Ngoại truyện part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SONG JOONG KI _ SUNNY

Vì em là fan của anh mà.

Câu nói ấy cứ ám ảnh Sunny mãi, tại sao lúc đó cô lại nói ra lời đó nhỉ. Đúng là cô đã ngưỡng mộ anh từ lâu rồi nhưng mà nói thẳng ra trên truyền hình như thế thật không hay. Dù gì cũng là con gái, phải nên giữ ý tứ một chút. Nhưng thật lòng lúc đó khi thấy anh hỏi cô lại rất muốn nói rõ lí do, cô muốn cho anh biết vì sao mình lại như thế. Khoảnh khắc khi bị anh đuổi theo cô đã không hề nao núng, đã quay lại ôm chầm lấy anh ngay. Giây phút đó cảm xúc trong cô thật lạ, có gì đó rất bồi hồi và xao xuyến. Bây giờ khi nghĩ lại Sunny bỗng thấy mặt mình dần nóng hơn, nhịp tim cũng đang đập không hề bình thường tí nào.

– Sunny, làm gì ngồi cười một mình vậy?_ Taeyeon lại gần hỏi han.

– Hai hôm nay cậu lạ lắm đó_ Tiffany tiếp tục.

– Unnie đang nghĩ về Joongki oppa sao?_ Câu hỏi của Yoona làm Sunny đang định mở miệng trả lời Taeyeon và Tiffany thì cứng đờ luôn, chẳng lẽ biểu hiện trên khuôn mặt cô rõ đến nỗi mọi người đều nhìn thấy hết sao.

– Làm gì... có chuyện đó_ Sunny ấp úng giải thích.

– Đúng thì cứ nhận đi, hai người trông đẹp đôi mà_ Jessica bất ngờ lên tiếng.

– Không có mà.

– Sunny bọn tớ rất ủng hộ cậu đấy_ Sau khi Yuri thì thầm vào tai Sooyoung cô liền nhìn về phía Sunny vừa cười vừa nói. Lát sau S8 cũng trong tình trạng tương tự vậy khiến Sunny rất xấu hổ, cô bỏ về phòng luôn để tránh bị trêu trọc thêm.

Ngồi một mình trong căn phòng yên ắng Sunny lại trầm ngâm suy nghĩ. Sao mà các thành viên đoán ra hết mọi chuyện như thế, cô đã quá lộ liễu sao. Nhưng thật sự thì ấn tượng anh để lại trong cô là rất nhiều và cô muốn thể hiện cho anh biết điều đó. Không biết anh thế nào chứ cô giành cho anh rất nhiều tình cảm tốt đẹp và rất hy vọng sẽ được nhanh chóng gặp lại anh.

Bíp... Bíp...

"Chào Sunny, anh là Song Joong Ki đây. Chắc em ngạc nhiên lắm khi nhận được tin nhắn của anh nhỉ? Lần gặp gỡ trước giữa hai ta đã để lại trong anh thật nhiều cảm xúc và anh thực sự muốn gặp lại em. Có thể anh đã quá đường đột nhưng em hãy thông cảm nhé, anh đã suy nghĩ rất lâu rồi mới dám nhắn tin cho em đấy. Chờ hồi âm của em."

Sunny thừ người ra sau khi đọc xong những dòng tin nhắn, đây là thật hay mơ, anh nhắn tin cho cô thật sao. Cô chưa hề nghĩ đến chuyện này, anh... chủ động thật đấy. Nhưng mà cô thích vậy, nếu có tình cảm thì phải mạnh dạn bày tỏ, sao lại phải e ngại và giấu diếm. Mỉm cười có chút ngại ngùng, cuối cùng Sunny cũng bắt đầu soạn tin nhắn. Mặc dù thời gian của cả hai đều rất eo hẹp nhưng cô rất mong được gặp lại anh, dù chỉ là ít phút ngắn ngủi thôi. Cất điện thoại và lên giường đi ngủ, Sunny đang cố để mơ về một tương lai đầy tiếng cười và hạnh phúc.

