Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tiếng còi lớn đánh thức Cloud.

Cloud cực đau đớn nhíu mày, cố gắng bịt kín chăn để xua đi tạp âm quấy rầy giấc ngủ, nhưng một đôi tay bám chặt của ai đó đã ngăn trở động tác ấy.

Cloud thường ngày trống rỗng lồng ngực lúc này đang có một cục gì đó mềm mềm nóng hầm hập chuyển động, dụi vào Cloud trong ngực, tự như mèo Maine Coon to lớn, bởi vì đói bụng mà chui vào trong chăn đến cưỡng ép chủ nhân tỉnh lại. Cloud kêu rên, cậu còn nghĩ muốn hưởng thụ một chút ngày cuối tuần, cổ lại bị không nhẹ không nặng cắn một cái.

Sephiroth đối với cái đó dấu răng rất hài lòng, cái này bày tỏ Cloud là của hắn. Mèo con thích ngửi đông ngửi tây để đánh dấu lãnh địa của chúng, Sephiroth cũng lựa chọn dùng phương pháp nguyên thủy nhất để chiếm giữ vật sở hữu duy nhất của hắn.

Cloud thở dài một hơi, đầu óc hỗn loạn cuối cùng cũng nhớ ra chú mèo hoang ngỗ ngược mà cậu mang về ngày hôm qua. Trong nhà chỉ có một chiếc giường, Cloud lại không nỡ lòng để Sephiroth nhỏ ngủ ghế sofa, nhưng nhìn lại chiếc giường, cậu tự hỏi, dựa vào cái gì lại không thể ngủ giường của chính mình?, hai người cuối cùng lựa chọn nằm nghiêng ôm nhau, ngủ chung tư thế.

Dù sao hắn vẫn là một đứa trẻ, đôi lúc, ở Seventh Heaven, Cloud cũng thường xuyên cùng bọn nhỏ ngủ chung.

Nhưng mà đứa nhỏ trước mắt lại là Sephiroth a. Hôm qua, cậu nhiều lần tự thuyết phục bản thân rằng Sephiroth trước mặt đã không còn như trước, nhưng trái tim căng thẳng vẫn không thể nào thư giãn, đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm vào chú mèo con non nớt tới gần nửa đêm, mãi đến khi Sephiroth trong ngực chìm vào giấc ngủ sâu, lồng ngực phập phồng cũng thông qua cánh tay Cloud truyền đến lồng ngực, Cloud cũng bị hắn làm cho buồn ngủ.

Nhất là khi nhìn vào khuôn mặt trắng nõn như lòng trắng trứng Sephiroth đều ngủ ra dấu đỏ.

Hắn sao có thể đáng yêu như vậy. Cloud dường như bị thiên thần đang ngủ bắt giữ, hoàn toàn quên hắn trước kia tai ương hình dáng.

Cloud hồi nhỏ cũng từng tưởng tượng qua hình ảnh anh hùng thời niên thiếu, lúc cậu gặp được Sephiroth, người anh hùng ấy đã rút đi nét ngây ngô, khí khái hào hùng vạn phần, mỗi một sợi tóc cũng khiến người khác cảm thấy áp bách, cậu cảm thấy anh hùng nên là như thế, khai thiên tích địa thần thoại, nhưng hiện tại, dáng vẻ thơ ấu của người anh hùng đang cuộn tròn bên cạnh, vô hại, non nớt, con mắt màu xanh lục đầy quyến luyến, không còn nhuệ khí và sát phạt như trong ký ức.

Đây chỉ là một chú mèo con đáng yêu.

Cloud hô hấp cũng chậm lại, lúc này mới phát hiện chính mình nhìn xem mặt Sephiroth cũng nhìn đến ngây người -- đây không phải gì chuyện mất mặt, cậu tự an ủi, dù sao thì đó cũng là anh hùng trước kia, với thằng khốn đó một chút quan hệ cũng không có -- phát hiện trong tay hắn nắm chặt một cái còi, phía trên còn có vệt nước.

Tiếng còi buổi sáng phát ra từ đây.

