Chap 24: That's You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều hôm ấy, Jennie cùng Jisoo đi dạo thành Rome, lối kiến trúc cổ xưa kết hợp với hiện đại khiến nơi đây trở nên đẹp đẽ vô cùng.

Cậu được biết ở gần đó có một quán cafe vô cùng nổi tiếng , và họ đã đứng gần nơi đó. Jennie lắc tay Jisoo:

- Unnie , quán cafe này ngon lắm đó! Em đã nghe danh tiếng của nó từ một khách hàng của chúng ta đấy!

- Okay, vào thôi!

Cả hai chọn chỗ ngồi có góc nhìn nhìn ra ngoài phố nhộn nhịp kia rồi mới chọn thức uống. Cho dù bất cứ nơi đâu thì Jennie vẫn chọn món cappuchino cho mình. Dường như đó là thói quen gần như không thể chối bỏ của cậu rồi. So với những món cappuchino cậu đã từng uống lúc trước, lần này nó được pha theo một hương vị mới làm cậu tất thích thú, nó mang đậm chất gì đó của nước Ý xinh đẹp, quả thực nó khiến tâm hồn Jennie bay mà quên mất sự xuất hiện của Jisoo bên cạnh mình.

- Này! Chị đang ngồi trước mặt em đấy nhé! Bộ đang làm thơ hả!? - Jisoo rung tay Jennie cười nói

- Đâu...đâu có! Chỉ là món cappuchino này nó lạ hơn những thứ em từng uống lúc trước thôi! - cậu đã triệu hồn của mình về kịp trước khi nó kịp bay quá xa.

Cũng ngay chiều hôm đó, Rosé đi vào ngay quán cafe mà cậu và Jisoo đang ngồi thưởng thức. Cô chọn cho mình một ly matcha latte quen thuộc rồi đi ra tìm chỗ ngồi cho mình. Và cái bóng dáng lúc sáng cô nhìn thấy lại một lần nữa xuất hiện, cô mở hai mắt thật to để nhìn cho rõ. Người ngồi đối diện bóng dáng ấy khiến cô nhận ra đó chính là Jisoo, và người đối diện chị ta chắc chắn là cậu rồi. Phải, hình bóng đó quá đỗi quen thuộc với cô. Không ai xa lạ chính là người mà cô yêu nhất, Jennie.

Rồi một nụ cười thật tươi xuất hiện trên môi cô, Rosé đã nhìn thấy Jennie. Cảm giác vui sướng đến tột độ dâng trào bên trong lòng cô, nhưng cái cảm giác đó vừa thoáng qua thì nỗi sợ hãi trong cô lại đến khi lời nó đe doạ của ba mình xuất hiện trong đầu. Vừa vui lại vừa rối, cô không biết nên làm gì ngay lúc này, tay cầm ly cafe mà run cầm cập. Bỗng Jennie từ phía sau quay lại, cô giật mình nấp vào cây cột ở gần đó.

Jennie cũng đã thấy một dáng ngươi xẹt qua như đang muốn tránh né. Hình ảnh này thật sự rất quen thuộc, rất rất quen là đằng khác. Cậu đứng dậy nhìn theo khiến Jisoo cũng bất ngờ. Biết được Jennie đã nhìn thất mình, Rosé nhanh chóng rời khỏi quán cafe.

Nhưng bóng dáng quen thuộc ấy vẫn nằm trong tầm kiểm soát của Jennie, cậu chạy đuổi theo bỏ lại Jisoo đang ngơ ngác nhìn theo.

Là em phải không Rosé? Là em phải không? Nhưng tại sao em lại chạy đi chứ?

Mặc dù đã cố gắng đuổi theo nhưng được một đoạn thì không thấy cô đâu cả, cậu bất lực thở một tiếng thật dài. Cùng lúc đó, Jisoo cũng đã đuổi kịp cậu.

- Có chuyện gì mà em chạy đi không nói tiếng nào hết vậy?

- Rosé...! - cậu vẫn nhìn theo đám đông ngoài kia chỉ với hi vọng có thể nhìn thấy cô.

- Sao? Rosé? Em nói gì vậy?- Jisoo ngạc nhiên hỏi cậu

- Cô ấy....Em vừa...nhìn thấy...mới ở đây mà!

- Thật không?

- Em chắc chắn làm mình không nhìn lầm đâu!

Jen chắc chắn rằng người đó chính là em mà Rosé! Nhưng tại sao em lại muốn trốn tránh Jen chứ?

Còn về phần cô cũng xác định được đó là cậu nhưng lại không thể tiến gần lại được. Và cô cũng biết rằng cậu sẽ tìm kiếm mình cho bằng được, nhưng chưa biết là sẽ còn những gì xảy ra đang chờ họ ở phía trước...

\\\\\\\\

Kể từ lúc bắt gặp hình ảmh ấy của Rosé thì cậu vẫn luôn hy vọng rằng bản thân sẽ mau chóng tìm thấy và đưa cô trở về. Nhưng trước hết, cả Jennie và Jisoo đều phải tham gia bữa tiệc của tập đoàn Rosbin vào chiều nay.

Vì đây là một bữa tiệc của một đối tác lớn trong tập đoàn nên Jennie không thể nào ăn mặc một cách quá giản dị được. Cậu chọn cho mình chiếc áo thun trắng khoác ngoài là áo vest đen cùng đôi sneaker đắt tiền mới mua ngày hôm qua, trông chúng rất hợp với cậu và toát lên một khí chất vô cùng sang trọng. Còn cô chị Jisoo của cậu thì chọn một chiếc váy trắng dài cùng đôi guốc màu đen làm nổi bật hẳn vẻ nữ tính của cô.

Họ đến nơi ngay khi bữa tiệc vừa bắt đầu, rất nhiều khách khứa xuất hiện toàn là những nhân vật đình đám trong giới kinh doanh trên thế giới. Jennie cũng đã quá quen với những hữa tiệc như thế này rồi nên chẳng có gì bất ngờ với nó cả. Lúc Jennie và Jisoo cùng nhau đi vào bên trong sảnh thì ông Rosbin đang tiếp khách của cũng mau chóng đi đến tiếp đón hai người.

- Ôlala! Xin chào Kim tổng, à Jisoo nữa !

- Chào ông!- Jennie lịch sự bắt tay với ông, một lúc sau thì tới lượtt Jisoo làm điều đó.

- Cảm ơn hai người đã không ngại bay từ Hàn sang đây dự buổi tiệc của tập đoàn chúng tôi!

- Không có gì đâu, ông đừng có khách sáo!- Jisoo nhẹ nhàng đáp lại lời của ông.

- Mời hai người vào lối này!

Nói rồi ông quơ tay ra hiệu cho nhân viên của mình  đưa hai người lên khu vực đãi tiệc ở tần 5 của toà nhà.Vì là một đối tác khá thân thiết nên vị trí ngồi của họ nằm gần ngay khu vực sân khấu. Mọi thứ ở đây đều được chuẩn bị rất chỉn chu nên Jennie khá hài lòng về điều đó.

Khi khách khứa đã đến đông đủ, ông Rosbin trang trọng bước lên trên sân khấu để phát biểu cho bữa tiệc.

- Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến tham gia bữa tiệc hôm nay của tập đoàn chúng tôi! Rosbin tôi rất vui vì sự có mặt đông đủ của mộ người! Nhân bữa tiệc này tôi cũng muốn giới thiệu thêm thành viên mới của hội đồng quản trị của tập đoàn Rosbin.

Rõ ràng đây chỉ là một bữa tiệc hết sức bình thường của tập đoàn Rosbin nhưng sự giới thiệu này khiến quan khách ở phía có chút ngạc nhiên, đặc biệt là một cổ đông như Jennie.

- Có lẽ quý vị cũng hơi bất ngờ về điều này nhưng như vậy thì mọi thứ sẽ trở nên thú vị hơn chứ phải không? - ông Rosbin cười đùa với tất cả mọi người.

- Không làm mất thời gian của quý vị nữa, sau đây tôi xin trân trọng giới thiệu cổ đông mới của chúng ta, cô Roseanne Park!

What? Là Rosé.....sao?

Cái tên này đối với cậu chẳng có gì xa lạ cả khi ngày nào cậu cũng nhớ về con người đó. Ngay cả Jisoo cũng quay sang cậu mà nhìn vì cô cũng biết quá rõ cái tên này. Trong khi mọi người phía dưới đang xôn xao không biết đây là ai thì từ bên trong có một cô gái tóc đen bước ra với vẻ ngoài vô cùng xin xắn. Và đó không ai khác chính là Rosé.

- Là...Rosé kìa..chị!- cậu quay sang Jisoo với vẻ mặt không thể nào bất ngờ hơn.

- Đúng rồi! Rosé đó em!

Thật sự tâm trạng của hai người lúc này rất vui đến nỗi không biết thể hiện ra bên ngoài. Còn Rosé ngay khi vừa bước ra đã thấy Jennie ngồi ở đó, cô vui nhưng không thể làm gì khác ngoài việc ngó lơ như không có chuyện gì xảy ra. Đúng là một cảm giác khiến con người ta cảm thấy đau lòng mà.

Nuốt nỗi niềm ấy vào tận bên trong đáy lòng, cô vờ như không thấy Jennie rồi tiến lên phía trước phát biểu:

- Xin chào mọi người, tôi là Roseanne Park, cổ đông mới của tập đoàn Rosbin. Mong mọi người chiếu cố và giúp đỡ ạ!

Cô nhanh chóng nhận được sự ủng hộ của khách mời ở dưới bằng những tràn pháo tay. Ai nấy cũng đều trầm trồ trước vẻ đẹp của cô gái này, họ bàn tán xôn xao về người con gái ấy nhưng có một người vẫn cứ nhìn thẳng về phía cô nãy giờ. Cậu biết rằng cô đã nhìn thấy mình nhưng đã cố tình tránh né, trong lòng cậu giờ cũng không biết diễn tả thế nào nữa khi chỉ mong được nhìn thấy ánh nhìn của cô mà thôi.

- Thưa quý vị, bản thân tôi đây rất vui khi được là một thành viên của tập đoàn. Mong rằng tập đoàn sẽ ngày càng phát triển, xin cảm ơn ạ!

Vừa dứt lời cô cuối đầu chào mọi người rồi nhanh chóng bước xuống sân khấu và đi thẳng ra bên ngoài sảnh vì cô biết là Jennie sẽ không chịu ngồi yên khi nhìn thấy cô. Đúng như vậy, khi cô vừa đi ra thì cậu cũng xin phép mọi người ra ngoài nói là có tí việc. Nhưng thật chất là cậu đang muốn đuổi theo cô mới đúng.

Rosé cố đi thật nhanh để cho con người kia không thể bắt kịp nhưng cậu vẫn nhanh nhẹn hơn cô nghĩ, chỉ cần vượt qua hai đám đông là cậu đang tiến rất gần cô lắm rồi. Và cái khoảnh khắc ấy cũng đã đến......

- Đừng đi nữa mà em!

_____________

{WhoAmI}

____________

Tbc....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net