Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các nàng tay trong tay chạy qua vịnh, xuyên qua núi rừng sum xuê mùa hè, chỗ càng cao khi đi nhiệt độ thường càng thấp, mà Elsa...

Thời điểm mỗi khi Anna thấy vách đá hoặc là vách núi dựng đứng cho là nhất định phải lượn quanh đường, Elsa chẳng qua chỉ vung tay một cái, một cây cầu hoặc là thang leo sẽ vì các nàng trải ra một con đường.

Các nàng đi thẳng không trở ngại về phía trước, vô luận phía trước là cái gì đều không cách nào ngăn trở được các nàng.

Elsa sẽ tiêu diệt tất cả chướng ngại.

Các nàng băng qua một cái cầu băng, bước lên cầu thang, dưới chân xuất hiện tuyết đọng quanh năm không thay đổi, ánh sáng mơ hồ rơi xuống tuyết trắng, trong vùng núi yên tĩnh có thể nghe được hô hấp của nhau.

Không biết qua bao lâu, Anna phát hiện địa hình bắt đầu trở nên quen thuộc, nàng nghi ngờ đánh giá chung quanh: "Oh. . . Em biết tại sao chị có thể chạy nhanh như vậy, chị đi đường tắt !"

Cầu băng bước qua khe núi xuất hiện trước mắt, cung điện của nữ vương băng tuyết đứng lặng ở đầu cầu bên kia.

Tâm tình so với lần trước tới đây hoàn toàn bất đồng, Anna mang theo ngạc nhiên mừng rỡ khi trở lại chốn cũ hưng phấn chạy lên, nàng quay đầu nhìn một chút mặc cho Elsa một mực mỉm cười, dùng sức đẩy cửa ra.

Băng tuyết cung điện vẫn tuyệt đẹp như trước vậy, giống như một mộng tưởng được tạo nên bằng thủy tinh, mặt băng phản chiếu làm cho bên trong so với bên ngoài còn sáng ngời hơn nhiều. Mặt băng bóng loáng phản chiếu ra vô số Anna, còn có vô số Elsa.

Cung điện lần trước vốn có chút hư hại không biết đã được Elsa sửa chữa lúc nào, các nàng đi lên cầu thang thật dài, đi tới gian phòng cực lớn trước kia.

Nơi này nên là kí ức không tốt, thời điểm lần trước Anna đứng ở chỗ này bị đóng băng tim, thiếu chút nữa chết đi. Nhưng mà tới nơi này lần nữa nàng lại không có một chút khó chịu, tất cả trước kia đều tựa như một giấc mộng vậy.

Không, nói là mộng, thì nàng có chút không phân rõ rốt cuộc cái nào mới là mộng.

Là lần đó cửu tử nhất sinh cuối cùng cũng về lại với Elsa là tốt, lần nữa trở thành chị em tương thân tương ái là mộng, hay là cái này. . . Cùng Elsa mười ngón tay đan vào nhau, buổi đêm đi đến cung điện băng mới là mộng.

Nàng nhìn Elsa, Elsa dắt nàng vào trong phòng, phòng này so với lần trước tới hoàn toàn khác biệt.

Trước kia giống như là chỗ không có người ở vậy, hoàn toàn không có nhiệt độ, cũng không có bất kỳ ở dấu vết gì. Mà bây giờ, giữa phòng đặt một cái giường băng to lớn, sáng long lanh phơi bày ra các loại hình dáng tuyệt vời, so với giường trong lâu đài các nàng còn xinh đẹp hơn, lớp lông màu trắng làm cho đệm giường vừa dầy lại vừa ấm áp, còn có bàn băng và ghế sô pha băng được phủ lông màu trắng giống vậy.

Bàn ghế đặt ở trên ban công, một cành băng làm thành hoa hồng cắm ở trên bình hoa làm bằng băng toát ra yên bình và vĩnh hằng.

"Trời. . . Quá đẹp. . ." Anna khó tin nhìn hết tất cả mấy thứ này, ánh mắt cũng không muốn nháy, tựa như rất sợ một khắc sau mọi thứ trước mắt liền tan biến như một giấc mộng.