Cái đầu trống rỗng của Cloud không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, đưa tay nhéo nhéo Sephiroth sau gáy. Hầy, mềm, cậu thật có tiền đồ, dám nhéo vào gáy Sephiroth.

Lúc này Cloud còn chưa phát hiện, theo Sephiroth thu nhỏ, chính bản thân cậu cũng theo đó nhớ lại những năm tháng huy hoàng, tâm tính về tới lúc còn trẻ, ngầm mang lên filter fanboy.

"Giải thích đi. " Cloud cố ý nghiêm mặt chỉ vào cái còi, hù dọa chú mèo.

Sephiroth ngơ ngác chớp đôi mắt ngấn nước và giơ còi lên, "Gọi người chẳng lẽ không phải dùng còi sao?"

Cloud sờ trán nói, "Lộn xộn cái gì, thổi còi gọi người thật là không lịch sự, lần sau đừng làm. "

Sephiroth sau đó nhận ra rằng những gì hắn trải qua trong phòng thí nghiệm là không phù hợp với lẽ thường, gương mặt hắn trở nên đỏ bừng, sợi tóc màu bạc cũng có mấy phần ảm đạm. "Không... Xin lỗi, em không biết, em cho là tất cả mọi người đều như vậy. "

Cloud phản ứng chạm đến đứa nhỏ chuyện thương tâm, có chút lắp bắp nói, "Chuyện này không liên quan gì đến em. Tất cả là lỗi của Hojo. Hắn ta đã phạm phải tội ác không thể tha thứ đối với em." cậu nắm chặt cái còi rơi trên đất, đưa nó ném vào thùng rác bên giường, "Về sau em không cần đến nó nữa, em... em không phải là động vật cần thuần hóa, em là con người. "

Cậu đem đứa nhỏ ôm vào trong ngực, tận lực dịu dàng vuốt ve lưng Sephiroth. Sephiroth không rõ cậu tại sao lại làm thế, nhưng mà trong lòng tràn đầy cảm xúc, hắn thích loại cảm giác này.

"là lỗi của Shinra... Em là đứa nhỏ vô tội, sai lầm trước đó em cũng sẽ không trải nghiệm lại. Anh sẽ bù đắp cho em, đừng giận mà......"

Đừng lại phẫn nộ, đừng lại hủy diệt. Cloud như thế cầu nguyện, giống như cầu nguyện cho một đứa trẻ tái sinh, giống như hy vọng Marlene và Denzel sẽ lớn lên khỏe mạnh. Cậu hy vọng từ giờ trở đi cậu có thể sửa chữa những lỗi lầm trong quá khứ. Có thể Sephiroth sinh ra là một sai lầm, dù hắn có thể đã thành một vị thần hay một con quái vật hết thuốc chữa. Nhưng nếu như có cơ hội làm lại từ đầu, cậu cũng sẽ cầu nguyện cho Sephiroth, người chưa bước đến bước ngoặt, có thể có được cuộc sống hạnh phúc.

Nếu..., Cloud nghĩ, chỉ là nếu, cậu có thể dạy cho Sephiroth biết yêu thương, khiến cho Sephiroth ngừng hận thù, cùng Sephiroth trưởng thành, như vậy tất cả đau khổ có thể cũng sẽ không lặp lại, mà cậu cũng có thể hoàn toàn cứu được hành tinh tránh khỏi việc bị tàn phá.

Cậu có thể sao?

Cloud hô hấp hỗn loạn.

Sephiroth nhếch miệng, lặng lẽ siết chặt cánh tay, vùi đầu vào trong.

Cloud cố gắng nấu ăn.

Cậu nhớ lại cách mẹ nấu canh. Về phần kết quả -- ừm, chí ít Sephiroth nhỏ dối diện bên kia bàn ăn rất ngon lành không phải sao? Cloud tự hào nghĩ, xem ra cậu rất có thiên phú nấu ăn. Đáng lẽ ra, cậu nên thử sớm hơn, nói không chừng còn có thể nhận được lời khen từ Tifa và bọn trẻ.

