Chương 30: Vô tình đến mười năm trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nee-san! Cẩn thận!"

Lilith nghe thấy tiếng Tsuna gọi, nàng đang xem tài liệu thì quay qua, khẩu súng to bay thẳng vào chỗ nàng, 'bùm' một cái, khói hồng tỏa ra.

Tsuna và vài người trong phòng đứng chờ khói hồng tan đi, họ...... không thấy ai ở đó cả.

"Tsuna, hẳn là khẩu súng gặp trục trặc." Yamamoto vỗ vỗ vào vai người đang cứng đờ kia, "Giannini vừa mới cải tiến lại nó."

Tsuna định hình lại, hắn vội đi tìm Giannini, chưa nói đến bản thân sợ Nee-san xảy ra chuyện, chỉ nói đến bên Millefiore biết Nee-san biết mất thì không biết có bao nhiêu náo loạn xảy ra nữa.

Ở 10 năm trước chủ thế giới, Lilith mộng bức nhìn mọi người phiên bản thiếu niên trông giống như vừa chiến đấu xong. Mà đối phương càng thêm mộng bức.

Đã thảo luận xong việc dùng một bộ bình duy trì Tri-ni-set, vừa truyền xong lửa thì gặp người tới qua 10 năm hỏa tiễn.

"Ah.... Bermuda, Vindice! Các ngươi bị người nào đánh sao?" Lilith kinh ngạc nhìn vết thương trên người Vindice, nói thật nàng không nghĩ có người có thể làm thương họ.

"Vương..." Bermuda há hốc mồm nhìn Vương 10 năm sau, vị ôn nhu nữ nhân trong bộ kimono trắng này là Vương của hắn? Khác quá xa so với bây giờ a! Đây là hiểu bản tính của Vương, Bermuda phun tào.

!!!! mà những người khác ngươi hai người nói chuyện hóa đá.

Lilith vừa chữa trị vừa nghe Bermuda kể lại trận chiến cầu vồng, đột nhiên nảy ra sáng kiến. Nàng đến chỗ Uni không nói một lời vươn tay chạm vào trán cô bé, aura trắng bao phủ hết hai người. Uni không phản đối hành động của nàng, đứng yên tại chỗ. Năm phút sau, Lilith thu hồi tay, vừa lòng mỉm cười, mà người khác lại không dễ dãi như Uni.

"Ngươi là ai?" Reborn chĩa súng vào nàng.

"Ngô.... " Lilith không biết nên nói thế nào, Tsuna từ đây ra chắn trước người nàng, "Từ từ Reborn, đây là Nee-san của ta."

"Ô da.... Tsuna còn nhớ ta sao?" rõ ràng 10 năm sau một bộ ngơ ngác khi gặp nàng a.

"Ân, khi đến 10 năm sau, Akira-nee đã nhắc ta nhớ lại." Tsuna ngại ngùng nhìn nàng, nee-san trông thật đẹp, hơn nữa trông rất ôn nhu, giống như Nana mẹ vậy.

"Lúc trước Akira-nee còn đưa em địa chỉ nơi chị ở, nhưng khi đến căn nhà đó không còn ai ở cả." Tsuna buồn rầu nói.

"Vậy đừng tìm nữa Tsuna........ ta ở thế giới này có lẽ không còn nhiều thời gian nữa." Lilith khi nãy chữa thương cho Bermuda có cảm thấy được lực lượng Vô Sắc đang mất dần đi, có lẽ chỉ số Weismann của 'nàng' đến cực hạn, thanh kiếm Damocles sắp rơi xuống rồi.

"Nee-san.... ngươi nói gì vậy?" Tsuna nghe không rõ nàng nói gì, hỏi lại.

"Không có gì." Lilith lắc đầu, trước khi Tsuna hỏi thêm nữa nàng chỉ về phía đám người đang đến, "Mọi người đến tìm em kìa."

"Ha hi, đây là thân thích của cậu sao Tsuna?" Haru giật mình nhìn Lilith.

"A a.... à ừ chị ấy là chị họ tớ." Tsuna cười cười nói đại.

