Chap 9 [Drabble - workout] (sự sụp đổ của Yuki) (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Akihito giật mạnh tay ra trong sợ hãi khi thấy các vệ sĩ của Asami hất tung cửa xông vào. Họ lao nhanh tới và túm chặt ả trong bàn tay cứng như thép của mình trong khi ả ra sức hò hét: "Lũ giết người! Bỏ tay ta ra. Các người có biết ta là ai không?". Một vệ sĩ lôi xềnh xệch cô ta ra xa chiếc giường nơi chủ nhân của nó đang chứng kiến mọi việc trong kinh ngạc.

Trước sự bối rối của Akihito, ả tung chân, giáng mạnh vào ống quyến một tay vệ sĩ đang giữ chặt mình. Anh ta vội buông tay ra, ôm chân trong đau đớn. Nhân cơ hội, cô ta chạy vội ra phía cửa nhưng lập tức bị một vệ sĩ khác bắt lấy. "BUÔNG TA RA, TÊN KHỐN KIẾP" - ả gào thét và vũng vẫy điên cuồng nhằm thoát thân. Đúng lúc đó, gã vệ sĩ giơ tay cao lên và giáng mạnh vào mặt ả.

"Anh đang làm cái quái gì vậy?" - Akihito gào lên khi thấy người phụ nữ trước mặt cậu lảo đảo ngã xuống sau cái bạt tai. Mặc dù không biết cô ta là ai nhưng cậu cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn phụ nữ bị đánh đập như vậy được. Người đàn ông bước tới trước mặt cậu, cúi đầu, một vẻ lưỡng lự thoáng qua trên mặt: "Xin thứ lỗi, Takaba - san, chúng tôi không thể bỏ qua cho kẻ dám làm hại Asami - sama hay những gì thuộc về ngài ấy.". "THẾ NÀO LÀ 'CÁI THUỘC VỀ NGÀI ẤY' ?" - Yuki gào lên trong giận dữ đồng thời ném một cái nhìn sắc lạnh, nguy hiểm về phía Akihito. "Thế là sao?" - đến lượt Akihito lên tiếng, cậu vẫn không hiểu đầu cua tai nheo của tất cả những chuyện vớ vẩn diễn ra từ nãy giờ. Người phụ nữ này định hại cậu ư? Nếu đúng vậy thì vì lý do gì? Tại sao các vệ sĩ lại mạnh tay với cô ta đến vậy? Cuối cũng thì CÔ TA LÀ AI?

Trước gương mặt đang ngây ra của Akihito, Yuki nuốt khan rồi tuôn ra một tràng: " Thằng nhóc như mày, có thai với Ryuuichi." (nuốt khan) "Vì cái gì mà mày nghĩ anh ấy sẽ kết hôn với mày chứ? Anh ấy cần một người phụ nữ thực thụ bên cạnh chứ không phải một kẻ như mày. Cõ lẽ Asami sẽ giữ lấy lũ trẻ nhưng sau đó nhất định anh ấy sẽ tống cổ mày đi" - nhìn thẳng vào mặt Akihito bằng đôi mắt đen, cô ta nói một cách đầy tự tin. "Câm mồm" - một vệ sĩ thét lên trong khi tên kia vung tay lên một cách giận dữ. Nói cho cùng, những người làm việc cho Asami đều hiểu rằng anh ta sẽ trở nên tàn bạo thế nào nếu cậu nhóc kia có bề gì và ông chủ của họ thực sự cần cậu nhóc đó dù anh ta có phủ nhận đi chăng nữa. "Khi anh ấy bên tao, đó mới thực sự là tình yêu" - ả tiếp tục.

Mỗi từ thoát ra từ miệng Yuki đều như đang xé toạc trái tim Akihito. Nước mắt chực trào ra nhưng cậu đã kìm lại. Cậu không thể khóc trước mặt ả đàn bà xấu xa này. Sao ả ta dám chà đạp cảm xúc cậu như vậy? "Ryuuichi sẽ trở về bên tao sau khi anh ấy bỏ rơi mày", ả tiếp tục với giọng trầm trầm còn Akihito cảm nhận bên trong mình có thứ gì đó đang sục sôi.

"Con ả khốn kiếp đáng nguyền rủa, Asami là của ta" - cậu đáp lời với ngọn lửa cháy rực trong mắt.