Giữ tinh thần phấn chấn, cậu tự mình múc một bát canh hầm. Tràn đầy tự tin nếm thử một miếng.

"..."

Cậu đặt đũa xuống.

Con mèo con vẫn còn ăn một cách thích thú.

Cloud rót cho mình một ly nước, ực ực, toàn bộ uống hết.

Mèo con thậm chí còn tự múc cho mình thêm một chén canh.

Bọn họ ăn đến cùng là cùng một loại đồ ăn sao?

"... Đừng ăn. " Cloud cảm thấy kì quái, mặn như vậy sao hắn có thể ăn được?

"Cái này thơm quá. " Sephiroth khen ngợi, "So với nước dinh dưỡng, dễ uống hơn nhiều. "

Cloud nhận đòn tấn công trực tiếp, vì thuộc tính khắc chế nên sát thương tăng hai bạo kích! Cloud che mặt, chóp tai đỏ bừng. Sau khi bình tĩnh lại, cậu đoạt lấy Sephiroth đũa, đem canh hầm đổ đi, "Anh không biết nấu ăn, lát nữa anh đi mua thức ăn ngoài, tiện thể mua một chút đồ ăn nhanh để tủ lạnh. " Cám ơn trời đất, lúc thuê phòng, chủ nhà miễn phí cho cậu một chiếc tủ lạnh công suất thấp.

Cậu coi như là đã hiểu, cậu nhóc chưa bao giờ được ăn đồ ăn ngon thì thậm chí có thể ăn được cả trấu. Cho dù không thể ăn, dựa theo Sephiroth tính tình, cũng sẽ cứng rắn nuốt xuống. Nhưng mà Cloud không có ý định ngược đãi trẻ con, hắn vẫn là có ý định cho đứa nhỏ ăn những món ngon.

Cloud lục trong tủ quần áo, lôi ra chiếc áo phông ngắn cũ kỹ và quần jean rồi giúp Sephiroth mặc lên. Sephiroth bây giờ so với hắn còn thấp hơn một chút, đồ ngoại trừ có chút rộng nhưng không đem lại cảm giác thùng thình.

"Ở nhà ngoan ngoãn chờ anh, không được đi đâu. " Cloud căn dặn, "Có người đến cũng không được mở cửa, coi như không có ai trong nhà. "

Sephiroth gật đầu.

Cloud vẫn là không yên lòng Sephiroth ở nhà một mình, nhưng mà hắn cũng không thể đem Sephiroth đi ra ngoài, nếu bị Tuckers, Avalanche hay bất kỳ ai ngẫu nhiên nhận ra cũng rất khó giải thích, nói hắn là Sephiroth hay là con trai Sephiroth? Cloud cuối cùng đã chọn cách trốn tránh, dù sao tránh được ngày nào hay ngày đó. Anh hùng không thể có chút riêng tư sao?

Ngoài mua thức ăn, cậu đồng thời còn dựa theo chiều cao của mình để mua đồ ngủ và đồ thường ngày cho hắn. Cloud thực sự thích dáng vẻ Sephiroth mặc thường phục, thôi nào, đó là Sephiroth đấy, chiếc áo da đã theo hắn suốt nửa đời, muốn nhìn thấy được kỳ tích thì phải nắm bắt cơ hội ngay từ bây giờ.

Về đến nhà nhìn thấy Sephiroth vẫn còn ngoan ngoan ngồi trên ghế sa lon, ôm gấu bông chocobo xem tivi, Cloud thở dài một hơi nhẹ nhõm. Rất tốt, rất ngoan, không hổ là Sephiroth nhà cậu, với Sephiroth nào đó ở lifestream hoàn toàn không giống nhau, hắn nhặt được một đứa nhỏ ngoan ngoãn.

Bọn họ lại lần nữa thưởng thức bữa sáng của mình. Lần này mèo con ăn đến hai mắt tỏa ánh sáng, đồ ăn không chỉ ngon, mà còn rất thơm. Mặc dù hắn đã hết sức kiềm chế bản thân, nỗ lực thể hiện tướng ăn ưu nhã, nhưng mà Cloud vẫn có thể thấy rõ ràng tốc độ ăn tăng lên.

