Ngoại truyện part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

DONGHAE _ JESSICA

Những ngày được trở về thăm gia đình khiến Jessica cảm thấy rất vui, được ở trong vòng tay yêu thương của bố mẹ là điều cô thấy hạnh phúc nhất.

Trở lại Hàn Quốc để bắt đầu những guồng quay mới, cô càng thêm tự tin khi có những người thân yêu luôn ủng hộ mình.

– Em nhuộm màu này trông có ổn không ạ?_ Jessica lo lắng hỏi manager.

– Ưhm, vẫn rất xinh đẹp_ Manager tươi cười trả lời.

– Vậy ạ, nhưng mà em cứ thấy thế nào ý_ Jess vẫn thấy không yên tâm.

– Anh nói mà em còn không tin à?_ Manager nói vẻ không hài lòng.

Hôm này Jessica đã đến salon để nhuộm màu tóc mới, không còn là màu vàng cá tính nữa mà thay vào đó là một màu nâu trầm quý phái hơn. Cô cứ soi đi soi lại mái tóc của mình trên suốt đường về, chỉ sợ trông mình xấu đi.

– Chờ đã!

Jessica vội chạy lại bấm nút thang máy và cánh cửa từ từ mở ra. Cô ngại ngùng ngẩng lên và thấy anh đang đứng đó.

– Sica, mau vào đi.

– Donghae oppa! À...vâng_ Jessica có thoáng bất ngờ, không thể ngờ cô lại được đi cùng Donghae.

– Em mới đi đâu về...à salon tóc đúng không?_ Donghae sau khi nhìn thấy mái tóc mới của Jessica đã đoán ra ngay.

– Dạ_ Jessica nhỏ nhẹ đáp, cô lo lắng không biết Donghae sẽ nhận xét ra sao.

– Màu này cũng hợp với em đó_ Donghae mỉm cười nhìn Jessica.

– Thật không oppa?

– Ừ, em rất đẹp_ Câu nói của Donghae khiến Jessica mặt đỏ ửng lên, trống ngực đập thình thịch. May là lúc đó thang máy vừa đến nơi nếu không cô sẽ xấu hổ đến chết mất.

Trở về dorm Jessica vẫn không giấu được tâm trạng hạnh phúc, điều này khiến các thành viên thắc mắc vô cùng. Sau khi nhận ra tình cảm của mình đối với Donghae cô đã lên kế hoạch để chinh phục anh nhưng sự thực là cô chưa làm được gì cả. Ngồi tựa vào chiếc gối ở đầu giường, Jessica miên man suy nghĩ. Cô nên làm thế nào để tiếp cận anh một cách bình thường nhất và quan trọng để anh biết tình cảm cô dành cho anh.

Studio

– Tốt lắm, Jessica nghiêng đầu thêm một chút nữa nào.

Jessica miễn cưỡng làm theo lời của nhiếp ảnh, dù rất muốn bộ ảnh đẹp hơn nhưng cô cứ thấy thế nào ý khi phải chụp cùng Heechul. Chẳng hiểu sao Yoona toàn được chụp với Donghae còn còn cô lúc thì Heechul lúc lại là Sungmin.

Jessica đi về phía bàn trang điểm, cô len lén ngắm Donghae. Anh đang bắt đầu chụp hình cũng Yoona, dù ở góc độ nào anh trông cũng thật đẹp trai. Cô mỉm cười một mình, người ta gọi anh là Cá ngố đấy nhưng với cô anh chẳng ngố chút nào cả. Trái lại cô thấy anh rất chu đáo và hiểu biết.

Jessica cứ thế ngắm Donghae, khuôn mặt cô hơi đỏ lên khi bắt gặp cái nhìn của anh. Nụ cười của anh làm trái tim cô xao xuyến lạ thường.

Trong lúc Jessica còn đang ngại ngùng vì ánh nhìn của Donghae thì Taeyeon bất thình lình xuất hiện ở phía sau, cô nhìn bạn mà không nhịn được cười.

