Chương 27: Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm thế nào có thể?

Gojo Satoru hắn làm sao có thể chết được?

Toàn bộ không khí rơi vào tĩnh lặng, mỗi người đều không tin được sự thật diễn ra trước mắt. Chú linh mạnh nhất 【Gojo Satoru】 vốn dĩ là một câu chuyện cười giờ lại thực sự xảy ra.

Tận thế! Đây chính là tận thế!!

Helen: Xem thầy dọa họ run sợ kìa Gojo-sensei.

【Gojo Satoru】: nhìn bộ dáng Suguru kinh hãi thực vui vẻ a.

Helen:..... lại thêm hint.

"Chú thuật sư vốn không thể sinh ra lời nguyền cho nên khi Gojo Satoru chết đi không thể nào biến thành lời nguyền. Nếu như tồn tại chú linh 【Gojo Satoru】 .... là tiểu thư nhỏ đây 'cự tuyệt' cái chết của Gojo Satoru, dùng 'ái' trói buộc hắn trở thành nguyền rủa sao?"

Đột nhiên bị cue • Helen: "???" Từ từ Getou-sensei thầy nói tào lao cái gì đó? Em nhớ khi nãy em không đánh vào đầu thầy a a a!!!

【Gojo Satoru】 nghe xong ôm bụng cười phá lên.

Helen xua tay liên tục, "Không không không, chẳng qua lúc xuyên qua thế giới này, 'thế giới' không chứa được hai Lục Nhãn nên đem Gojo-sensei biến thành nguyền rủa."

"Ta không chạm mạch đến nỗi đi thích tên suốt ngày bốc lột sức lao động của ta! Ngay cả bị đình chỉ học do 67 lần quên hạ 'màn' và lỡ tay phá hủy một trường học cũng không buông tha!!"

Mọi người: "..." 67 lần quên hạ 'màn'...

Sự tích của ngươi thật đủ hùng vĩ a!

Helen cảm thấy, nhà trường sắp bị cô chọc tăng xông rồi, bởi vì công việc idol nên khi nhận nhiệm vụ cô từ công ty hoặc chỗ làm đi đến hiện trường luôn. Nếu may mắn thì có hỗ trợ đuổi kịp, còn nếu không may thì xác định phải tăng ca vì cô lại quên bỏ 'màn'.

Đối với việc này Helen tỏ vẻ, hạ màn biến ban ngày thành buổi tối sẽ dẫn yêu quái đến ăn thịt, cô cũng không dễ dàng a.

Đột nhiên vào lúc này Helen và 【Gojo Satoru】 đùng một cái biến mất.

Mọi người: "???"

Phát hiện mình đã về nhà Helen: "???"

Helen: "Tóm lại chúng ta đi đến đó làm gì đâu?" ngay cả manh mối phá thuật thức cho Toge cũng không có.

Gojo Satoru đã trở lại bình thường, hắn cười vui vẻ, "Không có việc gì nha, thầy đã biết cách phá thuật thức rồi~"

Helen: "....cho nên thầy lôi em từ buổi diễn đi để làm gì?"

Gojo Satoru: "....không có gì hết~"

Helen: ĐM! Thật thiếu đánh!!

Nhưng mà ngày 24/12 ở nơi này không xảy ra chuyện mà bên thế giới đó lại có chuyện, nguyên nhân lớn nhất nằm ở chỗ thầy Getou Suguru rồi.

.

..

...

"Ui cha~ xém rớt."

"Em không sao chứ?"

Nhưng đáp lại câu hỏi của Helen là tiếng rú của lời nguyền. Cô khó chịu nhìn lời nguyền dưới hố, đặt tay lên họng cô dùng [Sóng âm] làm toàn bộ lời nguyền dưới hố nổ tung.

Kugisaki Nobara ngơ ngác.

Mới vài giây trước cô còn rơi nửa thân mình xuống hố đen không biết bao giờ xuất hiện dưới chân, rồi sau đó một bàn tay nắm cổ áo cô kéo lên.

"Thiên sứ! Chị là thiên sứ sao?" Nobara quỳ lạy.

Fushiguro Megumi tạt nước lạnh, "Không, chị ấy là Abeno Helen, là đàn chị năm ba."

"Hể? Thật sao? Không phải thiên sứ?"

