Chương 102: Chỉ có một phần trăm cơ hội sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuộc hạ bí mật theo dõi truyền tin về, Ulikzi biết được đã tức giận giết chết mấy người tại chỗ!

Điều này chứng tỏ hơn hai ngàn người của anh ta đã hy sinh vô ích! Mạng của Phong Khải Trạch cũng quá lớn!

Vì vậy anh ta mới nghĩ đến dùng Thương Tình để uy hiếp đối phương, không ngờ lại có hiệu quả.

Ulikzi bảo người kéo Thương Tình xuống, nói lớn vào thiết bị liên lạc!

"Tôi muốn làm gì? Tôi muốn báo thù! Không phải Phong thiếu rất giỏi sao? Nếu có thể khống chế dịch cúm T, vậy virus K chắc cũng không là gì! Nhưng mà sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, nếu anh thật sự quan tâm người phụ nữ này, thì đem vũ khí và mạng của anh đến đổi đi!"

Lúc này anh ta vẫn chưa biết dù Phong Khải Trạch cẩn thận nhưng cũng đã nhiễm bệnh, nếu không anh ta cũng sẽ chạy mất chứ không ở lại đưa đầu vào lưới!

Sát ý lóe lên trong mắt Phong Khải Trạch! Đối phương điên thật rồi, anh thật sự không còn gì đáng để nói với tên điên này nữa!

"Anh đang ở đâu?"

Anh kìm nén sự tức giận, từng câu từng chữ hỏi.

"Tôi đang ở núi Phù Kim! Tôi cho anh hai tiếng, trong vòng hai tiếng anh không đến tôi sẽ giết cô gái này! Còn nữa, anh chỉ được mang theo bốn người, bốn xe vũ khí, đủ chứ?"

"Đủ rồi." Đủ giết mày rồi!

Liên lạc bị ngắt, đôi mắt Phong Khải Trạch đỏ ngầu.

Anh nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn Hữu Hoành.

"Tôi nhớ lực lượng chúng ta bồi dưỡng ở nước L cũng gần núi Phù Kim phải không?"

Hữu Hoành giật mình, "Thiếu gia, đó là lực lượng quan trọng nhất của chúng ta ở nước L, lão gia đã dặn không đến lúc nước L diệt vong thì không được động đến!"

Phong Khải Trạch nheo mắt, cười khẩy, "Bây giờ là thời khắc sống chết của nước L! Ulikzi đã dám phát tán virus K một lần thì sẽ có lần hai! Nếu anh ta không chết, trước khi anh ta trốn khỏi, nước L nhất định sẽ diệt vong! Cho nên anh ta không thể sống sót rời khỏi đây!"

Quan trọng nhất là, đã dám động vào người phụ nữ của anh thì chuẩn bị chết đi là vừa!

Hữu Hoành nghe vậy thì thỏa hiệp, sau khi truyền lệnh đi thái độ của anh lập tức cứng rắn.

"Dù thế nào đi nữa, thiếu gia, bây giờ anh phải đi đến quân khu tiêm phòng ngay! Nếu thật sự là virus K, cho dù chỉ có một phần trăm cơ hội cũng phải đấu tranh! Thiếu gia, anh nhất định không thể xảy ra chuyện!"

Nhưng anh không còn thời gian đi nữa!

Phong Khải Trạch cười khẩy trong lòng, Ulikzi là một tên tham vọng, cuồng giết người! Anh ta nói hai tiếng là hai tiếng, nếu trong vòng hai tiếng anh không đến, anh ta nhất định sẽ giết Thương Tình! Anh không thể chấp nhận kết quả này được!

"Đi núi Phù Kim." Phong Khải Trạch ra lệnh.

"Không được!" Hữu Hoành nóng nảy!

"Thiếu gia, nếu đã điều động đội ám sát, anh cần gì phải dấn thân vào nguy hiểm nữa! Anh phải tin tưởng thực lực của đội ám sát chứ!"

Phong Khải Trạch lạnh lùng phân trích, "Ulikzi là gia thế mấy trăm năm, bọn họ đã mê hoặc tín đồ quyên góp không biết bao nhiêu tiền tài để mua vũ khí, sức mạnh của bọn họ lớn đến mức có thể tiêu diệt cả nước L! Cho dù bây giờ anh ta cùng đường, chuẩn bị bỏ trốn, nhưng người bên cạnh anh ta không ít vì vậy chỉ có mỗi đội ám sát, tôi vẫn không yên tâm!"

"Thiếu gia! Không lẽ mạng của Thương Tình quan trọng hơn mạng của anh sao? Thân phận của anh là gì? Thân phận của cô ấy là gì? Cô ấy chỉ là một tiểu thư thế gia bình thường! Anh mới thích cô ấy được bao lâu chứ? Anh làm như vậy có suy nghĩ đến cảm nhận của lão gia và phu nhân chưa, bọn họ chỉ có một người con trai là anh thôi!"

Lần này Phong Khải Trạch do dự rất lâu, ba mẹ, trách nhiệm, bản thân.

Mặt anh đỏ rực vì sốt cao, nhưng đôi mắt vẫn bình tĩnh và ngời sáng, cuối cùng anh chậm rãi lên tiếng.