– Này làm gì mà ngồi ngẩn ngơ thế?

– Á... là cậu sao?_ Sau khi bị đánh một cái vào vai Jessica quay ngay ra sau nhíu mày nhìn Taeyeon.

– Tự nhiên đánh tớ vậy?

– Thì thấy cậu ngồi thần ra nên tớ phải xem có sao không chứ?_ Taeyeon kéo ghế lại gần Jessica và nhìn cô bạn đầy ẩn ý.

– Tớ có làm sao đâu?_ Jessica thanh minh ngay.

– Theo tớ thì không phải vậy, chuyện với Donghae oppa thế nào rồi?_ Taeyeon như nhìn thấu tim Jessica, cô nói thật nhỏ với bạn. Jessica nhìn Taeyeon rồi lại về phía Donghae, anh vẫn đang chụp ảnh thật nghiêm túc. Thở dài một tiếng, Jessica im lặng nhìn mình trong gương, mọi chuyện quả thật vẫn đang dậm chân tại chỗ. Tình cảm cô dành cho anh rất nhiều nhưng cô lại chẳng biết làm sao để nói cho anh biết cả. Cô cứ mãi đứng nhìn anh một cách lặng lẽ mà không dám nói cho anh biết nỗi lòng của bản thân mình.

Taeyeon nhìn bạn đầy ái ngại, cô biết Jessica giành cho Donghae rất nhiều tình cảm nhưng cô không biết nên giúp Jess thế nào đây. Cô muốn Jessica được hạnh phúc nhưng trong chuyện này để Jess tự giải quyết có khi là tốt nhất. Taeyeon vỗ vai bạn động viên, cô tin nếu mạnh dạn hơn thì bạn cô sẽ có được trái tim Donghae mà thôi.

Trụ sở SM

Oyobidesuka

Nee iikaketa SOS wa mại da

Hora masa ni koko de sunao janakya

Nani ka negau nara

Kimi to koi ni ochita Genie Yo

Kirei gototte yori mo

...

– Á... đau quá.

Trong khi đang luyện tập bài Genie Jessica bất ngờ bị ngã, S9 vội vàng chạy lại chỗ công chúa ngay. Khuôn mặt cô tỏ rõ sự đau đớn, các thành viên thì vô cùng lo lắng, cuống cuồng đi tìm manager. Tình cờ lúc đó một số thành viên Suju trong đó có Donghae đi qua, thấy vậy Soshi liền nhờ đưa Jessica đến bệnh viện.

– Cô Jung Soo Yeon không sao, chân bị trật nhẹ nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Nhưng nhớ hạn chế đi lại trong mấy ngày này_ Bác sĩ bước ra khỏi phòng trong sự thở phào nhẹ nhõm của S9 và đặc biệt là Donghae. Từ lúc thấy Jessica bị vậy anh đã rất lo lắng, chính anh đã bế cô từ phòng tập xuống xe rồi lại bế cô từ xe vào đến phòng khám. Chỉ đến khi bác sĩ nói Jessica không sao khuôn mặt Donghae mới thực sự giãn ra.

– Em cẩn thận, để anh dìu em_ Donghae nhẹ nhàng dìu Jessica rời khỏi bệnh viện để trở về dorm, nhìn cách anh chăm sóc cho cô nếu không biết chắc sẽ lầm tưởng hai người đang yêu nhau mất.

Mọi hành động của Donghae ngày hôm nay đều không thể nào qua khỏi mắt của Soshi, các cô có thể nhận thấy là Donghae cũng dành cho Jessica thật nhiều tình cảm nhưng lại không hề nói cho Jess biết. Có lí do gì chăng hay chính bản thân anh cũng không hề biết là mình có tình cảm với Jessica.