Yuki há hốc miệng kinh ngạc trước những lời "tuyên bố hùng hồn" của Akihito trong khi hai tay vệ sĩ bật cười trong phút chốc. "Ta sẽ đập bẹp mặt bất cứ thằng khốn nào dám tuyên bố anh ấy là của nó" - cậu tiếp tục. Ả nhìn cậu với vẻ hoang mang chưa từng có, mắt ánh lên sự lưỡng lự và mặt thoáng hiện chút sợ hãi.

Akihito ngồi trên gường nhìn ả chằm chằm, cậu không định rời khỏi giường vì đang mang thai nhưng cũng không cảm thấy sợ vì biết hai vệ sĩ kia sẽ bảo vệ mình. Cậu có thể thấy cơn giận đang bừng lên trong mắt ả và tiếng khớp tay răng rắc kêu phía sau mình. "Chúng tôi có thể bắt ả câm miệng không, boss?" - một vệ sĩ mất kiên nhẫn hỏi. Akihito cười khẩy, một nụ cười nham hiểm, lạnh lùng báo cho Yuki biết cô ta đã không còn đường lui. "Tất nhiên" - cậu vừa nói vừa hất tay ra phía trước.

"KHÔNG, BỎ TA RA!" - Yuki hét lên và đá đạp lung tung khi bị kéo lê ra khỏi phòng. Sau tiếng dập cửa mạnh, căn phòng trở nên yên tĩnh như trước, Akihito biết họ đã bắt ả "câm miệng" rồi. "Đáng đời ả vì dám léng phéng với người tình của mình" - vừa càu nhàu Akihito vừa gối đầu lên tay. Đúng lúc đó cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Thật vậy sao!".

****************************

Asami phóng như bay ra khỏi ô tô khi chiếc xe vừa đỗ tại gara bệnh viện. Vội vã anh chạy qua cửa chính, lao vào thang máy lên thẳng tầng hai. "Nếu con khốn đó dám làm đụng tới dù chỉ một sợi tóc của Akihito thì ả sau đó sẽ phải van xin cái chết" - Asami thầm nghĩ, đoạn đường thang máy đối với anh lúc này tưởng như dài vô tận. Khi nghe thấy tiếng "ting" quen thuộc và thấy cửa thang máy chậm chạp mở ra cũng là lúc anh nghe thấy tiếng la hét trong hành lang. Vội vã bước đi, anh thấy hai tay vệ sĩ đang giữ chặt Yuki trong đôi tay thép của mình. Bước những bước dài mạnh mẽ đến bên Yuki, Asami thẳng tay cho ả một cái tát khiến đầu ả đập mạnh vào tường và cơ thể rũ xuống một cách thảm hại. "Diego, đã ghi âm lại chưa?" - Asami cất tiếng hỏi tay vệ sĩ anh đã gọi điện lúc trước. "Đã ghi, thưa Asami - sama" - anh ta trả lời với cái cúi đầu nhẹ. "Tốt, vậy Ryousuke sẽ không thắc mắc gì nữa. Có thể cậu ấy sẽ muốn tự tay giải quyết ả", nói xong Asami tiến thẳng về phía cửa phòng bệnh của người tình. Khi đặt tay lên nắm cửa, chuẩn bị bước vào anh nghe thấy Akihito càu nhàu "Đáng đời ả vì dám léng phéng với người tình của mình". "Thật vậy sao!" - Asami nói trong ngạc nhiên còn cậu bé của anh nhanh chóng quay đầu lại hướng phát ra tiếng nói.

"Ryuuichi!" - Akihito hét lên rồi lao vào lòng Asami. Ôm chầm lấy người yêu, Asami bắt chặt môi cậu trong một cái hôn dài, cháy bỏng đẩy cậu xuống dưới giường. Lưỡi họ cuốn lấy nhau thật chặt thật lâu để rồi chỉ buông ra khi cả hai cần không khí. "Cô ta có làm đau em không?" - Asami hỏi bằng giọng trầm trầm. "Không, chỉ anh làm điều đó" - nói rồi Akihito tiếp tục nụ hôn nóng bỏng của mình, môi kề môi, lưỡi cậu sục sạo khắp vòm miệng anh. "Ryu, em thấy "nóng" lắm rồi" - cậu thở hổn hển còn Asami thì nở một nụ cười đều. "Em chưa thực sự biết đâu" (nguyên văn: You don't know the half of it) - nói rồi anh đứng lên.

