Chap 46: Thiên Thần Và Ác Quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uỳnh...

Một tiếng động lớn phát ra... Các sao phải một lúc sau mới mở mắt ra được. Tất cả hoàn toàn không bị thương gì cả... Vì Xà Phu đã dùng pháp lực tạo ra một tiên chắn.

- Thầy Xà Phu?

- Yaksha! Ta sẽ không để bà hại bọn trẻ! – Xà Phu lạnh giọng nói, tay chĩa thần trượng về phía mụ phù thủy độc ác.

- Nữ thần Diana năm xưa còn là bại tướng dưới tay ta, một tên Thiên thần nhỏ bé như ngươi mà muốn đối đầu với ta? – Yaksha khinh khỉnh nói.

- Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng nếu ta và bọn trẻ hợp sức lại thì khác! – Xà Phu nói rồi nhìn các sao – Các em mau giúp thầy!

- Ơ... dạ! – Các sao hơi bất ngờ nhưng cũng mau chóng đứng dậy, nhưng đang định ra đòn thì Yaksha đã dừng tấn công. Vừa lúc đó Cự Giải cũng tỉnh lại...

- Ồ! Công chúa xinh đẹp đã tỉnh rồi! – Yaksha vuốt ve khuôn mặt Cự Giải.

- Mau bỏ bàn tay dơ bẩn của bà khỏi mặt cô ấy! – Song Tử phóng một dây leo tới quấn lấy tay Yaksha rồi kéo mạnh, nhưng ngay lập tức sợi dây leo bị bắt đứt làm Song Tử mất đà ngã xuống rất mạnh.

- Song Tử! – Cự Giải thốt lên.

- Đau lòng à? Vì một kẻ không xứng đáng với tình cảm của ngươi mà ngươi lại đau lòng đến vậy sao? Thật nực cười! – Yaksha quya xuống nhìn Song Tử - Ngươi có biết vì sao lúc nãy ta nói đáng lý ngươi có thể cứu được con bé khi ta vừa mới bắt nó không?

- Vì sao chứ? – Đó không phải tiếng của Song Tử mà là của Kim Ngưu.

- Vì... Song Tử sở hữu siêu năng lực phát sinh-siêu năng lực "đồng tâm"! – Xà Phu nói.

- Đúng vậy! Khi một người có siêu năng lực yêu người sở hữu siêu năng lực "tiên đoán tương lai" sẽ phát sinh ra siêu năng lực thứ mười ba-siêu năng lực "đồng tâm"! Có nghĩa là ngươi sẽ cảm nhận được tất cả những gì Cự Giải cảm nhận, sẽ hiểu được những suy nghĩ của con bé... Nhưng tiếc là ngươi lại không thể làm được!

- Ý bà là... – Xử Nữ như hiểu ra mọi chuyện.

- Chắc ngươi cũng đoán được phải không, Xử Nữ! Song Tử không yêu Cự Giải bằng cả trái tim mình, "đồng tâm" đương nhiên không thể hoàn thiện. Cho tới tận hôm nay Song Tử mới thật sự yêu Cự Giải, nhưng tất cả đã không còn ý nghĩa gì nữa... Ha ha ha...

- Song Tử? – Các sao đồng loạt nhìn về phía Song Tử như chờ một lời giải thích. Nhưng không có lời giải thích nào cả, mọi người chỉ thấy Song Tử nhìn Cự Giải bằng ánh hối hận.

- Song Tử... - Nước mắt Cự Giải lăn dài trên má, cô bé nhìn Song Tử như muốn Song Tử hãy phủ nhận tất cả những gì Yaksha vừa nói. Nhưng Song Tử không nói gì cả... Tuy nhiên, Cự Giải vẫn nhận ra tình cảm trong đôi mắt của Song Tử. Song Tử đã không phụ tình cảm chân thành của cô bé – Tớ tin cậu... - Cự Giải tự nói với chính mình.

- Thấy thế nào Cự Giải? Người mà ngươi hết lòng yêu thương lại đối xử với ngươi như thế đấy! Tình yêu thật nhảm nhí! Ha ha ha... - Yaksha cười lớn, cười thỏa mãn trước sự đau khổ của mọi người. Nước mắt Cự Giải chảy dài... nhưng không phải là nước của sự đau đớn, thất vọng...

