Song đại thần!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 19: Song đại thần!! {Song Tử - Song Ngư}

____________________

Hôm nay Lớp trưởng dậy muộn hơn mọi ngày, ăn sáng muộn hơn mọi ngày... và đặc biệt còn ứ thèm động sách vở như những ngày khác.

Đơn giản vì hôm nay là Chủ Nhật! Chủ nhật muôn năm! Chủ nhật vạn tuế!

Nó sẽ dành ra ba... à không... năm tiếng để cày ngôn tình~

"Tèo teo teo tèo téo tèo teo teo~~" Tiếng smart phone kêu lanh lảnh trong phòng, làm nó bực mình. Ai? Kẻ nào dám... phá hoại giây phút thư giãn của nó???

Bực bội bấm trả lời, định bụng mắng cho người nào đó một trận té tát thì người bên kia làm nó lạnh sống lưng.

- A~ Tiểu Ngư thân yêu~ 3 năm rồi chưa thay điện thoại a? Gọi xong thì nhớ thêm vào danh bạ và ghi "anh Song đẹp trai" nhé!~

- Song đại ca... anh lại thay cái mới?

Băng Song Ngư run run, thầm thán phục ông anh mình. Nếu nó nhớ không lầm, tuần trước ổng cũng gọi tới và nói câu này?

:v

- Hơ.... anh phải thay chứ! Tiểu Ngư có muốn thay không?~

- Thôi khỏi.

- Tiểu Ngư, anh ở sân bay rồi. Về nước rồi a~ Em ra đón anh điiiiiii....

Cái giọng điệu sến súa của thánh Song làm nó sởn gai ốc.

- Không phải Song đại thần có rất nhiều fan sao? 

Băng Song Ngư mỉa mai.

- Nhiều fan đến mấy cũng không quan trọng bằng Tiểu Ngư được, em không tới đón anh, anh quyết không về!!

- Rồi rồi, ở đâu?

- Sân bay Abcxyz.

Nghe xong, Băng Song Ngư tắt máy. Lại giở truyện ngôn tình ra đọc tiếp, nghĩ chắc tên đó tự biết đường mà về nên chẳng bận tâm lắm.

.......
....
.

- Anh Lưu, chúng ta đã đợi hơn 2 tiếng rồi... sao vẫn chưa thấy đến vậy?_ Quản lý Kim thấy Song Tử cũng thật kiên nhẫn, bình thường bắt anh đợi quá 2 phút thôi là đã nổi đóa.  Bây giờ... 2 tiếng rưỡi rồi...

- Cứ đợi tiếp đi, chắc em ấy bận gì thôi..._ Lưu Song Tử nhàn nhạ uống trà, cười cười với đám fan nữ bị bảo vệ chèn ép đang làm náo loạn cả cái sân bay lên.

Haizzz... Tiểu Ngư 'của anh'... muốn anh tức chết sao? 

*********

Băng Song Ngư lúc bấy giờ mới nhìn đồng hồ... tại sao thằng anh khốn nạn vẫn chưa về?

Lại nghĩ tới anh phải đợi mình khổ sở, bị fan nữ ép thành bánh mì kẹp thịt thì nó bật dậy... thay vội một bộ quần áo và đi đến sân bay.

Đường phố có chút đông đúc hơn thường lệ, người người truyền tai nhau Song đại thần ở sân bay, Song đại thần đợi 'người yêu' nọ kia.... 

Lớp trưởng ngồi từ trong taxi nhìn ra.... cảnh tắc nghẽn giao thông nơi đây mà không khỏi cảm thán. Quét sạch một lượt đa số toàn nữ với nữ, tay không cầm quạt in hình Song Tử, kèm theo chữ "Song đại thần ngầu lòi" thì người khác lại ôm sổ bút, nhiều người đem theo một đống quà để tặng 'Song đại thần' mà họ thần tượng.

Đường đến sân bay Lớp trưởng chán chê nghe đi nghe lại cái từ "Song đại thần"...

Lớp trưởng buốt óc.

Băng Song Ngư thấy đám đông cứ tụ lại gần một gian hàng bán nước giải khát của sân bay thì chắc chắn cái tên anh trai yêu quái... lộn... yêu quý của mình ở đó.

