chap 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau tại ktx

- Kookie! Sao anh chậm quá vậy?

- cô còn nói đc nữa à!?? Tôi xách đồ của cô với đồ của tôi, NẶNG BỎ MẸ RA CÒN BẢO NGƯỜI TA CHẬM

- thôi, tôi biết lỗi rồi. Xin lỗi - cô chu mỏ ra

- cô...- 0///0 - tự cầm đồ vào phòng đi

- ừ

Một phòng ktx có 1 phòng bếp chung, 2 phòng ngủ và 1 cái nhà tắm trong mỗi phòng ngủ. Vì thế cô và anh chia ra, mỗi người một phòng.

- tôi phòng này, anh phòng kia nhé!

- khỏi nói tôi cũng biết!

- hứ, tui chỉ muốn nhắc anh thui. Nhớ đây, níu anh qua phòng tôi thì cẩn thận tôi tán xéo háng đấy nhé

-con gái mà ăn nói tục tĩu

- giờ tôi thích đấy, anh làm gì tôi??

- thì có gì đâu, tôi chỉ sợ nếu cô cứ như thế thì sẽ 'chống ề' hoi - anh nói rồi vào phòng

- anh....anh.....NẾU VẬY THÌ ANH CŨNG 'VỚ Ệ' THÔIIII!!!!!

-tùy cô-anh nói vọng ra

-thật tức chết mà!!!

    Thấy chưa?? Bọn này thích cãi nhau vậy á, nên tụi bây đừng care làm gì. Giờ vào vấn đề chính

    • sáng hôm nào, Ami cũng dậy sớm để nấu đồ ăn mặc dù cô chả muốn :)). Chỉ vì muốn cho anh thấy cô đảm đang nên sẽ không 'chống ề'
       =>y chang vợ nấu cho chồng

    • anh vì ko biết nấu ăn nên đành ăn đồ cô nấu và vì nó rất ngon nên mặt anh rất hạnh phúc :)))
       =>y chang chồng ăn đồ vợ nấu và cười mãn nguyện

    • sáng nào cũng đi học chung, đáng lẽ phải cách xa nhau ít nhất 1m nhưng do fan của 2 bên đông quá nên thành ra phải đi sát nhau để váo kịp lớp :)))))
        =>y chang vợ chồng đi đâu cũng có nhau

    • khi bệnh thì ân cần chăm sóc tại vì.....nó chung phòng ktx với mình, nếu để bệnh nặng thì tốn tiền đi bệnh viện, nhưng chăm sóc cho nhau lúc thì ko bít nấu ăn(Kook), lúc thì qua xem cái rồi quay vào phòng(Ami),...
         =>người ta nhìn vào y chang vợ chồng son:)) mặc dù thực chất tụi nó chả quan tâm nhau :)))

    • đôi lúc lại cãi nhau như chó với mèo
         =>người ta nghe tiếng cãi nhau chỉ cười và bảo " 'vợ chồng' phòng này lại cãi nhau rồi"

    Thế đấy, đợi xem cuộc tình này ra sao nhé!! :)))))))))
*truyện mình viết ngắn nhỉ? Cơ mà thôi kệ, dài quá đọc mệt lắm :))*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net