***

**

*

– Sunny mua thêm cái này đi.

– Thôi, cậu mua nhiều quá rồi đấy_ Sunny nói giọng bực bội khi Sooyoung cứ chọn mãi đồ ăn cho mình.

– Đang tuổi ăn tuổi nhớn phải ăn nhiều chứ?_ Sooyoung cãi lại.

– Thế cậu có đủ tiền mua không?_ Sunny bắt bẻ nhưng Sooyoung không nói gì nữa mà vẫn tiếp tục đi chọn đồ cho mình. Sunny chẳng còn cách nào khác là phải đẩy xe đi theo.

– Các cô gái đang đi mua đồ thì gặp một vị khách, trong khi Sooyoung và Hyoyeon hớn hở chạy lại chào hỏi thì Sunny lại đứng trơ ra như tượng. Sao lại tình cờ thế nhỉ, hôm qua vừa mơ được gặp thì hôm nay đã gặp ngay rồi. Kì lạ thật đấy, giữa hai người phải chăng có duyên phận thật sự.

– Rất vui được gặp em Sunny.

– À vâng, em chào oppa_ Sunny ngại ngùng nói trong khi Hyoyeon và Sooyoung cứ đứng đó cười khúc khích.

– Các em được nghỉ hay sao mà lại có thời gian đi siêu thị thế này?_ Joongki hỏi.

– Vâng, anh cũng rảnh rỗi nhỉ?_ Sooyoung tươi cười hỏi lại.

– Ừ gặp nhau thế này chi bằng ta đi uống nước nhé_ Joongki đề nghị và ba cô gái gật đầu đồng ý ngay. À mà thật ra chỉ có Hyoyeon với Sooyoung thôi chứ Sunny đâu có đáp lại được câu gì.

*

*

Lát sau

Quán café

– Thôi chết rồi em nhớ ra còn việc chưa làm, em phải đi trước đây_ Sooyoung vừa ngồi chưa lâu đã vội đứng dậy, Hyoyeon biết ý cũng đứng lên luôn.

– Hyoyeon cũng về sao?

– Vâng hôm nay em còn phải đi chụp hình, nhờ anh lát đưa Sunny về nhé_ Hai cô gái nhanh chóng rời khỏi quán café trả lại không gian riêng cho hai người kia. Sunny chẳng kịp phản ứng gì với hành động của hai cô bạn, chỉ biết ngồi đó mỉm cười bẽn lẽn. Joongki có vẻ cũng căng thẳng không kém nên mãi mới tiếp tục được câu chuyện.

– Hôm qua sau khi đọc tin nhắn của em xong anh vui lắm, vui đến không ngủ được luôn.

– Thật sao ạ nhưng oppa phải giữ sức khỏe chứ_ Sunny nói có phần lo lắng_ Em cũng rất vui khi nhận được tin của oppa nhưng sao oppa biết số của em vậy?

– Cái này thì anh không thể cho em biết được, người cho anh số muốn anh giữ bí mật_ Joongki nhẹ nhàng nói.

– Vâng.

– Liệu chúng ta có thể cởi mở hơn với nhau không nhỉ, anh thấy thế này cứ ngượng sao ý. Bình thường em hoạt bát lắm sao bây giờ lại ít nói vậy?_ Joongki dè dặt hỏi.

– Dạ, thật ra em cũng muốn nói chuyện nhiều hơn nhưng chẳng hiểu sao ngồi trước mặt anh em lại không thể_ Câu nói của Sunny làm cả cô và Joongki đều thêm ngại ngùng. Trong lòng thì có rất nhiều điều muốn nói nhưng sao lại khó mở miệng đến thế.

– Sunny chúng ta đi thôi_ Joongki liền sau đó đứng dậy kéo tay Sunny ra khỏi quán, cả hai lên xe của anh và đi đến công viên giải trí.

***

**

*

– Oppa, sao chúng ta lại đến đây vậy?_ Sunny ngạc nhiên hỏi khi nhận ra nơi cô đang được đặt chân đến.

