Mở truyện: Vụ án số 0 - Sự báo thù của Hung thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghi chú của tác giả:

Đây là fanfic đầu tiên của tôi ở fandom này, thực sự luôn là fic tiếng Anh đầu tiên của tôi, chưa kể tôi đã viết nhiều fic rồi mới quay sang bắt đầu bộ này. Tiếng Anh không phải là ngôn ngữ đầu tiên của tôi, tôi không phải là một người chuyên ngành ngôn ngữ Anh hay giỏi giang văn vẻ gì cả. Tôi thậm chí còn không có người beta truyện cho, cho nên tôi đã luôn luôn thủ sẵn truyện này chắc chắn sẽ nhận được nhiều phản ứng kì lạ và lời than phiền, xin cứ tự nhiên mà bày tỏ cho tôi biết.

Từ lâu tôi đã nảy ra những ý tưởng về những cầu thủ bóng đá yêu thích trong bối cảnh vũ trụ khác về tội phạm và cảnh sát. Chính vì việc tìm những fic chủ đề này về những người và couple mà tôi hâm mộ thật sự khá là khó (bạn cứ nghĩ thử xem, ai mà viết chứ nhỉ?), nên tôi đã tự viết cho mình một bộ. Tôi đã nghĩ ra được nội dung chính, ít nhiều thì đôi khi tôi lại hay viết lạc đề nữa, đâm ra tôi không biết khi nào tôi sẽ hoàn thành bộ này (hoặc những người đang háo hức có thể được thấy nó hoàn thành) hay không. Tiếp đến, tôi hoàn toàn không biết tí ti gì về cảnh sát Anh Quốc hay Đức, kể cả hệ thống pháp luật bên đó cả, đơn giản là vì tôi chưa bao giờ sống ở những nước đó. Mà trước khi tôi đặt tay xuống gõ gõ thì tôi cũng đã tìm hiểu trước rồi, nhưng mà tôi vẫn cần một chút quyền tự do văn chương mỗi lúc cần thiết, đáng tiếc là mọi lúc luôn. Ít ra, tôi mong câu chuyện này sẽ đủ lôi cuốn để các bạn có thể bỏ qua nhiều lỗi logic về lỗ hổng tình tiết của tôi.

Cuối cùng và quan trọng, cảnh báo trước đấy nhé: Dù tôi muốn lắm nhưng tôi cũng không quen những người này ngoài đời đâu. Đây hoàn toàn chỉ là câu chuyện tưởng tượng có nội dung giả tưởng về những người nằm trong giải trí riêng tư của tôi, cam đoan không hề có nội dung nào giống với sự kiện có thật của họ cả.

Ghi chú của người dịch: Để cho dễ đọc thì mình tách đoạn ra so với bản gốc tiếng Anh nhé.

✨ UPDATE 13/07/2023: Hỗ trợ đọc sách nói Audiobook.

⚠️ Cảnh báo: Truyện có yếu tố kinh dị, bạo lực, lời nói thô tục. ⚠️

----------

3 tháng trước...

Có một căn biệt thự khổng lồ toạ lạc tại vùng ngoại ô tuyệt đẹp của thị trấn Herdecke, một trong những vùng hạng sang yên bình bậc nhất. Mặc dù thời tiết bên ngoài vốn đã xấu, ngày nào cũng mây giông và sấm chớp xoẹt qua bầu trời ban đêm nhưng những cư dân tại lãnh địa Abramovich hoàn toàn không hề cảm thấy khổ sở gì. Thực tế ra, những người bọn họ trông có vẻ như sống rất hạnh phúc.

Ông Andrei Abramovich, chủ nhân của lãnh địa này, là một lão già cao to tóc hói, đang trong độ tuổi giữa 50, hiện tại chỉ mặc mỗi một cái quần đùi. Ông ta đang mải mê tận hưởng ham muốn với người tình nhỏ tuổi của ông ta tại căn phòng ngủ ba hoa, và đắm chìm trong giây phút này đến nỗi không nghe được âm thanh mở toang ồn ào của cửa sổ phòng ngủ, đi kèm theo là cơn cuồng phong.

