「7」 Bốn năm (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe Kushina nói, Minato chột dạ nhìn đi nơi khác. Hắn có nên nói rằng năm xưa Kushina cũng giống y như thế hay không? Chẳng lẽ nhà Uzumaki ai cũng có danh hiệu Ớt Đỏ Hung Dữ sao? Hình như là không, bởi vì nghe đồn ngài Mito là một người phụ nữ rất dịu dàng. Nhưng đời Minato đến giờ chỉ gặp qua hai người mang họ Uzumaki, và hai người đều là Ớt Đỏ...

Thật đáng sợ!

"Ame, đánh bạn là không nên."

Suy đi tính lại, Minato quyết định bán đứng con gái trong tương lai của mình, đứng cùng chiến tuyến với vợ tương lai.

"Hừ, còn không phải bọn chúng quá yếu sao? Con trai gì đâu mà yểu điệu như con gái vậy."

Ame bĩu môi khinh thường, chỉnh sửa lại thế ngồi trên đùi Minato sao cho thoải mái. Minato nhìn bím tóc nho nhỏ đung đưa trước ngực, chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười. Nghĩ một chút, hắn nói:

"Như thế này đi. Ame đánh với anh Obito, nếu Obito thắng thì sau này Ame không được đánh bạn nữa, có được không? Đương nhiên là Obito sẽ không dùng nhẫn thuật."

Uchiha Obito mang theo Hatake Kakashi và Nohara Rin vừa bước vào cửa, nghe tên mình lập tức sửng sốt. Vừa đi làm nhiệm vụ về, chỉ định dẫn tiểu đội đến nhà thầy ăn cơm ké sẵn tiện thăm Ame, tự nhiên sao hóa thành đánh nhau rồi?

"Có chuyện gì vậy, thầy Minato?"

Kakashi không hổ là đội trưởng tiểu đội ăn cơm ké, quyết định thay mặt đồng bọn hỏi. Minato nhún vai, tường thuật lại những chuyện đã xảy ra.

"Thế nào? Thử không, Obito?"

Kakashi nhìn Obito, tuy rằng đôi mắt không biểu lộ điều gì, nhưng Obito dường như có thể đọc được ý của cậu ta: Nếu đánh thua một đứa nhóc, tôi sẽ cười nhạo cậu một trận. Lòng tự trọng thiếu niên bị khiêu khích cực mạnh, không cam lòng hét lên:

"Đánh thì đánh! Ai sợ ai chứ!"

Cho đến khi hoàn hồn, khóe miệng Obito run rẩy nhìn Ame nhỏ hơn mình năm tuổi đã đứng ở đối diện. Khu đất trống này gần sát nhà Kushina, cơ bản là không có ai qua lại nơi này nên cực kì rộng rãi và vắng vẻ. Bình thường Ame vẫn hay ở đây thử nghiệm mấy chiêu thức, hay thậm chí còn là ôn lại vài kĩ thuật cũ.

"... Ame, em chắc chứ?"

Trung nhẫn chín tuổi đầu còn đi đánh nhau với một đứa nhóc bốn tuổi, đây rõ ràng là bắt nạt trẻ em! Rin đang xem cậu đó! Huhu, không được! Không thể để Rin thấy mình ăn hiếp trẻ con! Nhưng nếu thua thì nhục lắm!

Không, ai đó cứu với!!

Đương nhiên, tuy nghĩ là vậy, Obito vẫn không hề quên đi một vấn đề quan trọng: Nếu trúng bất cứ một đòn nào của cậu, Ame sẽ bị thương mất.

"Không sao, anh Obito cứ đánh hết sức đi."

Ame đáp, loay hoay khởi động khớp chân một chút tránh trường hợp bị căng cơ hay chuột rút. Bình thường em không hay khởi động như thế này, chỉ làm khi có những trận đánh lớn thôi. Nhưng hôm nay, em sẽ đánh với Obito, không chỉ có cơ thể phát triển lớn hơn và săn chắc hơn, mà còn là một người có kinh nghiệm chiến đấu, khác hoàn toàn với bọn nhóc loai choai ở trường học.

Cơ thể của em em hiểu rõ, có lẽ do hậu chứng lúc nhỏ suýt chết một lần nên tương đối yếu kém, dù có luyện tập ghê lắm cũng chỉ miễn cưỡng xem như đạt trung bình. Chưa kể, cho dù em suy nghĩ chiến thuật có nhanh đi chăng nữa, cơ thể này cũng không phản ứng kịp. Cho nên, giờ muốn đánh thắng, thì chỉ có thể dùng kĩ năng và bản năng.

Ame thích đánh người. Một lời không hợp liền đánh người.

Đối thủ càng mạnh thì càng hưng phấn.

Đó là bản chất của 'Thiên Tài Huyết Bộc'.

"Chỉ được phép dùng thể thuật, nghiêm cấm dùng nhẫn thuật và ảo thuật. Trận đầu - bắt đầu!"

Minato vừa nói xong, Ame đã dẫn đầu, chủ động phóng về phía Obito. Khi đã đến gần, ngay lập tức nhảy lên, dồn sức vào chân trái, đá một cú ngang đầu. Obito vung tay ngăn đón, nhưng dường như không dự đoán được sức của cô gái nhỏ lại lớn đến vậy, ngay lập tức bị đã bay, lăn trên mặt đất mấy vòng.

Ame không lãng phí bất kỳ giây nào, bắt đầu tăng tốc, làm một cú đá chẻ từ trên xuống, nhắm thẳng vào ngực Obito. Nhưng dù nói thế nào thì thiếu niên kia cũng đã trải qua lễ rửa tội trên chiến trường, nhanh chóng lăn qua một vòng tránh đi một kích chí mạng. Ngay chỗ chân đứa trẻ chạm đất, để lại một cái hố nho nhỏ.

"Anh Obito, nếu anh không nghiêm túc thì sẽ thua đó."

Obito ngay từ đầu không có ý định đáp trả, chỉ đơn giản nghĩ cho Ame đánh một hồi kiệt sức là xong. Nhưng khi nhìn cái hố nhỏ ngay chỗ mình vừa nằm vài giây trước, cậu ta lập tức từ bỏ kế hoạch ban đầu. Không chỉ Obito, ngay cả Minato, Kakashi và Rin ở bên ngoài nhìn cảnh này cũng không khỏi kinh ngạc.

Đây là sức chiến đấu và tốc độ mà một đứa trẻ nên có sao? Đương nhiên không phải. Vậy chỉ có thể nói, Uzumaki Ame là một thiên tài thể thuật!

Lúc này, Ame phóng tới chỗ Obito, một lần nữa đá một cú ngang đầu. Dẫu cho món đòn yêu thích của Ame có là cú đá bằng khuỷu chân - siêu đau - nhưng giờ đây lại chẳng thể dùng được với cơ thể này nếu như không muốn bị gãy chân. Nhưng không như lúc nãy, thiếu niên nhanh chóng ngửa người ra sau né đi một kích, trụ một chân xuống đất, chân còn lại đá xoáy một cái sát đất. Ame phản ứng kịp, nhẹ nhàng nhảy lên tránh đi.

Cơ hội tới!

Chân của Obito đột nhiên chuyển hướng bất ngờ, giơ lên cao.

Một cú đá ngang eo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net