- Song đại ca!!! 

Lớp trưởng dùng giọng điệu khủng bố của mình hét lên như cái lúc nó hô lớp "trật tự".  Nhưng mà cái đám fan này kinh khủng quá... tiếng "Song đại thần" lấn áp tiếng của nó là điều tất nhiên.

Vậy phải làm sao trong khi không thể chui qua đám đông được??

- Bạn ơi, cho mình xin tờ giấy._ Song Ngư xin xỏ một fan nữ gần đấy.

- Còn lâu, đây là giấy tốt nhất đấy, tôi chỉ để dành cho chữ kí của Song đại thần thôi._ Fan nữ chảnh chọe đáp lại.

- Aizz... Nếu bạn cho mình tớ giấy, mình cho bạn mười chữ kí của Song đại thần luôn!_ Song Ngư hết cách đành giở chiêu này ra.

Quả nhiên fan nữ đó mắt sáng rực, dúi cho Song Ngư cả đống giấy. Mấy fan nữ gần đó nghe được cũng liên tiếp ủng hộ, ai cũng muốn có được chữ kí của Song đại thần...

Bởi xin được chữ kí anh vô cùng khó.

Băng Song Ngư lấy bút viết viết rồi gấp giấy thành cái máy bay, ngắm hướng, nhẩm góc độ cực chuẩn và dùng lực phi một phát.

Máy bay giấy bay đến và đáp trúng đầu của đại thần... :v

Lưu Song Tử bực mình, nhưng thấy máy bay có nét chữ khá quen thuộc thì bèn mở ra.

"Song đại ca, em ở đây...."

Anh ngẩng đầu lên thì thấy đứa em thân yêu bao ngày mình mong ngóng đang cố nhảy thật cao để anh có thể trông thấy.

Anh phì cười ra ám hiệu 'anh em' của bọn họ.

"Bắt anh đợi lâu quá đó cưng"

Ám hiệu gì gì đó thì Song Ngư quên sạch... chả hiểu thằng anh đang làm cái trò lố bịch gì...

Song Tử vạn phần ức chế khi thấy biểu hiện của em gái, mới có 3 năm mà em quên nhanh tới vậy sao??

[Con Mori: 3s chị ấy còn quên được. *liếc*]

- Tôi thấy Tiểu Ngư rồi, đi thôi._ Anh nói một câu với quản lý, đứng dậy đi về phía đám đông.

- Aaaaa... Song đại thần đến chỗ tôi này!!!

- Không, anh ấy nhìn về phía tôi!

- Aaaa... gần quá đi! Song đại thần đẹp trai quá!!

Đám fan nữ bắt đầu ảo tưởng.

Thực chất Song Tử chỉ lợi dụng sự bất động của đám fan mà lôi được em gái mình từ trong đó ra thôi.

- Tiểu Ngư, 3 năm mà chiều cao của em vẫn chưa cải thiện nữa?_ Song Tử thở dài ngao ngán nhìn đứa em cao chưa tới vai của mình.... Anh cùng lắm là cao mét 8, cớ sao Song Ngư lại thấp tới vậy.

- Đừng lôi chiều cao trời đánh của tôi ra... mét 8 của anh là một vấn đề đấy!!

Lớp trưởng không khỏi rối não... tại sao nó lại lùn đến vậy??? Đứng với anh Song nhà nó thì chả khác 'đôi đũa lệch' là mấy... Ông trời... thật bất công quá đi.

- Mà... Song đại ca... kí hộ muội 10 chữ kí nhé!_ Song Ngư sực nhớ đến vụ lúc nãy khi nhìn xuống đống giấy trên tay mình... vừa đủ mười tờ.

- Ai da... phiền phức thật đấy! Nhưng tiểu Ngư của anh đã nói vậy thì anh chấp thuận thôi._ Lưu Song Tử không khỏi cảm kích, a... em gái của anh cuối cùng cũng biết xin chữ kí anh nó rồi.

Thế là thánh Song không ngần ngại kí luôn 10 chữ kí... Song Ngư lấy được 'thành quả' thì chạy lại chỗ đám người đã cho nó mượn giấy bút mà phân chia đều đặn trước con mắt không thể ngờ của thanh niên Song Tử.

