Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Azure cùng những người thân tín làm đem xác Arthur hỏa thiêu trong rừng. Mất 3 ngày để cậu thành tro. Sau khi Arthur chỉ còn một nắm tro đen, Azure rải nó xuống con sông gần đó. Không nghi thức tang lễ, không đức cha rửa tội. Nếu Azure đã không bao giờ tha thứ cho hắn thì Chúa trên cao cũng không có quyền. Những người làm trong nhà Chandos đều thấu hiểu cái bi kịch mới xảy ra, không ai bảo ai, họ tự thề với lòng mình sẽ giữ kín bí mật này.


Bí mật họ biết chỉ là Arthur đã hóa điên tấn công chị gái Azure và buộc cô phải tự vệ.


Bí mật còn lại theo tro của Arthur tan vào sông, theo sự điên loạn của Deonne buộc chặt lấy Azure bằng nỗi đau không tưởng.


De và Trang không được dự cảnh tro bụi đó. Nàng bảo Trang thu dọn đồ, họ sẽ về Greenland tối nay. De bỗng trở nên vui vẻ hơn hẳn, đôi mắt nàng lúc nào cũng lấp lánh hạnh phúc mà Trang không thể hiểu điều gì có thể khiến nàng hạnh phúc trong ngôi mất đi hai người đàn ông và nàng đã từng ở trong ngôi nhà đấy. Tất nhiên De vẫn giữ sự khéo léo ý nhị của mình. Trước mặt người khác luôn là vẻ mặt buồn đưa tang, sự vui sướng của nàng chỉ lộ ra khi ở một mình hoặc với Trang. Nàng có cần phải thù gia đình nhiều như thế? Chỉ là một cô gái thôi mà? De trả lời rằng cô gái ấy đã là tất cả đối với nàng.


"Làm sao cô có thể khẳng định mình sẽ yêu người ta suốt đời khi chỉ mới nhìn thấy người ta vài phút? Tôi biết cô là nhà văn nhưng thế thì quá lãng mạn!" - Trang tuyên bố, là người của chủ nghĩa hiện thực, cô không tin vào những thứ đã ám ảnh De có tồn tại.


"Đó là linh cảm. Nó ở trong bất cứ con người nào nhưng đều bị họ gạt phăng nó ra."


Trang nhìn De như một kẻ dở người:


"Thế à? Vậy ngày đầu gặp tôi cô có linh cảm gì không?"


"Tôi có linh cảm..." - Nàng nói chậm lại với chủ đích khiến cô chú ý nghe. - "...là cô sẽ nằm dưới tôi và van xin tôi làm nhanh hơn và mạnh hơn, cô sẽ..." - Trang ném gối vào nàng trước khi hết câu.


"Dẹp đi, De, tôi không thích nghe mấy thứ vớ vẩn đó đâu!" - Cô biết máu nóng đang dồn lên làm mặt cô đỏ ửng.


"Cô biết là tôi không bao giờ đùa mấy chuyện tình dục, đúng không?" - De ném trả lại gối lên giường. Tất nhiên Trang hiểu rằng nàng chưa bao giờ đùa về việc họ sẽ ngủ với nhau, đó là điều mà Trang sợ nhất ở nàng, liệu nàng có thể cưỡng hiếp mình không? Cảnh giác với nàng không bao giờ thừa.


"Chúng ta sẽ đi bây giờ, trước khi Azure quay về." - nàng nói.


"Sao phải gấp vậy?"


"Tôi không thể chịu được thêm giây nào ở đây nữa đâu."


"Muộn quá rồi, De!"


Cả Trang và De giật mình quay lại, Azure đóng cửa lại rồi chốt khóa. De lầm bầm trong miệng: "Chết tiệt!" Bóng tối trong đôi mắt của Azure gợn lên cơn run sau gáy Trang. Cô không nhìn Trang, mà là nàng.


"Hạnh phúc chứ, De?"


"Tớ thành thật chia buồn..."


Bốp!


Azure tát nàng. Cô túm lấy cổ áo nàng gào lên trong cơn phẫn nộ đau đớn điên cuồng: "Đồ khốn nạn! Tại sao mày lại làm như thế? Mày có còn là người không hả De???"


"Tớ đã làm gì cơ?"  -Nàng ngông nghênh hỏi lại.


"Mày đừng có giả ngu với tao! Mày đã xúi thằng bé làm việc đó, mày nuôi dưỡng tội lỗi của nó bằng lời lẽ ác độc và tâm hồn rắn độc của mày!"


Trang kinh khiếp khi Azure rút khẩu súng ra chĩa vào họng nàng. Đó là khẩu súng cô được bố tặng năm 16 tuổi với lời hứa sẽ dùng nó để bảo vệ gia đình, đó là khẩu súng đã giết chết Arthur. Azure nghẹn ngào nói: "Hôm nay là ngày cuối cùng của mày, Deonne Oliver. Thật không thể tin được chỉ trong hai ngày tao phải tự tay giết hai người thân yêu nhất của mình!" Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô.