Sao có thể như vậy đáng yêu. Cloud khóe miệng lơ đãng phủ lên nụ cười, nhàn nhạt, như là ánh nắng đầu tiên trong trẻo giữa trời xanh.

Tifa đã từng khuyên cậu nên kết thúc cuộc sống độc thân hiện tại, đàn ông độc thân trong thời gian dài sẽ dẫn đến mất kết nối với các mối quan hệ xã hội, tạo thành khó mà ức chế cô độc và đau khổ. Cloud cũng đã từng nghĩ tới, nhưng thân là một con quái vật bất tử, người cậu yêu và cả bản thân cậu cũng sẽ bị vấn đề về thời gian tra tấn.

Nhưng trước mắt Sephiroth là khác biệt. Cậu có thể cùng Sephiroth tạo thành một gia đình đơn nguyên nho nhỏ, hai con quái vật sưởi ấm lẫn nhau là chuyện đương nhiên.

Đột nhiên trên mặt cậu có cảm giác ướt át.

Cloud chớp mắt, từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, phát hiện Sephiroth đã ăn no, chạy qua vụng trộm cho bản thân đang ngẩn người, một cái nhẹ nhàng hôn.

"Thích... Cloud. " Sephiroth lông mi thật dài xoát ở Cloud trên gương mặt, "Em có thể thích Cloud sao?"

Cloud không nói gì, chỉ là đáp lại lên má Sephiroth một nụ hôn dịu dàng không kém.

Sephiroth thật là một đứa nhỏ rất rất ngoan.

Cloud đã làm việc cho Streif Express trong một thời gian dài, đáng tiếc công ty chuyển phát nhanh từ trên xuống dưới chỉ có mình cậu, một người, Tifa giúp cậu mời chào việc làm ăn cùng cung cấp danh sách, nói thì nói như thế, Cloud thường xuyên sẽ chủ động tiếp một ít chuyển phát nhanh đường dài, không chỉ vì lương cao, càng là vì Cloud muốn sống xa bạn bè.

Denzel đang dần dần lớn lên, Tifa cũng chậm rãi già đi, Barret đâu đâu cũng thấy nếp nhăn và tóc bạc, thậm chí hiện giờ còn chống đỡ không nổi nòng súng, thứ mà tưởng trừng sẽ không bao giờ được tháo ra. Nhìn những người xung quanh già đi, Cloud khó mà chấp nhận sự thật rằng cậu đã không còn là con người nữa. Cậu là quái vật. Vì để tránh mang cho bọn họ phiền phức, Cloud cùng bọn hắn phần lớn là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.

Nhưng mà vì Sephiroth ở nhà, Cloud bắt đầu tận lực mỗi ngày đều trở về, dậy sớm để làm việc. Cũng bởi vậy, mà số lần Cloud xuất hiện ở Seventh Heaven đã tăng lên đáng kể. Đôi mắt nâu đỏ của Tifa đầy ngạc nhiên. Denzel và Marlene thậm chí nói bóng nói gió hỏi qua có phải Cloud đang yêu đương không-- cuối cùng cậu cũng đã chịu yêu đương.

"Anh không có. " Cloud ấp úng, "... Anh chỉ là có chút mệt thôi."

Cậu quả thực đã rất mệt, mệt đến mức không chịu nổi. Sự xuất hiện của Sephiroth bé nhỏ đã làm dịu đi sự mệt mỏi của cậu. Mỗi ngày khi về nhà, Sephiroth sẽ nấu cho cậu - đồ đông lạnh, nhưng vị rất ngon - sau đó họ sẽ cùng nhau tắm rửa và xem TV, Sephiroth sẽ ngồi trong vòng tay của Cloud, ôm gấu bông chocobo, Cloud sẽ chải tóc cho Sephiroth.

Tóc. Tóc có chút dài ra.