– Đến công viên giải trí để chơi và thư giãn mà_ Joongki nói rồi lại kéo Sunny vào trong và tham giam các trò chơi. Đầu tiên là xe đụng rồi đến trò cảm giác mạnh, rồi vào cả nhà ma nữa. Khi vào đấy Sunny dù không tỏ ra quá sợ nhưng Joongki vẫn nắm lấy tay cô thật chặt bước đi. Sunny cảm thấy rất vui và ấm áp, bàn tay anh không lớn nhưng hơi ấm từ nó toát ra đủ để làm cho con tim cô cảm thấy yên bình.

– Sunny, chúng ta chơi trò kia đi_ Joongki chỉ tay về phía bên trái nơi người ta đang tham gia trò rơi tự do. Sunny nhìn Joongki đầy ngạc nhiên, sao anh tự dưng lại muốn chơi trò này vậy. Mặc dù đã chơi rồi nhưng lúc này cô thấy không hợp lí cho lắm, nhỡ bị mọi người phát hiện ra thì sao. Tuy vậy Sunny chưa kịp lên tiếng thì Joongki đã đi về phía đó mất rồi.

– Đợi anh nhé, anh sẽ trở lại ngay.

Sunny nhìn theo cho đến khi bóng Joongki khuất hẳn nhưng cô chưa hiểu anh muốn làm gì cả. Đứng ở dưới cô có thể lờ mờ nhìn thấy anh, anh đang vẫy tay với cô. Một phút sau Joongki đã rơi xuống và Sunny nhắm mắt lại không muốn nhìn nhưng cô đã phải mở mắt ra ngay sau đó vì có một âm thanh thật lớn vang lên.

– Sunkyu, anh thích em!

Sunny quá bất ngờ mà thừ người ra chẳng cử động được gì, sao anh lại có thể nói ra điều đó chứ. Cô chẳng hiểu thế nào nữa, chỉ biết vào lúc này tim đang đập rất nhanh, mặt cũng bắt đầu nóng lên rồi. Mọi người xung quanh tỏ ra rất thích thú nhưng may mắn cho cả hai là không ai phát hiện ra thân phận của họ. Đến khi Joongki quay lại Sunny vẫn chưa hết ngạc nhiên, cô nhìn anh mà không thể nói nên lời.

– Anh biết là quá nhanh và quá đường đột nhưng anh không thể ngăn con tim mình đập loạn nhịp được.

– Trước khi gặp em chỉ là những cảm xúc bình thường thôi nhưng ngày hôm đó, cái ôm của em đã cho anh những cảm giác thật lạ.

– Được cùng đội với em tham gia trò chơi, hôm nay lại được nói chuyện với em càng khiến anh thấy xao xuyến hơn.

– Anh phải nói cho em biết vì anh không muốn mất em, anh sợ cơ hội qua đi rồi sẽ không có lại được.

Những lời nói của Joongki làm Sunny cảm động đến phát khóc, nước mắt chỉ trực trào ra. Không thể ngờ chỉ một trò chơi hay cụ thể hơn là một cái ôm mà lại gắn kết cả hai với nhau. Cô thấy kì lạ lắm nhưng cũng rất vui vì tình cảm anh giành cho cô. Từ lâu Sunny đã ngưỡng mộ và muốn làm quen với Joongki rồi, nụ cười của anh thật sự làm cô bồi hồi, nhìn anh cười nhịp tim cô đập rộn ràng thấy rõ.

– Joongki oppa, em...

– Không cần phải nói gì cả, anh hiểu mà_ Sunny chưa nói hết câu Joongki đã chen ngang.

"Hả?"

– Thật ra em...

– Anh biết, muộn rồi chúng ta về thôi.

"Joongki oppa, em cũng thích anh mà."

Sunny đi theo Joongki mà tâm trạng rối bời, sao anh nói ra rồi mà lại không để cho cô cơ hội bày tỏ vậy, thật sự thì anh hiểu ý cô muốn nói sao. Anh có thể dễ dàng nhìn thấu tim cô, đọc được ý nghĩ đang tồn tại trong cô lúc này ư. Nếu là như vậy thì anh và cô quả thật có tâm giao, giữa cả hai có một mối lương duyên trời định rồi.