"Đừng, Azure!" - Trang lên tiếng can ngăn, cô nửa muốn xông vào ngăn Azure lại, nửa sợ hãi muốn đứng yên chôn chân. - "Cô không thể tự dưng bắn người như vậy!"


"Không tự dưng mà tôi phải giết người, cũng như không tự dưng Deonne quay về căn nhà mà ả đã thề sẽ báo thù... Tôi đúng là con ngu khi tin rằng tình thương và sự bao dung xóa bỏ hận thù. Cô có thể đi sang phòng kế để không phải chứng kiến cảnh này, Trang. Thật bất hạnh cho bất cứ ai dính dáng đến con rắn độc này, hôm nay tôi sẽ giải thoát cho tất cả, kể cả tôi. Mày không cần phải giả vờ nữa, De, tao biết tất cả rồi, khi mở laptop của Arthur... Chính mày đã cổ vũ sự điên loạn của nó!" - Môi De khẽ nhếch lên. Azure đã biết hết rồi. Những tin nhắn, những cuộc hội thoại từ nước Anh tới Greenland, và nội dung của chúng chỉ xoay quanh về Azure. Cánh tay Azure cứng lại, cô ước mình không phải giết nàng nhưng không còn cách nào khác, cô phải làm vậy. - "Nếu mày có gặp bố tao hãy bảo với ông ấy rằng tao yêu ông ấy và gửi lời xin lỗi của tao vì đã không bảo vệ được bất cứ cái gì."


"Chính các người đã gây ra những chuyện này. Nếu các người để tôi yên thì..."


Azure dí khẩu súng sâu hơn để chặn họng nàng:


"Vì bố yêu thương mày nên mới ngăn cản. Đến bao giờ thì mày mới chịu hiểu hả?"


"Yêu thương tôi? Cậu biết những gì hả Azure?"


"Rằng mày đã yêu chị gái cùng mẹ khác cha của mày và mày hận bố tao vì đã ngăn cản điều đó. Ngay từ đầu bố tao nên biết là đã rước một con rắn độc vào nhà!"


"DỐI TRÁ!"- De hét ầm lên. - "Cậu chẳng biết cái gì khỉ gì cả! Cậu chỉ biết tin ông ta thôi!"


"Thế mày bảo tao tin gì đây?" - Azure hét lại.


"Sự thật..."


Azure nghiến răng kiềm chế mình không bóp cò, nàng muốn nói sự thực nào?


"...Và sự thật là ông ta chưa bao giờ yêu thương tôi. Thực chất ông ta chỉ thương hại mối tình quá khứ với mẹ tôi thôi, Azure. Và Summer Foster?" - Đột nhiên Deonne bật khóc - "Đêm đó tôi say, và khi sáng ra tỉnh dậy tôi thấy cô ấy nằm cạnh tôi rồi. Cậu không hiểu sao, Azure? Tôi đã bị cưỡng hiếp."


Cánh tay của Azure nới lỏng ra. Câu chuyện ở Hawaii cô biết là một chuyến đi du lịch vui vẻ với cái kết là De phải rời khỏi nhà Chandos vì tình yêu loạn luân với chị gái mình. Azure còn nhớ bố Casimir đã tức giận và đau khổ thế nào khi Deonne đi chệch con đường của Chúa.


"Và chiều hôm đó bố cậu giới thiệu cô ấy là chị gái cùng mẹ khác cha với tôi. Casimir đã đánh tôi và đuổi tôi đi khi Summer nói với ông ấy rằng chúng tôi đã ngủ với nhau lúc chỉ có ba người chúng tôi trong phòng. Làm thế nào mà cô ta có thể thản nhiên khai đúng lúc như vậy? Casimir cũng không chịu nghe tôi giải thích. Mấy năm sau tôi mới phát hiện ra tất cả đều do Casimir sắp đặt để tôi cảm thấy nhục nhã và ông ta có cớ để đuổi tôi đi."


Azure sững sờ nhớ ra cô không gặp nàng, sự ra đi và mối tình cấm đoán của nàng do bố cô kể lại. Cô không gặp nàng nhiều kể từ đó và nàng cũng không còn gọi cô là Summer


"Cậu biết không, Summer Foster, thật mỉa mai khi đó là tên ả, đã kể cho tôi tất cả sự thật: ả thật sự là chị gái của tôi, ả đã nhận vài trăm bảng Anh để cùng Casimir đóng vở kịch này, trước khi bị ngọn lửa thiêu thành tro. Ả xứng đáng phải nhận lấy nó."


Trang loạng choạng bước lùi về sau vài bước. "Cô ta sẵn sàng giết cả chị gái mình sao?" - Trang rùng mình nghĩ đến những tháng ngày ở cùng nhà với kẻ sát nhân. Chả trách cô ta máu lạnh như vậy.