Cloud theo sợi tóc chải đến đuôi tóc, nên cho buộc lên, hay là tết cái bím, vì mục đích này, cậu đã đặc biệt hỏi Marlene cách tết tóc. Marlene cười ha hả nói Cloud tuyệt đối là rơi vào bể tình, Cloud không phản đối, cũng không đồng ý, cậu chỉ là cảm thấy tóc của Sephiroth rất đẹp và mượt mà, trong ký ức sai lầm, cậu thường xuyên thấy tóc của Sephiroth khuynh đảo tung bay.

Hiện tại cậu cuối cùng cũng có thể chạm đến. Từ đầu tới cuối, với các loại cách thức, với các loại tạo hình.

Cloud không hề yêu cầu Sephiroth cắt tóc, tóc của hiện tại hắn đã qua vai rồi, vô cùng đáng yêu, vô cùng xinh đẹp, không hổ là Sephiroth. Cũng càng lúc càng giống Sephiroth lúc trước. Cloud nghĩ đến ở đây trái tim lại đập mạnh. Bây giờ mèo con vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, cậu thật sự có thể sửa đổi vận mệnh của Sephiroth sao?

Cloud bây giờ bắt đầu trốn tránh cái vấn đề này.

Cậu không không thể chịu nổi việc phải chia tay Sephiroth nhỏ. Dù chân chính Sephiroth đã thật lâu chưa từng xuất hiện.

"Tớ rất khỏe... Tifa, ừm, các cậu không cần phải qua đây, mình sẽ đến gặp lại mọi người. " Cloud ra sức ứng phó sự quan tâm từ người bạn cũ. Theo lý thuyết việc bạn bè đến thăm thật là bình thường, nhưng mà Cloud lại nhiều lần từ chối, nhất là kể từ khi Sephiroth đến nhà cậu về sau, Cloud chưa bao giờ đồng ý dù chỉ một lần.

Điều này chắc chắn làm Tifa nghi ngờ. Cloud xoa xoa cổ, cậu có thể không biết, Tifa tò mò không chỉ bắt nguồn từ việc cậu liên tục từ chối, mà còn bắt nguồn từ việc thỉnh thoảng nghe người khác nói Cloud dường như nuôi tình nhân trong nhà, cùng với việc đôi lúc xuất hiện mấy dấu vết đỏ đỏ và dấu răng. Lúc nhiều lúc ít, theo cổ đến bả vai, thậm chí là càng thêm tư mật khu vực -- tất nhiên, Tifa tuyệt đối không biết, nhưng mà người thường xuyên cùng Cloud ngủ cùng nhau, Sephiroth lại hết sức hiểu rõ, kể từ buổi hôm đó, người giám hộ của hắn, ngày ngày, trên đùi chỗ nào cũng đều xuất hiện cực đáng chú ý dấu răng.

Điều đáng phẫn nộ hơn là bản thân Cloud hoàn toàn không biết về điều đó. Cậu ở nhà vô cùng tùy ý, thường mặc áo phông ngắn, quần đùi xỏ dép lê đi khắp nhà, ở giữa cơ thể phập phồng, thời điểm hai cái đùi dang rộng, khi hắn tựa ở Cloud trong ngực đọc sách, những dấu ấn biểu thị công khai chủ quyền, trần trụi xuất hiện tại trước mắt hắn.

Sephiroth tức giận một cách kỳ lạ. Cloud là của hắn, cậu đã từng nói là cả đời chăm sóc hắn, Cloud làm sao có thể dây dưa với người khác. Hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được dáng vẻ Cloud được đặt tại dưới thân người khác.

Cloud chỉ có thể là của hắn.

Hắn bắt đầu yêu cầu đi theo Cloud ra ngoài, Cloud vì thế mà vô cùng đau đầu, không rõ thường ngày đứa nhỏ ngoan ngoãn thế nào chợt phản nghịch. Nhưng mà hắn cự tuyệt, một lần lại một lần, Cloud muốn giữ vững bí mật nuôi dưỡng mầm mống tai họa.

Nhưng mà có một ngày, hắn chợt nghe được hàng xóm đang bàn tán về Sephiroth. Đúng vậy, đứa nhỏ có mái tóc bạc, mắt xanh, bà nhìn thấy nó không? Strife... đứa trẻ là cậu ta nhận nuôi, hay bí mật nhốt?

