chương 45 - Prefect

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<{tại Kazefuma}>

Kẻ nào phá hoại cuộc sống này, kẻ nào dám đụng đến cuộc đời này, sẽ bị tôi trừng trị. Dù một ngày nào đó sức mạnh của Catherine sẽ biến mất, nhưng trí óc của tôi vẫn như vậy. Tôi luôn có thể có cách giải quyết nhanh chóng, tôi hoàn toàn tự tin vào đôi mắt và bộ não này.

'Tốt lắm Master! Uwu! Uwu! Ta phải nói điều này, mặc dù linh hồn cô nhìn như đã hồi phục, nhưng thật ra chỉ mới hồi có khoảng 50% thôi. Nói ra thì thật thảm hại, ta chỉ có thể phục hồi đến mức này thôi, hơn nữa, nếu ta mà đi thì linh hồn cô sẽ bắt đầu biến mất nữa đấy. Vì vậy Chén thánh là thứ duy nhất có thể giúp cô.'

Catherine này, tại sao cô lại giúp tôi? Tôi thấy rằng cô có thể chiếm lấy cơ thể tôi bất cứ lúc nào, và cô có thể chạy trốn và dấu ý thức của tôi ở nơi sâu nhất trong tâm hồn.

'Đúng vậy, nhưng ta đã không làm thế. Ta là Catherine Đại Đế, Sa Hoàng tài ba của Nga, nhưng ta đã có một lỗi lầm là ta đã phạm là ta đã không có một người nối ngôi, người con trai của ta ta đã lảng tránh, như người mẹ đã coi thường ta. Với ta, cô như là một đứa con mà ta không thể có được, nhìn ngắm và hỗ trợ người con phát triển không phải là nghĩa vụ của bậc cha mẹ sao?'

Cô nói đúng, cô đã giúp tôi nhiều... khá giống như một người mẹ. Cô rất là tốt bụng đấy, Catherine à.

'Ahahaha! Uwu! Ta đúng là một người tốt, nhưng đó không phải luôn là sự thật. Tù Nhân đã bị giết bởi những người trung thành với ta, bọn họ tin tưởng ta và giết chết một đứa trẻ vô tội. Thật đáng buồn cho Tù Nhân, một đứa trẻ không biết gì về bản thân, bị cầm tù trước và sau khi ta lật đổ HẮN, chết một cái chết thật đau đớn và vô nghĩa, không biết mình là ai. Không ai hoàn hảo cả, và không ai là người tốt thật sự dù lịch sử có chiếu sáng như thế nào đi nữa.'

Mọi thứ đều có bóng tối của nó, không chừa một thứ gì cả. Bóng tối tồn tại trong mỗi con người, nhận ra bóng tối của bản thân cũng chính là hiểu biết được bản thân mình. Dù gì thì tôi cũng biết chính bóng tối của mình, đó chính là mong muốn mọi thứ hoàn hảo theo ý tôi.

<><><><><><><><><><><><><><><><><><>

Sau buổi khai mạc, tôi về lớp cùng với Shizaki. Tay tôi quàng vào tay và ép sát người vào anh ấy, Takemi Shizaki là của tôi và duy nhất tôi.

"Yuyu này... chuyện tại nhà kho, chỉ có chúng ta được biết... khá là xấu hổ đấy."- Shizaki đỏ mặt.

"Không sao đâu, bí mật đó là của riêng chúng ta mà, chỉ của riêng chúng ta thôi."- tôi nhỏ nhẹ nói và cười nhẹ.

Shizaki không nói gì cả, anh ấy đỏ mặt gật đầu. Hihi, ở bên cạnh Shizaki đúng là vui mà... tôi với tay chạm vào bên dưới của tôi... tôi muốn cái đó của Shizaki nữa...

"Mà mà này Yuyu, anh có biệt danh cho em... sao em không cho anh một biệt danh. Để gọi cho tiện hơn ấy."- Shizaki mỉm cười.

Một biệt danh... anh ấy gọi tôi là Yuyu, vì vần bắt đầu từ Họ và Tên của tôi đều giống nhau nên khá là dễ hiểu. Một biệt danh cho Shizaki... ah, đúng rồi.

"Vậy em sẽ gọi anh là Shiza-chan nhé."

Shiza-chan ngạc nhiên và đỏ mặt. Tôi cười khúc khích, vẻ mặt đó thật là dễ thương mà.

"Yuyu... như vậy nghe kì lắm..."- Shiza-chan ngượm nói.

"Nhưng mà nó dễ thương mà Shiza-chan. Với lại, chỉ có mình em mới có thể gọi anh như thế thôi Shiza-chan."- tôi trêu anh ấy.

"Ahhh... nghe kì cục sao ấy!"- Shiza-chan đỏ mặt hơn.

