Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 1

Một ngày đầu thu nắng vàng long lanh trải đều khắp các con đường trong thành phố Tuyên Hoa. Trong căn nhà nhỏ nơi cuối đường Thánh Đức, sự ồn ào đã có ngay từ sáng sớm. Tay vẫn dính chặt vào chiếc phong bì, mắt thì chăm chú đọc từng chữ, miệng Ngọc Khiết dần nở một nụ cười thật tươi. Là trường Trung học Style, cuối cùng thì cô đã được vào ngôi trường này rồi. Trải qua bao khó khăn vất vả, nỗ lực của Ngọc Khiết đã được đền đáp xứng đáp với xuất học bổng đặc cách do chính tay Hiệu trưởng Style kí. Gần như không giấu được sự vui sướng, Ngọc Khiết nhảy cẫng lên ôm lấy mẹ mình, bà cũng mỉm cười hiền từ nhìn cô gái.

Hôm sau ngay từ sáng sớm Ngọc Khiết đã dậy chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Cô mặc bộ đồng phục màu xanh nhạt, nhìn mình trong gương rồi cười. “Hôm nay thật là một ngày tuyệt vời”_ Ngọc Khiết thầm nghĩ. Vậy nhưng ngày đầu tiên lại không tốt đẹp như Ngọc Khiết tưởng tượng khi cô đụng độ với những người nổi tiếng nhất nhì trường.

- Oa, Ngũ Đại Thiên Vương kìa!

- Ôi, các anh ý thật là đẹp trai!

- Mọi người tránh ra chút đi nào.

Một giọng nói khó chịu vang lên khiến đám học sinh run sợ, vội vã lùi ra hai bên để tránh đường cho năm anh chàng đẹp trai. Cũng chính vì chen lấn xô đẩy như vậy mà đã có vài học sinh bị té ngã, những tiếng kêu đau vang lên xen kẽ với âm thanh hò hét kích động của đám nữ sinh.

- Ối, đau quá!

- Không thấy tôi nói tránh ra à?_ Vẫn giọng nói của chàng trai khi nãy, lần này nghe có vẻ cậu ta đang rất giận dữ.

Ngọc Khiết ngẩng đầu lên, thấy trước mặt cô là một anh chàng cao ráo, đẹp trai, mái tóc bồng bềnh màu nâu hạt dẻ, lông mày đen, đôi mắt sáng long lanh.

- Tôi…_ Ngọc Khiết ấp úng không nói nên lời, chân cô vẫn đang thấy đau. Nhưng anh chàng kia thì vẫn cứ mở miệng nạt nộ:

- Sao vậy, đứng lên đi chứ?_ Ánh mắt cậu ta nhìn Ngọc Khiết đầy vẻ hằn học, hăm dọa.

Ngọc Khiết vô cùng bối rối, cô đâu nghĩ mình lại bị rơi vào tình huống thế này.

- Dương Quân Thành_ Một giọng nữ trong treo vang lên ngay sau đó cắt ngang dòng suy nghĩ của Ngọc Khiết. Cô có thể cảm nhận cô gái ấy muốn giúp đỡ mình, trong lòng thầm cảm ơn_ Cậu đang làm gì vậy, bắt nạt một cô gái ư ? Cậu thật là…?!

Ngọc Khiết vẫn ngồi đó, chăm chú lắng nghe tiếng nói, cử chỉ của cô gái.

- Cậu quên thân phận của mình rồi sao, mà cho dù có thế nào đi chăng nữa đàn ông con trai mà lại bắt nạt một cô gái, cậu làm mất mặt cánh đàn ông quá rồi đấy_ Giọng của cô gái tiếp tục vang lên, nhẹ nhàng nhưng không kém phần mỉa mai_ Đừng ỷ thế, muốn làm gì thì làm.