Nhưng mà Elsa khẽ cười kéo nàng đến ban công: "Tới đây."

"Làm gì. . ." Bầu trời bên ngoài đang đang dần dần tối lại, đây là đêm tối hết sức ngắn ngủi trong một ngày, chỉ có một kẽ hở ngắn ngủi như vậy sau đó sẽ lại nghênh đón tờ mờ sáng. Mà trong khoảnh khắc kẽ hở ngắn ngủi này, Anna nhìn thấy, theo ánh sáng mờ nhạt chiếu xuống, trên bầu trời xuất hiện một màn ánh sáng nhảy múa.

Từ màu xanh lá cây trong suốt dần dần đổi thành xanh biển, lại kéo dài đến khi chân trời biến thành màu đỏ.

Lơ lửng bất định, muôn vẻ màu biến hóa khôn lường, giống như là một con đường trống rỗng tối tăm, cùng lướt qua quỹ đạo mềm mại của bầu trời.

Là cực quang...

Elsa từ phía sau lưng đưa hai tay ra ôm lấy Anna, cô dùng gò má lạnh như băng dí lên khuôn mặt vì hưng phấn mà nóng lên: "Anna, sinh nhật vui vẻ."

Nước mắt chợt từ trong mắt Anna rơi xuống.

Nàng không biết tại sao nàng lại khóc, nàng hoàn toàn không muốn khóc.

Nàng một chút cũng không khổ sở, bởi vì bây giờ cả người nàng đều được hạnh phúc to lớn lấp đầy.

Cung điện tuyệt đẹp trên núi cao, cực quang ngắn ngủi giữa ngày và đêm, tựa như toàn thế giới chỉ còn lại một mình hai người các nàng vậy, còn có Elsa ôm nàng sau lưng nói: "Sinh nhật vui vẻ, Anna."

Cô gái trong ngực đang run rẩy, Elsa lập tức ôm nàng trở về để kiểm tra tình trạng của em gái, nhưng là cô không có nhìn thấy, bởi vì cả đầu Anna đang chui vào trong ngực cô.

"Elsa... Elsa!" Anna liều mạng ôm chặc cô, dáng vẻ tức giận của đứa trẻ làm cho Elsa không kiềm được cười lên, cô nhẹ nhàng vỗ lưng em gái mình: " Ừ, chị ở đây."

"Không cần lo lắng, chị vẫn luôn ở đây."



**********

"Đừng rời khỏi em... Vĩnh viễn đừng rời khỏi em, dù là chỉ cách một cánh cửa."

Hồi lâu sau, chân trời lại lần nữa trắng bệch, cực quang đã biến mất. Elsa ôm em gái nằm trên giường, từ đỉnh nhọn thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy mấy vì sao sáng ngời nhất mà bầu trời còn chưa kịp giấu.

"Ừ, chị thề, sẽ không rời khỏi em nữa, cũng sẽ không để em lại phía sau nữa." Hôn nhẹ vào trán, Anna lại lo ngại không đủ, ngẩng đầu hôn lên môi Elsa: "Không cho phép nói láo nữa, không cho phép chuyện gì cũng gạt em nữa !"

Elsa ôm nàng phát ra một chuỗi cười khẽ vui thích: " Ừ. . ."

"Cho nên, không nên lo lắng."

"Ừm ?" Anna không rõ cho nên từ trong ngực cô ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Elsa cười đến bả vai run rẩy, nhưng lại lắc đầu cái gì cũng không chịu nói.

Nàng tức giận nhào tới cưỡi trên người cô: "Chị mới thề sẽ không gạt em nữa !"

Elsa hết sức muốn từ dưới người nàng chạy khỏi, nhưng mà cô thật sự cười đến lợi hại, cho tới cuối cùng chỉ có thể đầu hàng vậy nằm xuống lấy tay che mặt tránh khỏi tầm mắt tức giận của Anna.

"Anna..." Chờ cô rốt cuộc cười đủ rồi, ánh mắt sáng ngời của nữ vương giống như là ảnh ngược của bầu trời đầy sao: "Không cần lo lắng, chị sẽ nghĩ biện pháp."

"Cái gì. . ."

