Chương 10: Ahtohallan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chuyện gì thế? - Elsa hỏi.

Jack nhìn Elsa.

- Cô biết đấy, chuyện tôi không tìm thấy đường trở về. Tôi đã nói với cô rồi mà.

Elsa nhớ lại một chút. Quả thật Jack đã nói chuyện này, nhưng vì anh không có vẻ gì là lo lắng nên cô cũng không chú ý tới. Cô suy nghĩ một lúc, trong im lặng. Jack thì thở dài. Anh không biết trong lúc anh đi thì có chuyện gì xảy ra hay không. Lỡ đâu Hắc Ín quay trở lại, hoặc có chuyện gì đó rắc rối với những cơn gió tuyết...

- Chuyện gì đã xảy ra vậy chứ? - Jack vò đầu - Chết tiệt thật!

Elsa liếc nhìn jack.

- Chỉ có Ahtohallan biết.

- Ahto-... Cái gì cơ? - Jack nhìn Elsa, nhíu một bên mày.

Elsa đứng dậy, bước tới cạnh hồ nước.

- Ahtohallan. Nếu như anh muốn biết chuyện trong quá khứ, tôi nghĩ là tôi có thể giúp.

- Hả?

Jack nhìn Elsa. Cô mỉm cười thần bí. Cảm giác khiến cho Jack ngờ nghệch làm Elsa cảm thấy thoải mái.

- Tôi có một người bạn. Cô ấy biết tất cả mọi thứ trong quá khứ.

- Bất cứ điều gì? - Jack nghi ngờ hỏi lại.

- Bất cứ điều gì. - Elsa khẳng định.

Jack không tin tưởng lắm, nhưng cách nói thần bí của Elsa làm anh tò mò. Anh bỏ cây trượng gỗ xuống.

- Làm thế nào để gặp cô ấy?

- Anh muốn gặp?

Jack gật đầu. Elsa quay đầu về phía hồ nước. Gale lướt trên mặt nước vài vòng làm nổi lên những gợn sóng. Con ngựa nước lại xuất hiện, khiến Jack giật mình. Elsa nhìn anh, lắc nhẹ đầu. Cũng không hiểu điều gì đã khiến cô cảm thấy muốn giúp Jack nữa. Có lẽ là bởi khuôn mặt lo lắng của anh. Nó trông giống cô khi cô đang hoang mang về sự thật của quá khứ cùng với tiếng gọi của Ahtohallan.

Jack Frost mà cô thấy luôn là một thiếu niên vô cùng hoạt bát. Anh lúc nào cũng cười và tinh quái. Sự lo lắng trên khuôn mặt anh khiến cô cảm thấy khó chịu. Linh hồn mùa đông mà cô biết không phải như thế này. Dù là thật, hay trong những câu chuyện cũ đi chăng nữa.

- Con ngựa bằng nước sao? - Jack trầm trồ.

Elsa vuốt cổ con ngựa.

- Linh hồn của nước đấy. Nó tên là Nokk.

Jack cười một tiếng với con ngựa, cầm gậy gỗ đi tới.

- Xin chào, ngài Nokk. - Anh nói nửa đùa cợt.

Nokk kêu lên một tiếng. Elsa vuốt ve vài cái và nó dần đóng băng. Jack giật mình kêu lên một tiếng.

- Là phép thuật!

Elsa nhìn qua Jack.

- Nếu như anh là linh hồn mùa đông thì anh hẳn là không thấy chuyện này là kỳ lạ.

Nói rồi Elsa lên ngựa.

- Đi thôi. Tôi đưa anh tới Ahtohallan.

Elsa không đợi Jack. Cô cưỡi ngựa chạy trên mặt nước và tiến về phía biển. Jack đứng nhìn theo. Quả thật đối với anh phép thuật này không kỳ lạ. Đóng băng một con ngựa nước là chuyện đơn giản. Nhưng Jack ngạc nhiên rằng Elsa có thể dùng quyền năng của mình mà không cần vật dẫn. Anh cần có cây gậy của mình để dùng phép, còn với Elsa thì lại không. Quyền năng của cô mạnh mẽ hơn của anh nhiều.

Jack bay theo Elsa.

Mặt biển đã bị đóng băng. Jack thấy rõ cả những cơn sóng nhỏ lăn tăn dừng lại với băng giá. Bầu trời phủ đầy mây, nhưng vẫn le lói ánh mắt trời ban sáng. Nokk vẫn chạy trên mặt biển đã đóng băng, gió lạnh thổi mạnh hất tung tà áo của Elsa. Cô nhìn chằm chằm phía trước.

- Ahtohallan sống ở đó sao?

Elsa không đáp, không biết là có nghe thấy Jack không. Còn Jack thì nhìn thấy một hòn đảo nhỏ, đóng đầy băng ở tận xa. Một hương vị phủ đầy lạnh giá khiến Jack phải rùng mình. Anh cảm nhận thấy phép màu ở đây. Và có gì đó khiến Jack bất an. Dòng sông đã đóng băng, tựa hồ đang phát sáng. Jack thấp thoáng thấy ánh cực quang, trong lòng anh xuất hiện những điều không hay.

Có gì đó đã xảy ra.

Jack cảm nhận được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net