Cloud lúc này mới phát hiện Sephiroth vụng trộm đi ra ngoài theo dõi hắn.

Bọn họ lần đầu tiên cãi lộn, chiến tranh lạnh, vì đối phương lừa gạt. Sephiroth trách cứ Cloud vứt bỏ hắn, trong lòng có người khác. Không hiểu tự nhiên trở thành người đàn ông phụ bạc, Cloud trên đầu nổi lên một đầu dấu chấm hỏi, chỉ có thể nghiêm mặt nói trẻ con không thể không nghe lời.

Hai người râu ông nọ cắm cằm bà kia cãi nhau một ngày. Ghế sô pha chia 38 đường, ăn cơm cũng phân ranh giới, tóc của Sephiroth rối bù, vì Cloud không muốn chải đầu cho hắn, nhưng mà Sephiroth cũng chả quan tâm -- thế là hắn thì không đi quản đống tóc mà trước kia Cloud tỉ mỉ che chở, Cloud vì thế lại hờn dỗi.

Cậu thực sự thích mái tóc của Sephiroth.

Tận tới đêm khuya, chiếc giường nho nhỏ lại bị hai người chia đôi, mỗi người chiếm một bên, Sephiroth mang gấu bông chocobo và moogle lên giường, thế là 2 bé gấu bông liền thành đường ranh giới. Sephiroth hướng về phía tường, Cloud hướng về phía cạnh ngoài, chocobo và moogle bị ép vào giữa, chen chen chúc chúc ngủ.

Quá chật. Cloud ảo não chính mình thế nào lúc trước vì sao không đổi cái giường, hoặc là mua thêm một cái, đem Sephiroth tiến đến một cái giường khác ngủ.

Nhưng... Sephiroth ôm lấy đến thật vô cùng dễ chịu.

Cloud gãi mái tóc vàng óng của mình, đưa tay chạm vào dấu hôn trên xương quai xanh, trên mặt cũng có chút đỏ lên. Sephiroth làm sao lại cảm thấy cậu muốn cùng với người khác lập gia đình đâu? Rõ ràng cậu đều đã...

Cậu nhớ tới đoạn thời gian trước Sephiroth ở trong ngực của cậu làm loạn, nhân lúc cậu ngủ, vén áo ngủ cậu lên, ở trên người cậu cắn tới cắn lui. Bất kể hắn cắn mút hay làm nũng cũng được, Cloud ôm trong lòng phức tạp tâm tình, ngầm cho phép hành vi vượt quá giới hạn của Sephiroth.

Có thứ gì không thể nói ra, nếu không chúng sẽ biến chất. Cloud sợ hãi mối quan hệ giữa bọn họ sẽ đi chệch hướng, và trước khi sự mơ hồ này bị phá vỡ, Cloud hy vọng rằng bọn họ có thể duy trì mối quan hệ mập mờ này.

Đó là Sephiroth của cậu.

Nhưng... Hôm nay bọn họ đã cãi nhau. Cloud ôm chặt chăn, cố gắng đem chính mình vùi sâu vào tầng tầng lớp lớp chăn, nhờ vào đó để trốn tránh thân thể trống rỗng. Bây giờ họ đã cãi nhau, không có lý do gì để Sephiroth lấp đầy cơ thể cậu bằng đôi môi và dấu răng.

Cậu thiếu kiên nhẫn nhắm mắt lại, trong mê man ngủ đi.

Căn phòng im lặng và tối tăm.

Bên cạnh. Sephiroth mở mắt, con ngươi giống mèo co lại thành một khe hẹp, phát sáng trong bóng tối. Hắn chống thân lên, khóe miệng cong ra hoàn mỹ mà quen thuộc đường cong, xoay người ôm lấy cơ thể đang chìm trong giấc ngủ, run rẩy không ngừng của Cloud.

"Cloud --" hắn gọi tên người bên dưới mình, "Thật là một con búp bê cô đơn, đáng thương."

Tai họa của hành tinh cúi xuống, dùng môi và răng lại lần nữa phủ lên Cloud xương quai xanh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net