Buổi tối tại Suju dorm

Donghae vừa nhắn tin cho Jessica xong, biết cô đã đỡ hơn, chân không còn đau như lúc chiều nữa anh vui lắm. Hồi chiều lúc mới thấy cô bị vậy anh đã rất lo, chỉ sợ cô sẽ bong gân và phải nghỉ thật lâu thôi. Thật may là Jessica không sao, điều này làm anh thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Để điện thoại lên bàn Dongahe đặt mình xuống giường, tự nhiên trong đầu anh xuất hiện những ý nghĩ thật lạ.

"Tại sao biết Jessica không sao mình lại vui đến thế nhỉ, mà hình như mình đã quan tâm đến cô ấy rất nhiều thì phải? Tại sao mình lại làm vậy, vì Sica là em gái của mình?

Không, không đúng. Sooyoung cũng là em mình mà nhưng lần trước em ấy bị ngã mình có như vậy đâu?

Chẳng lẽ mình đã thích Sica rồi sao?

Thật ra thì chuyện gì đang xảy ra đây, mình chẳng hiểu nổi bản thân mình nữa."

Trong khi Donghae đang mải mê suy nghĩ thì Eeteuk và Hankyung đẩy cửa bước vào, anh ngẩng lên nhìn hai anh của mình vẻ mặt đầy tâm sự. Eeteuk và Hankyung dường như nhìn thấu tim Donghae, cả hai cố gặng hỏi và cuối cùng Donghae đã kể hết mọi chuyện.

– Em đã yêu rồi đó_ Eeteuk gật gù, anh mỉm cười nhìn Donghae.

– Nhưng liệu Sica đối với em có như vậy không?_ Hankyung dè dặt hỏi.

– Cái thằng này thật là, nếu biết được tình cảm của Sica thì Hae cần gì phải như thế này?_ Eeteuk đánh một cái vào vai Hankyung ra vẻ anh cả. Donghae nhìn hai anh của mình nói chuyện mà chỉ ngồi im lặng, anh bâng quơ nhìn ra ngoài cửa sổ. Mùa hè đã sắp trôi qua rồi, một mùa hè oi bức sắp sửa nhường chỗ cho mùa thu mát mẻ hơn.

Trong lòng anh lúc này có thật nhiều ưu tư, từ lần đầu tiên gặp cô 9 năm về trước anh đã bị ấn tượng bởi cô gái đến từ San Francisco với một giọng hát thật cao và trong veo. Bảy năm cô làm trainee là bảy năm cố gắng không ngừng để được debut dưới cái tên SNSD và trở thành ca sĩ được mọi người yêu mến. Dù không thể dõi theo cô suốt thời gian ấy nhưng anh biết là cô đã nỗ lực như thế nào.

Anh yêu cái quãng thời gian cả hai được gần nhau nhiều như thế bởi qua đó anh đã hiểu được thật nhiều điều về cô. Càng tiếp xúc, càng nói chuyện anh càng nhận ra được những nét đẹp tiềm ẩn mà cô dường như muốn che dấu đi. Vẻ ngoài lạnh lùng, biệt danh Ice Princess ư, đối với anh điều đó không phải là thật. Anh biết cô là một người con gái dịu dàng, thuần khiết và có một tâm hồn trong sáng. Cô luôn quan tâm rất nhiều đến mọi người, quan tâm có khi còn nhiều hơn bản thân mình. Chỉ là cô chẳng bao giờ lộ ra điều đó, đặc biệt là khi lên truyền hình hay tiếp xúc với người lạ. Dù không muốn nói ra nhưng anh biết cô đối với anh là một tình cảm rất sâu sắc, chân thật. Nhưng để khẳng định là cô thích anh thì anh không thể nào khẳng định được.