- Chết đi!

Yaksha lại tiếp tục tấn công, Xà Phu và các sao cùng phản công lại... Trận đấu vô cùng quyết liệt. Mọi thứ xung quanh dần dần bị phá hủy... hồ cá, vườn sinh học, thư viện, vườn hoa, căn tin,... Mọi thứ ngập chìm trong bóng tối... Nhưng Song Tử chỉ đứng đó, nhìn Cự Giải... Mặc kệ tất cả... Khóe mắt Song Tử cứ tích đầy nước rồi chầm chậm rơi xuống. Giọt nước mắt này là giành cho Cự Giải.

- Tớ yêu cậu... - Song Tử như thì thầm với chính mình.

- Đến lúc rồi! – Trong lúc mọi người không để ý, Yaksha đánh một đòn vào Song Tử nhưng đòn đó không làm cậu nhóc bị thương, đó là thuật thôi miên - Ta sẽ cho các ngươi tận mắt chứng kiến nghi thức "nguyệt thực"! Song Tử, lên đây và lấy máu của Cự Giải cho ta!

- Tuân lệnh chủ nhân! – Đôi mắt Song Tử đỏ rực màu máu, Song Tử nói xong thì mọc ra đôi cánh đen giống như đôi cánh của Yaksha, bay lên trên đỉnh núi.

Yaksha làm phép bỏ dây trói cho Cự Giải. Cô bé lập tức ngã xuống... Cự Giải đã không còn đủ sức để đứng vững nữa.

- Song Tử! Cậu mau tỉnh lại đi! – Sư Tử hét lên.

- Đừng làm vậy Song Tử! – Ma Kết lắc lắc đầu.

- Song Tử...

Phụt...

Chíu...

- Song Tử! Dừng tay! – Bạch Dương chấp hai tay trước ngực. Ánh sáng màu bạc chiếu thẳng vào người Song Tử. Song Tử hai tay ôm lấy đầu, con ngươi của Song Tử cứ bị màu nâu và màu đỏ giành lấy, Song Tử dường như sắp có lại ý thức.

- Nhiều chuyện! – Yaksha ra một đòn tấn công cực mạnh làm mọi người không kịp trở tay. Tất cả đều bị thương nặng... Máu chảy dọc trên những khuôn mặt học sinh non nớt... Kết giới được hình thành và bao quanh mười sao.

- Chết tiệt! Mau thả Cự Giải và Song Tử ra! – Thiên Yết hét lên.

- Mau thả hai cậu ấy ra! – Các sao khác.

- Ánh sáng Thiên Sứ! – Xà Phu chìa chiếc gậy phép về phía Yaksha.

- Quả cầu gai của địa ngục! – Bà ta nhốt riêng Xà Phu trong một quả cầu lưới gai, trong đó Xà Phu không thể sử dụng phép thuật – Để xem các ngươi còn ngăn cản ta như thế nào! Song Tử! – Đưa con dao cho Song Tử.

Song Tử nhận lấy con dao từ tay Yaksha và giơ lên cao...

- Cậu sẽ không làm vậy, đúng không Song Tử? – Cự Giải nói.

Song Tử không nói gì, trong đôi mắt vốn là màu nâu nay lại có màu đỏ máu vì ma thuật dao động dữ dội. Con dao trên tay Song Tử run lên.

- SONG TỬ! ĐỪNG LÀM VẬY! – Các sao.

- Cự Giải... Song Tử, đó là Cự Giải, người mà con yêu nhất! – Xà Phu cố gắng đánh thức Song Tử. Ánh mắt Song Tử ngày càng dao động, con dao run theo cơ thể của cậu nhóc.

- Mau ra tay! – Yaksha ra lệnh, bà ta thổi ra một loại bùa phép màu đen vào Song Tử.

- Tuân lệnh chủ nhân!

Song Tử hạ dao xuống... Cự Giải nhắm mắt lại chịu đựng nỗi đau về cả thể xác lẫn trái tim.

Phập...

- AAAAAAAAAAA...

