Chương 6: Sự đối xử của hoàng gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Sự đối xử của hoàng gia

Atemna tường thuật

Giữa đêm và tôi không thể ngủ. Tôi đã bị đưa đến Ai Cập cổ đại và phát hiện cha mình là Pharaong vĩ đại cho tình yêu của thần Ra! Làm thế nào mà tôi được cho là phản ứng chứ? Khi tôi nằm trong giường có kích cỡ rộng lớn, cơn mưa nhẹ bắt đầu rơi. Tôi thật sự nhớ mẹ lúc này. Cho dù tôi đã 13 tuổi thì sấm chớp nặng nề vẫn khiến tôi sợ và tôi liều lĩnh hi vọng nó không phải là một trong những thứ đó. Mọi người trách móc Joey Wheeler về việc tôi vì sao tôi sợ sấm chớp. Trở lại khi tôi bốn tuổi mẹ và vợ chú ấy, Mai, nhìn tôi kể từ khi cha mẹ đỡ đầu của tôi, Seto và Kiera Kaiba ra ngoài trong vài tuần. Con trai của họ, Jou, chỉ mới là em bé lúc đó. Đêm đó tôi không thể ngủ do đó tối đi xem nếu hai người lớn vẫn dậy chưa. Khi tôi đến phòng khách, trời bắt đầu mưa và tôi thấy ti vi bật lên. Vào khoảnh khắc đó tôi thấy Slifer dùng một trong cái tấn công sấm sét và à, tôi chạy trở lại vào phòng ngủ.

Khi tôi vó thể đoán là cơn bão trở nên tệ hơn và cuối cùng tôi lấy can đảm rời khỏi phòng lần nữa tìm kiếm Mai đang ở trong nhà bếp. Những giọt nước nước mắt đi xuống gương mặt tôi và nó trở nên rằng tôi đã để lại thứ lặt vặt kuriboh trong xe của mẹ. Mai hơi nắm lấy tôi và hỏi tôi khóc gì. Tôi bảo dì ấy về cú tấn công của Slifer và dì bảo tôi đó là dây của một trong những cuộc đấu của cha tôi. Kể từ đó tôi sợ hãi những cú tấn công của Slifer và cơn bão chớp.

Do đó ở đây tôi và cơn bão trở nên tệ hơn. Chỉ là may mắn của tôi, tôi ra khỏi giường và lấy mảnh vải với tôi đến phòng cha tôi ở bên phải hành lang. Cha đang ngủ trên giường có kích thước lớn gấp hai lần giường của tôi do đó mất ít thời gian để đến trung tâm nơi mà cha đang ngủ. Tất cả thứ mà tôi phải làm là chạm vào cha và cha tỉnh dậy. "Hmmm? Có chuyện gì?" "Con-con sợ cơn bão." Tôi thừa nhận một cách yếu ớt. "Con thắc mắc là nếu con có thể ở đây tối nay không." Cha không bảo không với tôi. Cha không nói gì về việc cư xử trẻ con của tôi. Cha chỉ trao cho tôi nụ cười ấm áp và ôm tôi. "Con có thể ở lại." Cha nói trước khi hôn vào đỉnh đầu của tôi và nằm xuống trở lại. "Cám ơn cha." Nhưng cha đã ngủ. Bây giờ tôi biết vì sao mẹ tôi yêu cha rồi. Cha tử tế và dịu dàng và khiến người ta cảm thấy an toàn.

Tường thuật bình thường

Đó là sáng hôm sau và Isis bận rộn với việc lay đứa con trai quá cố Hikari và công chúa dậy. Đó là nhiệm vụ lay dậy cậu bé khi nó luôn lầm bầm thứ bùa chú trong giấc ngủ và áp đặt bùa vào kết giới bóng tối. Khi Mana hướng dẫn cô thì họ thật sự khiến cậu bé dậy rồi. 'Hãy để chúng ta chỉ hi vọng là tôi không có rắc rối nào trong việc lay dậy công chúa nhé.' Cô nghĩ khi cô vào phòng ngủ trống trãi. Trong khi kiểm tra phòng Pharaong thì cô vội vàng tập hợp những pháp sư khác để họ có thể thấy thứ dễ thương nhất từng thấy. Bên cạnh Pharaong làm việc này với chính cha của anh khi anh còn là hoàng tử. "việc này quaaaa dễ thương." Mana nói khi cô thấy Pharaong ôm một cách bảo vệ đứa con gái của mình chống lại cơn bão tối qua. "Chúng ta nên để họ ngủ trong này chứ?" Isis hỏi thăm Seth. "Có lẽ kể từ khi nó là ngày nghỉ." "Đợi đã, nếu nó là ngày nghỉ thì sao tôi phải dậy." Tên cướp quá cố hỏi nữ pháp sư vợ mình. "Thiếp không trả lời chàng việc đó đâu. Hãy đi trước khi họ tỉnh dậy và thấy chúng ta đứng đây đi."