"Shiiizzaaa-chaaan~ Shiza-chan! Hihi, nghe vui mà."- tôi cười khúc khích.

"Ư... thôi kệ, chỉ có mình em gọi thì không sao cả."- Shiza-chan hơi buồn. Hihi.

Đùa như thế là đủ rồi, nhưng mà tôi vẫn sẽ gọi Shiza-chan. À, mà chúng tôi đến lớp rồi. Tôi và Shiza-chan bước vào.

"Ồ, cặp đôi về rồi này."- Soma chào chúng tôi.

<><><><><><><><><><><><><><><><><><>

<{tại rừng}>

CHẾT TIỆT! CHẾT TIỆT! TẠI SAO THỨ NÀY LẠI Ở ĐÂY CHỨ?! THẾ GIỚI LÝ TƯỞNG CỦA TA KHÔNG ĐƯỢC PHÉP TỒN TẠI NHỮNG THỨ NHƯ THẾ NÀY!!!

Kẻ nào chặn con đường của ta sẽ chết, không chừa một kẻ nào cả. Cái thứ không hoàn hảo trước mặt ta phải bị trừ khử đầu tiên!!!

Tch, có một kẻ khác đang ở đây, kẻ này là Rider. Một con đại bàng khổng lồ hạ cánh trước mặt, Rider nhảy xuống và nhìn ta.

"Vậy ngươi là kẻ phát nguồn ma lực khổng lồ."- Rider nói. Hắn chắc chắn đang ám chỉ ta.

"Vậy ngươi là ai."- ta hỏi.

"Ta chính là Vua của Thế Giới, kẻ chinh phạt vĩ đại nhất lịch sử nhân loại! Tên thật của ta là Cyrus Đại Đế!"

Vậy ra hắn là Cyrus Đại Đế. Hahahahahaha!!!! Một đối thủ hoàn hảo!!!

"Ta là Anh linh Berserker và Ruler!! Vì vậy ta là Tyrant! Đó là Class của ta!!! Ta chính là vị vua vĩ đại nhất Ấn Độ! Ashoka Kẻ Tàn Bạo! Và ta sẽ đánh dầm ngươi ra bã!"- ta bẻ tay. Sẽ vui đây!!

Rider lùi lại, hắn ta chắc đang ngơ ngác trước sự hiện diện của ta!!!

"Một vị vua không phải là người xông ra chiến trường một mình."- Rider cất tiếng -"Ta chính là người dẫn đầu, và một người dẫn đầu luôn có đội quân đằng sau mình. Gate of All Kingdom (The One who Ruled with Compassion)"

Một cánh cổng khổng lồ xuất hiện đằng sau Rider, hàng trăm quân lính bước ra. Hahahaha! Có vẻ vui đây!

Ta nhàu vô ngay lập tức! Đấm nát sọ từng tên một! Bọn lính què này nhằm nhò gì với ta! Bọn này chỉ là số lượng! Chứ không hề có chất lượng.

"Mở ra! Cánh cổng của Babylon! Mở ra! Cánh cổng của Ấn Độ!"- Rider uy nghiêm nói.

Bước ra từ cánh cổng là hai đội quân. Một đội quân gồm bọn lính cưỡi xe ngựa. Một đội quân gồm những kẻ cưỡi voi, mặc rất ít giáp. Theo những gì Rider nói, bọn chúng là Babylon và Ấn Độ. Ahahaha!!! Ta cân hết!

Ta nhặt lên một cây thương, ném nó vào vào chân coi voi. Con voi nó rống lên và đạp mọi thứ xubg quanh nó, hahahaha!! Mặc dù voi rất hùng mạnh nhưng chúng lại rất dễ hoảng, điểm yếu của quân đội Ấn Độ thời xưa là đây! Một vị vua như ta thừa biết điểm yếu này!

Ta nhìn lại chiến trường, có vẻ hơi đông. Mặc dù ta rất thích thưởng thức cuộc chiến này, nhưng nếu chơi quá lâu thì việc tạo ra Thế Giới Lý Tưởng của ta sẽ bị đình trị.

"Giết giết giết, kẻ nào chống lại ta sẽ chết. Asneya Ksurapatra (Cursed Blade Covered in Blood)"

Trên tay ta hiện ra một thanh kiếm Asi màu đen được nhuốm sẵn máu. 99 người anh em của ta, hàng trăm kẻ chống lại ta đều bị ta xử tử. Thanh kiếm bị nguyền rủa bởi máu, thèm khát mạng sống của vạn vật... nó sẽ được thỏa mãn ngay!

Ta chém thanh kiếm bị nguyền rủa bởi máu, từng nhát là hơn 5 tên lính thăng. Nhưng với tổng quan thì không nhằm nhò gì, ta cứ giết và giết, tắm mình trong máu quân thù, giết mãi giết mãi không dứt. Rider đang nằm ở đâu trong đám lính này, ta chỉ cần giết hắn thì mọi thứ sẽ kết thúc. Thà giết hết còn hơn để thừa!!!