"Tại sao ông ấy phải làm vậy?" - Azure ứa nước mắt, cố gắng giữ lấy niềm tin về bố cô đang bị hủy hoại phần nào. De đang nói thật.


Thế rồi Deonne rướn người.


Môi họ chạm nhau: "Ông ấy không muốn tôi yêu em."


Azure chết lặng trong nụ hôn nhẹ như không của nàng. De giữ khuôn mặt cô để có thể hôn sâu hơn:


"Summer của tôi... là em." - nàng tiếp tục hôn Azure vì có lẽ nàng sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa. Có thể người ta nói đúng, rằng tình yêu từ cái nhìn đầu tiên không tồn tại, rằng có thể cái nhìn ở lần gặp gỡ đầu tiên với Azure chỉ đơn thuần là sự ngưỡng mộ với vẻ thanh nhã trong cử chỉ và sự hồn nhiên trong giọng cười trẻ thơ, nhưng tình yêu của nàng đến từ rất nhiều cái nhìn khác nhau, như khi nàng nhìn thấy Azure vô tư chạy quanh nhà chơi đùa với lũ trẻ hàng xóm, khi nàng gọi Azure là Summer vì nàng gặp cô vào mùa hè, khi Azure ngồi hàng giờ miệt mài tập piano chỉ vì nàng thích nghe tiếng đàn hay khi cô gái ấy nắm tay nàng nói rằng họ sẽ luôn ở bên nhau... Tất cả những điều đó trôi qua theo biết bao mùa hè yên ả đẹp như giấc mơ. Nếu Azure không phát hiện ra những đoạn chat đó, Azure sẽ về bên nàng. Nếu Azure phát hiện ra, nàng sẽ chết dưới tay Azure, đằng nào đối với nàng cũng là hạnh phúc. Nàng đã sẵn lòng chấp nhận cái chết dưới tay Azure từ rất lâu rồi vì Azure vẫn luôn là người nàng yêu.


Azure đẩy nàng ra, giữ hai cánh tay nàng lắc mạnh: "Thế tại sao cậu không kể gì với tôi? Tại sao cậu khiến Arthur cưỡng hiếp tôi, hả?"


"Vì Casimir sẽ có cách biến tôi thành kẻ nói dối và em sẽ không tin tôi bởi em tin ông ấy nhất! Và tôi không muốn mất hết cơ hội có em ở bên..."


"Còn Arthur?"


"Tôi chỉ muốn trả thù ông ấy, Azure, vì đã khiến chị gái tôi cưỡng hiếp tôi. Và vì tôi nghĩ điều đó sẽ khiến em căm ghét bản thân và từ bỏ gia đình này, thậm chí từ bỏ cả chồng em... Chỉ có vậy tôi mới có thể ở bên em."


Azure lắc đầu: "Cậu điên rồi..." - Khẩu súng trong tay Azure tiếp tục dí vào cổ nàng. - "Vì những gì cậu đã làm với tôi, và với gia đình này, hoàn toàn không thể tha thứ được." - De nhắm mắt chờ cái chết không thể tránh khỏi: "Tôi yêu em, Summer." Deonne từng tưởng tượng đó sẽ là câu cuối cùng nàng nói với thế gian này. Azure mím môi cố sức bóp cò nhưng rồi đẩy nàng ngã xuống đất.


"Cậu đi đi, Deonne. Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa." - Azure bỏ đi một mạch. Khi đến ngưỡng cửa thì De gọi lại bằng giọng thảng thốt vội vã như sợ đây là lần cuối cùng còn được nhìn thấy cô:


"Em đã bao giờ yêu tôi?"


Câu hỏi làm Azure dừng lại một lúc rồi từ từ quay lại trả lời nàng: "Có người bạn nào sẵn sàng tập piano đến khi các ngón tay đều rướm máu chỉ vì bạn mình thích nghe piano? Nhưng đó là quá khứ rồi, De, mùa hè của chúng ta cũng đã xa lắm rồi." rồi cô tiếp tục đi với nước mắt vẫn lã chã rơi. Tình yêu của cô kết thúc vào mùa hè Hawaii ấy.


De muốn đứng dậy đuổi theo Azure nhưng chân nàng đã tê dại không thể đứng nổi. Nàng chỉ còn biết ngồi lại ôm gối gục mặt khóc. Trang ngồi xuống cạnh nàng hi vọng có thể giúp nàng bình tĩnh hơn. De ôm chầm lấy cô và khóc như một đứa trẻ: "Lần này tôi thật sự mất Summer rồi."


"Còn bốn tháng nữa mùa hè sẽ đến." - Trang chỉ biết nói vậy an ủi cô. Mùa hè luôn luôn trở lại. Mùa hè De luôn yêu trước giờ vẫn chỉ có một.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net