Mọi người và cả Ngọc Khiết lặng lẽ quan sát cuộc đối thoại. Bầu không khí bây giờ vô cùng căng thẳng. Chàng trai từ nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái, khuôn mặt vốn ngang tàng không lộ sự tức giận mà lại có chút gì đó khinh thường. Đúng lúc ấy một cô gái xinh đẹp khác đến và đỡ Ngọc Khiết dậy,hỏi thăm:

- Cậu có sao không, có đau ở đâu không? Để tôi đưa cậu đến y tế nhé!_ Từng lời của cô gái đó cất lên khiến Ngọc Khiết thấy lòng mình ấm lại. Mới ngày đầu đến trường cô nào đâu có nghĩ mình sẽ gặp phải chuyện này. Bị ngã thì thôi đi, lại còn là tâm điểm chú ý của học sinh trong trường nữa. Chân vừa đau mà trong thâm tâm cũng không vui vẻ gì, muốn nhận được một sự giúp đỡ vô tư dường như là quá khó.

Dù hành động của cô gái kia có làm mọi người gián đoạn phần nào nhưng bầu không khí vẫn đang là rất nặng nề. Hai người một nam một nữ đó vẫn nhìn nhau không chớp mắt, khuôn mặt mỗi người dù biểu hiện khác nhau nhưng đều có chung ý nghĩ là khó chịu với đối phương.

- Hai người hãy thôi đi. Chuyện này có khiến hai người phải làm vậy không?

Một trong bốn chàng trai còn lại cất tiếng, giọng nói vang đầy sức mạnh và quyền uy. Hai người kia nghe thấy vậy thì thu ánh nhìn, không còn đối chọi như lúc trước nữa. Cô gái sau đó quay sang chỗ Ngọc Khiết đang đứng, nhẹ nhàng nói:

- Thu Hà, chúng ta đi_ Nói xong cô ấy đi thẳng, không hề ngoảnh lại. Mọi người liền giải tán, Ngọc Khiết cũng đi vào trong để tìm lớp học.

...

- Mọi người đã biết gì chưa, Nhị Thiên Vương và Thiên Hậu vừa mới đụng nhau đó!

Ngọc Khiết vừa bước lên tầng hai đã nghe thấy có giọng nói đang tường thuật lại những gì vừa xảy ra ở cổng trường. “Gì vậy? Thiên Vương, Thiên Hậu? Chẳng lẽ đó là hai người vừa cãi nhau vì mình”_Ngọc Khiết tự hỏi trong lòng, tâm trạng đầy ngạc nhiên.

Cuối cùng cũng tìm được lớp, tấm biển “11G1” màu đỏ to đùng phía trên báo cho Ngọc Khiết biết là cô đã tới nơi. Thầy giáo đã vào lớp, Ngọc Khiết lo lắng nhưng vẫn bước vào.

- Thưa thầy! Em là học sinh mới_ Thầy giáo quay sang nhìn rồi gật đầu, gọi Ngọc Khiết lên bục giảng rồi nói với cả lớp:

- Các em, đây là học sinh mới của lớp chúng ta, các em hãy chào đón bạn.

Cả lớp vỗ tay ầm ầm. Mọi người hồ hởi chờ màn giới thiệu của Ngọc Khiết.

- Xin chào các bạn. Mình là Đinh Ngọc Khiết_ Ngọc Khiết  chậm rãi nói_ Rất vui mừng được học chung lớp với các bạn.

Sau màn chào hỏi khá đặc biệt, thầy giảo bảo Ngọc Khiết xuống ngồi cạnh Thu Hà. Lúc này Ngọc Khiết mới nhìn xung quanh một cách rõ ràng và nhận ra toàn gương mặt quen thuộc.

- Xin chào_ Cô gái xinh xắn tên Thu Hà là người lên tiếng trước_ Chúng ta lại gặp nhau rồi.

- Ơ... chào cậu_ Ngọc Khiết trả lời, trong lòng vẫn còn cảm thấy bất ngờ. Sự việc lúc nãy vẫn chưa thoát ra khỏi tâm trí của cô.

...

Buổi sáng trôi qua rất nhanh, thoắt cái đã đến giờ ăn trưa. Ngọc Khiết cùng Thu Hà rời khỏi lớp học xuống nhà ăn. Đúng là một ngôi trường nổi tiếng, nhà ăn cũng được trang trí rất bắt mắt. Không gian rộng rãi thoáng mát với vô số bàn ghế, ngoài ra còn có rất nhiều các món ăn thơm phức nữa.

- Cậu ăn gì hãy tự chọn nhé.

- Ừ, tớ biết rồi_ Thu Hà đối xử rất nhiệt tình với Ngọc Khiết và điều này khiến cô thấy rất vui.

Lát sau khi cả hai đang ngồi ăn, cười nói vui vẻ thì có một học sinh đến nói gì đó với Thu Hà. Nghe xong cô vội vã đi khỏi, bảo Ngọc Khiết cứ về lớp trước.

...

- Sao dạo này hai người lại như thế, cứ hễ gặp nhau là cãi nhau?

- Trí!_ Quân Thành là người lên tiếng trước_ Chuyện đó làm sao mình biết được?

Quân Thành đang nói thì Thu Hà bước vào làm mọi người đều quay ra nhìn.

- Xin, xin lỗi...

- Tốt nhất cậu nên hỏi em cậu, cô ta toàn gậy sự với mình_ Quân Thành tiếp tục nói giọng đầy phẫn nộ.

Trí Anh nhìn Quân Thành rồi từ từ đưa mắt sang bên phải.

- Sao chứ? Em chỉ thấy chuyện bất bình thì đứng ra bênh vực thôi.

- Như…_ Trí Anh muốn cắt ngang để nói nhưng Hân Như nói quá nhanh khiến anh không thể dừng lại được.

- Cậu ta lúc nào cũng thích châm chọc mọi người. Hãy hỏi Luân, Tuấn với Vỹ xem.

Hân Như tiếp tục, lời nói lộ rõ sự không bằng lòng. Ba chàng trai còn lại nhìn nhau nhưng không nói gì cả. Cuối cùng Trí Anh đành phải lên tiếng:

- Tớ không biết vì đâu_ Giọng Trí Anh rất cương quyết và nghiêm túc_ Nhưng từ nay trở đi nếu hai người còn làm như vậy thì đừng trách tớ là không báo trước, cả hai sẽ phải chịu phạt đấy.

Hân Như đi rất nhanh ra khỏi phòng sau cuộc họp ban cán sự, vừa đi vừa nói giọng tức giận:

- Lúc nào cũng bênh tên Quân Thành đó, anh ấy có coi mình là em đâu.

- Như, đừng tức giận!_ Thu Hà đi ngay sau lên tiếng khuyên nhủ_ Trí ở giữa cũng khó xử mà.

Mặc cho Thu Hà nói Hân Như vẫn không thể bình tĩnh lại được. Cô trở về lớp học nhưng không thể chú tâm vào điều gì.

Thấy Thu Hà trở về Ngọc Khiết vui mừng nói:

- Tớ vừa nhận được thông báo, tớ sẽ ở cùng phòng với cậu đấy.

- Ừ_ Thu Hà đáp, có vẻ không hưởng ứng lắm.

Bước vào khu KTX, Ngọc Khiết cảm thấy rất thoải mái, nơi này rộng rãi, thoáng mát và vô cùng tiện nghi. Sắp xếp đồ xong Ngọc khiết liền đến hỏi chuyện Thu Hà.

- Có chuyện gì vậy? Sao cậu không nói gì từ lúc về phòng?

Thu Hà nhìn chằm chằm vào Ngọc Khiết, từ ngày vào học tại đây cô đã đi theo Hân Như, luôn động viên Như lúc buồn nhưng chưa bao giờ cô có cảm giác như hôm nay. Như tức giận thật nhưng đâu đó trong ánh mắt cô phảng phất nỗi buồn.

