Chương 11: Kamo gia tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nè Satoru, em chắc nơi này là chỗ của Kamo tộc? Chúng ta có đi lộn nơi không?"

Zero hoang mang nhìn khu nhà hoang tàn này, cô theo Gojo nhảy vào sân nhà Kamo sao lại đi vào chỗ này? Kamo làm một trong Ngự Tam Gia không đến mức có một khu nhà cũ không tu sửa nổi đi.

"Em cũng hông biết." Gojo chớp mắt vô tội.

Zero thở dài xoay người định đi vòng vòng xem sao. Cô cùng Gojo đi vài vòng, khu nhà từ nghèo nàn đã trở nên sang trọng, đây mới là khu nhà chính của Kamo. Zero bỗng nhiên nghe thấy tiếng mắng chửi và tiếng đánh đập từ chỗ cô vừa đi ngang qua, ngôn từ thật khó nghe. Zero quay lại đẩy nhẹ cửa đã mở, thông qua khe hở khá lớn cô nhìn được cảnh tượng bên trong.

Một đám nam nhân đang đánh đập một phụ nữ, cô ấy co rúm người lại, trong lòng còn một một đứa bé nhỏ tuổi. Đứng xem gần đó là một phụ nữ mặc kimono sang trọng, cô ta chẳng khác nào chính cung ác độc đi đánh ghen trong truyện Mei Mei đưa cô đọc.

"Tì thiếp của Kamo gia chủ a." Gojo huýt sáo.

"Ân? Ý em là Kamo gia chủ tam thê tứ thiếp? Hắn muốn ngồi tù sao?"

Zero nhướng mày.

Hắn xem phụ nữ làm cái gì, tên cặn bã này.

Thực bực mình, làm cô nhớ lại tên tra nam bội bạc với Tsukihime.

"Satoru, đập nhừ tử đám nam nhân kia cho cô."

"Yer sir!"

Gojo Satoru rất vui vẻ làm lớn chuyện, cậu lập tức chấp hành nhiệm vụ. Chỉ một cái búng tay đám nam nhân xung quanh người mẹ bị hất văng ra. Một cơn gió thoáng qua bọn chúng bị văng hết vào tường, sau đó Gojo cười ha ha đến gần đập nhừ tử bọn họ theo yêu cầu của Zero.

"Cô không sao chứ?"

Zero đỡ người mẹ dậy, dây leo từ mặt đất mọc lên quấn quanh vết thương của người mẹ, giúp bà chữa trị vết thương. Dây leo còn tạo thành nệm ngồi khổng lồ, nó đỡ người mẹ ngồi xuống, mọc ra vài bông hoa thanh tẩy cảm xúc đau đớn cùng cảm xúc tiêu cực.

"Các người là ai!" Kamo tộc trưởng phu nhân quát lớn.

Nhưng chẳng ai quan tâm bà ta.

Zero ngồi xổm xuống nhìn cậu bé, "Em có bị thương không? Tên em là gì?"

"Noritoshi ạ." Cậu bé ngoan ngoãn trả lời, "Em không sao, mẹ đã bảo vệ em."

"Đừng lo, mẹ em không sao."

Zero ôm cậu bé lên đặt lên nệm dây leo cao 100cm lại cực kì đàn hồi. Cô để cậu bé ngồi kế bên mẹ cậu, sau đó mới quay lại tính sổ với Kamo tộc trưởng phu nhân.

"Thật không ngờ ta còn có thể chứng kiến cảnh tượng chính thê bắt nạt tì thiếp đấy."

"Ngươi có biết ta là ai không?" Kamo tộc trưởng phu nhân quát lớn, bà ta sợ hãi lùi lại ghi những gây gai mũi nhọn hoắc đang dần tiến lại chỗ mình.

Zero bật cười, "Vậy ta hỏi ngược lại bà, bà có biết ta là ai không?"

"Ngươi.... ngươi...."

"Lão sư, đã xử lí xong rồi này, còn sống nhé."

Zero liếc qua đám mặt mũi bầm dậm, cô vừa lòng.

"Ừ, vậy em mang Kamo tộc trưởng đến đây. Tấu hắn."

"Tuân lệnh~"

Zero giúp Noritoshi mẫu thân chữa trị xong, cô hỏi bà ấy.

