Chap 75: Đời người không biết trước được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Nè, mấy người định gây war à! Mị cảnh báo trước nha, gây war là mị nghỉ viết truyện luôn đấy!
(-_-')

«Ở nhà Mangle»
Mangle: Cảm ơn cậu vì đã đưa tớ về, Shadow Fred.
Shadow Fred: Cổ tay của cậu đỏ lên rồi này. Cái thằng Foxy chết tiệt đó!
Mangle: Không sao đâu, Shadow Fred. Tớ không thấy đau mấy đâu.
Shadow Fred: Từ giờ cậu nhớ tránh xa Foxy ra.
Mangle: Tớ biết rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm.
Shadow Fred: Tớ về đây.
Mangle: Ừm, bai.

Mangle tạm biệt Shadow Fred rồi đóng cửa vào.

Mangle: *Nghĩ* Còn phải gọi điện xin nghỉ việc hôm nay chứ.
Mimi «Hiện ra»: Foxy, tại sao anh ấy dám làm vậy với chị chứ!! Bây giờ tay chị bị thương rồi này!
Mangle: Mimi.
Mimi: Biết thế em nên nhập vào chị và đánh anh ý túi bụi thì phải!
Mangle: Thôi nào, đừng như vậy nữa, Mimi.
Mimi: Tại sao chị hiền thế, để anh ấy bắt nạt chị.
Mangle: Anh ấy đâu có bắt nạt chị, chỉ là hơi hung dữ một chút thôi.
Mimi: Chị nên băng cổ tay chị đi.
Mangle: Ừm, chị làm đây.

Mimi: Tại sao lúc nào chị cũng ở nhà một mình vậy?
Mangle: Chị đã bảo rồi, là do anh chị của chị bận đi làm hết rồi.
Mimi: Nhưng mà hai người đó cũng không được để chị ở nhà một mình như này chứ.
Mangle: Ở như này trong một thời gian cũng quen rồi mà. Chẳng có gì to tát lắm đâu.

«Trên đường về»
Shadow Fred: *Nghĩ* Xin lỗi cậu, Mangle, vì đã không thể ngăn được Goldie phá hoại tình cảm của hai người.
????: Đang nghĩ gì thế?
Shadow Fred: *Quay lại* Goldie!
Goldie: Đang nghĩ làm sao để có thể cảm ơn tớ à? Ngọt ngào quá đó~
Shadow Fred: Cảm ơn cậu vì gì?
Goldie: Vì tớ đã phá vỡ tình yêu của họ, bây giờ thì cậu có thể qua lại thoải mái hơn với Mangle còn gì.
Shadow Fred: Đừng có nói như kiểu cậu đã giúp tớ không bằng.
Goldie: Chẳng phải tớ đã giúp cậu sao?
Shadow Fred: Tớ chưa bao giờ bảo cậu làm những việc đó.
Goldie: Sớm muộn gì thì Mangle cũng phải quay lại với chủ nhân thực sự của minh thôi. *Cười* Mong cậu đừng quá gần gũi với nó quá.
Shadow Fred: Ai cho cậu gọi Mangle là "nó".
Goldie: Sớm muộn gì cậu cũng phải cảm ơn tớ thôi, tạm biệt.

«Sáng hôm sau»
Mimi: Chị Mangle ơi!!!!! Dậy đi học!!!!!
Mangle: *Ngái ngủ* Chị biết rồi, dậy đây.
Mangle đi xuống phòng bếp thì thấy trên bàn ăn có sẵn đồ ăn ở đó kèm thêm một mấu giấy.

" Đây là đồ ăn sáng của em, còn cả hộp cơm trưa nữa, nhớ mang theo. Ăn xong rồi đi học"

Mimi: Đây là tớ giấy nhắn gửi cho chị này.
Mangle: Chắc là của anh Ruki đấy. Phải đi chuẩn bị nhanh mới được.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong, cô mở cửa ra và đi học cùng Shadow Fred.

