fears.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

We're not afraid of the death, my friend. We're afraid of loneliness. Just imagine this: someone who used to be in our lives, stay with us, share with us, is now gone. It seems more horrifying to know that we will never be able to see that person again. Ever. And that disappearance turns into a hole in our heart - so big that nothing can ever fulfill its appalling depth. Regrets strike us like a thunderstorm, fears hit our minds before they can even form. Thinking about our life after that, all we see is ourselves standing in the middle of nowhere, surrounded by the darkness. We realize that we're on our own now. All alone.

~
Bạn tôi ơi, chúng ta không hề sợ cái chết. Chúng ta sợ sự cô đơn. Hãy thử tưởng tượng xem: người nào đó, người mà đã từng ở trong cuộc đời của chúng ta, cùng chung sống, cùng sẻ chia, nay lại không còn nữa. Nó thậm chí còn đáng sợ hơn khi chúng ta biết rằng mình sẽ không bao giờ có thể gặp lại người đó. Không bao giờ. Sự biến mất của họ tạo nên một lỗ hổng trong trái tim chúng ta, lớn đến nỗi mà không điều gì có thể lấp đầy cái chiều sâu đáng sợ của nó. Sự ân hận ập đến như một cơn bão, những nỗi sợ hãi tấn công ta ngay cả khi chúng chưa hình thành. Chúng ta nghĩ đến sau này và tất cả những gì ta thấy là bản thân đơn độc giữa chốn cô quạnh, tối tăm. Ta nhận ra rằng giờ chỉ mình ta đối mặt với thế giới. Một mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mood #quotes