Người tình của ông ta vẫn còn đang ở độ tuổi thanh thiếu niên mới lớn, gương mặt góc cạnh tươi tắn, ánh mắt đậm màu quả hạnh, bờ môi cực kỳ gợi cảm, mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng trông thật là gợi tình. Cậu ta là người có thể thuận tiện quan sát cửa sổ nhất, nhưng gần như không hoàn toàn ngạc nhiên khi nhìn thấy có một kẻ đột nhập vào nhà.

Kẻ đột nhập ăn mặc từ đầu tới chân đều là màu đen, cái áo T-shirt bó sát người và cái quần tây thể thao đã tô điểm thân hình hấp dẫn của hắn, một cái khăn bịt mặt balaclava đã che kín toàn bộ mặt mũi của hắn ngoài trừ cặp mắt màu xanh lam đanh thép. Dù không cao quá xuất sắc, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng và duyên dáng mặc nhiên trèo qua cửa sổ đến phát kinh.

Khi hắn rút ra khẩu súng lục Glock 22, như thể là một ám hiệu, nam người tình trẻ của Andrei mới ném lão già kia qua một bên với sức mạnh và tốc độ bất ngờ, và rời giường tháo chạy để né tránh đường bay của viên đạn bắn. Đáng tiếc, Andrei không hề quá chậm chạp, giờ là lúc ông ta giải thoát khỏi việc mất cảnh giác.

Trong lúc cuộc hỗn loạn đang diễn ra đó, Andrei ngay tức khắc túm người tình trẻ trước mặt mình và viên đạn bắn ra của kẻ xâm nhập bay thẳng vào bên vai phải của người con trai trẻ kia. Người con trai đó khóc thét lên, gần như đã đổ gục xuống nền nhà. Tận dụng miếng thịt người kia để làm lá chắn, Andrei bắt đầu dần dần lui ra cửa.

"Mày là thằng nhãi nào, và mày muốn cái gì?"

Andrei hỏi, ánh mắt màu xám của ông ta dán vào cặp mắt màu xanh của kẻ xâm nhập.

"Hành vi phạm tội của mày đã bị ghi hình, thằng chó kia!"

Ông ta ôm chặt người tình trẻ và cố ý ép vai phải của cậu ta. Người kia khóc nấc trong đau khổ, gương mặt trẻ trung giờ toàn là một nỗi đau. Kẻ đột nhập chỉ biết giữ im lặng, và phản lại bằng một màu mắt xanh sâu đậm vô cảm xúc. Andrei tiếp tục lời thương lượng:

"Nếu như mày muốn tiền, muốn lấy bao nhiêu thì mày cứ việc mà lấy trong tủ bàn ngủ của tao đi. Như thế coi như đủ để con chó đẻ của mày có thể ngưng đi làm đĩ mà ngoan ngoãn ăn học cho tới nơi tới chốn. Tao sẽ để mày đi, và vì tao không biết mày trông như thế nào, cảnh sát sẽ không thể biết."

Đến khi nghe được những lời nói này, kẻ đột nhập mới thực sự bỏ cái lớp balaclava ra và làm lộ ra gương mặt cực kỳ đẹp trai với vết nứt ở cằm của mình. Mặt của Andrei tuy nhiên đã tái trắng. Khi kẻ đột nhập nói bằng tiếng Đức, sẽ có kèm theo theo ngữ giọng nhàn nhạt.

"Đáng tiếc ông Andrei Abramovich, tôi e rằng tiền không hề đủ để đưa lại cho tôi những gì tôi muốn từ ông. Theo tự nhiên, ông đã sợ sẵn rồi đúng không. Mà không sao cả. Để tôi thông cái não của ông bằng một chút quá khứ của tôi. Ba tôi đã mất khi tôi mới 7 tuổi. Sau sự cố bi kịch đó, tôi đã được mẹ và dì Wiktoria tôi nuôi lớn. Tôi đã rất gần gũi với dì Wiktoria, dì ấy thật đẹp, khéo léo, mạnh mẽ, đã gợi nhắc người ba của tôi nhiều lắm. Dì tôi luôn luôn ở nhà, phụ giúp mẹ tôi việc nhà và chăm sóc cho tôi và chị gái. Dì ấy còn trì hoãn hôn nhân của mình chỉ để giúp gia đình...