"Chuyện quấy nhiễu em ngay cả trong giấc mộng đó." Nữ vương nín cười nghiêm nghị nói: "Chuyện người thừa kế em không cần lo lắng, chị sẽ giải quyết. Con gái của cậu chúng ta, cũng chính là chị em họ của chúng ta Princess Rapunzel không lâu trước đây đã sinh ra một vị tiểu vương tử, ít nhất trong thời kỳ tương lai hai mươi năm nữa của bọn họ rất có thể có không chỉ một vị vương tử hoặc công chúa."

Anna bừng tỉnh hiểu ra: "Cho nên chị nói cần phải khôi phục liên lạc ?"

"Dĩ nhiên không phải đặc biệt vì điều này." Elsa bật cười: "Còn có những thứ khác. . ." Cô giơ tay lên vuốt ve gò má em gái: "Chị là nữ vương, có nhớ không ?"

Mặc dù giờ phút chị đang nằm ở dưới người mình, nhưng mà Anna cảm thấy không có thời khắc nào chị giống một vị nữ vương hơn bây giờ.

So với hình ảnh chị ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, so với chị đứng sừng sững trên núi tuyết, so với lúc chị vẫy tay làm mưa gió thất thường, lúc này càng giống một vị nữ vương nắm giữ thiên hạ hơn.

Động lòng người như vậy.

Nàng cúi đầu hôn chị, tóc đỏ chẳng biết bị mở ra lúc nào, sợi tóc uyển chuyển rơi xuống.

Các nàng yên tĩnh ôm hôn, thật giống như vào thời khắc này tâm ý tương thông, không cần ngôn ngữ nào nữa, cũng không cần giải thích, bất kỳ hành động trao đổi nào khác đều là dư thừa. Anna hôn cô, vừa hạnh phúc vừa kiêu ngạo, trong lồng ngực dạt dào ngọt ngào và hạnh phúc, mặt nàng nóng lên, hốc mắt cũng nóng lên.

Ngón tay lạnh như băng của Elsa xuyên qua tóc nàng, cô hôn ánh mắt nàng, cô hôn cần cổ nàng, không biết là ai hôn ai, không biết là ai mở miệng, ai phát ra tiếng thở dốc thật thấp. Băng tuyết trong cung điện ánh ra vô số bóng dáng các nàng quấn quít lẫn nhau, bầu trời đang sáng lên, ánh sáng ngày mới chiếu sáng cả cung điện.

Tựa như ảo mộng, ngày đêm lưu chuyển, giá rét cao ngạo trên đỉnh núi tuyết, tượng đá băng tuyết trong cung điện, chỉ có các nàng,

Không biết đổi vị trí lúc nào, váy của Anna bị kéo từ trên vai xuống, chăn làm từ tuyết đầu mùa xốp và nhu hòa khóa nàng lại bên trong, Elsa đứng dậy bước đến bên hông nàng. Tóc vàng theo động tác của cô rơi xuống theo cổ, xương quai xanh, ngực, hông giống như dòng nước chảy vậy.

Váy dài băng tuyết trên người cô dần trở nên trong suốt, sau đó biến mất.

Anna nín thở, ánh mặt trời đang xuyên thấu qua khung kính.

Màu vàng chói lọi hạ xuống, cả người Elsa cũng đang sáng lên,mái tóc dài màu bạch kim của cô, trắng như tuyết giống như thân thể.

Đôi môi yêu dã đỏ mọng của cô, hai tròng mắt màu nước biển sâu không lường được của cô.

Ba mẹ, tha thứ cho con.

[Ba mẹ, tha thứ cho con.]

Tha thứ cho con cuộc đời này không thể yêu người khác nữa.

[ Tha thứ cho con cuộc đời này không thể yêu người khác nữa.]

Tha thứ cho con quyết định cả đời này chỉ có thể cùng chung với Anna.

[Tha thứ cho con quyết định cả đời này chỉ có thể cùng chung với Elsa.]

Con sẽ dùng cả đời con yêu em, quý trọng em, bảo vệ em, làm cho em hạnh phúc.

[Con sẽ dùng cả đời con yêu chị, quý trọng chị, bảo vệ chị, làm cho chị hạnh phúc. ]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net