Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 5

 
Tháng mười hai, thời tiết lạnh giá với những cơn mưa tuyết dày đặc. Sân bóng rổ của trường TH Style cũng không nằm ngoài quy luật, giống như hầu hết mọi thứ khác, nó bị phủ một màu trắng tinh. Không có bóng dáng của một học sinh nào vào lúc này, tất cả đã mau chóng về lớp học khi nghe chuông reo ba hồi. Dương Quân Thành và Diệp Hân Như đứng đối diện nhau ở đó, không ai dám nhìn thẳng vào đối phương. Bầu không khí bao trùm lấy họ vẫn là im lặng, có thể nghe rõ mồn một tiếng gió rít. Hình như cả hai đều biết rõ người kia đang suy nghĩ điều gì và muốn nói gì nhưng lại chẳng ai lên tiếng trước.

- Mọi chuyện rồi sẽ ổn chứ?_ Mất một lúc lâu Dương Quân Thành mới bắt đầu.

- …_ Hân Như tiếp tục im lặng, cô hoàn toàn không chắc chắn vào câu trả lời.

- Trí đã bắt đầu để ý rồi đó_ Quân Thành cảnh tỉnh Hân Như và điều này làm cô quay sang nhìn anh ánh mắt có chút lo lắng_ Tôi không rõ lắm nhưng cậu ấy cũng không đến nỗi không tinh ý để nhận ra được sự khác biệt nơi cậu.

- Vào lúc này… tôi không thể nói cho anh ấy biết được_ Hân Như ngập ngừng_ Anh ấy sẽ không để cho Phi Lương yên đâu.

- …_ Lần này lại đến lượt Quân Thành im lặng, anh hiểu quá rõ lí do vì sao Hân Như lại phải làm như vậy. Nếu là anh có lẽ anh cũng sẽ cố để giấu Trí Anh, nhưng sự thật làm sao có thể che lấp mãi. Cả Trí Anh và Phi Lương đều không muốn nhìn thấy Hân Như đau khổ và tất nhiên là họ sẽ phải tìm hiểu điều gì đã làm cô gái của họ trở nên như vậy. Bản thân anh cũng không muốn nhìn thấy cô bị tổn thương nhưng anh lại không thể làm gì khác ngoài việc âm thầm đứng bên và dõi theo cô, anh không thể đi quá giới hạn của một người bạn được.

- Cám ơn cậu vì đã quan tâm đến tôi_ Hân Như bất chợt nói, Quân Thành nhìn cô ánh mắt có chút kì lạ. Liền sau đó Hân Như bước đi để về lớp học của mình, Quân Thành thấy vậy liền gọi theo:

- Chuyện này sẽ được bao lâu chứ?

- Đến đâu hay đến đó_ Đi thêm một đoạn rồi Hân Như mới quay lại nói, Quân Thành cứ thế nhìn Hân Như bước đi, tim bỗng thấy nhói đau lạ thường. Vì cớ gì mà mọi chuyện lại thành ra rắc rối và khó giải quyết như thế này?

...

Hôm sau danh sách các ứng viên cuối cùng cho cuộc bầu chọn Thủ lĩnh Nam sinh và Nữ sinh đã xuất hiện. Ngọc Khiết cũng hồi hộp nên từ sớm đã cùng Thu Hà ra phía sân trường. Tại đây, trên những cây to cổ thụ là những tấm phông lớn mang hình các ứng viên. Người đầu tiên là Phùng Trí Anh trong bộ đồng phục mùa đông, gương mặt lạnh lùng, nghiêm nghị. Ngay ở cái cây bên cạnh là tấm phông có hình Diệp Hân Như. Thiên Hậu cũng mặc đồng phục, mái tóc nâu uốn lọn xõa ra dài ngang lưng, khuôn mặt thiên thần cộng nụ cười tươi rói khiến cô lấy lòng được khối người. Đứng ở giữa là cái cây to nhất, trên đó có tấm phông treo hình Huỳnh Phi Lương. Trông Phi Lương khác hẳn ngày thường, trầm tư, sâu lắng nhưng vẫn vô cùng quyến rũ. Trần Yên Nhi là cái tên thứ tư được xuất hiện. Rõ ràng nhìn Yên Nhi trông chẳng khác gì một người mẫu chuyên nghiệp với cách tạo dáng rất đẹp, đôi mắt to tròn, lối trang điểm đậm nhìn rất sắc sảo. Ngạc nhiên nhất với các học sinh là sự hiện diện của Dương Quân Thành ở tấm phông thứ năm. Theo thông lệ thì chỉ có hai nam và hai nữ lọt vào vòng bỏ phiếu nhưng năm nay đặc biệt nên có đến ba người. Trong số năm người, Quân Thành là người duy nhất không thay đổi so với ngày thường, vẫn là nét ngang tàn, bất cần trên gương mặt. Cuộc cạnh tranh giữa các hot boy và hot girl chắc chắn sẽ đầy hấp dẫn và bất ngờ.