***

**

*

Trở về dorm tâm trạng của Sunny hoàn toàn khác lúc đi, cô cũng chẳng biết sao nữa chỉ là trong lòng cô khso chịu lắm. Biết anh có tình cảm với mình cô rất vui nhưng sao anh lại không nghe cô nói vậy, sao lại vội vàng bỏ đi. Chẳng lẽ chuyện của cả hai chỉ thế này thôi sao, kết thúc ngay khi nó chưa bắt đầu.

– Unnie_ Sunny đang miên man suy nghĩ thì Yoona, Yuri và Sooyoung bước vào phòng, cả ba nhìn cô bạn đầy kì lạ.

– Cậu đang nghĩ gì mà thừ người ra vậy?_ Yuri hỏi.

– Hôm nay đi chơi với Joongki oppa vui chứ?_ Sooyoung tiếp tục.

– Vui_ Sunny nhìn một lượt rồi đáp lại cụt lủn, bình thường là người vui vẻ, nhí nhảnh nhất nhóm vậy mà lúc này trông cô buồn như đưa đám ấy.

– Unnie, vui mà sao unnie lại như thế?_ Yoona lại gần tò mò hỏi.

– Tớ thấy Joongki oppa rất tuyệt đấy, vừa đẹp trai, vừa vui tính lại dễ gần.

– Em nghĩ anh ấy có tình cảm với chị đấy, hôm quay Running man anh ấy cứ nhìn chị suốt thôi_ Yoona nhìn các chị cười ranh mãnh.

– Tớ mệt quá nên muốn đi nghỉ, các cậu về phòng đi nhé_ Vừa nói dứt lời Sunny đã đi nằm ngay, Sooyoung, Yoona và Yuri biết ý nên cũng ra ngoài. Tuy vậy thì trong đầu cả ba có rất nhiều câu hỏi, rõ ràng là Sunny có tâm sự nhưng lại không muốn nói ra, phải chăng mọi chuyện quá khó để chia sẻ.

Nằm trong phòng Sunny trằn trọc mãi nhưng không ngủ được, sao ngày hôm nay trôi qua chậm thế. Đi ra ngoài uống nước cô hy vọng giấc ngủ sẽ mau đến nhưng không phải như vậy, mắt cô vẫn cứ trơ ra. Ngồi một mình trong phòng khách, Sunny thở dài đầy khó nhọc. Liệu ngày là quá dài hay đó là do bản thân cô thôi, vì chuyện tình cảm riêng tư nên cô mới cảm thấy thế này.

Tạch...

– Sao cậu lại không bật đèn lên vậy?_ Giọng Yuri nhỏ nhẹ vang lên nhưng Sunny không hề quay lại, cô vẫn ngồi im với cốc nước lọc trên bàn.

– Là chuyện với Joongki oppa phải không, nói cho tớ biết đi_ Yuri ngồi xuống đối diện với Sunny, ánh mắt chờ đợi nhưng Sunny lại một lần nữa thở dài, cô không hề nhìn bạn mình.

– Đừng lo cho tớ, tớ không sao đâu.

– Tùy cậu thôi nhưng nếu là chuyện tình cảm mà cố giấu sẽ lại càng phản tác dụng đấy_ Yuri nhẹ nhàng nói rồi quay bước về phòng mình.

– À mà tớ nghĩ trong tình yêu ấy, nếu thích thì cứ bày tỏ thôi, dù mọi chuyện có ra sao thì ta vẫn sẽ thấy nhẹ nhõm.