"Hãy uống máu quân thù! Thỏa mãn cơn khát vô tận của ngươi bằng máu của chúng! Asneya Ksurapatra!!!! (Cursed Blade Covered in Blood)"

Thanh kiếm bắn ra một tia mana bị vẫy đục bởi những lời nguyền! Ta chém ngang giết toàn quân của Rider! Hahahaha!!! Ta là bất bại trên chiến trường!!!

"Mở ra! Cánh cổng của Ba Tư!"- Rider uy mãnh nói. Hắn vẫn còn sống!!

Cánh cổng vàng kim mở ra, một đội quân khổng lồ bước ra. Bọn chúng toát ra một không khí hoàn toàn khác, Bảo khí của ta cần uống thêm máu mới có thể dùng lại được... rút lui không phải là lựa chọn!

Ta tiếp tục chém giết, bọn lính Ba Tư này nhanh nhẹn hơn bọn kia. Trong 3 Bảo khí của ta, đối phó với bọn này sẽ hơi khó một chút nếu không sài cái thứ nhất. Mana để duy trì Asneya Ksurapatra cũng sắp cạn, phải cất nó đi thôi... và trở lại đấm nát sọ bọn này!!!

Trở lại bản năng là một Berserker! Ta sẽ đấm nát tất cả!!!

?! Có một nguông ma lực khác đang phát ra, ngay cả với ta nó cũng rất nguy hiểm. Ta vội vàng lùi lại, vào thế thủ.

*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*pặc*

Từng tên lính Ba Tư bị một mũi tên giết, mũi tên ấy thoáng qua có màu vàng kim... đó chắc chắn là một Bảo khí.

"Sử dụng số đông để chiến đấu với một người, thật là hèn hạ."- một giọng nói giận dữ vang lên.

Ta nhìn về bên trái, hướng phát ra ma lực. Một con người phát ra khí túc dũng mãnh, mái tóc đỏ dài như lửa rực, đôi mắt màu thạch anh đầy ý chí. Cây cung với hình dáng của một con rắn 5 đầu, không thể nào nhầm được, cây cung đó là Pinaka, cây cung của Thần Hủy Diệt Shiva!

"Anh linh khi, hãy xưng Tên thật của ngươi."- Ngài ấy vang giọng về phía Rider.

"Ta là Grand Rider! Rider có đội quân mạnh nhất! Vua của Thế Giới, Cyrus Đại Đế!"- Rider vang lên.

Ngài ấy nhìn về phía ta, đôi mắt ánh lên vẻ hiền hậu và ân cần, Nộ Hóa của ta như đã bị dập tắt. Ngài ấy là ai?

"Còn cậu, cậu là ai?"- Ngài ấy hỏi ta.

"Tôi là vua của Ấn Độ, Ashoka Đại Đế."

Ngài ấy gật đầu, mỉm cười hiền hậu. Một anh hùng nổi tiếng với sự hiền hậu, sự cômg bằng và tha thứ... chỉ có thể là một người!

"Ta là Archer, Vua của Kosala, Rama. Rất vui được gặp cậu, Ashoka."- Rama đại nhân mỉm cười.

Ta liền quỳ gối xuống trước mặt ngài ấy, phía trước ta là Đại Anh Hùng Ấn Độ! Người luôn đi theo chính nghĩa, luôn công bằng, luôn thật thà!

"Đứng lên đi, ta không biết tại sao cậu lại ở đây. Với ta, dù cậu có là một Berserker, một con quỷ khát máu, nhìn thấy cậu chiến đấu một cách dũng mãnh một mình, rất đáng xứng danh là một Anh linh. Ashoka, ta có một yêu cầu, hãy cho phép ta chiến đấu cùng cậu."- Rama đại nhân chìa tay ra.

"Vâng! Xin ngài hãy chiến đấu cùng tôi!"- ta lập tức đáp lại.

"Vậy hãy đứng lên."

Ta đứng lên theo lời Rama đại nhân, được gặp một ngài ấy quả là một ân huệ! Chẵn những còn được chiến đấu cùng ngài ấy nữa cơ chứ!

"Cyrus Đại Đế!"- Rama đại nhân nói -"Ta cho ngươi một cơ hội để đầu hàng! Ngươi có chấp nhận việc rút lui hay ngươi muốn ở lại chiến đấu với ta, Rama, và Ashoka Đại Đế?"

Những tên lính tránh đường cho Rider đi, hắn ta đứng trước ta và Rama đại nhân. Ta sẽ xé xác ngươi! Cho dù ngươi có tự xưng mình là Grand đi chăng nữa!

Ta bẻ tay chuẩn bị để đập chết Rider cùng với Rama đại nhân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC