chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái kết thứ nhất

*Cách nhìn của Ying Jie *

"Gì chứ!! 2 cậu vừa nói gì?"

"Đại ca đã bỏ chúng ta ra đi vĩnh viễn rồi." Henry buồn rầu nói .

"Cậu đang nói giỡn với tôi sao?Chuyện này ko vui đâu?Lun ở đâu?!!Anh ấy đang ở đâu hả??!!" Tôi bần thần nắm lấy vai Henry gặng hỏi, tôi như ko còn tin vào tai mình nữa

"Cô..cô chủ..."

"Lun!! LUN ƠI!!" Nước mắt tôi trào ra ko ngừng

"Cô...cô chủ xin cô hãy bình tĩnh lại ạ!!."Henry nói còn Tim thì vẫn đứng bên cạnh cậu ấy.

"Chúng tôi rất tiếc vì đã ko ứng cứu kịp lúc." Tim cũng buồn rầu ko kém

"Ying Jie.."Wangzi vội bước đến chỗ tôi an ủi.

"Mẹ, mẹ ơi chuyện gì đã xảy ra vậy??Sao mẹ lãi khóc chứ??"

"Xiao Le,con đừng làm phiền mẹ con nữa." Wang Zi bế Xiao Le đi ra khỏi tôi

"Wangzi, hãy giúp tôi chăm sóc Xiao Le nhé." Tôi vụt chạy ra khỏi bệnh viện.

"AAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!".Nước mắt tôi trào ra hòa lẫn với từng giọt mưa vẫn rơi rơi đều đều trên đường...

"Sao anh lại có thể làm điều này với em chứ??!!Lun à, Sao anh lại có thể chứ..!!?" Tôi cứ chạy và chạy mãi trong làn mưa dày đặc như thế .

Anh đã hứa, anh đã hứa là sẽ quay về rồi mà...

~Hồi tưởng ~

Jie à đừng bướng bỉnh nữa, anh sẽ ổn thôi mà." Tôi nhìn hắn bằng đôi mắt ngấn lệ, hắn khẽ cúi xuống và hôn lên mắt tôi

"Anh sẽ đi tìm em sau, anh hứa mà."

~Kết thúc hồi tưởng ~

Một ánh sáng chói lòa đột ngột chiếu thẳng vào mặt tôi

"AHHHHHHHH!!" 1 chiếc xe đã lao đến và đâm vào tôi. "Lun.." Tôi khẽ nhắm mắt lại và mỉm cười.Tôi xin lỗi vì sự ích kỉ này của tôi, Wang Zi à,Xiao Le, xin cậu hãy chăm sóc cho nó giùm tôi. Lun à, xin anh hãy đợi em...

Kết thúc!!

Cái kết thứ 2
*Cách nhìn của Ying Jie*

"Jie à, anh sẽ ổn thôi mà." Tôi nắm chặt lấy tay của hắn.

"Wang Zi,đem họ đi mau!!"

"Jie à, chúng ta đi nào."

"Ko, em sẽ ở lại với anh, Wangzi à, cậu cứ đem Xiao Le đi cùng với cậu đi."

"Jie ,đừng bướng bỉnh nữa, anh sẽ ổn thôi mà." Tôi nhìn hắn bằng đôi mắt ngấn lệ, hắn khẽ cúi xuống và hôn lên mắt tôi

"Anh sẽ đi tìm em sau, anh hứa mà."
Hắn chuyển ánh nhìn về phía Wangzi.
"ĐI MAU ĐI!!"Wangzi bế Xiao Le lên vào kéo tôi đi , sau đó chúng tôi đã cùng nhau bỏ chạy thật nhanh, chúng tôi cứ cằm đầu chạy như thế và ko biết mình đã chạy như vậy được bao lâu....

"Thả tôi ra...thả tôi ra..." Tôi gạt tay Wangzi rồi té uỵch xuống đất

"Mẹ ơi, mẹ ơi."Xiao Le chạy lại chỗ tôi.

"Sa mẹ lại khóc chứ??Ba con đâu rồi?Tại sao ba ko đi cùng chúng ta chứ?"

*Cách nhìn của Aaron*

ĐOÀNG!![C]hết [t]iệt!!

"Đại ca!!" Hay quá,Henry và Tim đã kịp thời đến ứng cứu

ĐOÀNG!!ĐOÀNG!! Đường phố bỗng chốc đã rộn lên 1 loạt tiếng súng nả

"Đại ca, ngài ko sao chứ?" Henry và Tim chạy vội đến chỗ tôi quan tâm hỏi sau khi chúng ta đã tiêu diệt sạch kẻ thù

"Ừm. tôi ko sao, có thể chúng đang tiếp tục chuẩn bị cho cuộc tấn công tiếp, hãy rà soát hết tất cả chỗ núp của hắn, tôi muốn tiêu diệt sạch tất cả lũ bọn chúng, 1 vì tất cả nào!!."

"Dạ vâng thưa đại ca." Henry và Tim cùng gật đầu

"JIE!" Tôi chạy lên xe và bắt đầu đi tìm họ.

"JIE!!!" Tôi vội vàng xuống xe kêu lớn tên cô ấy, Jie khẽ quay lại và vui mừng chạy lại chỗ tôi.

"LUN!!!"Cô ấy siết chặt vòng tay ôm lấy tôi.

"Anh đã hứa với em rồi mà?" Jie khẽ gật đầu

"Jie..chúng ta hãy cưới nhau nhé." Cô ấy nhìn tôi 1 lúc rồi mỉm cười gật đầu đồng ý. Tôi nhân cơ hội khẽ hôn lên môi cô ấy và trao cho cô ấy 1 nụ hôn mãnh liệt

"Xiao Le,nhắm mắt lại nào." Tôi nghe thấp thoáng tiếng Wangzi nói với Xiao Le.Tôi ngừng hôn rồi ôm chầm lấy Ying Jie.Đây là cuộc sống của tôi, 1 cuộc sống thú vị và đầy nguy hiểm . Cho đến chết tôi vẫn sẽ bảo vệ Ying Jie , với Xiao Le chúng tôi đã trở thành 1 gia đình hạnh phúc và sau này có khi chúng tôi sẽ đón nhận thêm nhiều thành viên mới nữa ko chừng

"Jie.."Tôi thì thầm vào tai cô ấy. "Giúp anh có thêm nhiều Xiao Le nữa nhé." Cô ấy khẽ đỏ mặt khi nghe xong tôi nói câu ấy

"Dạ vâng.." Jie mỉm cười với tôi

Đây có lẽ là cái kết tuyệt vời cho chúng tôi và lúc này có lẽ nhiều kẻ thù của tôi vẫn đang cố gắng khử tôi nhưng tôi sẽ ko cho phép mình chết đi 1 cách dễ dàng được,bởi vì tôi thật sự muốn mãi mãi ở bên cạnh họ .

Kết thúc
0—-o—o0o—o—-0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net