***

**

*

Câu nói của Yuri càng khiến Sunny phải suy nghĩ nhiều hơn, cả đêm cô không chợp mắt nổi nên sáng nay người thấy khá là mệt mỏi. Hôm nay S9 và Suju tổ chức tiệc mừng một năm chuyển về chung cư SM nhưng Sunny lại khá hờ hững. Cô ngồi im lặng 1 góc không chơi mà cũng không trò chuyện với ai cả. Đã thử lấy điện thoại ra rồi nhưng Sunny lại chẳng dám gọi, cô với anh đã là gì của nhau đâu, gọi cho anh hình như là không hay lắm. Anh nếu thực sự muốn thì đã gọi rồi, nếu coi trọng chuyện của cả hai thì sẽ liên lạc lại chứ không bặt vô âm tín như thế này đâu.

Những ngày sau đó vì sự việc của Wooyoung và Taeyeon nên Sunny cũng chẳng có thời gian để mà lo nghĩ chuyện của mình. Chuyện Tae bị đưa lên mặt báo khiến cả nhóm rất bất ngờ và lo lắng vì phản ứng của fan là không tốt chút nào. Chạnh lòng khi nghĩ về chuyện của mình, Sunny thở dài đầy chán nản. Cô đã sang Nhật mấy ngày rồi nhưng sự việc của ngày hôm đó chưa bao giờ thoát ra khỏi tâm trí cô cả, cô vẫn nhớ như in câu nói của anh.
Sunkyu, anh thích em.

"Sunny à, mày đang làm sao vậy, sao cứ để chuyện đó ám ảnh thế? Gần một tuần rồi anh ấy đâu có liên lạc gì, sao mày cứ pahir vẫn vơ suy nghĩ vậy?

Làm ơn hãy trở lại là một Sunny vui vẻ, hoạt bát đi, đừng có để ba cái chuyện yêu đương này làm ảnh hưởng nữa."

***

**

*

– Sunny, bánh sữa cậu thích này_ Hyoyeon gọi nhưng Sunny lơ đễnh không hề đáp lại.

– Unnie, Hyoyeon unnie gọi kìa_ Yoona phải đụng vào người Sunny mới giật mình quay lại nhìn Hyoyeon nhưng cô lắc đầu từ chối ngay.

– Sao thế, mọi khi cậu ăn nhiều lắm mà?_ Hyoyeon lại gần thắc mắc.

– Bây giờ tớ không muốn ăn. Mà các cậu mua xong chưa, chúng ta về thôi.

Sunny nói rồi đi thẳng ra quầy tính tiền, Hyoyeon và Yoona nhìn nhau tròn mắt chẳng hiểu chuyện gì cả. Về đến dorm Sunny lại chui ngay vào phòng mà không giúp các thành viên chuẩn bị tiệc. Ngày hôm nay không có sự kiện gì đặc biệt nhưng các cô gái vẫn muốn liên hoan để không khí vui vẻ hơn trước khi bước vào những ngày làm việc căng thẳng. Ấy thế mà Sunny lại chẳng giúp gì, chỉ ngồi trong phòng một mình thôi. S8 hình như cũng biết Sunny đang có tâm sự nên chẳng ai nỡ gọi cô bạn, cứ để cô ấy yên tĩnh thì hơn.

Nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại, dù số của anh đang ở trước mắt nhưng Sunny chẳng biết có nên bấm nút gọi hay không. Thực sự cô thấy mệt mỏi lắm, chỉ mong tình trạng này được giải quyết thôi. Và nếu như vậy thì gọi cho anh là biện pháp tốt nhất nhưng gọi rồi thì nên nói thế nào đây, chả lẽ lại hỏi thẳng anh à. Không, không làm như thế được nhưng có cách nào khác để khiến tâm hồn cô thanh thản hơn đây.

"Mình không thể chịu nổi nữa, mình rất khó chịu nhưng lại chẳng biết làm thế nào nữa. Chán thật đấy, lần đó đang ra không nên đi chơi cùng oppa để không phải nghe những lời đó và bây giờ mình sẽ không rơi vào hoàn cảnh này.

Tại sao oppa đã nói ra rồi mà lại không muốn nghe cảm nhận của mình, đã thế lại không gọi cho mình lấy một cuộc. Oppa quên nhanh thế sao, oppa coi tất cả chỉ như cơn gió thoảng qua thôi ư?"

– Unnie, mau ra thôi.

