chương 36 - Beast of Lighting

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rider nhắm mũi tên thẳng lên trời.

"Hỡi sức mạnh của Thiên Chúa ngự trên trời cao. Như lời Thánh Kinh đã nói, tôi đây chính là cánh tay phải của Người. Anionted of God (The One who was God's Right Hand)"- Rider bắn mũi tên lên trời.

Từ trên bầu trời, những đám mây bắt đầu tụ tập lại che cả nhà thờ. Một vòng tròn mở ra, ánh sáng hoàng kim chiếu xuống và...

"Đây chính là sức mạnh của Chúa Trời."

Một trận mưa được tạo từ những tia sáng bắn xuống. Chúng là những mũi tên bắn thẳng từ thiên đàng, sức mạnh của Chúa Trời.

Tôi nhìn xuống, nghĩ rằng cả nhà thờ sẽ bị tiêu diệt... tôi đã lầm, một mái vòm màu đen đột nhiên xuất hiện. Trận mưa từ Anionted of God (The One who was God's Right Hand) va chạm với mái vòm đó, mặc dù rất dữ dội nhưng... mái vòm đó không bị làm sao cả.

"Hm, có vẻ như ta đã đúng."- Rider cất tiếng -"Đó là một Beast, Tội Ác của Nhân Loại."

"Beast?"- tôi băn khoăn.

"Trên thế giới này có nhiều cá thể có sức mạnh hủy diệt Thế Giới, và trong số chúng có 7 cá thể được gọi là Beast. Ngoài 7 Beast có những cá thể cũng có thể được con là Beast, ví dụ như Typhon hay Jormungandr. Có một điểm chung mà tất cả Beast và ứng cử Beast, đó là chúng đều là những cá thể tệ nhất, những sinh vật xấu xa nhất. Dù ta bây giờ là Servant của cậu, nhưng ta vẫn sẽ thực hiện nghĩa vụ của một Grand, đó là bảo vệ Thế Giới."

Shahbaz hạ thấp xuống trước nhà thờ. Lúc đó, cái màn hạ xuống, bức ra khỏi nhà thờ là linh mục và... một người phụ nữa màu đen. Linh mục đó nhìn tôi với đôi mắt màu đen của một con quỷ. Còn người phụ nữ kia, có thân hình mảnh mai của một thiếu nữ trẻ tuổi, mái tóc màu trắng xóa, đôi mắt màu đỏ tươi trông như cô ấy đang vô định, và quần áo thì... chỉ có quần lót và vải quấn ngực để che.

"Xin chào, tôi đây chỉ là một tính đồ của Chúa."- linh mục giới thiệu bản thân -"Tôi là Anh linh đến từ vùng đất lạnh giá có tên là Nga, Tên thật là Grigori Yefimovich Rasputin, thường được biết đến chỉ là Rasputin, Class là Ruler. Rất vui được gặp ngài, Cyrus Đại Đế, Vua của Thế Giới."

"Vậy người là Anh linh, thế còn người phụ nữ kế bên ngươi thì sao?"- Rider hỏi.

Cô gái đó nhìn tôi, ánh mắt vẫn như đang lạc lối.

"Ta?"- cô gái đó chỉ vào mình -"Ta là Beast X, Tà Thần Asura."

Vậy đó là mục tiêu của chúng ta, Tà Thần Asura... tại sao lại là một cô gái?

"Asura là cách gọi chung của các Bán Thần, nhân cách hóa, của thiên nhiên trong Hindu. Hãy nói ra tên thật của ngươi, Tội Ác của Nhân Loại."- Rider chĩa kiếm vào Asura.

"Ta không có tên."- Asura đáp với giọng hơi buồn -"Ta chỉ là một Asura, như ta không có tên, ta được sinh ra từ máu của Vritra, thủ lĩnh của các Asura. Ta chính là toàn bộ hận thù của ngài ấy, và cũng là hận thù của toàn bộ Asura đối với Thế Giới... ta chính là Tà Thần Asura, Con Thú của Hận Thù, đó chính là ta."