- Không có gì đâu, cám ơn cậu_ Thu Hà nhẹ nhàng trả lời.

“Thu Hà nói không sao, vậy mình có nên hỏi cậu ấy…?”

- Thu Hà này…_ Ngọc Khiết nói có phần rụt rè_ Tớ có thể hỏi cậu… Về chuyện sáng nay, tớ nghe nói hai người họ là Thiên Vương với Thiên Hậu gì đó?

Thu Hà nhìn Ngọc Khiết với ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên.

- Sao?_ Thu Hà nở nụ cười tươi khiến Ngọc Khiết càng thấy bối rối.

- Ơ… tớ…_ Ngọc Khiết không biết nói sao cả, hồi hộp nhìn Thu Hà.

- Nhìn cậu chắc là không biết gì thật rồi_ Thu Hà lại cười một lần nữa, nụ cười lần này còn tươi hơn lần trước_ Vậy tớ sẽ nói cho cậu biết.

Trung học Style sở dĩ được gọi là trường của giới thượng lưu là bởi trường do Giám đốc của các tập đoàn nổi tiếng lập nên. Trường là nơi để các cậu ấm cô chiêu học tập, giao lưu, thể hiện tài năng. Không chỉ có cơ sở vật chất hiện đại, nền giáo dục chất lượng mà Trung học Style còn có rất nhiều hot boy và hot girl. Điều này khiến học sinh các trường khác trong thành phố rất ghen tỵ với học sinh Style.

Nổi bật nhất và cũng được hâm mộ nhất chính là Lục Đại Thiên Vương _ sáu anh chàng đẹp trai, tài giỏi và Thiên Hậu _ xinh đẹp, đáng yêu. Đứng đầu Lục Đại Thiên Vương, được mọi người gọi là Đại Thiên Vương chính là Phùng Trí Anh _ người lạnh lùng, mạnh mẽ và độc lập. Với tính cách của mình nên Phùng Trí Anh không khó để thu phục tất cả và trở thành người đứng đầu nhóm. Dương Quân Thành _ chàng trai xuất thân từ gia đình có truyền thống kinh doanh nên rất bạo dạn và quyết đoán, được gọi là Nhị Thiên Vương. Tam Thiên Vương là người duy nhất trong số sáu người có một thân thế bí ẩn và chưa từng được tiết lộ cho ai cả, anh là Huỳnh Phi Lương. Thái Minh Luân hiểu biết, nhìn xa trông rộng chính là Tứ Thiên Vương. Trong khi đó Ngũ Thiên Vương Lưu Hạo Tuấn tuy gia đình giàu có nhưng luôn hòa đồng, cởi mở với tất cả mọi người. Chàng trai cuối cùng là Lục Thiên Vương Mã Thiên Vỹ, người luôn nhiệt tình với… các cô gái. Hot girl nổi tiếng nhất trường với danh hiệu Thiên Hậu hay gọi thân mật là Tiểu Thiên Hậu chính là em gái của Phùng Trí Anh _ Diệp Hân Như. Cô gái xinh đẹp, mang trong mình nét quyến rũ lạ thường và tài năng thiên phú.

Vì tính cách riêng của mỗi người nên họ cũng có biệt danh khác nhau do các học sinh trong trường đặt cho.
Phùng Trí Anh _ Thiên Vương lạnh lùng, cá tính.
Dương Quân Thành _ Thiên Vương tự tin, bản lĩnh.
Huỳnh Phi Lương _ Thiên Vương trầm tính, sâu sắc.
Thái Minh Luân _ Thiên Vương thông minh, hiểu biết.
Lưu Hạo Tuấn _ Thiên Vương tốt bụng, thân thiện.
Mã Thiên Vỹ _ Thiên Vương ga lăng, đào hoa.
Diệp Hân Như _ Thiên Hậu thẳng thắn, quyết đoán, tài sắc vẹn toàn.

to be continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net