- CỰ GIẢI!!!

Con dao cắm mạnh vào vai Cự Giải từ rồi ngay lập tức được rút ra, máu của cô bé phụt lên, bắn vào mặt Song Tử. Đôi mắt mang sắc máu dần dần mờ đi... Màu nâu giản dị và ấm áp lại trở về. Nhưng Song Tử quá shock với những gì mình vừa làm nên hoàn toàn bất động... Song Tử vừa dùng dao đâm vào vai Cự Giải.

- Tốt lắm! Mọi chuyện đến đây là kết thúc rồi! - Ả phù thủy ác độc lấy con dao và bắt đầu niệm thần chú.

- Kết thúc rồi... - Xà Phu lắc đầu - Mọi chuyện... kết thúc rồi sao?

Xoẹt... Xoẹt...

- Nữ hoàng của bóng tối xin Người hãy hiện nguyên hình!

- Ôi không! Sắp xảy ra chuyện gì vậy? – Kim Ngưu lấy tay che miệng.

- Mọi người, mau nhìn mặt trăng kìa! – Song Ngư chỉ tay lên bầu trời.

- NGUYỆT THỰC? – Các sao.

Mọi người nhìn lên mặt trăng... Nguyệt thực đã bắt đầu... Bóng tối bao trùm thế giới... Mười hai chiếc lọ tượng trưng cho năng lượng siêu năng lực xuất hiện, sắp xếp thành hình tròn đúng như vòng tròn mười hai cung hoàng đạo và bắt đầu hút lấy siêu năng lực của các sao.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!

- Không... Bà sai rồi! Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc! – Cự Giải từ từ đứng dậy một cách khó khăn, tay đang ôm lấy vết thương trên vai cũng bỏ xuống... Mặc kệ cho máu tuôn ra – Vẫn còn cách cứu vãn...

- Ngươi đang ảo tưởng? – Yaksha nhếch môi cười – Ngươi sẽ làm gì để cứu vãn mọi chuyện đây? Ha ha ha...

Cự Giải đặt hai tay lên ngực, nước mắt liên tục rơi xuống. Yaksha chờ xem Cự Giải sẽ làm gì, bà ta tự tin rằng không gì có thể đánh bại sức mạnh bóng tối của mình nữa. Cự Giải bắt đầu phát quang ánh sáng màu hồng... Một ánh sáng dịu dàng và ấm áp... Trên trán xuất hiện dấu ấn trái tim màu đỏ. Vết chàm ấy vốn là ở cánh tay, nhưng nó lại xuất hiện trên trán. Sau lưng cô bé mọc ra đôi cánh trắng muốt và bay lên không trung. Yaksha bắt đầu lúng túng.

- Ngươi... ngươi... Sao ngươi có thể?

- Cự Giải, cậu tính làm gì vậy? – Song Tử giờ mới nhận ra tình hình, hét lên. Cự Giải không nói gì, chỉ nhìn tất cả mọi người, rồi nhìn Song Tử thật lậu và mỉm cười với cậu.

Phụtttttttt...

Chíuuuuuuuuu...

- Tôi có thể biết trước tương lai... và dĩ nhiên là tôi cũng có thể thay đổi nó! – Cự Giải nói rồi dang hai tay ra, ánh sáng màu hồng tỏa ra một cách mạnh mẽ. Lấp lánh đến độ tất cả đều phải nhắm mắt lại.

- KHÔNG! MAU DỪNG LẠI! NGƯƠI SẼ PHẢI TRẢ GIÁ RẤT ĐẮT! MAU DỪNG LẠI! – Yaksha hét lên, cố gắng dùng phép thuật bóng tối để chống lại ánh sáng của Cự Giải. Nhưng ánh sáng của cô bé lại quá mạnh mẽ...

- Tôi sẽ không để mọi chuyện kết thúc như vậy!

- CỰ GIẢI??? – Song Tử che mắt lại.

- Cự Giải... Con gái của ta... - Xà Phu nhìn Cự Giải, ông đương nhiên hiểu được cô bé sẽ làm gì. Cách này có thể cứu mọi người... nhưng...

Uỳnh...

