Chương 47: Điều không thể tránh khỏi (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi nghĩ sẽ thật ngu ngốc nếu nghĩ khác đi," Ryuuzaki phân tích. "Em là một người mẫu. Em phải rất hấp dẫn để tham gia vào một ngành đầy cạnh tranh như vậy."

Misa thở dài. "Nhưng anh sẽ nói rằng 'em thật xinh đẹp' ngay cả khi em không phải là người mẫu, phải không?" Sự im lặng đáp lại khiến cô tức giận đến mức giậm chân. "Ryuuzaki-san lại xấu tính với Misa rồi!"

"...Em có muốn tôi nói rằng 'em thật xinh đẹp' không, Misa-san?" cuối cùng anh cũng lên tiếng, và cô không bỏ lỡ sự thích thú trong giọng nói của anh.

"Tất cả phụ nữ đều thích được khen là 'xinh đẹp'," cô nóng nảy thông báo với anh. "Nếu Ryuuzaki-san thông minh như anh ấy nghĩ, anh ấy sẽ biết điều đó."

"Thứ lỗi cho tôi, Misa-san," anh nói. "Tôi đoán là tôi không biết cách cư xử với phụ nữ. Đặc biệt là những 'người phụ nữ xinh đẹp'."

Và cụm từ lại ở đó, chỉ có điều lần này Misa cảm thấy như lời khen là có chủ ý. Nó vẫn có tác dụng như mong muốn là khiến cô đỏ mặt lần thứ hai.

"Nếu...Nếu Ryuuzaki-san nghỉ vào hôm nay, điều đó có nghĩa là anh ấy có thể đến thăm Misa vào ngày mai?" cô hỏi, đầy hy vọng.

"Không, tôi e là không," anh trả lời. "Tôi sẽ có quá nhiều việc phải làm vào ngày mai."

Misa nhận ra mình đã đúng. Đội đặc nhiệm rất có thể sẽ họp vào ngày mai để xem xét bất cứ thứ gì được tìm thấy ở Aoyama. Anh ấy có lẽ sẽ ở đó gần như cả ngày, khi họ đi qua băng an ninh một mình. Aoyama là một khu phố có quy mô khá to, và-

"Ôi không!" Nhận thức bắt đầu, và Misa suýt đánh rơi điện thoại khi cô xoay người về phía đường ray, đúng lúc thấy đoàn tàu rời bến và cô có thể hôn tạm biệt nó. "Tôi không thể tin được! Đây là điều tồi tệ nhất!"

"Tiếc quá," Rem nói, đi xuống từ nóc nhà ga.

"'Tiếc quá?'" Misa lặp lại, đặt tay lên che ống nghe điện thoại, để cô có thể rít lên trong hơi thở, "Tại sao bà không cảnh báo tôi rằng nó sắp rời đi?"

Shinigami nhún vai. "Cô có vẻ rất thích trò chuyện với anh ta, ta không muốn làm gián đoạn cô."

Misa ném cho cộng sự của mình một cái nhìn đen tối, và hất hàm ra. "Rem nên có ích hơn nhiều vào lần tới!"

"Ta sẽ ghi nhớ điều đó," Rem thẳng thắn hứa, và Misa không thực sự tin vào điều đó.

"Misa-san?" Ryuuzaki nhắc, ở đầu dây bên kia.

Misa đã gọi lại. "Em đã lỡ chuyến tàu vì Ryuuzaki-san."

"Tôi á?"

"Ừ, vì anh! Misa mải nói chuyện với anh, cô ấy không để ý tàu đến và đi. Bây giờ, em phải đợi cả tiếng nữa cho chuyến tiếp theo."

"Tôi không cố ý làm em lỡ chuyến tàu, Misa-san," anh nói. "Tôi có nên cúp máy để em đi bây giờ không?"

"Không, Ryuuzaki-san không thể," cô nói với anh ta, ngồi xuống một chiếc ghế dài. "Vì anh ấy đã làm Misa lỡ chuyến tàu của cô ấy, nên Ryuuzaki-san phải nghe điện thoại cho đến khi chuyến tàu tiếp theo đến."

"Được rồi. Vậy-"

" Misa được chọn chủ đề."

"Em chọn?"

"Phải. Như một sự trừng phạt vì đã bắt em phải đợi thêm 1 tiếng nữa."

"...Được thôi," Ryuuzaki trả lời, cảnh giác. "Em muốn nói về điều gì?"

Misa hít một hơi thật sâu và ngả người ra sau. Có rất nhiều điều cô ấy muốn nói với Ryuuzaki, nhưng hầu như tất cả chúng đều khiến anh ấy dập máy và không bao giờ gọi lại nữa. Bên cạnh đó, nếu Misa không nghĩ gì khác ngoài Kira lúc này, cô ấy sẽ càng buồn hơn vì lỡ chuyến tàu.

Vì vậy, cô quyết định về một chủ đề không quá cấp bách, nhưng vẫn quan trọng vì nhiều điều khác nhau.

"Tại sao Ryuuzaki-san lại nghĩ rằng Misa thật xinh đẹp?"

"...Misa-san, chúng ta không thể thảo luận điều gì quan trọng hơ-?"

"Misa chọn chủ đề, và thế thôi! Ryuuzaki-san phải trả lời."

"Tôi không thấy thế là công bằng."

"Nó không cần sự công bằng. Đó là lý do tại sao nó là một hình phạt."

Rem theo dõi khi cộng sự của cô tiếp tục cuộc trò chuyện trong hơn một giờ mà không có câu trả lời thực sự nào được đưa ra bởi thám tử ở đầu dây bên kia. Thần chết đã hy vọng rằng bằng cách nào đó Misa cũng sẽ bỏ lỡ chuyến tàu thứ hai, nhưng lần này may mắn không đứng về phía cô. Cô chỉ có thể hy vọng rằng mình đã ngăn cô gái đủ lâu để Kira đã biến mất khi cô đến nơi. Bởi vì cô ấy biết quá rõ hậu quả của cuộc gặp gỡ của họ sẽ như thế nào, và nó sẽ chỉ khiến trái tim Misa tan nát.

Và Rem đã quyết định rằng nếu hạnh phúc của Ryuuzaki là của Misa, thì hạnh phúc của Misa là của chính cô ấy. Chỉ là tử thần không thể tìm ra cách đảm bảo một kết thúc có hậu, một HE mà Misa vô cùng mong muốn. Vì vậy, lúc này, tất cả những gì Rem có thể làm là cố gắng trì hoãn một thảm họa không thể tránh khỏi.

*P/s**

Cảm ơn các bạn ahn0610 , shmily707 , fallinya_ vì đã bình chọn để ủng hộ bản dịch

Bình chọn nếu bạn thích câu chuyện và để tạo động lực cho mình nhé


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net