Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Mà khoan, mua cho bạn tôi với.

- Mơ à , bạn anh muốn ăn thì tự đi mua đi , hứ.- cậu trề môi đáp. Nhưng hành động đó lại làm ai đó cảm thấy vui vui trong lòng khi môi anh đào của cậu trề xuống nhìn rất dễ thương.

- Haizzz.....thư ký Jang lại có việc làm rồi đây.- anh thở dài.

- Ăn gì ? - cậu tức giận hỏi.

- Kang Ok ăn gì kêu đi cậu ta mua cho .- TaeHyung quay qua nói với tên ngồi bên cạnh.
- Gì cũng được .- Kang Ok nhún vai.

- Vậy hai phần cơm cuộn rong biển với hai ly cam ép lạnh luôn .- TaeHyung ra lệnh.

- Ăn như heo .- JungKook nói xéo rồi hầm hầm đi mua thức ăn cho ăn.

- Kiếm đâu ra " người hầu" thế , dễ sai thật .- Kang Ok ngồi cạnh nói.

- Lâu lâu có đồ chơi thế mà .- TaeHyung nhún vai nói.

Trong khi đó cậu không ngừng chửi rủa , muốn băm dằm tên TaeHyung đó ra trăm mảnh nếu có thể.

- Đáng ghét , đáng chết , anh chết đi , đồ khó ưa , tôi thề không đội trời chung với anh , tôi cầu sống dở chết dở , ít nhất không được hạnh phúc sống cô độc tới già.- cậu vừa đợi dì bán cănteen đưa ăn thì nhân cơ hội rủa tên TaeHyung đó .

- Hai phần ăn của cháu đây .- dì bán cănteen đưa phần ăn cho cậu rồi nói.

- Nhiêu vậy bác .- JungKook ấm ức hỏi , vừa hao tiền vừa hao sức đúng là không sống yên mà.

- Ba trăm won.- dì cănteen nói.

- Dạ đây .- cậu tiếc thương ba trăm won của mình , đâu phải cậu có nhiều tiền đâu chứ , mặc dù ba cậu là giám đốc nhưng kéo hơn kẹo kéo ấy , mỗi tháng chỉ cho có hai ngàn năm trăn won thế mà còn mua cho hai tên ôn thần đó ăn nữa chứ .

- Ăn đi rồi anh nghẹn chết luôn.- JungKook bưng khay thức ăn tức giận nói thầm.

Đặt hai phần ăn xuống, JungKook không ngừng lườm anh , từ lúc gặp TaeHyung tới giờ cậu không ngừng xui xẻo về tinh thần : ngày nào cũng phải thất đức ( tội chửi anh ) ; về tiền bạc : mất mấy trăn won . Suy ra cậu ghét tên TAEHYUNG .

- Ăn đi. - cậu hầm hừ nói.

- Cảm ơn nha .- TaeHyung trêu tức cậu.

- Coi chừng nghẹn đó. - cậu tức giận nói.

- Yên tâm , tôi ăn rất chậm không nghẹn chết đâu.- TaeHyung cười trêu tức cậu hơn nữa.

- Xấu xa .- JungKook ném hai chữ cho hắn rồi quay lại bàn mình.

- Tức chết mà .- JungKook hầm hừ nhìn Jimin và JHope như toé lửa .

- Bình tĩnh , bình tĩnh đi .- Jimin nói.

- Nếu là cậu thì cậu bình tĩnh được không hả ? Tớ muốn băm hắn ra cho hả giận.- cậu tức tối hơn nữa .

- Cậu đừng lớn tiếng với Minie vậy chứ .- JHope lên tiếng.

- Bênh nhau quá nhờ.- JungKook lườm nói.

- Tớ...- JHope ấp úng.

- Thôi , cứ coi như gặp xui một ngày đi.- JHope xua tay lãng qua đề tài cũ.

- Xui còn đỡ , đã thế mất toi ba trăm won nữa chứ , tức ghê mà .- JungKook tức đến ứa máu.

- Thôi , bỏ đi .- Jimin nói thêm.

- Ừ , bỏ đi.- cậu ậm ừ.

- Ăn tiếp đi , tính bỏ à .- JHope nói đẩy qua chuyện khác .

- Đương nhiên là ăn rồi sao lại bỏ chứ .- cậu nói xong liền cắm đầu ăn tiếp.

- Reng....reng....reng

Tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao hết , JungKook nhanh chóng bưng khay thức ăn dọn đi , cậu không muốn lên lớp bây giờ chút nào cả , quyết định đến phòng ý tế . "Tùng tăng" đi xuống phòng ý tế , ngó quanh chẳng thấy ai hết , chắc chị Rae Ah bận việc gì rồi . Jungkook đi đến hộp cứu thương nhìn "nghiên cứu" mấy lọ trọng đó . Mãi mê nhìn , cậu không hay có người vào.

- Chị Rae Ah cho em miếng băng cá nhân đi .- một giọng nam nói.

- À chị Rae Ah hiện không có ở đây .- JungKook nói không quay đầu lại.

- Vậy cậu cho tôi được không ?- người đó hỏi.

- Ừ, để tôi lấy cho .- JungKook nói rồi lấy miếng băng cá nhân trong hộp cứu thương ra.

Quay người lại nhìn người đó , cậu suýt ngã , chân tay cậu rụng rời cả , không dám tin vào mắt mình nữa , khuôn mặt  , ánh mắt , nụ cười ấy bao năm cậu ao ước mong gặp lại , nay trước mặt cậu , là mơ sao ? Hay thật sự người này là........

------------------------------------
Người đó là ai chắc mn đoán ra rồi chứ......hi...hi....

Hôm nay các mem nhà mk có bủi KCON ở Pháp ấy oooo~~~~~
Hum qa lại bay qa Nhật oooo~~~~~~
Ước j Au có thể đi .😣😣😣😣😣😣😣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net