Không được gặp cô anh thấy nhớ, được gặp rồi anh vui lắm. Nhìn thấy cô cười dù không biết là vì chuyện gì nhưng anh cũng cười theo thật hạnh phúc. Nhiều khi thấy cô luyện tập vất vả quá anh chỉ muốn chạy ngay đến để mang đồ ăn, nước uống đến cho cô thôi. Khi cô bị ốm anh lo lắng lắm nhưng lại chẳng thể quan tâm đến cô một cách sâu sắc nhất. Bởi anh sợ mọi người sẽ phát hiện ra và bởi bên cô còn có rất nhiều người khác nữa. Tuy nhiên ngày hôm nay anh đã có sự thay đổi, vừa nhìn thấy cô bị thương là anh đã vội vàng đưa cô đến bệnh viện rồi. Chính anh cũng thấy mình hành động kì lạ nhưng mà nhìn thấy Jessica đau đớn anh không thể nào chịu được. Cứ để mọi người biết có sao đâu, điều quan trọng với anh là cô không sao và nụ cười trên khuôn mặt cô mãi luôn rạng ngời.

Hôm sau tại studio

– Sica, em đã đỡ chưa?_ Donghae hỏi.

– [Cám ơn oppa, em đã đỡ rồi ạ]_ Jessica nhẹ nhàng đáp.

– Ừ, em nhớ nghỉ ngơi, hạn chế đi lại đấy_ Donghae ân cần dặn dò.

– [Dạ vâng]_ Jessica mỉm cười nói, cô để điện thoại xuống bàn, trong đầu tự dưng hình ảnh anh lại xuất hiện. Anh thật đẹp trai, khuôn mặt khôi ngô, đôi mắt cuốn hút, nụ cười thiên thần. Càng ngắm anh cô lại càng thấy yêu anh hơn.

– Này, làm gì mà ngồi thần ra thế?_ Eeteuk bước lại gần vỗ vai Donghae.

– Hyung, không có gì.

– Thật không, đang nhớ Sica hả?_ Eeteuk lém lỉnh hỏi, Donghae nhìn anh ngại ngùng không nói gì.

– Hôm nay làm xong thì về thăm đi, dù sao em cũng không có lịch mà_ Hankyung từ đâu chui ra nói.

– Em..._ Donghae có phần ngập ngừng.

– Quan tâm thì phải thể hiện, yêu thì phải nói chứ không ai người ta biết được_ Hoàng tử cơm chiên có vẻ rất am hiểu về tình yêu.

– Ưhm... bây giờ anh mới phát hiện ra em là chuyên gia tình yêu đấy_ Eeteuk lại gần khoác vai Hankyung mỉm cười ranh mãnh nhìn Donghae. Xong cả hai bỏ đi và để Cá ngố lại đó một mình mơ tưởng về những gì sắp xảy ra.

SNSD dorm

– Cám ơn oppa, em đã đỡ rồi_ Jessica vui vẻ nói khi tiễn Jaejoong về.

– Ừ, em vào đi, đừng đi lại nhiều kẻo lâu khỏi đấy_ Jaejoong nói.

– Vâng_ Jessica cười thật tươi nhìn Jaejoong.

"Hy vọng cô ấy sẽ thích."

Donghae mải mê suy nghĩ trong thang máy, khi nó dừng lại một lúc rồi anh mới ngớ người ra. Thế nhưng Donghae lại không thể bước ra khỏi thang máy vì ngay trước mắt anh, một tình huống khó xử đang diễn ra. Vội vàng bấm nút đóng, người Donghae dần dựa vào thành thang máy. Đang vui vẻ là thế mà tự dưng anh lại thấy khó chịu thế này. Cứ nghĩ rằng sẽ được gặp và nói chuyện với cô thật nhiều nào ngờ lại không phải như thế. Hóa ra bấy lâu nay anh đã lầm tưởng, đã tự huyễn hoặc mình rằng cô cũng có tình cảm với anh. Nhưng mà không phải như thế, anh thực sự đã lầm thật rồi.

Ding

– Donghae oppa.

– Ơ... Taeyeon, Fany_ Donghae ngạc nhiên khi thấy hai thành viên SNSD đứng trước mặt mình.

– Cánh cửa... _ Tiffany vội nói khi thấy cửa thang máy đang dần đóng lại, Dongahe ấn nút mở lại rồi bước ra ngay.

– Oppa có chuyện gì phải không?_ Taeyeon tinh ý nhìn ra sự khác lạ của Donghae, anh nhìn hai cô em gái mà không biết mở lời ra sao.

– Em tưởng anh đến thăm Sica?_ Lần này đến lượt Tiffany hỏi.

– Anh... _ Donghae ấp úng_ Nhưng cô ấy đang bận tiếp khách mất rồi.

– Khách ư?

– Là Jaejoong oppa mà_ Tiffany giải đáp ngay cho thắc mắc của Taeyeon, hai cô gái đều mỉm cười nhìn Donghae.

– Anh không tự tin về bản thân mình sao hay anh không biết là mình cũng có tình cảm với Sica?_ Câu nói của Taeyeon khiến Donghae tròn mắt nhìn cô, hóa ra Soshi đã nhìn rõ tâm can anh rồi. Các cô ấy nói như vậy phải chăng là Jessica cũng có tình cảm với anh. Nếu điều đó là đúng thì tại sao anh lại phải tự ti, tại sao lại không dám bày tỏ với cô cơ chứ. Nói ra là điều tốt nhất, nói ra anh sẽ không phải khó chịu như thế này nữa.

SNSD dorm

Sica, mai chúng ta hãy gặp nhau nhé.

Jessica mỉm cười hạnh phúc cất điện thoại đi, ngày mai cô sẽ được gặp anh rồi. Không biết anh muốn gặp vì chuyện gì nhưng chỉ cần được gặp anh là cô thấy vui lắm. Thời gian gần đây cả hai đều bận rộn với công việc nên không thể gặp nhau thường xuyen. Lần này sẽ là cơ hội để cả hai có thể nói hết được nỗi lòng của mình.

Ngày hôm sau

Jessica ăn vận thật đẹp để chuẩn bị cho cuộc gặp với Donghae. Cô mặc chiếc váy màu trắng, trên đầu có thắt một chiếc nơ thật xinh xắn. Jessica vừa bước vào quán café đã thấy Donghae đợi sẵn ở đó. Cô vui vẻ bước đến nhưng vẻ mặt của Donghae lại rất căng thẳng. Anh ấp úng và nói mãi cũng không vào được trọng tâm của câu chuyện. Phải mất 15 phút sau đó những tâm sự bấy lâu mới được Donghae giãi bày.

– Sica, thật sự thì cái cảm giác này đã xuất hiện từ rất lâu trong anh rồi.

– Ban đầu anh không biết nó là gì nhưng bây giờ thì anh đã rõ.

– Được nhìn thấy em vui, được trò chuyện với em chính là điều anh mong mỏi nhất.

– Anh đã đứng sau dõi theo em từ lâu nhưng anh lại chẳng có chút can đảm nào để nói ra cả.

Jessica im lặng lắng nghe Donghae, nếu nói cô không bất ngờ thì điều đó hoàn toàn sai. Cô biết tình cảm mình dành cho anh là như thế nào nhưng cô không ngờ anh cũng dành cho cô nhiều sự yêu thương đến thế. Nghe anh nói cô thấy vui và hạnh phúc lắm.

– Anh đúng là Cá ngố mà_ Jessica mỉm cười ngại ngùng nói.

– Ngần ấy thời gian tại sao anh lại im lặng và không nói gì.

– Anh có biết làm như thế không chỉ anh mà còn có một người khác cũng thấy khó chịu lắm không?

Donghae thoạt đầu có chút ngạc nhiên nhưng sau đó anh hiểu ngay nhưng lời Jessica muốn nói với mình. Nhẹ nhàng cầm lấy tay Jessica, Donghae chân thành nói.

– Hãy để mối quan hệ của chúng ta tiến xa thêm nhé.

– Đó là điều em mong muốn từ lâu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net