Trailer: Mối Tình 2D

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mối tình 2D (tựa gốc Flat-out love) là một cuốn tiểu thuyết hài hước lãng mạn dành cho các bạn trẻ, đã lọt vào bảng xếp hạng danh tiếng New York Times Bestsellers, trở thành hiện tượng văn học mạng của năm 2012. Cuốn tiểu thuyết được kể bằng một giọng văn hài hước trẻ trung, xen lẫn những mẩu email ngắn, những dòng cập nhật trạng thái và những đoạn chát Facebook qua lại giữa hai nhân vật chính.

Julie Seagle đã không may mắn tìm được một căn phòng trọ tử tế ở Boston để thuận tiện cho việc học đại học của mình. Vì lẽ đó, Julie đã phải thu xếp ở nhờ vài hôm trong nhà bạn cũ của mẹ cô, Erin Watkins. Ngay khi đặt chân đến ngôi nhà này, Julie đã cảm thấy một điều gì đó không bình thường ở tất cả các thành viên trong gia đình, đặc biệt là cô con gái út, Celeste. Thông minh nhưng thiếu kỹ năng giao tiếp và các mối quan hệ xã hội, Celeste chỉ tôn thờ người anh cả Finn đang đi du lịch vòng quanh thế giới. Cô bé luôn mang theo bên mình tấm hình Finn Phẳng (2D) bằng chính chiều cao thực của Finn ngoài đời, luôn tâm sự với anh trai mọi chuyện buồn vui..., điều này khiến cô bé trở nên kỳ quặc trong mắt bạn bè. Julie quyết định tìm căn nguyên sự việc để giúp đỡ cô bé.

Tuy nhiên, với một ông bố đi công tác triền miên, một bà mẹ chìm đắm trong công việc và một cậu anh trai thứ Matthew lập dị, Julie không còn cách nào khác ngoài đi tìm câu trả lời ở Finn qua kết nối trên mạng xã hội Facebook. Những tấm hình Finn từ những nơi xa xôi cùng các status cập nhật liên tục những trải nghiệm mạo hiểm và các hoạt động vì cộng đồng của Finn khiến Julie đặc biệt ngưỡng mộ. Finn trở thành bạn Facebook của Julie trong nỗ lực muốn tiếp cận và giúp đỡ em gái anh. Những lời tâm sự dí dỏm của anh đã khiến Julie thầm yêu chàng trai "người hùng" này dù chưa từng gặp mặt. Finn cũng là người cô tin cậy chia sẻ nỗi buồn thiếu vắng người cha mà Julie luôn cố vượt qua bằng cách tự huyễn hoặc mình. Song hành với Finn trên Fb là cậu em Matt ngoài đời thực, chàng trai được Julie cho là vô cảm, song kỳ thực lại luôn thầm lặng đồng hành chia sẻ những nỗi đau mất mát có thật của Julie, của cô em gái Celeste... Chính anh mới là người gắn kết tất cả, cùng nỗ lực của Julie giúp gia đình Watkins quay trở về với nhịp sống cân bằng của chính họ.

Nhưng mối tình trên mạng nào rồi cũng phải đến lúc bước ra thế giới thật. Julie sẽ lựa chọn như thế nào khi đối diện với sự thật không dễ chấp nhận về chàng trai mình đã yêu? Liệu hạnh phúc có mỉm cười với cô gái dễ mến, tận tâm và chân thành ấy? Liệu câu chuyện cổ tích thời Facebook có khép lại với một kết thúc có hậu?

Mối tình 2D là một cuốn sách sâu sắc làm độc giả bật cười cho đến khi phải thực sự bật khóc. Sự chia sẻ cảm động và niềm tin sâu sắc về tình anh em, tình gia đình, tình bạn, tình yêu... khiến nó thực sự là câu chuyện cổ tích thời Facebook.

Lời cảm ơn

Xin dành lời cám ơn to lớn cho toàn bộ gia đình tôi vì đã chịu đựng tính khí kỳ quái của tôi trong khi viết cuốn sách này. Một lời cám ơn đặc biệt đến cha tôi, người đã sử dụng kiến thức tâm lí khi đọc bản thảo của tôi và đưa ra nhiều ghi chú hữu ích. Con yêu ba, ba ơi.

Xin gửi vô số cái ôm cho Jessica Whitney, người luôn gọi tôi là "cô gái ngọt ngào" khi tôi cần điều đó nhất. Mọi người đều nên có một kẻ đồng lõa thú vị như vậy.

