Đệ 127 chương : Tớ Đã Về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Được rồi, Sakura. Cậu mở mắt ra xem nào !

    Sakura nhấp nháy hàng mi. Băng mắt được gỡ ra. Các vết thương đã lành hẳn, chỉ còn âm ỉ đôi chút. 

- Thật là. - Naruto càu nhàu. - Một Y nhẫn mà bị thương thì thật đúng là dở tệ !

- Naruto. Tớ xin lỗi. 

- À không. Trong chuyện này đâu có ai có lỗi chứ. 

- Mà đã 17 ngày rồi, làng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sao ? 

- Hmm ... anh Yamato đang cố gắng. Mà xem chừng, một mình ảnh cũng chẳng xi nhê gì. 

- Lát nữa, tớ sẽ ra ngoài giúp một tay. 

- Không cần, cậu cứ ...

- Được mà, đừng lo. 

Nói rồi, Sakura đứng dậy , mở cửa ra ngoài. Cô lập tức đứng sững sờ, hai tay run rẩy. Sakura tự hỏi mình có bị hoa mắt hay không. 

- Sakura , chuyện gì ... 

Naruto đôi mắt xanh mở to, lắp bắp : '' Mi...Mineko ... ?! '' 

        Mineko đã  mở ra băng mắt. Như tất cả những gì mọi người đã đoán lúc trước, Mineko thật sự là một cô gái xinh đẹp. Mắt trái xanh lấp lánh Thời Không Nhãn, mắt phải ẩn hiện đỏ tươi ma mị Sharingan. Naruto định đẩy Sakura về phía sau, lo ngại không chừng Mineko sẽ làm gì đó. Nhưng nhìn ánh mắt ôn nhụ của cô ta, Naruto lại thôi. Cậu nghĩ Mineko sẽ không làm điều gì có hại. 

- Sakura ...

Mineko mở miệng, đáy mắt cô hơi trùng xuống vẻ hối lỗi. Mineko khá bất ngờ khi đột nhiên trên vai mình nặng trĩu. Vòng tay Sakura siết chặt lấy cô.

'' Tốt quá, cậu về rồi ... Mineko ... '' 

Giọng Sakura đứt quãng từng lời, nghẹn ngào hòa cùng nước mắt. Khóe miệng Mineko mỉm cười, bàn tay vụng về ôm lại thân thể hồng nhạt đang run lên kia. Thực tình cô không có kinh nghiệm ôm ai cả. Cô vỗ vỗ lưng Sakura trấn an. 

- Tớ đã về. 

Một lời đơn giản thôi, nhưng cũng đủ làm cho cảm xúc vỡ òa. 



Trở về Konoha và bảo vệ Konoha, đó chính là mệnh lệnh của Biệt Thiên Thần. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net