...Khi tôi lên 13 tuổi, dì Wiktoria cuối cùng cũng đã kết hôn với người bạn trai người Bosnia lâu năm và hai người dọn đến Bosnia và Herzegovina, một quốc gia độc lập mới mẻ và không có chiến tranh hay xung đột nào cả, để tìm một cuộc sống hạnh phúc ấm êm về sau. Đó cũng là lần cuối cùng tôi còn nghe từ dì. Chính quyền đã nói cho cả nhà tôi biết là dì ấy đã bị mất tích ngay sau khi vừa mới đến đấy, nhưng không một ai thèm đi điều tra bởi vì vụ này diễn ra hàng ngày như cơm bữa. Mất đến tận 3 năm sau thì nhà tôi mới nhận được một tin nho nhỏ về dì. Ông biết dì ấy thế nào không?"

Chất giọng của hắn thật điềm tĩnh, nhưng ánh nhìn trong cặp mắt màu lam rợn tóc gáy kia của hắn đủ để hù doạ bất cứ người nào, lâu lắm rồi mới có kẻ làm cho Andrei bủn rủn từ đầu cho tới tận ngón chân, đầu ông ta quyết liệt lắc qua lắc lại cố chấp.

Kẻ đột nhập chỉ cười nói không mấy vui vẻ:

"Giờ ông đã hiểu rồi đúng không, ông Abramovich? Ông thấy đấy, trong một đất nước vừa mới giành được độc lập và tự do, nhiều công trình xây lại đang cấp bách để đưa một nơi hoang tàn trở về thời hoàng kim trước kia của nó. Nhìn thấy chính phủ non trẻ không có kinh nghiệm chỉ đạo, cả cộng đồng quốc tế đều chung tay viện trợ. Đúng thật là một hành động nghĩa hiệp! Khi mà càng ngày càng nhiều nhà cung cấp dịch vụ và công ty hợp đồng đến với đất nước Bosnia, nhiều cơ hội hơn đã đến, nhất là một loại nhu cầu an sinh. Vậy ai sẽ là người thích hợp hơn, dễ dàng hơn để có được những thứ chu cấp đó hơn người phụ nữ bất hạnh nơi ấy chứ?"

Lần đầu tiên trong cả một đêm, chất giọng của hắn vỡ oà theo cảm xúc, nét mặt của Andrei cảm giác như có ma quỷ hiện hồn.

"Wiktoria đã bị bắt cóc và đày ải vào chốn lầu xanh. Dì tôi đã một lòng một dạ cố gắng thoát khỏi mà không phải xảy ra xô xát. Thế là chúng đã chuốc thuốc dì ấy, liên tục như vậy đến khi dì tôi hoàn toàn bất lực. Chúng đã cưỡng bức dì, người dì mạnh mẽ của tôi, hại dì tôi đã bị mất đi lý trí và không còn muốn được sống nữa. Nên hai năm sau dì đã tự tử."

Chất giọng của hắn giờ càng lúc càng lớn hơn là những lời thì thầm đơn thuần.

"Và ông đang thắc mắc làm sao tôi có thể biết ư, đúng là người đang làm trời đang nhìn khi có Kathryn Bolkovac phải mất hết tất cả để vạch ra. Là một trong những người phụ nữ có thể đào thoát ra khỏi cái nơi chết dẫm đó mà dì Wiktoria đã ở, cô ta đã gặp tìm tôi. Cô ta đã bảo tôi là dì Wiktoria liên tục kêu cô ta đi tìm tôi, kể cả khi dì đã bị mất ý thức hoàn toàn. Dì không thể chết trong yên bình, bởi vì dì muốn tôi phải biết được. Và thế là tôi đã biết rồi đấy. Tôi đã thề với bản thân và với chúa là tôi sẽ không bao giờ từ bỏ cho đến khi tôi tìm ra cho bằng được từng thằng một, từng người đàn bà, từng đứa nào có liên quan đến tổ chức đốn mạt này. Tôi sẽ tìm sự báo thù, kể cả khi tôi có phải nộp mạng cho Satan để đến được đây. Thì tôi dây, Satandowski là tên mọi người đã gọi tôi, cuối cùng đã sẵn sàng để báo thù cho chính mình và cả dì Wiktoria."