Tường thuật của Atemna

Tôi tỉnh dậy cảm thấy ánh sáng mặt trời ấm áp, Ra, trên gương mặt rám nắng của cha. Tôi có thể vừa vặn ngã vào vòng tay mạnh mẽ, bảo vệ của cha quanh vai tôi khi đầu tôi dựa vào chính bờ vai cha. Đây là an toàn nhất mà tôi từng cảm thấy. Chậm chạp, không cố lay dậy cha mình tôi trượt ra khỏi vòng tay cha. Đáon rằng cha đã dậy rồi khi mà cha hỏi tôi ngủ tối qua thế nào. "Tốt." Tôi bảo cha với nụ cười nhe răng trên gương mặt. Tối qua tôi không nghĩ đến cha sẽ phản ứng thế nào với sự sợ hãi của tôi nhưng bây giờ tôi chắc chắn rằng cha không quan tâm nếu tôi có thể sợ hãi Kuriboh. Cha vẫn đảm bảo rằng tôi ổn. "Tốt, Đi thay đồ và chúng ta có thể đi vào khu vườn ăn sáng."

Buổi ăn sáng tuyệt với. Chúng tôi có vài trái cây và bánh mì với vài phomai và một ít nước uống mà cha tôi gọi là sữa mật ong kể từ khi nó có mùi ngọt. Có cơn gió nhẹ khi chúng tôi ngồi dưới cây nói chuyện về mẹ. "Mẹ vẫn khiêu vũ. Thật ra, mẹ làm chủ sàn khiêu vũ trường Domino." Cha trao nụ cười thẫn thờ vào sàn đất, có thể cố hình dung hình ảnh mẹ khiêu vũ. Rồi tôi bắt đầu ngẫu nhiên nghĩ về đồ trang sức lộng lẫy bằng vàng của cha, chú ý sợi dây bằng vàng với đá xa-fi-a trông như hồng ngọc của mẹ mà mẹ không bao giờ đeo.

"Thứ đó trông như của mẹ." "Hmm? Vâng, ta trao một cái cho cô ấy khi chúng ta phát hiện cô ấy có thai. Sao con không đến gặp Mana và bạn con ở đó. Biết Mana có lẽ luôn đi với con mà cn chỉ ở đây. Đi chơi đi." Với những lời nói bắt đầu, cha trao cho tôi nụ cười khuyến khích và tôi chạy ra khỏi tìm kiếm hai người tạo rắc rối.

Đáng ngạc nhiên là nó không mất thời gian dài để tìm họ kể từ khi họ đang trốn trong cái bình lớn có vẻ như lên chiến lược đặt vào hoàng cung. "Ichiro Ken'ichi Bakura nếu bạn thậm chí làm việc đó lần nữa thì tôi sẽ đưa bạn vào sâu trong Vương quốc Bóng tối mà bạn không thể tư mình ra đó!" "Bạn dám gọi tôi vậy lần nữa hả! Tôi sẽ trách móc với cha tôi cho cái tên đó đấy!" "Được rồi không ai cả, tôi giải thích, Ichiro có nghĩa là đứa con trai đầu tiên và Ken'ichi có nghĩa là siêng năng. Đó là tên thật của bạn kể từ khi Sanryo là biệt danh mà bạn tự mình đặt." Nó ghét thứ đó bất cứ khi nào mà nó nheo mắt quanh paprazzi vì phiến đá dùng tên thật của nó.

Trong gần như cả ngày chúng tôi mệt mỏi với việc kéo trò tinh nghịch lên Seth mà tôi đã đi khỏi nếu họ không chỉ cha đỡ đầu của tôi. Chú ấy không có tính hài hước nào cả!! Hãy chỉ nói rằng tóc của anh họ tôi màu trắng và làn da anh tương tự như mẹ đỡ đầu vào bữa trước. "Mana, ta có thể nhắc cô rằng em họ trẻ con của ta, một Pharaong không phải là người duy nhất mất vợ không?" "Ooops. Xin lỗi, tôi nghĩ tôi chỉ là quên. Hãy xem nếu tôi có thể làm tóc thật sự nhanh. Dòng họ của ngài phải đợi." Đợi chút! Chú ấy vừa nói cha có vợ sao? Mẹ có biết không?

Vào bữa ăn trưa, cha và tôi ăn trong phòng tôi khi những người hầu mang vài rêu, cá, bánh mì, trái cây, pho mai và vài thứ sữa mật ong cho tôi trong khi cha uống loại rượu vang nào đó. Trong cách thức lớn lai, tôi cảm thấy kì lạ về việc làm công cháu! Những người đầu đợi tay và chân tôi (dù tôi không muốn họ). Tôi phải mặc vải lụa Ai Cập. Tôi có một chiếc giường gần như lớn bằng phòng mình ở căn hộ của mẹ và quan trọng nhất là tôi có cha ở cùng. Nó gần như không quá thật. Nhưng một thứ vẫn nao nao tôi. Vì sao không ai bận tâm nói gì về người vợ này mà cha tôi dường như đã có chứ? Nghĩ rằng những bí mật là một phần của lối cư xử hoàng gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net