- Ái chà, cuộc bầu chọn năm nay hấp dẫn quá!_ Vừa nhìn thấy mấy tấm phông Mã Thiên Vỹ đã kêu lên_ Toàn đối thủ nặng kí nên chúng ta không thể có tên đó Tuấn à.

- Tất nhiên rồi, cậu nghĩ ai sẽ thắng nào?_ Hạo Tuấn hồ hởi quay sang hỏi cậu bạn chí cốt Thiên Vỹ.

- Uhm, để xem_ Thiên Vỹ giả bộ suy nghĩ_ Cả nam lẫn nữ đều cạnh tranh gay gắt nhưng mà chiến thắng sẽ thuộc về Trí vs Như thôi.

- Cậu nghĩ sao, Luân?_ Sau Thiên Vỹ đến lượt Minh Luân bị Hạo Tuấn chất vấn.

- Ờ, nữ thì mình chọn Như còn nam thì khó quá, ai cũng xứng đáng hết.

Trong khi đám Thiên Vỹ đang tranh luận thì Trí Anh, Quân Thành và Hân Như đi tới. Xa xa có thể nhìn thấy Phi Lương và Yên Nhi cũng đang xuất hiện.

- Mọi người ơi, các ứng viên có mặt rồi nè_ Một học sinh cầm loa nói khiến tất cả ánh mắt đổ dồn về phía năm người.

- Ôi, Tam Đại Thiên Vương, biết bầu cho ai bây giờ?_ Một học sinh nữ thốt lên.

- Trí Anh, anh sẽ giành chiến thắng!

- Phi Lương, chúng em ủng hộ anh!

Những câu hò hét cổ vũ của đám nữ sinh khiến cho sân trường mới sáng sớm đã náo loạn hơn bao giờ hết. Thế nhưng chỉ cần một giọng nói vang lên, tất cả đã im như tờ:

- Thế nào đã sẵn sàng rồi chứ?_ Trí Anh nói với vẻ tự tin thường ngày, anh nở một nụ cười thật nhẹ khiến đám nữ sung sướng rú ầm lên. Phi Lương nhìn thẳng vào Trí Anh gật đầu cũng tự tin không kém_ Vậy lần này tớ sẽ không nhường nữa đâu.

- Cạnh tranh công bằng_ Quân Thành nói thêm rồi rảo bước cùng Trí Anh đi về phía lớp học, bỏ Hân Như lại đó với Phi Lương và Yên Nhi.

- Chúng ta cũng cạnh tranh công bằng chứ Thiên Hậu?_ Trần Yên Nhi nói giọng đầy khiêu khích.

- Chắc chắn rồi_ Từ nãy giờ vẫn nhìn Phi Lương nhưng đột nhiên Hân Như quay sang Trần Yên Nhi, gương mặtbình thản đến kì lạ_ Thử một lần dùng chính sức mình xem sao Công Chúa?!

Nói xong Hân Như cũng quay bước đi, mọi người cũng dần giải tán để về lớp học. Chỉ còn Trần Yên Nhi đứng đó, vẻ mặt vẫn còn tỏ ra tức giận sau câu nói của Hân Như_ “Yên Nhi này sẽ không bao giờ thua cô, hãy đợi đấy Diệp Hân Như. Tôi sẽ làm tất cả để giành chiến thắng trước cô.”

...

