[Ficket| KrisHo] Ngày lạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày lạnh

Author: Neko

Pairing: Krisho

Rating: K

***

Tại sân bay Quảng Đông một người con trai thân hình cao lớn  nổi bật với chiếc áo trắng tay xách một túi hành lý đen “Chuyến bay mã X.O 365  đến sân bay Incheon, Hàn Quốc sẽ cất cánh trong 45 phút  nữa quý khách vui lòng hoàn thành thủ tục. Nhiệt độ tại sân bay Incheon bây giờ là   -2oC. Chúc quý khách có một chuyến đi thượng lộ bình an!”

-       Không biết Miên nhi của anh đang làm gì nữa rét như vậy lại không có mình bên cạnh chắc lại đang ở nhà đắp chăn run cầm cập đây!- Anh ta lắc đầu

-       Ngô tổng thủ tục của anh đã làm xong!- Thư kí bên cạnh nói- Chúng ta chuẩn bị đi thôi ạ

-       Tôi biết rồi!- Anh bước nhanh vào bên trong

Tại sân bay Incheon “Chuyến bay mã X.O 365  từ sân bay Quảng Đông, Trung Quốc đến sân bay Incheon, Hàn Quốc đã hạ cánh. Cảm ơn quý khách đã lựa chọn hang hàng không của chúng tôi! Nhiệt độ ngoài trời bây giờ là -3oC”

Anh nhanh chóng lấy túi hành lý anh muốn trở về nhà ôm lấy thân ảnh đang chui trong chăn đó bao bọc lấy cậu anh và cậu mãi không ly khai. Anh bước ra khỏi cửa bỗng một thứ gì đó to sụ ra chặn đường.

-       Cái gì đây?! Người ta đang vội dẹp ra-Anh thuận tay đẩy ngã cái cục tròn tròn đấy

-       Ngô Diệc Phàm! Đây là cách anh chào tôi sau một tuần ư- Cúc bông đó nói

-       Giọng nói này là Miên nhi- Anh nghĩ quay ra đằng sau từ từ chiếc mũ bông bỏ xuống là ngương mặt trắng hai má ửng hồng vì lạnh của cậu cậu từ từ đứng dậy dáng người nhỏ bé anh hằng nhớ nhung anh chạy lại anh nhớ cậu anh muốn ôm cậu vào lòng để cậu mãi là của anh- Lạnh như vậy sao không ở nhà ra đây làm gì? Có biết bị cảm lạnh anh sẽ rất lo không?- Anh ôm cậu ôm lấy hai vai cậu cúi xuống mặt đối mặt

-       Là vì…ừm.. em…ừm… nhớ anh!- Thân ảnh nhỏ bé rúc vào lòng anh tìm đôi má bây giờ đã đỏ ửng lên.

-       Bảo bối của anh ở nhà ngoan chứ? Có ăn uống đầy đủ không?- Anh hỏi nhìn cậu  đôi bàn tay vuốt đầu cậu như một đứa trẻ mà không giấu được nụ cười ấm áp.

-       Anh đùa em! – Cậu bữu môi hai má phúng phính bất giác Diệc Phàm đưa tay lên véo lấy nó.

-       Vì bảo bối ở nhà rất ngoan nên chúng ta sẽ đi ăn! Bảo bối thích ăn gì nào?- Anh hỏi đội lại chiếc mũ cho cậu

-       Tokbokki!- Cậu nói

Hai người trở vào trong chiếc xe của Tuấn Miên đã đậu sẵn ở kia. Bóng hình một cao một thấp người cao ôm người thấp vào lòng đi trong trời tuyết. Mùa Đông thật ấm áp!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#krisho