Andrei làm ra cử chỉ yếu ớt và ôm ghì người con trai trẻ gần hơn mình, như muốn che đi từng bộ phận cơ thể bằng tấm thịt đỡ đòn của cậu ta. Khi mà ông ta ngã lăn ở cửa giường ngủ, trong lúc đang điên cuồng muốn tránh khỏi Satandowski, cánh cửa mở ra. Trong vòng nửa giây, Andrei quay đầu lại thì thấy có một người mới đến, tay ông ta bấu víu người con trai ngày thêm một chặt, đó là sai lầm chết chóc không thể né tránh.

Người con trai trẻ kia có cơ hội lách né sang bên phải, và viên đạn từ khẩu súng lục Glock 22 do Satandowski bắn ra trúng ngay ngực của Andrei.

Nhìn xuống đầy bất lực, Andrei gần như bỏ lỡ giọng nói quan ngại từ người mới đến:

"Lewy, Tiểu thần gặp nguy rồi. Chúng ta cần phải đưa cậu ta đến gặp Thiên thần ngay!"

Một tiếng khóc yếu ớt từ người con trai trẻ (hay là Tiểu thần bởi vì cậu ta quen thuộc với người đồng hành quá rồi), và tiếng ồn ào lộn xộn sau lưng ông ta. Thế nhưng, thứ cuối cùng mà Andrei Abramovich có thể nghe được trước khi màn đen bao trùm lên ông ta là chất giọng rành mạch băng lãnh khốc của Satandowski:

"Đi xuống địa ngục và ở đó chuẩn bị chịu thiêu sống đi!"

----------

Ghi chú của tác giả:

Tôi cố tình không để danh tính "Tiểu thần" trong mục Nhân vật. Tôi nghĩ thật vui khi để cho mọi người dự đoán xem đó là ai rồi tôi mới để lộ ra danh tính ở những chương tiếp theo (nếu như tôi có thể đến được mức đó). Tôi cũng cố hết sức để miêu tả ngoại hình nhưng mà cảm thấy thất bại đáng buồn quá. Thôi thì đây là gợi ý: cậu ta là một cầu thủ vừa mới nổi trội trong làng bóng đá đương đại mùa giải trước. Cậu ta cũng là thành viên của một trong những câu lạc bộ mà các nhân vật khác đang thi đấu.

Tôi cũng hy vọng là tôi không xuyên tạc lịch sử chiến tranh Bosnia, và chiến tranh về vấn đề mua bán người trái phép. Kathryn Bolkovac là người thổi kèn thời ấy, và rốt cuộc bị xem nhẹ một cách bất công. Bộ phim "the Whistleblower" là dựa trên câu chuyện của cô ấy và tôi khuyến khích ai có mong muốn đào sâu hơn về câu chuyện này thì có thể đi tìm hiểu. Vốn dĩ đây là một bộ phim rất tối tăm và dễ gây chán, nhưng mà diễn xuất của Rachel Weisz thì xuất sắc khỏi bàn rồi.

Và đương nhiên, Andrei Abramovich là nhân vật tự nghĩ, nhưng tôi biết nhiều bạn có thể đoán là liên quan đến ai rồi.

Được nhận kudo và bình luận là cả một niềm cảm kích lớn :)

Ghi chú của người dịch:

Đáp án của ghi chú cuối là Héctor Bellerin (câu hỏi này lâu rồi, giờ lấy thời điểm mùa giải trước của năm nay chắc không ai trả lời được).

Chú thích thuật ngữ:

* The Angel: Thiên thần / Thiên sứ — Spoil trước trong truyện này có tới hai người cùng được gọi là "The Angel" nên để phân biệt thì mình dùng hai từ đồng nghĩa với nhau. Một người trong chương này được gọi là "Thiên thần", còn "Thiên sứ" là ai thì mọi người cũng đoán được từ bên ngoài mô tả truyện rồi.

* The Satan: Hung thần — Vì để hợp tình tiết của bộ truyện. Trong Kinh thánh thì có nghĩa là "kẻ chống đối", từ gốc của Do Thái là "kẻ thù".

* The Kid: Tiểu thần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net