**********

Cách đây 12 năm trước...

Gia đình Song Ngư sống với nhau rất hạnh phúc... Thì bỗng nhiên, ba Ngư có lịch đi công tác nước ngoài. Rủi ro thế nào lại gặp tai nạn... từ đó... không bao giờ về nữa.

Bà Băng thấy con gái buồn bã suốt ngày, chẳng còn líu lo hát hò vui vẻ bên tai bà như những ngày trước nữa thì lo âu con bé mắc bệnh trầm cảm.

Bèn đến cô nhi viện nhận nuôi một đứa con trai. 

Con bé thấy mẹ dẫn một người lạ hoắc vào nhà, ôn tồn nói với nó:

- Đây là Song Tử, sau này sẽ là anh trai con.

Nó sợ người lạ, nhưng anh Song thì khác, anh đẹp lắm lắm. Khuôn mặt anh như tạc tượng vậy, con bé thích nghịch ngợm trên khuôn mặt anh.

Càng lớn Song Tử càng trở nên khôi ngô, tuấn tú. Đám con gái trong khu mê tít anh. Nhưng anh bảo anh chỉ thương mỗi tiểu Ngư thôi.

Về sau... Băng Song Ngư càng ở chung với anh trai mình lâu dài thì mới biết... anh đẹp trai nhưng biến thái quá :v

Mỗi sáng thức dậy mở mắt ra đã thấy anh trai, vừa bước ra khỏi WC đã thấy anh trai, vừa ăn xong cũng thấy anh trai, đọc truyện ngôn tình cũng bị anh trai quấy.

:v

Có lần, hai anh em cùng mẹ đi chợ, thấy Song Tử tuấn tú, lão coi bói bèn mời đến và cho xem bói miễn phí.

Bà Băng cũng chẳng tin mấy, nhưng hai đứa trẻ thích thú nên bà cũng ghé vào.

- Cậu trai này có đường chỉ tay 'minh tinh', mệnh đào hoa, lớn lên nhất định sẽ trở thành người nổi tiếng. Tuy vậy đường tình duyên trắc trở, phải đấu tranh với nhiều người mới có thể lấy được tình yêu đích thực.

.....
...
.

Không lâu sau, gia đình Băng Song Ngư rơi vào nợ nần, Song Tử phải nghỉ học để đi làm thêm trả nợ. Bà Băng thì tối ngày bận rộn, Song Ngư thì chỉ mới mười mấy tuổi đầu, chẳng thể đi làm thêm nên đành ở nhà làm việc nhà và lo cho con đường học hành của mình.

Song Tử có khiếu nghệ thuật nên xin đi diễn nhiều vai phụ và đóng thế. Trong một lần đóng phim gặp chính mẹ ruột của mình nhờ vết bớt biểu tượng cho cung Song Tử.

Bà Lưu thời đấy cũng là một diễn viên nổi tiếng, do mang thai với người yêu mà anh ta lại không thể kết hôn ngay lập tức nên cô sợ bị thiên hạ bàn tán là 'ăn cơm trước kẻng', đành hồ đồ gửi nó vào cô nhi viện để người khác nhận nuôi.

Bà Lưu xin được nhận lại Song Tử thì tất nhiên bà Băng không thể gây khó dễ gì.

Nhưng Song Tử đích thân đòi một vụ hứa hôn giữa hai gia đình... mà Song Ngư không hề hay biết. Anh nói anh thích tiểu Ngư, anh muốn tự mình chinh phục nó chứ không phải trói buộc bằng cái 'hợp đồng hôn nhân' kia.

Sau đó... Song Tử chuyển qua Mỹ sống với gia đình. Ba năm sau mới được quay lại chơi với Song Ngư.

*************

Lưu Song Tử

_ 19 tuổi. 

_ Thích diễn trò, ghét Xà Phu bởi vì hắn ta 'thường xuyên' ở gần tiểu Ngư.

_ Là đại minh tinh nổi tiếng hơn 2 năm, có lượng fan đông đảo vô cùng.

_ Đẹp trai lai láng, ức chế vì Sư Tử lại đẹp trai hơn 0,001% 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net