4, A game night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đó làm chỗ ngủ của cả đám đêm nay.

Norton bám lấy Aesop mà làm vẻ mặt thực sự nghiêm chỉnh nói ra một câu làm người câm nín. "Aesop, anh muốn ngủ với cái đuôi của em."

"Cậu muốn ngủ với mèo con của Eli thì cứ nói thẳng ra đi, ngại ngùng gì." William nhún vai phán thẳng tuột.

"Không phải," giọng của Norton vang lên hết sức khẳng định. "Ý tôi đúng là muốn ngủ với cái đuôi của em ấy."

"..."

Một phút trầm mặc.

"Norton... Nếu ngủ cùng cái đuôi của Aesop cũng có nghĩa là ngủ chung với em ấy đấy?" Naib có chút không xác định mà nhắc nhở.

"Nhưng tôi cơ bản là muốn ngủ cùng cái đuôi của Aesop thôi." Norton vẫn chắc giọng.

"..."

Lại thêm một phút im lặng cạn lời nữa.

"Thế, Aesop, em đồng ý không?"

"..." Aesop thật sự không nỡ từ chối gương mặt cún con của người kia, mặc dù cái lý do nghe lên khiến cậu bối rối tới cùng cực. Làm sao có thể ngủ chung với cái đuôi của cậu mà không có nghĩa là nằm chung luôn với cậu cơ chứ? "Được thôi, nếu anh muốn..."

"Giường của cậu ta chứa được ba người nên thôi thế cũng được," Eli thở dài, nếu Aesop đã đồng ý thì anh cũng sẽ không can thiệp vào quyết định của cậu, nhưng anh vẫn muốn ở gần Aesop, đề phòng cậu nhóc lại gặp ác mộng như hôm đầu tiên ngủ ở nhà anh. Tuy rằng ngủ chung không có nghĩa ác mộng biến mất hoàn toàn, ba đêm vẫn có một đêm Eli tỉnh giấc vì tiếng rên rỉ hoặc la hét của cậu, nhưng việc xoa dịu cũng dễ dàng hơn nhiều so với lần đầu ấy. "Ngoài cái đuôi không được động chạm chỗ nào nữa đâu đấy."

Trong khi Naib cùng William nhướn mày trước lời yêu cầu đầy tính sở hữu kia thì Norton lại hết sức vui vẻ mà gật đầu. Ba người bọn họ cuối cùng cũng leo lên chung một cái giường, Naib và William thì nằm giường còn lại. Bởi vì Norton đúng thực sự chỉ quan tâm tới cái đuôi của Aesop mà thôi nên dĩ nhiên là cậu nằm quay lưng lại với anh ta, đuôi thì bị người ôm chặt cứng còn mặt thì xoay về phía Eli, cũng không ngờ rằng anh lại vòng tay ôm lấy cậu kéo sát về phía anh, mặc dù trước đó Aesop đã hơi xích lại chừa khoảng cách giữa hai người bọn họ.

"Anh... anh không cần ôm tôi thế đâu mà..." Aesop có chút lúng túng thì thầm khi rõ ràng đây không phải là bọn họ đang ngủ tại nhà Eli với không ai khác, nhưng dường như anh chàng mắt xanh một chút bận tâm cũng không có, thản nhiên nghiêng đầu hôn nhẹ lên trán cậu.

"Ngủ ngon, Aesop."

"... Chúc anh ngủ ngon, Eli."

"Mọi người ngủ ngon." Giọng Naib vang lên trước khi anh ta thực sự nhắm mắt mà chìm vào mộng đẹp, thêm vài tiếng trao đổi chúc nhau ngon giấc trước khi không gian hoàn toàn chìm vào tĩnh lặng.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net