15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Becky không nói gì trong suốt quãng đường về, em chỉ nhìn về phía cửa sổ. Điều này khiến Freen cảm thấy có lỗi.

Có lẽ em ấy đã thấy tin tức lúc sáng rồi.

Về đến nhà, Becky bước vào trong, vừa đặt túi xách xuống ghế thì Freen đã ôm từ phía sau.

- Chị nhớ em, em đi đâu mất chị không tìm thấy được.

Becky vội vàng thoát khỏi vòng tay của Freen rồi nhìn xung quanh, cửa sổ vẫn còn mở. Becky kéo Freen lên phòng ngủ, đóng cửa lại rồi mới ôm lấy Freen. Hành động của Becky khiến Freen bối rối, vừa định lên tiếng thì em đã rướn người lên hôn cô.

- Đừng nói gì cả, em nhớ chị.

Freen nghe em nói xong liền mỉm cười tiếp tục nụ hôn lúc nãy. Đôi môi mềm mại dính lấy nhau, hơi thở dồn dập không kiểm soát.

Được một lúc, Freen mới hài lòng buông em ra. Becky mệt lả người gục trên vai Freen.

- Hôm qua em đã đi đâu? Chị không gọi được cho em.

- Em xin lỗi, điện thoại của em bị rơi mất.

Freen đưa tay xoa lên đôi má ửng đỏ của em, nhẹ nhàng đặt lên trán em một cái hôn.

- Quản gia nói em đã rời khỏi nhà vào đêm qua, có chuyện gì sao?

Nhớ lại chuyện tối qua, Becky có chút khó chịu, dụi mặt vào lòng ngực Freen.

- Chuyện của tụi mình, có người biết.

Chuyện của Freen và Becky yêu nhau, có người ngoài biết được.

- Đêm qua em nhận được một tấm ảnh, đó là lúc em đang hôn chị. Trong tin nhắn có địa chỉ kêu em phải tới đó, nếu không họ sẽ tung bức ảnh đó vào hôm nay.

Freen hốt hoảng rời khỏi cái ôm của Becky, kiểm tra thật kỹ người của em.

- Em có sao không? Họ có làm gì em không? Có đau chỗ nào không em?

Freen vừa nói vừa hoảng loạn sờ mó người của Becky, cô sợ rằng em bị người khác ức hiếp. Becky nhìn thấy dáng vẻ vừa lúng túng vừa sợ hãi của Freen thì cảm thấy ấm áp.

Chị ấy đang lo lắng cho em.

- Em không sao, em đã đến đó nhưng không có ai cả. Em định sẽ gọi cho số điện thoại đó nhưng lại làm mất điện thoại.

Nghe giọng kể, Freen biết Becky đã rất sợ hãi. Em đã một mình đến nơi xa lạ vì lo sợ bức ảnh đó bị tung ra. Freen biết hậu quả của việc này là hết sức nghiêm trọng. Freen ôm chặt lấy Becky. Em nhỏ bé tới mức tưởng chừng như Freen đã đánh mất em.

- Becky, đừng mạo hiểm như vậy. Chị không muốn em gặp nguy hiểm.

- Nhưng nếu chuyện của chúng ta bị phát hiện thì...

- Không sao cả...sẽ không có gì xảy ra. Đừng gánh chịu một mình, chúng ta cùng nhau giải quyết được không?

Becky đáp lại cái ôm của chị, chỉ cần những câu nói này của Freen, Becky không còn sợ gì nữa.

Nita ngồi vắt chân trong phòng, cô đang chờ đợi người tới.

Một lát sau, cửa phòng mở ra. Freen và Becky đã đến nơi. Khi hai người đang nói chuyện, đột nhiên Nita gọi đến, bảo hai người đến S.K có chuyện. Freen thắc mắc nếu có chuyện cần nói thì tìm một nơi kín đáo mà nói là được, sao lại đến S.K? Dù có chút không tin tưởng cô bạn lắm trò của mình, nhưng Freen vẫn chở Becky đến S.K dù trời đã tối.