"Ta có thể hỗ trợ kiện đơn lên tòa án, giành lấy tiền bồi thường và quyền nuôi dưỡng Noritoshi. Ta sẵn sàng hỗ trợ, vậy Noritoshi mẫu thân có cam đảm giành lấy quyền vốn dĩ thuộc về mình không?"

Nếu hỏi Zero ghét nhất cái gì.

Vậy đứng thứ nhất là cao tầng, đứng thứ hai không nghi ngờ là những tên nam nhân ong bướm tam thê tứ thiếp và những cảnh tượng chính cung bắt nạt trắc thê.

Dựa vào cái gì những nhân phải tranh giành một người nam nhân? Dựa vào cái gì nam nhân không chung thủy lại để nữ nhân chịu cảnh hắt nước bẩn?

Noritoshi mẫu thân ôm chặt con mình, nhìn đôi mắt thiên chân của thằng bé, tim bà càng đau đớn.

"Tôi muốn Noritoshi, tôi chỉ cần con mình."

Zero cười, "Tốt. Kamo gia chủ ông cũng nghe thấy rồi đó, chuẩn bị lên tòa án đi."

Gojo Satoru cười hì hì, "Gojo gia sẵn sàng hỗ trợ nha."

Một chồng tam thê tứ thiếp, vào thời luật pháp nghiêm ngặt này làm gì có chuyện đó. Như hai lần trước, Zero lại dùng đến pháp luật để trừng trị những việc không dính đến lời nguyền. Khi đi kiện cô còn dẫn cả Getou theo để cậu học hỏi thế nào dùng luật phát xử lí Ngự Tam Gia.

Việc đầu tiên cũng là việc quan trọng nhất – phong ấn chú lực của Kamo gia chủ.

Tiếp theo chỉ cần giao cho tòa án.

"Ngẫm lại đem Kamo gia chủ tống vào tù cũng thật thú vị." Gojo hứng thú bừng bừng nói.

Getou mong đợi không kém gì Gojo, "Triển thôi lão sư."

"Chúng ta ném hắn vào tù cả đời?" Fushiguro nhướng mày.

"Không, một thời gian thôi hắn sẽ được thả ra. Ta không thể đem hắn ở trong tù cả đời....haizzz hơi đáng tiếc."

.

..

...

"Tất cả mọi việc đã kết thúc, bây giờ như lời hứa cô sẽ cho các em nghỉ học bốn ngày!"

"Tuyệt vời!"

Zero vỗ tay bảo cả đám loi nhoi trật tự, "Lần này đi chơi còn có học sinh năm nhất Ijichi, hai mẹ con Noritoshi và hai chị em Nanako. Mấy đứa chọn đi, muốn đi chơi ở đâu?"

Gojo: "Leo núi!"

Getou: "Đi biển!"

Shoko: "Đâu cũng được."

Xuất hiện ý kiến xung đột, hai đứa mạnh nhất lại đánh nhau. Zero thở dài quay qua nhóm bạn nhỏ.

"Mấy đứa muốn đi đâu?"

Nanako giơ tay, "Sensei em muốn đi biển giống Suguru-niisan!"

"Em...em cũng vậy." Mimiko rụt rè nói.

Nanako và Mimiko được cha mẹ Getou nhận nuôi sau khi nghe Getou kể lại chuyện của hai đứa. Hai cô bé sửa họ Getou, trở thành em gái của Getou. Với tư chất chú thuật sư thiên bẩm, hai đứa thường được đưa đến cao chung để học trước nền tảng cơ bản.

"Em cũng muốn đi biển." Megumi nói.

Tsumiki gật gật đầu.

"Em cũng vậy." Kamo Noritoshi nói.

Zero vỗ tay quyết định, "Tốt, vậy chúng ta đi biển."

"Sensei phải tôn trọng ý kiến của tất cả mọi người, em phản đối!" Gojo la lớn.

"Ừ, ngày mai chúng ta xuất phát, mọi người về nghỉ ngơi đi nhé."

Hiển nhiên Gojo Satoru phản đối cũng không được gì, toàn phiếu (- 1) ủng hộ đi biển. Kết quả đã chốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net