- KHÔNG!!! ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁAAAAAA!!! THA CHO TA!!!

Phụt...

Rầm...

Uỳnh... Uỳnh...

Các sao mở mắt ra sau khi nghe tiếng động lớn... Mọi thứ... Đã hoàn toàn trở lại bình thường như chưa từng xảy ra chuyện gì. Từ trong khói bụi, Song Tử dần dần bước ra, Cự Giải đã ngất đi và đang nằm gọn trong vòng tay của Song Tử... Xà Phu cũng được giải thoát khỏi quả cầu gai... Kết giới đang giam giữ các sao cũng biến mất.

Và ánh trăng rằm lại dịu dàng tỏa sáng như chúc mừng cho những người bạn trẻ đã vượt qua thử thách lớn nhất trong cuộc đời...

- Song Tử, Cự Giải!

Các sao chạy lại ôm chầm lấy Song Tử, nắm lấy tay Cự Giải dù cô bé không biết gì cả. Cự Giải đã mệt lắm rồi... Cô bé đã phải chịu bao đau đớn về thể xác, tổn thương biết bao về tinh thần...

"Tớ sẽ bù đắp cho cậu..."

...

Trong bệnh viện...

Các sao ai cũng băng bó đầy người... Người băng mặt, người băng tay, người băng chân,... nhưng ai cũng vui vẻ và ngồi trong phòng bệnh của Cự Giải, chờ cô bé tỉnh dậy. Đã hai ngày trôi qua nhưng Cự Giải không có chút biểu hiện gì là sẽ tỉnh lại. Cự Lam cứ nhìn đứa con gái duy nhất rồi khóc mãi. Mọi người đã biết Xà Phu là ba của Cự Giải. Và mọi người cũng hiểu được lý do Xà Phu phải xa vợ và con gái,... Nhưng chuyện đó thật sự không còn quan trọng nữa...

- Cự Giải! Cậu mau tỉnh lại đi! – Song Ngư khóc sướt mướt làm các sao nữ khóc theo, các sao nam ôm bạn gái vào lòng. Trong lòng ai cũng thấy xót xa.

"Tớ xin cậu... tỉnh lại đi..." – Song Tử nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Cự Giải.

- Tỉnh lại đi con! Ba con đang ở bên cạnh con đây! Chẳng phải con luôn muốn gặp ba con sao, Cự Giải! – Cự Lam nói rồi úp mặt vào ngực Xà Phu.

- Cự Giải... - Song Tử bỗng thốt lên.

Bàn tay Cự Giải bắt đầu cử động... một cách yếu ớt, chậm rãi... Đôi mắt nâu dần dần hé mở nhưng nheo lại vì chưa kịp thích ứng với ánh sáng. Mọi người nín thở, hồi hộp chờ đợi... Đôi mắt nâu trong veo lại từ từ mở ra... Ánh sáng tràn vào con ngươi trong suốt...

- Mọi người... Mẹ... Song Tử...

- Cự Giải! – Các sao nữ mừng đến phát khóc, Song Tử ôm chầm lấy cô bé. Nụ cười hạnh phúc hiện hữu trên môi mọi người. Mọi chuyện đã tốt rồi...

- Cự Giải... Thầy Xà Phu chính là ba của con! - Cự Lam nói.

- Hả??? - Các sao bất ngờ buông Cự Giải ra.

- Vậy... Là chồng của cô ạ? - Sư Tử hỏi.

- Cái thằng ngu người này! - Các sao nam liền bịt miệng Sư Tử lại rồi kéo sang một bên. Ma Kết xấu hổ che mặt... Xử Nữ ra dấu bảo các sao tản ra...

- B... Ba...

Cự Giải gọi ba khiến Xà Phu rất hạnh phúc. Đứa con gái 17 năm xa cách giờ đang gọi ông một tiếng ba. Xà Phu ôm chầm lấy Cự Giải, vuốt nhẹ tóc cô bé mà không nói gì cả. Trên má ông thật chậm rãi chảy dài một giọt nước mắt.

Nhưng ánh mắt Xà Phu bỗng chùng xuống... Kết thúc thật sự vẫn chưa xảy ra...

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net