– Sunny, ra dự tiệc nào_ Sunny đang ngập chìm trong những suy nghĩ thì Yoona và Sooyoung chạy vào kéo cô ra ngoài phòng khách. Sunny đành cất điện thoại đi và đi theo hai cô bạn.

Kính kong!

Bữa tiệc đang diễn ra có phần sôi nổi thì có chuông gọi cửa, Soshi nhìn nhau có phần khó hiểu vì không biết ai lại đến vào lúc này. Tranh cãi một hồi cuối cùng Jessica là người phải ra mở cửa.

– Xin hỏi ai đấy ạ? Ơ..._ Vừa mới mở cửa Jessica đã ngạc nhiên không thể nói tiếp.

– Chào em, anh vào nhà được chứ?_ Chàng trai đề nghị.

– À vâng..._ Jessica lễ phép mới khách, vừa bước vào đến phòng khách S9 tỏ ra rất bất ngờ, ai cũng mắt tròn mắt dẹt, riêng Sunny thì ngồi im bất động luôn.

– Joongki oppa!

– Oppa, sao oppa lại có mặt ở đây vậy?

– Sao anh biết chỗ chúng em mà đến.

Các cô gái hỏi liên tục mà không để cho Joongki kịp trả lời, anh nhìn một lượt rồi dừng lại ở chỗ Sunny, cô vẫn đang thừ người ra.

– Mấy đứa không hoan nghênh anh sao, anh đến thăm mấy đứa mà?_ Joongki tươi cười nói_ Hình như đang có tiệc hả, anh vinh dự thật đấy.

– Vâng, mời oppa ăn cùng chúng em luôn_ Taeyeon vui vẻ nói, bữa tiệc sau đó lại được tiếp tục, không khí có phần náo nhiệt hơn nhưng Sunny thì vẫn là người im lặng nhất. Cô chỉ thi thoảng nói chuyện với các thành viên trong khi chốc chốc lại đưa mắt nhìn về phía Joongki.

– Sunny, nói chuyện với anh nhé_ Khi S8 đang chăm chú vào mấy trò chơi thì Joongki lặng lẽ đến bên Sunny và nói nhỏ với cô, sau đó cả hai nhanh chóng rời khỏi dorm.

***

**

*

Tokyo về đêm thật là đẹp, những tòa nhà cao ốc sáng rực rỡ với những ánh sáng đủ màu sắc. Bàu trời hôm nay cũng rất đẹp, có rất nhiều vì đang lấp lánh tỏa sáng. Nhìn qua Tokyo chẳng khác mấy Seoul nhưng thực sự thì khác nhiều lắm, ở Seoul có những giây phút hạnh phúc nhưng Tokyo thì lại không được như thế.

– Sunny, qua bên này em có quen không?

– Dạ, không quen thì cũng phải cố quen thôi.

Sau hai câu nói không gian giữa hai người trở nên vô cùng yên ắng, một lúc sau Joongki mới lại lên tiếng.

– Anh xin lỗi vì thời gian qua đã không liên lạc gì với em. Thật ra anh rất muốn nhưng công việc bận quá vả lại anh đang muốn thử thách bản thân nữa.

– Là sao, em chẳng hiểu gì cả?_ Sunny nhìn Joongki ánh mắt khó hiểu.

– Chính anh còn không hiểu nữa là_ Joongki quay qua Sunny mỉm cười nói_ Anh biết là anh thích em và không muốn mất em nhưng anh lại cố tình không liên lạc để thử xem đó là tình yêu thực sự hay chỉ là cảm xúc thoáng qua thôi.

– Anh đã cố lao vào công việc và thôi nghĩ đến em nhưng càng làm thế thì hình ảnh em, nụ cười của em lại càng in sâu trong trái tim anh hơn.

– Ngày hôm nay khi qua Nhật anh đã quyết định phải tìm em và nói cho em biết tất cả.

– Sunny, Lee Sun Kyu, anh thực sự rất thích em.