Cuối cùng thì ngày mà các học sinh mong chờ nhất cũng đã đến. Hôm nay không chỉ có học sinh trường Style tham gia mà học sinh những trường khác trong thành phố cũng được mời đến. Được đến trường Style tham dự lễ hội là niềm vinh dự đối với rất nhiều học sinh nên họ chuẩn bị rất nhiều băng rôn khẩu hiệu để cổ vũ.

Trí Anh, Trí Anh! Anh thật tuyệt vời!

Quân Thành! I love you!

Hân Như, Thiên Hậu tài sắc vẹn toàn.

Bao nhiêu khẩu hiệu khiến cho cuộc bầu chọn trở nên nóng ngay từ đầu. Lúc này ở ngoài cổng trường đang rất nhốn nháo, sáu chiếc xe hơi đỗ lại cùng một lúc, ngay ngắn khiến đám nữ sinh rất phấn khích. Từng cánh cửa xe từ từ mở ra, lần lượt Lục Đại Thiên Vương, Diệp Hân Như và Trần Yên Nhi xuất hiện. Hôm nay trông bọn họ khác hẳn ngày thường, mỗi người một phong cách nhưng đều rất thời trang và cá tính. Tám người đi vào trong hội trường, học sinh cứ lũ lượt kéo ra hò hét, đòi chụp ảnh, nắm tay làm cho không khí náo nhiệt hơn bao giờ hết.

- Các bạn học sinh thân mến_ MC lên tiếng khiến hội trường lắng xuống_ Đề nghị các bạn ổn định chỗ ngồi để cuộc bầu chọn được diễn ra.


MC nam nói một tràng dài giới thiệu về lịch sử trường cũng như cuộc bầu chọn. Mọi người im lặng lắng nghe nhưng lại náo nhiệt ngay khi các ứng viên bước lên sân khấu.

- Trí Anh, chiến thắng!

- Phi Lương, em yêu anh!

- Yên Nhi, Yên Nhi, Công Chúa của chúng tôi!

Những tiếng reo hò cổ vũ học sinh khiến ai nấy cũng phấn khích. Năm ứng viên đứng trên sân khấu người thì tươi cười, người thì lạnh lùng nhưng vẫn làm cho các học sinh hò hét vang trời.

- Các bạn, ngay bây giờ sẽ là màn thuyết trình của các ứng viên_ MC lại lên tiếng làm hội trường yên lặng_ Người đầu tiên sẽ là Phùng Trí Anh, học sinh lớp 11B1.

- Ôi, Trí Anh cố lên.

- Trí Anh, chúng em yêu anh!_ Đám nữ sinh reo hò ầm ĩ nhưng chỉ cần Trí Anh giơ tay lên miệng ra hiệu thì tất cả đã im lặng ngay. Tất cả chăm chú lắng nghe Trí Anh, kết thúc rồi mã vẫn chưa ai vỗ tay. Chỉ đến khi MC nói thì rào… rào…, tiếng vỗ tay rung chuyển cả hội trường. Người thứ hai lên thuyết trình là Trần Yên Nhi, bài diễn văn của cô cũng rất thu hút, đặc biệt là chi tiết cuối cùng.

- Các bạn thân mến, trường chúng ta đề cao tính trung thực và ngay thẳng. Vậy các bạn nghĩ như thế nào nếu có ứng viên gian dối?_ Câu nói của Trần Yên Nhi khiến phía dưới xôn xao, người này quay sang người kia bàn tán_ Các bạn, ngay bây giờ tôi sẽ cho các bạn thấy ai là người không thành thật.


Màn hình sân khấu đột nhiên sáng lên, lần lượt từng bức ảnh hiện ra. Học sinh ngồi dưới ngơ ngác nhìn nhau, Hân Như và Tam Đại Thiên Vương cũng bất ngờ không kém. Chỉ có Trần Yên Nhi đứng đó nở một nụ cười nham hiểm.

- Là Nhị Thiên Vương và Thiên Hậu ư?

- Hai người họ đang làm gì thế kia, tại sao lại thân mật như thế?

- Nhị Thiên Vương với Thiên Hậu yêu nhau sao?

- Bức hình kia trông như đang “kiss” vậy, sao họ lại phải giấu?