- Hai người tới rồi! Có mua gì đem lại cho mình ăn không? Mình đói sắp ngất đến nơi rồi.

Becky và Freen nhìn thấy Nita ngồi trên ghế phó giám đốc thì không khỏi ngạc nhiên.

Nita là phó giám đốc của S.K từ khi nào?

- Nita, cậu làm gì ở đây vậy? Đừng nói với mình cậu là...

- Bất ngờ lắm đúng không? Hahaha S.K là của bố mình, mình ngồi ở ghế phó giám đốc thì lạ lắm sao?

Quả nhiên là vậy. Nita đúng thật là luôn khiến người khác bất ngờ. Từ người mẫu trở thành diễn viên, đang trên đà danh vọng thì sang nước ngoài biệt tích, đến khi về thì đã là phó giám đốc S.K rồi.

Becky nhìn thấy Nita thì tâm tình thoải mái hơn. Không hiểu sao Nita là người nổi tiếng có đẳng cấp nhưng khi tiếp xúc thì lại rất thân thuộc. Becky cảm thấy Nita như người chị gái trong gia đình mình.

- Em có mua gà rán và pizza, chị có muốn ăn không?

- Có! Có! Chị tới ngay!

Nita hào hứng đi đến ghế sofa, đem đồ ăn đặt lên bàn, vừa làm vừa hát ngân nga như đứa trẻ vui vẻ khi được cho ăn.

- Cậu kêu mình tới là để ăn thôi hả Nita?

- Freen, Becky mau ngồi xuống ăn với mình đi!

Freen thở dài bất lực ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Nita đang gặm gà hăng say. Becky rót nước đưa cho Nita.

- Freen, cậu đừng nhìn mình vậy nữa. Mình ăn không ngon đâu.

- Mình còn hy vọng cậu đừng ăn nữa, lúc sáng tin tức về mình được đưa lên đầu tiên chính là S.K nhà cậu đấy. Cậu có giải thích gì không?

- Nếu giải thích thì trước tiên cậu phải giải thích cho Becky biết người đó là ai, có quan hệ gì với cậu mới phải chứ.

Nita cầm miếng pizza trên tay, chỉ thẳng vào mặt Freen. Rõ ràng là bản thân chưa nói cho Becky biết chuyện mà còn oang oang kêu cô giải thích.

Nita nhắc đến chuyện giải thích, Freen mới nhận ra mình vẫn chưa nói cho Becky biết mọi chuyện. Mẹ nói đúng, không thể để em ấy là người sau cùng biết chuyện. Là người yêu của nhau nhưng vẫn có nhiều chuyện Becky vẫn chưa biết, Freen cũng không nói gì. Freen cảm giác bản thân mình là một người yêu không tốt.

Freen xoay người nắm lấy tay Becky, nhìn em với ánh mắt dịu dàng.

- Becky, em đã thấy tin tức lúc sáng chứ?

Becky nhìn Freen, tin tức gì vậy nhỉ? Lúc vào phòng họp chỉ nghe thoáng qua Freen và Denis có hơi căng thẳng nên nói giúp chị, ngoài ra Becky không rõ có chuyện gì. Becky lắc đầu.

- Nè Freen! Cậu là người tồi tệ nhất mà mình từng biết đó. Becky bỏ nhỏ này đi, chị mới là người hợp với em!

Nita chồm người tới định nắm lấy tay Becky, nhưng Freen đã nhanh tay kéo Becky vào lòng, đồng thời dùng chân đẩy con nhỏ háo sắc Nita ra.

- Mình còn chưa hỏi tội cậu đâu.

Nita chán nản lui về, tìm miếng gà to nhất rồi ngoạm lấy.

- Becky, lúc sáng báo chí đã đưa tin về hình ảnh giữa chị và một người đàn ông, bảo là chị đang hẹn hò với người đó.

Vừa nói xong, Freen liền chỉ tay về phía Nita.

- Tờ báo đưa tin đó đầu tiên là S.K, chính là của Nita. Hình ảnh cũng là do bên Nita chụp được, để chị cho em xem nhé? Nhưng hứa với chị là phải bình tĩnh, nghe chị giải thích.

Becky cảm thấy khó hiểu gật đầu, chờ Freen đưa bức ảnh ra. Freen lấy điện thoại, mở bức ảnh cô chụp lại lúc sáng đưa cho Becky.

Becky nhận lấy điện thoại, nhìn thấy bức ảnh liền cảm thấy có chút khó chịu. Freen thấy đôi mày của Becky nhíu lại, liền lên tiếng giải thích.

- Em hãy nghe chị giải thích, đây là Ton, con trai của chú Anton, chú là bạn của bố chị. Chú ấy vì một số lý do đã luôn chăm sóc, bảo vệ chị và mẹ từ khi còn nhỏ. Còn Ton thì nhận chị làm em gái nuôi, nó là một câu chuyện dài khác nữa.

Freen nhìn Becky với ánh mắt khẩn cầu. Chuyện lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên Becky nghe đến.

- Đó là lí do phóng viên của mình bị chặn lại khi chụp ảnh cậu. Hắn kể có rất nhiều vệ sĩ bảo vệ cậu. Thì ra đều đến từ nhà Shawatharit.

Nita chen vào, cô dự đoán không sai. Chuyện này chỉ có Freen tự nguyện nói ra thì mới rõ ràng, người ngoài sao có thể biết được.

- Người ngoài không biết còn cho rằng cậu cặp kè với tên thiếu gia đó.

Hai chữ "người ngoài" như hành động đổ dầu vào lửa khiến Freen trừng mắt nhìn Nita. Nhanh chóng trở lại thái độ thành khẩn nhìn Becky.

- Becky, là lỗi của chị. Ban đầu đáng lẽ chị phải nói với em về mối quan hệ giữa chị và nhà Shawatharit.

- Vậy những người áo đen em thấy hôm ấy cũng là vệ sĩ bảo vệ cho chị sao?

Freen lo lắng gật đầu, Becky không nổi giận cũng không lớn tiếng. Em vẫn giữ thái độ bình tĩnh hỏi cô. Rõ ràng lúc đó chị ấy đã lảng sang chuyện khác khi Becky hỏi về những người kì lạ đó.

- Em nhớ em đã hỏi chị về những người đó...

- Chị xin lỗi em...chị đã không nói ra sự thật ngay lúc đó...chị không biết phải nói thế nào nhưng mà... Chị thật sự không muốn giấu em!

Nhìn thấy Freen khẳng định, Becky không biết phải thể hiện như thế nào, đành thở dài.

- Em biết rồi, không sao là tốt rồi.

- Mà nè Freen, lúc chiều có người bên C.G yêu cầu gỡ bài báo xuống. Tòa soạn của mình nói nhỏ thì cũng không nhỏ, lớn thì cũng không lớn. Nhưng so với C.G thì cũng như quả trứng gà. Chắc hẳn các tờ báo khác cũng một phen hú vía vì đưa tin về cậu đấy.

Đang thành tâm nhận lỗi với Becky, Freen nhớ ra S.K là tờ báo đầu tiên đưa tin về việc này, liền giận dữ quay sang chất vấn Nita.

- Bây giờ cậu có thể giải thích về tin tức này rồi đó. Cậu lấy bức ảnh này từ đâu? Sao lại đưa tin sai về mình? Trước giờ S.K nổi tiếng là xấu tính, nhưng mình là bạn cậu mà? Chơi xấu với mình luôn sao?

- Từ từ đã, để mình cho hai người xem cái này.

Nita đứng dậy đi lại bàn làm việc, kéo ngăn tủ lấy ra một bức ảnh đem tới đưa cho Freen.

- Hôm qua có người gửi bức ảnh này và yêu cầu mình đăng tin về nó.

Nhận lấy bức ảnh, Freen đưa ra giữa cho Becky có thể xem cùng. Là hình ảnh Freen và Becky đang hôn nhau.

- Hôm qua em cũng nhận được bức ảnh này.

- Có người muốn hại hai cậu. Chắc họ nghĩ S.K xấu tính nên muốn mượn tay bên mình để đưa tin của hai người. Sáng hôm nay mình đã đưa tin hẹn hò, nhưng là tin giả giữa cậu và cậu Ton gì đó.

Nita từ từ ngồi xuống, với tay lấy ly coca Becky đã rót từ từ thưởng thức.

- Sáng nay chắc cậu chỉ mới lướt xem tin tức của cậu và Ton, nhưng chắc cậu không biết, phía dưới cùng có tin tức về mối quan hệ giữa hai người.

Nita mở điện thoại, lướt tìm bài báo đó rồi đưa cho Freen và Becky.

- Là một toàn soạn nhỏ, không có tiếng tăm. Mình đã dùng tin tức sáng nay để đè bẹp bài báo đó. Bởi vì quyền lực có hạn, mình chỉ có thể làm vậy để bài báo không lan ra thôi.

Bài báo Nita đưa qua quả thật là tin tức về chuyện của hai người. Hình ảnh không rõ ràng nhưng vẫn thấy được đó là ảnh của Freen và Becky. Việc Freen và Becky có những hành động tình cảm không hề xa lạ với mọi người, nhưng hình ảnh hai người hôn nhau thì lại là chuyện khác. Nếu như không có tin tức hẹn hò sáng nay, có lẽ bài báo này đã oanh tạc mọi phương tiện truyền thông.

Freen đưa mắt nhìn con người đang gác chéo chân uống coca phía đối diện. Thật sự là người này đã giúp Freen và Becky thoát khỏi một kiếp nạn.

- Mình phải cảm ơn cậu sao?

- Không cần, bữa gà này chính là lời cảm ơn chân thành nhất rồi.

Becky đột nhiên đứng dậy, cúi đầu về phía Nita khiến cô giật mình.

- Em cám ơn chị rất nhiều.

- Becky! Đừng làm vậy! Chị chỉ là thuận tay mà làm thôi. Đừng khách sáo như vậy mà!

Nita vội vàng đứng dậy đỡ lấy Becky, nếu em ấy cứ cúi đầu như vậy, cô chắc sẽ tổn thọ mất. Freen thấy vậy liền đứng lên nắm lấy tay Becky.

- Không sao đâu Becky, một ngày nào đó chúng ta giúp lại Nita là được rồi.

- Đó là do hai người là bạn thân. Còn em, thì không phải vậy.

Câu nói của Becky khiến Freen và Nita không nói nên lời. Nita liếc mắt sang Freen.

Freen! Cậu đi chết đi! Sao dám giấu giếm bí mật để rồi mình cũng bị vạ lây vậy?

- Không còn sớm nữa. Em xin phép về trước.

Becky nói xong liền cúi chào Nita rồi bước ra khỏi phòng. Freen đứng ngơ ngác nhìn Becky đi mất rồi quay sang nhìn Nita.

- Lần này mình không cứu cậu được nữa đâu. Mau đuổi theo em ấy đi, có gì mình sẽ nhắn cậu sau.

Nita phất tay đuổi Freen ra khỏi phòng mình. Con nhỏ này cũng xinh xắn thông minh, mà sao khi yêu vào lại khờ khạo đến vậy.

Tình yêu là thành thật. Nếu đã chấp nhận yêu nhau thì không được để đối phương phải đặt ra nghi vấn.

Đạo lý đơn giản này, sao Freen lại không hiểu vậy?

Bỏ qua chuyện của cặp đôi này, Nita vẫn còn rất nhiều chuyện để làm.

Cô bước đến bàn làm việc, lấy điện thoại ra gọi vào dãy số quen thuộc.

- Ben, tôi muốn anh tìm hiểu về người đã gửi bức ảnh của Freen và Becky.

...

- Càng nhiều thông tin thì thù lao càng lớn.

...

- Không liên quan đến tôi. Nhưng tôi không muốn nhìn hai người bạn tốt của mình bị một con dao từ đâu đâm tới.

...

- Hãy nhớ, càng nhiều thông tin, thù lao càng lớn. Tôi tin anh sẽ không chê tiền.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net