Sunny đứng thừ người ra nghe Joongki nói, khuôn miệng cứng đờ không cử động được. Hóa ra mọi chuyện là như thế, không phải vì anh không muốn gặp cô nữa mà chỉ do anh muốn kiểm tra lại tình cảm của mình thôi. Cô cảm thấy vui lắm những gì anh vừa nói nhưng cũng có chút buồn khi nghĩ đến thời gian vừa qua. Cô đã rất chờ đợi, đặt nhiều hy vọng vậy mà anh lại quá thờ ơ, hôm nay nếu anh không đến và giải thích rõ chắc cô sẽ còn suy nghĩ nhiều thêm.

– Em không biết nói gì cả bởi lúc đó em hoàn toàn tin vào những điều anh nói_ Sunny chậm rãi lên tiếng_ Nhưng rồi sau ngày hôm đó em lại thấy thất vọng lắm, em cứ nghĩ mình sẽ có cơ hội bày tỏ với anh nhưng anh lại...

– Xin lỗi em, đáng ra anh không nên hành động như thế_ Joongki cầm lấy tay Sunny chân thành nói_ Xin lỗi vì để em phải buồn.

– Vậy bây giờ anh có thể nghe nói chứ?

– Không bởi anh thật sự đã biết rồi và anh nghĩ chỉ cần anh nói là đủ.

– Thật là anh biết?_ Sunny nghi hoặc hỏi lại nhưng Joongki không trả lời cô, anh chầm chậm tiến gần hơn và nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn. Mặt Sunny bỗng dưng đỏ ửng lên, tim cũng đập rất nhanh, ánh mắt cô ngại ngùng khi bắt gặp cái nhìn của Joongki. Sunny định quay đi nhưng Joongki đã nhanh tay kéo cô vào người mình, anh ôm cô thật chặt vì anh đã đợi giây phút này lâu lắm rồi. Sunny từ từ ngả đầu vào vai Joongki, khỏi nói cũng biết được cảm xúc đang tồn tại trong cô, vui sướng và ấp ám. Khoảnh khắc lúc này mới là đỉnh cao của sự hạnh phúc và chắc chắn cả hai đều muốn thời gian sẽ dừng lại tại đây thôi.

– Bắt quả tang nhé!

– Sunny unnie và Joongki oppa ôm nhau kìa!

– Sunny à, cậu đã yêu rồi sao?

Soshi léo nhéo nói khi đứng xem trộm trên sân thượng rồi sau đó tất cả cùng chạy ào ra. Joongki và Sunny giật bắn mình quay lại nhìn S8, gương mặt đầy xấu hổ.

– Hai người hơi bị được đấy, nếu bọn này không tình cờ đi lên đây chắc không bao giờ khám phá ra bí mật động trời này đâu nhỉ?_ Sooyoung trêu trọc.

– Thôi đi, có các cậu cố tình thì có_ Sunny vặn lại ngay, nụ cười đã trở lại trên môi cô rồi và đó chính là điều mà SNSD cũng như Joongki muốn nhìn thấy nhất.

– Joongki oppa, từ nay bọn em trao Sunny cho anh, anh phải chăm sóc thật tốt cho nhóc này đấy.

– Nếu cậu ấy bị mất một sợi tóc thôi anh sẽ không được yên đâu.

– Các cậu làm gì mà coi tớ như trẻ con thế, đâu cần oppa tớ cũng tự lo cho bản thân được mà_ Sunny cãi lại ngay khi thấy Taeyeon và Tiffany ra điều kiện với Joongki rồi tất cả cùng nhìn nhau mà cười thật vui vẻ.

Tokyo hóa ra không hề chán như Sunny từng nghĩ, thậm chí nó còn rất tuyệt vời nữa. Tuy vậy với cô thì Seoul vẫn đẹp hơn vì đó chính là khởi đầu, là nơi bắt đầu cho chuyện tình của anh và cô. Cô sẽ nhớ mãi những giây phút hạnh phúc đó khi anh rơi từ trên cao xuống và gọi thật to tên của cô đầy yêu thương.

"Sunkyu, anh thích em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net