"Tiểu Ngũ, đi núi Phù Kim!"

"Thiếu gia!" Hữu Hoành không thể tin, anh thật sự không dám tin thiếu gia cao ngạo sẽ vì một người phụ nữ mà cả cơ hội sống cuối cùng cũng không cần.

Phong Khải Trạch mím môi, nói với anh.

"Bây giờ đi quân khu chỉ có một phần trăm cơ hội sống sót nhưng nếu tôi không đi cứu cô ấy, cô ấy có thể sẽ chết."

Bởi vì ý chí cứu người mạnh mẽ, cảm giác nóng bỏng trên cơ thể anh dường như đã giả đi một chút, anh chưa từng bình tĩnh như vậy, chưa từng hiểu rõ được mất như vậy.

Anh nghiêm túc nhìn Hữu Hoành.

"Tôi bằng lòng dùng một phần trăm cơ hội sống sót của mình để đổi lấy một trăm phần trăm cơ hội sống sót cho cô ấy! Vì vậy, đi núi Phù Kim!"

*

Sau khi Thương Tình bị nhốt lại, nghe thấy người bên ngoài trao đổi bằng tiếng F, cô vừa nghe vừa bình tĩnh phân tích hoàn cảnh của bản thân.

Nghe bọn họ nói chuyện, Ulikzi biết đã có thuốc điều trị, biết mình đã thua cho nên mới cùng với cậu của anh ta tách ra, cậu của anh ta tiếp tục ở lại giằng co với chính phủ, còn anh ta mang theo nhóm binh lực cuối cùng chuẩn bị rời khỏi đất nước này nhưng bởi vì mối bận thất bại, không muốn bỏ qua cho Phong Khải Trạch, nên mới bắt cô sai người đi chặn đánh Phong Khải Trạch.

Nghe bọn họ nói hình như anh ta đã dùng virus K! Nhưng may mà kế hoạch của anh ta đã thất bại, Phong Khải Trạch không sao.

Nhưng trong lòng Thương Tình bỗng có chút khó chịu.

Kiếp trước Phong Khải Trạch đột nhiên về nước, theo lý mà nói anh ở nước L cũng có trách nhiệm nặng nề! Tại sao nước L vẫn đang chiến loạn, Phong Khải Trạch lại đột nhiên về nước chứ?

Virus K...

Ulikzi...

Thương Tình nhíu mày kiếp trước cô không tìm hiểu về người này, hiểu biết về anh ta quá ít!

Nhưng bây giờ, cô bắt buộc phải rời khỏi đây mới được!

Lúc mấy người này nhốt cô lại, đã tiêm cho cô một mũi làm suy nhược cơ thể, nhưng thể chất của Thương Tình đặc biệt, cho nên thuốc ngấm vào cơ thể cô đều sẽ bị trì hoãn tác dụng vì vậy trước đó cô đã giả vờ mất hết sức lực, thật ra sức cô vẫn đủ để tháo dây trói!

Thương Tình lặng lẽ cởi trói, cô nhìn ra ngoài khe cửa bên ngoài có hai người ôm súng đang canh chừng cô, hơn nữa khắp nơi còn có người đi tuần tra, muốn rời khỏi đây rất khó nhưng trong vòng hai giờ cô nhất định phải trốn khỏi đây, nếu không Phong Khải Trạch thật sự đến cứu cô thì phải làm sao?

Cô phải trốn ra trước thì Phong Khải Trạch mới không cần mạo hiểm nữa, thời gian của cô không còn nhiều.

Đồ trên người Thương Tình đều đã bị tịch thu, nhưng...

Cô bất ngờ rút ra một cây châm từ trong ngực.

Tỏa khí châm có thể châm xuyên hoàn toàn vào ngực! Có một cây châm trong tay cô cảm thấy mình cũng có chỗ dựa hơn.

Phong Khải Trạch đã đến núi Phù Kim, xác định mình nhiễm virus K, sau khi do dự anh đã bình tĩnh trở lại.

Còn có người đang đợi anh đến cứu, một phần trăm cơ hội sống sót... sao sánh bằng sự an toàn của cô ấy?

Thì ra trong vô thức, anh đã thích một người phụ nữ đến như vậy sao? Cảm giác này, cũng không tệ...

Phong Khải Trạch cười yếu ớt.

Hữu Hoành không khuyên nổi thiếu gia nhà mình chỉ đành báo quân khu cấp tốc đưa đến một liều kháng thể.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, tiêm kháng thể càng sớm, cơ hội sống sót sẽ càng lớn nếu như ban đầu có một phần trăm, thì sau hai tiếng chỉ còn một phần ngàn cơ hội sống sót.

Sau khi nhận được tin, đội ám sát đã lập tức đến núi Phù Kim! Mặc dù đây là lần đầu tiên bọn họ được điều động nhưng sát khí trên người bọn họ không thể xem nhẹ.

Nhìn đỉnh núi cao chót vót, Phong Khải Trạch bỗng cười lạnh, nếu anh phải chết vậy mấy người đó cũng phải chôn cùng!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net