Vô số lời bàn tán xôn xao của đám học sinh ngồi dưới, trên sân khấu hai đương sự cùng những người khác gương mặt có chút lo lắng vì sự việc bất ngờ này. Trần Yên Nhi lúc này lại tiếp tục nói:

- Có lẽ phải mời nhân vật chính của chúng ta giải thích_ Học sinh lại nhao nhao, kích động đòi Hân Như và Quân Thành giải thích. Từ nãy Hân Như hết nhìn Trí Anh rồi Phi Lương, khuôn mặt hiện rõ nét căng thẳng. Cô định đứng lên chỗ bục phát biểu thì một bóng người vụt qua đến thẳng chỗ micro.

- Thưa các bạn, tôi Huỳnh Phi Lương sẽ cho các bạn biết rõ sự thật_ Phi Lương lên tiếng khiến cả Hân Như lẫn Trần Yên Nhi đều bất ngờ_ Thật ra người nói dối các bạn không phải là Thành và Như mà chính là… tôi.

- Hả, thế là thế nào?

- Tôi chẳng hiểu gì cả.

- Các bạn_ Phi Lương tiếp tục nói_ Thật ra những bức ảnh đó là thật nhưng nó không phản ánh được điều gì cả. Thành và Như không có gì với nhau, đây chỉ là tình cảm giữa hai người bạn thôi. Chẳng lẽ khi thấy bạn mình buồn thì không được động viên và an ủi hay sao?

- Ừ, những bức ảnh đó chưa nói lên được điều gì.

- Vẫn chẳng có gì là rõ ràng.

- Còn về việc nói dối, thật ra tôi buộc phải che giấu các bạn. Sự thật thì tôi là…

- Thưa các bạn học sinh, hãy nghe tôi nói_ Phi Lương chưa nói hết câu thì Hân Như đã tiến đến nói to_ Nếu như bây giờ các bạn phải nói dối vì một lí do bắt buộc thì có phải là không trung thực hay không? Nếu nói ra có thể sẽ xảy ra những chuyện không hay, ảnh hưởng đến gia đình và cả người… bạn yêu nhất.

Nói đến đây Hân Như bỗng dưng thấy khóe mắt cay cay, nước mắt chỉ chực trào ra_ Nếu như vậy thì các bạn sẽ làm như thế nào? Lựa chọn nói dối hay công bố sự thật?

- Như!_ Phi Lương ngạc nhiên nhìn Hân Như. Cô cũng quay sang nhìn anh rồi ngay lập tức nhìn xuống chỗ mọi người.

- Nếu tôi là người đó, tôi cũng sẽ chọn cách nói dối_ Hân Như tiếp tục nói nhưng cô chưa nói hết câu thì Phi Lương đã chen ngang.

- Các bạn, thật ra thì tôi chính là…

- Huỳnh Phi Lương! Anh điên à, sao lại muốn nói ra mọi thứ ?_ Hân Như không kiềm chế được đột nhiên nói lớn.

- Phi Lương, anh đang làm cái gì vậy?_ Đến Trần Yên Nhi cũng khó hiểu với hành động của Phi Lương, cô ta chạy lại gần anh hỏi.

- Tam Thiên Vương mau nói đi.

- Nói đi chứ!

- Buổi thuyết trình sẽ kết thúc tại đây, chuyện của Phi Lương sẽ được giải thích với các bạn trong thời gian sớm nhất_ Khi Phi Lương định lên tiếng khi bất ngờ Trí Anh giữ tay anh lại và ra hiệu im lặng. Phi Lương nhìn Trí Anh một hồi lâu, tại sao tất cả lại không cho anh nói ra sự thật.

- Các thầy cô cũng đã hội ý và cuộc bầu chọn sẽ được tổ chức tiếp vào tuần sau, cảm ơn các bạn vì đã có mặt_ Suốt từ đầu đến giờ Quân Thành mới mở miệng nói, sau câu nói của anh các thầy cô lần lượt rời đi. Phi Lương cùng mấy ngườiTrí Anh nhanh chóng đi vào phía hậu trường còn đám học sinh ngồi dưới lúc này vẫn còn rất mơ hồ với những chuyện vừa xảy ra.

 

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC