Chap 14: Luôn miệng bảo vợ ơi, vợ à, vậy mà...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!]

[Hai chị có cần thẳng thắn như vậy không hảaa]

[Vãi cả "giúp cậu ta kiếm vốn cưới vợ", hai người có chắc là mình không đến đây để kiếm chút tiền mừng không?]

[Tiền mừng x 3]

Khu vực bình luận đẩy thuyền như điên. Fan Couple của cả hai, dù cũ dù mới, đều gào rú nhe răng cười đến độ hoá sói.

Bên ngoài phòng phát sóng trực tiếp, Nop sờ cằm, biểu cảm trên mặt thâm sâu khó đoán "Hình thức hỏi đáp của bọn họ hôm nay không tồi, ngày mai bắt đầu thêm vào đi."

Tổ kế hoạch chưa theo kịp, ngơ ngác hỏi lại "Thêm vào? Thêm vào đâu ạ?"

"Ngốc quá!" Nop chỉ hận rèn sắt không thành thép, anh nói thêm "Từ ngày mai, đến thời điểm thích hợp thì gia tăng phân đoạn hỏi đáp, cũng có thể gọi là Căn phòng thú nhận."

Tương tự như trò chơi 'Sự thật hay Thử thách?', tuy nhiên, bọn họ sẽ chuẩn bị trước những câu hỏi "thật hay" cho dàn khách mời.

Phía bên biệt thự.

Trò chuyện xong cũng đã gần chín giờ, những người trong phòng khách rốt cuộc cũng giải tán.

Từ lúc tiến vào biệt thự đến giờ, các cô gái đội Hồng đã chọn xong chỗ ngủ cho mình, bốn người đội Xanh vừa hay đồng đều, nên tổ tiết mục không cho họ cơ hội tự do lựa chọn.

Bốn khách mời, Faye năng động và Lux kiệm lời ở chung một phòng, Cher và Freen ở chung một phòng.

[Tổ tiết mục lại muốn bày trò gì đây, hai người này sẽ không đánh nhau lúc nửa đêm chứ?]

[Đau lòng cho chị tui quá]

[Tình địch gặp nhau đỏ con mắt]

Mọi người về phòng của mình tắm rửa, lúc mười giờ tối có người xuống dưới lầu.

Trong phòng khách chỉ còn lại ngọn đèn cạnh cầu thang, Becky vịn cầu thang đi xuống uống nước. Đại khái là do mấy món ăn tối nay, ăn xong vẫn luôn thấy khát nước.

Cô vừa uống xong một cốc nước, đang định xoay người đi lên thì trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân, rất khẽ. Phòng khách lúc này vô cùng yên tĩnh, âm thanh truyền đến nghe rất rõ ràng.

Becky quay đầu lại nhìn, thấy Freen đã đứng ở chân cầu thang.

Hai người đứng đối mặt nhau trong ánh đèn mờ ảo.

Ban ngày, Freen nhiều lần chủ động trước mặt mọi người, nhưng lúc này lại không lên tiếng, ngược lại Becky mở miệng trước "Cậu cũng xuống đây uống nước sao?"

"Ừm." Freen chỉ đáp lại một câu đơn giản.

Bầu không khí ngưng đọng vài giây, Becky cầm chặt cốc nước của mình "Tôi lên trước đây."

Khi đi ngang qua người nàng, cô đột ngột dừng lại "Cái đó..."

Cô khẽ hé môi, chợt chú ý đến ánh đèn nhấp nháy của ống kính.

Thấy cô muốn nói rồi lại thôi, Freen bỗng nhiên xoay người, bước từng bước đến gần chỗ cô.

Becky mím đôi môi khô khốc, nhìn rõ bóng người dưới ánh đèn ấm áp.

Khoảng cách không ngừng được rút ngắn, chỉ còn cách một bước nữa là chạm nhau, đúng lúc này, đèn trên trần nhà "Tách!" một tiếng.

Faye mặc bộ đồ ngủ hoạt hình đang bước xuống cầu thang.

Tầm nhìn đã sáng hơn, Faye ngay lập tức nhìn thấy hai người "Ơ? Hai người cũng ở đây sao?"

Bầu không khí vi diệu bị phá vỡ trong nháy mắt.

Becky ngại ngùng ho nhẹ một tiếng, giơ cốc nước lên "Chị xuống uống nước."

Đôi mắt nghi ngờ của Faye đảo qua đảo lại giữa hai người, cũng không biết là có tin hay không.

Đột nhiên có thêm một người, Becky nhanh chân thoát thân "Vậy... tôi lên trước."

"À." Faye sờ sờ sau ót, quay đầu nhìn sang Freen "Chị Freen, chị cũng xuống uống nước sao?

"Không được à?" Khuôn mặt của người nghe vô cảm, giọng điệu cũng lộ ra vài phần không vui.

"Được được, nhưng cốc của chị đâu?" Faye hỏi một cách rất nghiêm túc.

Freen cười lạnh.

Rất rõ ràng, câu hỏi này không có cách nào trả lời được.

[Há há há há há há câu hỏi hay lắm em gái]

[FayFay là bóng đèn siêu to khổng lồ]

[FayFay mau chạy đi, coi chừng bị ám sát]

[Ụa, vậy là chỉ có mình tui muốn biết vừa rồi Becky muốn nói gì sao? Faye có thể biến mất ngay tại chỗ không, để tui nghe xong đã chớ]

Đương nhiên là Faye không nhìn thấy khu bình luận của bọn họ, nhưng Freen lại đáp ứng tiếng lòng của mọi người, vừa lên lầu liền đi thẳng đến khu phòng ngủ của đội Hồng.

"Cốc! Cốc! Cốc!"

Freen đưa tay gõ cửa, cánh cửa bị người bên trong mở ra.

Thấy người đến là nàng, Becky có chút kinh ngạc "Đến đây làm gì vậy?"

Ở đây không có camera, phản ứng của cô trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Freen đứng ở cửa, đi thẳng vào vấn đề "Vừa rồi cậu muốn nói gì?"

Suy nghĩ bị kéo trở về, Becky khoanh tay, tròng mắt láo liên, không thèm nhìn nàng "Tôi quên mất rồi."

Nhìn vẻ mặt nhỏ nhen của cô, trong lòng Freen đã hiểu rõ.

Tiểu Khổng Tước tự cao tự đại đang cố ý làm nàng tò mò.

Freen nhướng mày "Becky, hỏi cậu chuyện này."

Becky nhấc tay "Ừm, sao?"

Freen cong môi đầy ẩn ý "Lúc trước, là ai bảo tôi đi kiếm tiền cưới vợ?"

Becky sững sờ, đôi mắt nhìn sang nơi khác "Làm sao tôi biết được chứ."

"À~" Freen gật gù, hành động như tin lời cô nói.

Đợi đến khi Tiểu Khổng Tước lơ là cảnh giác, nàng đột nhiên cúi người, gương mặt cọ qua gò má cô, hơi thở nóng rực phả ở bên tai "Luôn miệng bảo vợ ơi vợ à, vậy mà vợ thiếu tiền lại..."

Becky trợn tròn hai mắt, lật đật dùng tay che miệng nàng lại "Không cho nói!"

Cô biết Freen sẽ nói gì tiếp theo, gương mặt đỏ bừng đến tận mang tai.

Đó là chuyện của bảy năm trước.

Cô gái có niềm đam mê bất diệt với việc theo đuổi ngôi sao đã phải chịu sự quản lý của người lớn, tiền tiêu vặt bị cắt không còn một đồng.

Vào thời điểm đó, có một cuốn album phiên bản giới hạn được phát hành, cô cố gắng cầu xin nhưng không có kết quả, nên ngay lập tức để mắt đến cô thiếu nữ sống ở phòng bên cạnh.

Cô ngồi xếp bằng, ngang nhiên chiếm đóng giường nàng, miệng lẩm bẩm "Luôn miệng bảo vợ ơi vợ à, vậy mà vợ thiếu tiền lại mặc kệ."

Cô thiếu nữ đang chơi game ngẩng đầu nhìn cô "Cậu thành vợ của mình từ khi nào vậy?"

Cô gái lập tức đứng dậy khỏi giường "Mình là hôn thê của cậu! Chín bỏ làm mười thì cũng là vợ rồi!"

"Được thôi." Cô thiếu nữ mở ngăn kéo rồi lấy ra một tấm thẻ, ranh ma nói "Kêu "Chồng" một tiếng, thẻ này cho cậu xài."

Thấy người kia chỉ nhìn chằm chằm vào mình không nhúc nhích, Freen thoáng do dự nghĩ lại, sau đó nói chêm vào "Kêu "Vợ" cũng được, thẻ này cho cậu."

Cô gái tươi cười rạng rỡ, bước nhanh tới phía trước, nhân lúc nàng không kịp phòng bị nhanh tay thì giật lấy "Muốn chiếm hời từ mình hả? Nằm mơ đi."

Kết quả là trong thẻ không có tiền.

"Freen... Freen..."

"Tên mình không phải là Freen Freen."

"Hu hu hu Freen, cậu là đồ lừa đảo, trong thẻ nào có tiền."

"Mình có nói trong thẻ có tiền sao?"

"Sao cậu còn nghèo hơn mình thế hả?" Bộ dạng đúng lý hợp tình của nàng thực sự rất khó ưa, Tiểu Khổng Tước tức giận đến mức ghét bỏ ra mặt, cô ấm ức nói "Nếu cậu không nỗ lực kiếm tiền thì ngay cả tiền cưới vợ cũng không có đâu."

Hồi ức đột nhiên kết thúc.

Cái này giống như quá khứ đen tối, nhắc đến một lần là nhục một lần.