«Lớp 7B»
Chica: Mangle, nếu cậu không phiền thì cho tớ hỏi một câu được không?
Mangle: Cậu hỏi đi.
Chica: Tại sao cậu và Foxy lại chia tay?
Plushtrap (Gõ đầu Chica): Hỏi cái gì lại đi hỏi cái đó!
Chica: Xin lỗi, tại tớ tò mò quá.
Plushtrap: Bỏ ngay cái tính hiếu kì đó đi!
Mangle: Nếu cậu muốn biết.............
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
«Sân sau»
Chica: Foxy hôn Cindy á!!!!!!
Plushtrap: Này, nhỏ cái mồm lại, chúng ta đang trốn tiết đấy!
Chica: À, xin lỗi, xin lỗi.
Plushtrap: Không ngờ Foxy lại có thể làm như vậy.
Chica: Tớ cũng đâu có nghĩ Foxy là loại người như này.
Mangle: Đời người sao đoán trước được.
Chica: Cũng đúng nhưng mà—
Plushtrap: Bọn con trai đều là đồ tồi mà! Theo đuổi 6 năm mà không yêu thì tớ cũng thấy lạ đấy.
Chica: Nhưng mà tớ chắc chắn rằng trong 6 năm qua Foxy không hề tỏ vẻ thân thiện hay quá gần gũi với Cindy mà.
Plushtrap: Có thể hai người đó đóng kịch trước mặt cậu nhưng sau lưng người khác thì lại quấn quýt bên nhau thì sao?
Chica: Có thể vậy. (Nói thầm với Plushtrap) Này, tớ nghĩ chúng ta không nên nói về chuyện này trước mặt Mangle.
Plushtrap: Mangle, cậu đừng buồn nữa, chuyện gì đã qua rồi thì cho qua đi.
Chica: Đúng vậy, để tâm làm gì cho mệt ra.
Mangle: Ừm.
Chica: Thế thì thứ 7 tuần này chúng ta mở tiệc độc thân đi. Chỉ dành cho 3 đứa mình thôi.
Plushtrap: Ừm, cậu cũng nên có một bữa tiệc để gạt bỏ chuyện này sang một bên.
Mangle: Thế thì thứ 7 tuần này tổ chức ở nhà tớ đi.
Chica: Có thế chứ! Chúng ta sẽ quẩy hết mình luôn!

Mike: Này, ba em kia, không học mà ngồi đây làm gì?
Chica: Chạy, chạy, chạy đi!
Mike: *Nghĩ* Chica lại lôi kéo bạn bè trốn tiết à, cái con bé này!

«Sau giờ học»
Marionette: *Nghĩ* Mỏi lưng, mỏi vai thật đó........
Puppet: *Nghĩ* Nhìn Marionette mệt mỏi nhỉ, cũng đúng thôi, phải đứng nhiều, ngồi trước máy tính nhiều cũng mệt thật. Cũng may là mình có quà cho em ấy.
Marionette: *Thở dài* Về tới nhà rồi~ (Nằm dài trên ghế sofa)
Puppet: Marionette này, anh có quà cho em.
Marionette: Quà cho em sao? Nhưng mà hôm nay có phải ngày sinh nhật em hay ngày gì đặc biệt đâu.
Puppet: Nhất thiết phải là ngày đặc biệt thì anh mới có thể tặng quà cho em à?
Marionette: Không. Thế anh định tặng gì?
Puppet: Đây là vé đi tới khu nghỉ dưỡng này, ở đó người ta sẽ mát xa cho em rồi làm mấy thứ khác em yêu cầu nữa. (Đưa cho Marionette)
Marionette: Thật ư!!! Puppet, anh tốt với em quá! Tại sao vậy?
Puppet: Tại em bảo mỏi vai đấy nên anh chỉ—
Marionette (Chồm lên ôm Puppet): Yêu anh quá đi~
Puppet: *Đỏ mặt* Thật à?
Marionette: *Đỏ mặt* À-À.....em chỉ nói vậy vì vui quá thôi mà....... Em không có ý gì đâu
Puppet: Ừm.

____Hẹn gặp lại chap sau____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net