Akihito có thể thấy quần Asami đang căng lên khi anh đứng trước mặt cậu. "Mmmmm, em đã chờ bữa sáng suốt cả buổi rồi" - cậu nói với chất giọng đầy khêu gợi khi cọ vào thằng nhỏ của Asami thông qua lớp vải quần. Hơi nảy người người lên trước hành động của Akihito, Asami đặt ray mình lên tay cậu, dừng việc ve vuốt lại và dùng đôi tay ấy giải phóng cho thằng nhỏ đang cương cứng của anh.

Nhìn vào đầu dương vật to, đỏ, cương lên của Asami, Akihito liếm môi rồi nói: "Bữa sáng đã sẵn sàng". Cậu nuốt trọn nó khiến Asami bật ra một tiếng rên khẽ, biết mình đang bị khơi gợi mãnh liệt. Cậu muốn cảm nhận Asami và thấy thứ trong miệng đang đưa mình lên thiên đường. Asami đặt một tay lên tóc Akihito, ấn nhẹ đầu sao cho thứ đó chìm sâu hơn trong miệng cậu. Takaba nghe thấy tiếng thở của người tình khi cậu ngẩng đầu nuốt trọn thứ trong miệng. Bản thân Akihito cũng thấy mình cương cứng lên nhưng cậu không muốn bỏ qua "món ăn" này và khẽ rên rỉ khi nhận thấy Asami đang góp phần làm mình cương lên hơn.

Asami không thể rời mắt khỏi con mèo nhỏ gợi cảm đang mang thai của mình được. Làn da của Akihito hơi ửng, đôi mắt cậu nhắm nghiền khi ve vuốt "thằng nhỏ" của anh. Anh phải thừa nhận hình ảnh đó khiến anh lên đến đỉnh nhanh hơn. Asami chà mạnh "thằng nhóc" của Akihito đến khi người cậu cứng lại, chìm trong khoái cảm. Tinh dịch bắn ra đầy tay và bụng trong một tiếng kêu lớn. Asami dùng tay để "thu gom" tinh dịch từ cậu bé của anh, liếm sạch sẽ.

Thở hổn hển, Akihito ngước nhìn người tình qua cặp mắt xanh mơ màng, cậu cuối cùng cũng cất tiếng hỏi: "Ryuuichi, anh có nghĩ bọn trẻ sẽ tiêu hóa được tinh dịch không?". Nhướn mày trước câu hỏi bất ngờ, Asami trả lời: "Anh thực sự cũng không biết nữa", rồi lấy lau người cho Takaba.

Sau khi đã lau sạch cho Akihito, anh hỏi: "Sẵn sàng về nhà rồi chứ?" - "Tất nhiên".

****************************

Bước ra khỏi tầng hầm của CLB Sion, quần áo Ryousuke đầy những máu và cô vợ thì giờ chỉ còn là một đống bầy nhầy vương vãi khắp sàn nhà lạnh ngắt. Cô ta đã ra sức biện minh, nói rằng đó chỉ là một lời nói dối nhưng khi anh bật cuộn băng lên, cô ta ngồi sụp xuống khóc nức nở, cầu xin anh hãy tha mạng cho mình. Tuy nhiên Ryousue lại bắt ả phải trả giá. Anh nhét giẻ vào miệng ả rồi dùng một cái cưa máy cắt rời tứ chi khỏi cơ thể.

Các thuộc hạ của Asami thực sự kinh hoàng. Giờ thì họ đã biết không chỉ ông chủ yakuza của mình đáng sợ mà trong con mắt của Ryousuke - em trai người ấy - sự tàn bạo còn rõ ràng hơn. Họ đã từng nghĩ ông chủ của mình đã đạt đến giới hạn của tàn ác nhưng giờ họ hiểu thế vẫn chưa là gì so với em ông ta.

"Không ai được phép xử tệ với Asami, anh ấy là của ta" - Ryousuke nói trong khi nhìn các mảnh thân thể rải khắp sàn. Nghe rõ lời tuyên bố trên nhưng không ai dám thốt lên lời nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net