nghiêm trọng. Không thể! Quá nguy hiểm!

Bảo khí thứ hai của Rama, Vishnu Bhuja - Arms of the Great One, cho phép anh ta sử dụng lại tất cả những vũ khí mà anh ta đã thu thập thần thánh mà Rama đã thu thập được... mà Rama đã thu thập được rất nhiều vũ khí khi đánh bại Indradjt, và rất nhiều trong số chúng dư sức phá hủy nguyên cả vũ trụ này! Không thể!

"Rama! Chúng ta rút lui!"- tôi ra lệnh.

Tôi nắm lấy cổ tay anh ta và chạy đi.

"Oi! Master! Tại sao chúng ta lại chạy?!"- Archer hỏi tôi.

"Anh ngu à?! Anh mà sử dụng Astra thì cả hòn đảo này đi luôn đó!"- tôi la.

"..."- Archer im lặng.

Thế là Archer linh thể hóa, tôi thì chạy như Joseph Joestar.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net