Lori Gondelman xứng đáng được phong làm nữ thần. Lori đã đọc sửa từng chương, tặng tôi vô số lời động viên, kêu gào thúc ép tôi viết nhanh hơn, bảo tôi những gì cần giữ lại hoặc nên bỏ đi, và gửi cho tôi hàng túi cà phê Dukin' Donuts để tôi có thể thoải mái "phê" caffeine mà viết cho đến nửa đêm. Tôi ngờ rằng nếu không can thiệp vào việc đánh máy chắc Lori cũng sẽ cầm tay tôi khi tôi viết truyện. Không ai có thể làm được nhiều hơn thế, và tôi vô cùng biết ơn niềm tin bền bỉ mà Lori đã dành cho cuốn sách này cũng như cho tôi.

Christy Poser đã chia sẻ kinh nghiệm nhảy dù của cô ấy với tôi qua điện thoại và thậm chí còn gửi các bản DVD quay những cú nảy của mình. Mặc dù rõ ràng là một người liều mạng đáng sợ, Julie mắc nợ Christy. Cũng như tôi mắc nợ cô ấy.

Hai tác giả Karen MacInerney và Heather Webber đơn giản là quá suất sắc. Cả hai đã chỉ cho tôi hướng đi đúng đắn và không hề khó chịu về việc họ đúng đắn như thế nào. Họ là những người thông minh, những nhà văn tài năng, và những người bạn tuyệt vời.

Cám ơn Meg Travis, Shelly Toler Franz, Caitlyn Henderson, Carrie Spellman, và Pixie Poe vì đã đọc các phiên bản khác nhau của đề cương, bản thảo và hết mình ủng hộ tôi. Tôi đã biết Meg từ hồi trung học, và bây giờ cũng như hồi đó cô ấy là một người không thể nào quên. Shelly và Caitlyn đúng là niềm ao ước của các tác giả và cho thấy bạn bè trên Facebook quả là những người bạn thực sự. Carrie là một độc giả kiêm nhà phê bình đáng tin cậy, và những lời có cánh của cô ấy là động lực tôi cần để hoàn thành cuốn sách. Pixie không chỉ là một người nghiện sách, mà còn có một cái tên rất ngầu và sở hữu một cây Giáng Sinh màu hồng. Một cô gái còn yêu cầu gì hơn thế từ một người bạn?

Anh chàng Adam Conner - Sax thần sầu đã giải mã ngôn ngữ nói của MIT và chịu đựng sự lắm lời của tôi khi tôi nghĩ ra nhân vật của mình. Như trước giờ vẫn thế, anh tỏ ra là một người nồng nhiệt, đáng yêu, và đa tài phát sợ.

Một cái nghiêng đầu cung kính dành cho Jonathan Slavin, người thích series phim Hàm cá mập cũng nhiều như tôi.

David Pacheco vô đối và khôi hài đã rất hào phóng khi cung cấp phần lớn các cập nhật trạng thái cho cuốn sách. (Dave, chú ý nhé, đây là nơi anh được ghi công cho tài năng của mình.) Anh đã kiên nhẫn chịu trận rất nhiều câu hỏi của tôi và trả lời tất cả với sự ân cần hài hước nhiều hơn những gì chúng xứng đáng. Như một lời cảm ơn, tôi sẽ gửi cho anh một cái xác sống, cỗ máy thời gian, sổ kế toán cho Câu lạc bộ Procrastinator, và một cái bánh sandwich xịt đầy pho mát. Hãy theo dõi anh ta trên Twitter@whatdoIknow nếu bạn nghĩ rằng bạn có thể theo nổi. Nhưng đừng lo, phần lớn chúng tôi đều không thể.

Carmen Comeaux và Jim Thompson đã đủ tử tế để thực hiện kỳ công biên tập trên một bản thảo rất thô vụng. Carmen đã can đảm vượt khó, ngay cả khi các lỗi ngữ pháp của tôi khiến cô phải viết chữ "King khủng!" ở bên lề bản thảo. Và qua đây Jim sẽ nổi tiếng như là "vua dấu gạch nối." Hai người thật hoàn hảo, nghiêm cẩn, và quá giỏi nghề.

Brian Yagel đã làm tất cả mọi thứ từ hỗ trợ kỹ thuật trên thực tế cho đến nhả ngọc phun châu những thuật ngữ dị thường mà tôi vẫn còn chưa hiểu được hoàn toàn. Thế nhưng nó lại có ý nghĩa với cậu. Và cậu đã xoay xở để giữ nguyên sự nhã nhặn ngay cả khi nói ra những thứ như "ứng dụng của bên thứ ba" và "các bản ghi điều khiển". Tận hưởng hai phút của cậu với những dòng cập nhật Facebook đó nhé, nhóc.

Điều quan trọng không phải là bạn biết cái gì - hoặc khi nào bạn hiểu ra. Mà là cả cuộc hành trình.

Nguồn: Diendanlequydon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net