Tuy có vài người nghi ngờ Lilith nhưng bỏ qua, bọn họ định đến bệnh viện thăm Dino và Basil, tất nhiên nàng cũng đi cùng.

.

.

.

Lilith vô ngữ nhìn phòng bệnh của Varia. Rối tinh rối mù, loạn thành một đống. Nhưng không dừng lại ở đó, bức tường đột nhiên nứt ra, Brukuran bay lơ lửng cười tủm tỉm nói, "Đúng là giọng cậu thật Tsunayoshi-kun."

"Brakuran và Bluebell!" Tsuna la len, cậu chợt nhớ ra gì đó, quay qua nhìn Lilith.

"Ah ..... Byakuran và Bluebell thời niên thiếu sao? Thật hoài niệm đâu ~" Lilith không nhìn tới hành động nhỏ của Tsuna, nàng cảm thán nhìn hai người mới đục tường.

"Nga ~ vị tiểu thư này quen chúng ta sao?" Byakuran cười như không cười nói.

"...!!!" Lilith giật mình, nàng ngẫm nghĩ một chút rồi cười, "Xem ra ở thế giới này ta và ngươi không gặp nhau rồi." chính vì thế nơi ở thế giới này 'nàng' mới bị rớt kiếm sao....

"Ô da vậy tiểu thư đến từ thế giới song song sao?"

"Phải, 10 năm hỏa tiễn gặp trục trặc đưa ta đến đây." Lilith có chút khó chịu, cái xưng hô 'tiểu thư' nghe thật ngứa tai.

"Nee-san, chị và Byakuran.... à ý em là Byakuran bên kia.... hai người quen nhau lâu rồi sao?" Tsuna chen vào, cậu cứ nghĩ bây giờ hai người chưa biết nhau chứ, dù sao Byakuran luôn ở Italia.

"Uhm.... ta gặp hắn lúc sinh nhật 13 tuổi.... đến bây giờ đã làm 13 năm." Lilith không ngại sự có mặt của người khác, lẩm bẩm tính lại thời gian hai người quen biết.

Ngay lúc này Xanxus nổi gân xanh, nạp đạn nhắm về phía đám ồn ào, bắn.

"Uy! Bọn rác rưởi! Cút đi cho ta!!"

Mọi người nhanh nhẹn né qua một bên, đường đạn của Xanxus xuyên qua tường kế bên, thông qua phòng Hibari Kyoya và Rokudo Mukuro.

Lại thêm một câu đổ dầu vào lửa của Reborn, cả tầng bệnh viện bị đám người này phá tanh bành. Lilith rất vui lòng được xem hiện trường trực tiếp của vụ 'thảm kịch'.

Cuối cùng, trận chiến kết thúc vì vết thương của bốn vị cầm đầu tái phát, kết quả là cả tầng không còn chỗ nào nguyên vẹn, bắt buộc phải chuyển đi phòng khác ở.

Lilith cùng Tsuna vào phòng Byakuran, nàng lấy trong vòng tay ra lọ thuốc ném cho hắn, "Thuốc thần, uống vào nội tạng sẽ hồi phục."

Byakuran bắt lấy lọ thuốc, không do dự uống hết lọ thuốc. Lilith hơi bất ngờ, nàng nói, "Tin tưởng ta đến thế sao?" tính cách của Byakuran, nàng hiểu hơn bất cứ ai, ở thế giới này hai người không quen biết nhau, hắn tin tưởng nàng dù chỉ trong lần đầu gặp mặt? Nghe cứ như câu chuyện cười vậy.

"Tiểu thư không có lý do gì để hại ta a ~♪~"

Chẳng mấy chốc, nội tạng của Byakuran hồi phục như cũ, đúng ý như lời Lilith nói, sáu loài hoa đưa tiễn dần buông địch ý với nàng.

Lúc này, điện thoại của Lilith reo lên, nàng lấy điện thoại ra một màn hình ba chiều chiếu lên tường, nàng như đã biết trước, không có chút ngạc nhiên trái lại cười cười nhìn người trên màn hình.

"Ngươi lại cài cái gì bậy bạ trên điện thoại ta rồi, Byakuran."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net