Vận rủi (Le guignon)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang trên mình gánh nặng khôn nguôi,
Hãy can đảm lên, Sisyphus ơi!
Dù trái tim tràn nhiệt huyết tới,
Nghiệp nghệ thuật dài nhưng thời giờ lại ít.

Xa khỏi những mộ đá huy hoàng
Tới chốn nghĩa địa cô độc
Trái tim ta như hồi trống bịt miệng,
Vang lên khúc tang ca bi thảm.

Bao nhiêu ngọc ngà giờ vùi chôn
Trong bóng tối cùng với sự quên lãng,
Xa hẳn tầm với cuốc xẻng kia;

Những đóa hoa tiếc rẻ buồn rầu
Hương tỏa nhẹ mà quả thật huyền bí
Trong chân không im lìm, sâu thẳm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net