Helen kéo Nobara đứng dậy, cô cười rộ lên, "Không phải nha. Chị đến cứu trợ sau khi nhận được tin Getou-sensei, vào được lãnh địa của nó không khó như chị nghĩ nhỉ."

Itadori + Kugisaki: "...hể?"

"Abeno-senpai là chú thuật sư đặc cấp. Rất mạnh." Fushiguro giải thích.

Cho nên dù Abeno-senpai đột ngột xuất hiện ở đây cậu không ngạc nhiên lắm, ngược lại có thể thở nhẹ ra.

Abeno-senpai tuy khá thiện chiến nhưng rất đáng tin. Bởi vì đôi khi phát hiện lời nguyền trong lúc công tác nên Abeno Helen dần chuyển qua phong tác dứt điểm nhanh gọn để không làm chạm trễ công việc.

Itadori + Kugisaki: "Ô!"

"Chị sẽ giải quyết nhanh thôi, chờ chút nhé."

Nói xong Helen biến mất tại chỗ.

Bức tường vang lên một tiếng ầm lớn, cả ba nhìn lại lập tức thấy được một lời nguyền bị ghim vào tường.

Bằng áp lực của nó toả ra bọn họ thậm chí còn không thể cử động. Là đặc cấp, đó chính là lời nguyền đặc cấp!

Nhưng người nó đối đầu đáng tiếc lại là chú thuật sư đặc cấp.

[Hơi thở của nước — thức thứ tư!]

Rồng nước từ thanh kiếm xuất hiện, từ trên ập xuống chém lời nguyền ra làm đôi. Sau đó lại vòng lên chém ngang lời nguyền không cho nó cơ hội giãy dụa.

Cơ thể lời nguyền bị cắt thành bốn khúc, Helen ghim hai cánh tay nó lại bằng thanh kiếm xuống đất, cô cúi đầu nhặt ngón tay của Sukuna lên.

Thanh kiếm dùng lực mạnh chém xoẹt đôi tay của lời nguyền. Máu văng tung tóe tạo thành một đường máu dài trên sàn. Lời nguyền lập tức biến mất ngay sau đó.

Helen bảo giải quyết nhanh, thật đúng là nhanh chóng. Trận chiến đơn phương chém giết này chỉ diễn ra trong ba phút.

Lĩnh vực biến mất, toà nhà trở lại như thường.

"Khi nãy ánh sáng ngược hướng nên không nhìn kĩ.... chị chẳng phải là idol hay sao!!??? A a a a!!!!! Cầu kí tên!!!!!" Kugisaki đã mất kiểm soát.

"Ồn quá Kugisaki." Fushiguro cảm thấy tai sắp thủng.

"Ô! Tớ cũng biết, idol cũng làm chú thuật sư sao?" Itadori đập tay.

Helen: "Chú thuật sư là nghề tay trái thôi, chị làm idol là chính."

Helen không đem ba người ra ngoài ngay mà nói:

"Chị có thể nhờ ba đứa diễn một vở kịch không?"

Năm nhất: "...?"

"Chị đã nghe Gojo-sensei nói về em — Itadori học đệ."

"Cao tầng vẫn không từ bỏ việc giết Itadori học đệ, việc cử năm nhất đi đến chỗ lời nguyền đặc cấp như hôm nay chẳng khác nào bảo ba đứa đi tìm chết cả."

"Lần trước họ đã nhân lúc Gojo-sensei không ở mà cử Yuta ra nước ngoài, lần này Gojo-sensei đi công tác bọn họ liền nhân cơ hội giết Itadori. Chị không chắc lần sau bọn họ còn tính làm gì."

"Cho nên Itadori học đệ, em có thể giả chết để tránh tai mắt cao tầng không? Chỉ một thời gian thôi..."

Itadori nói, "Em hiểu rồi Abeno-senpai, em sẽ làm theo lời chị."

Trời ơi, đây là chủng loại thiên sứ gì a!!

"Bọn em sẽ phối hợp." Fushiguro đảm bảo.

"Itadori đã chết, bọn họ không tin thì bắt họ tin!" Kugisaki hùng hổ nói.

Helen bật cười, chính vì như vậy cô luôn thích học đệ học muội đáng yêu.

"Vậy giờ chị giúp ba đứa ngụy trang nhé. À, đừng nói ai trừ Gojo-sensei hôm nay chị đã tới."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net