*

Căn biệt thự vào ban đêm cực kỳ yên tĩnh, một ngày đầu tiên không hề yên bình đã kết thúc như vậy.

Sáng hôm sau, Becky ra ngoài lúc sáu giờ rưỡi với cây đàn violin trên lưng, khoảng thời gian này không nằm trong phạm vi ghi hình nên người xem chỉ thấy được cảnh Becky đeo đàn bước ra khỏi biệt thự.

[Chị ấy dậy sớm như vậy là để tập đàn sao? Vất vả quá]

[Phát sóng cảnh này cho tui! Tui muốn xem chị đẹp tập đàn]

[Quả nhiên, người càng xuất sắc thì càng cố gắng]

Lúc trở lại biệt thự đã là tám giờ rưỡi, cô cẩn thận cất cây đàn violin trở lại phòng ngủ, sau đó sửa sang một chút rồi xuống nhà một lần nữa.

Thấy Cher đeo tạp dề bận lên bận xuống trong bếp, Becky đi tới "Có cần giúp gì không?"

Cher mỉm cười xua tay "Không cần không cần, sẽ xong ngay thôi, em đi ăn một ít điểm tâm trước đi."

Người khác còn đang làm việc, sao cô lại không biết xấu hổ mà ngồi mát ăn bát vàng được chứ?

Becky chạy đi rửa tay, làm những gì có thể như giúp lấy đồ này nọ.

"Cạch."

Cửa phòng bếp phát ra tiếng động thu hút sự chú ý của hai người.

Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Freen bước vào.

"A-" Becky có vẻ hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nàng.

Cher giải thích "Vừa rồi Freen vẫn luôn ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng, chị chỉ phụ một tay thôi."

Những người khác lần lượt đi vào phòng ăn, khen bữa sáng một câu và cảm ơn hai "đầu bếp" đã ra tay.

Anna đứng ở phòng ăn một lúc, sau đó đi vào trong bếp mở tủ lạnh, lớn tiếng hỏi "Mọi người có muốn ăn trứng gà không?"

Cher là người quan tâm đầu tiên "Em không ăn sáng sao?"

Anna nhẹ nhàng giải thích "Mỗi ngày em phải ăn một quả trứng gà, nếu mọi người cũng muốn thì luộc chung một lượt với nhau."

Cher vội vàng đứng lên "Để chị luộc cho, em ăn trước cái gì đi."

Mấy người còn lại không có hứng thú, chỉ có Yuki giơ tay "Em nữa."

Chỉ có ba người cùng đội ở đây, Anna điểm mặt gọi tên "Becky, cô thì sao?"

Becky lắc đầu "Không cần đâu, cảm ơn, tôi bị dị ứng với trứng gà."

Ngay tại thời điểm cô nói câu này, Cher đột nhiên ngẩng đầu nhìn Freen, nhớ đến sáng nay chị ta có đề xuất dùng trứng gà làm nguyên liệu, nhưng Freen đã ngăn lại.

Lúc này, Freen đang ngồi bên cạnh Becky, hai người châu đầu ghé tai không biết đang thì thầm to nhỏ chuyện gì.

Freen thì thầm "Chậc, Tiểu Khổng Tước là đồ yếu ớt."

Becky nắm chặt đôi đũa, trợn trắng mắt với nàng "Ai cần cậu lo."

Tối qua, Freen dựa vào quá khứ đen tối "kiếm tiền nuôi vợ" mà cười nhạo cô, báo hại cô nằm mơ suốt đêm, tức muốn hộc máu.

Vào một buổi sáng yên bình và trong lành, ngày hẹn hò đầu tiên sắp bắt đầu.

Quy tắc của ngày đầu tiên hẹn hò trong "Tình yêu phi khoa học" như sau: "Vì không có ai trong số các bạn chọn nhau, nên buổi hẹn hò hôm nay sẽ tương ứng với việc lựa chọn đồ ăn của ngày hôm qua."

Theo cách này, Cher rơi vào cô đơn.

Từ khi bước vào biệt thự đến giờ, Cher là người chủ động và ân cần nhất, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục thê thảm nhất.

Vốn tưởng rằng đối tượng hẹn hò sẽ được bắt cặp theo hình thức như vậy, nào ngờ chiếc loa lại vang lên lần hai: "Becky Armstrong, bạn nhận được ba phiếu nên có quyền chọn, vậy bạn sẽ chọn lập nhóm với Freen, hay là một nhóm ba người?"

———

Giải thích thêm cho ai đã quên~

Đây là quy tắc thứ hai trong chap 10: Hai người gửi tin nhắn cho nhau mỗi tối có quyền hẹn hò trực tiếp vào ngày hôm sau. Nhưng, người được nhiều phiếu sẽ có quyền lựa chọn.

Ngay chỗ "Vì không có ai trong số các bạn chọn nhau...": Hôm qua trong buổi trao gửi tin nhắn "yêu thương", ví dụ Freen gửi cho Becky, Becky cũng gửi ngược lại thì mới tính.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net