Asura bức về phía trước, tôi nhìn Rider, ông ấy đang đổ mồ hôi vì đang tập trung hoàn toàn vào Asura. Đôi mắt của Asura... cô ấy không hề nhìn tôi, không, Asura không hề để ý đến tôi.

Vì cô ấy không làm gì, tôi nên hành động.

"...Ruburm Lapis..."- tôi thì thầm.

Rubrum Lapis rời khỏi tay tôi, nó di chuyển xuống dưới chân và lên mặt đường. Có vẻ như Asura chưa để ý.

"Nếu như có một vị thần nào đó giống ta..."- xung quanh Asura xuất hiện những tia sét đỏ -"Ta sẽ nói là Thần Sấm, Indra."

Asura bỗng nhiên biến mất, cùng lúc đó Rider bị đá bay từ đằng sau! Asura đã đứng ở đó từ lúc nào không biết! Rider đứng dậy, ông ấy mỉm cười.

"Mở ra, như lời trong Kinh Thánh, ta chính là cánh tay phải của Chúa. Hãy đón nhận sự trừng phạt đến từ Thiên Đàng! Anionted of God (The One who was God's Right Hand)!"- Rider bắn một lần nữa.

Mây lại tụ tập, một vòng tròn mở ra và hàng loạt những tia sáng vàng kim bắn xuống. Tôi nhanh chóng chạy ra để tránh. Những tia sáng lần lượt đổi hướng nhắm vào Asura, chúng va chạm vào cô ấy. Như vậy là xong rồi ư?

"Vô dụng thôi, với tốc độ của ta thì Bảo khí nào cũng vô dụng. Trong cuộc chiến này, chỉ có kẻ sở hữu mọi Astra, Vị Vua Hoàn Hảo, Rama, mới có cơ hội đánh bại ta. Cyrus, ngươi không là gì ngoài một con bọ với sức mạnh của ta."- Asura nói. Có vẻ vô dụng rồi.

"Ngươi biết đấy, cái tính tự cao đó sẽ là thứ mang lại sự bại trận của ngươi đấy."- Rider mỉm cười.

Khói đã tàn, Asura nghiên đầu cố hiểu ý của Rider. Bỗng nhiên...

"Ack!"- Asura kêu lên, vì cô ấy vừa bị Shahbaz tấn công từ đằng sau!

Shahbaz ngặm Asura trong mỏ của mình và bay lên. Nếu như một Anh linh không có cơ hội thắng thì chơi một vị thần luôn!

Shahbaz lao thẳng xuống đất trong khi xoay người như một mũi khoan.
*bùm!*
Shahbaz va chạm vào mặt đất, bụi tàn. Asura đang bị đè bên dưới móng vuốt của Shahbaz, đôi mắt cô ấy đang biểu hiện sự ngạc nhiên.

"Beast, ngươi tưởng mình có khả năng đánh bại ta thì ngươi đa lầm rồi. Đây chính là sức mạnh của một Grand."- Rider bức lại gần Asura, rồi ông ấy nhìn tôi -"Master, cậu có thể coi chừng người còn lại được không?"

"Ý ông là Rasputin?"

"Không, còn một người nữa đang quan sát chúng ta."- Rider nhìn lên trời -"Ra đi, không còn lý do để trốn nữa."

Từ trên bầu trời bay xuống... một hiệp sĩ với giáp vàng kim, đôi cánh chim trắng của thiên thần, cái mũ giáp làm tôi gợi tưởng đến một con cú. Bộ giáp tách rời ra... và người ở bên trong là một cô gái! Mái tóc màu vàng kim của cô ấy đung đưa trong gió, đôi mắt xanh lam xinh đẹp nhìn tôi.

"Ruburm Lapis."- tôi gọi.

Từ dưới, Ruburm Lapis tạo thành một sợi dây và trói cô gái đó lại. Cô gái đó nhắm mắt và khóc, eh? Tôi đã làm gì sao?!

"Tôi có thể cảm nhận được cảm xúc mạnh mẽ trong Lễ khí này. Nó mong muốn hạnh phúc cho cậu, Master của Rider, nó chính là cảm xúc của một người rất quý báu với cậu. Nãy giữ gìn vật này cẩn thận nhé."- cô gái đó nói.

"Cô là ai?"- Rider hỏi.

"Tôi là Arechi Iomlan, là tập hợp của ba cá thể, Quỷ Thần Andras, Nữ Thần Chiến Thắng Andraste và tôi, Saigai Sahara. Cứ gọi tôi là Sahara."- Sahara tự giới thiệu.

"Vậy cô là một nữ thần. Thế, cô có việc gì ở đây?"- Rider lại hỏi.

"Tôi chỉ xem tình hình cuộc chiến thôi, ngoài việc đó thì tôi không có ác ý gì cả."- Sahara quay sang Rasputin -"Nhưng ngươi lại là việc khác, ngươi đã cố làm hại đến Sora, bây giờ hãy đền tội đi."

Sát khí tỏ ra quá dữ dội, tôi vô thức giật mình và để cho Ruburm Lapis trở về trạng thái ban đầu. Tôi nhanh chóng thu hồi nó lại vào ống nghiệm.

"Cô có vẻ mạnh đấy."- Asura lên tiếng.

À, tôi gần như quên mất Asura. Cô ấy vẫn đang bị đè bên dưới chân của Shahbaz.

"Sahara, đó là tên cô phải không?"- Asura hỏi.

"Ha?"- Asura quay lại nhìn Asura với ánh mắt giận dữ.

"Kí ức của Mujiko và lời giới thiệu ban nãy, cô là Saigai Sahara."- Asura nói. Chẳng phải Sahara vừa mới giới thiệu hồi nãy à?

"Bây giờ tôi không có việc gì với cô, nhưng tôi có việc với tên linh mục đó."- Sahara giận dữ nói.

Tôi hình Rasputin, ông ta đang vẫy tay một cách vui vẻ.

"Thôi nào, lúc đó ta chỉ tự vệ thôi mà. Ta không muốn rắc rối nào cả, ta chỉ thôi miên một chút để cô gái đó không làm phiền ta thôi, rồi cô ấy tất công một Anh linh không hề có khả năng tự vệ nào cả."- Rasputin mỉa mai.

"Nếu đúng là tự vệ, tại sao Sora lại có một vết bầm tại bụng?"- Sahara hỏi.

"Cái đó ta cũng tự hỏi, trong khi cô gái ấy còn ảnh hưởng bởi Hypnotism của ta thì tự nhiên có cái gì đó đấm cô gái đó bay lên trời. Ta định bước lại hỏi tình trạng nhưng Kamehameha Đại Đế xuất hiện và tấn công ta."- Rasputin thở dài.

"Nhưng... thôi kệ, ta tha cho ngươi lần này."- Sahara nói.

Sahara trang bị bộ giáp của mình và bay đi.

"Mạnh..."- tôi nghe Asura nhẹ nói.

"Asura, ngươi có lời cuối cùng nào không?"- Rider hỏi.

"Có, đó là... NGƯƠI SAI RỒI."- Asura biến mất để lại những tia sét đỏ.

Tôi nhìn Rasputin, ông ta bước vào nhà thờ và đóng của lại. Một kết giới liền được dựng nên, vậy là không có cơ hội tấn công nữa rồi.

"Hm... Shahbaz, chúng ta về thôi. Asura đã chạy mất rồi."- Rider trèo lên Shahbaz.

Tôi cũng lên theo.

"Chị tôi từng nói: 'Người thông minh sẽ luôn biết thời cơ rút lui là khi nào.'."

"Có vẻ như Asura là một người thông minh, lần sao ta phải cẩm trọng hơn! Hahahaha!"- Rider vỗ vào Shahbaz -"Nhờ ngài tiếp đấy, Shahbaz!"

Shahbaz kêu lên và chúng tôi quay về lều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net