Chương 41. 2: Em vẫn luôn là bà xã của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô lắc đầu, thả nửa cái há cảo xuống, vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Chúng ta nói chuyện đi."

Ngụy Thiệu Viễn lau tay: "Được! Chỉ cần không phải chuyện ly hôn, em muốn nói gì cũng được hết."

Trí Trí trợn mắt nhìn anh: "Tại sao em phải nói chuyện ly hôn sau khi bị anh ăn xong chùi mép sạch sẽ, đối với em có ích gì chứ?"

"Có, có thể phân chia tài sản. Công ty của anh vừa ra thị trường, còn có những cổ phần khác, bao gồm cả bất động sản đang ở bây giờ. Chúng đều là sản phẩm mua thêm sau khi chúng ta kết hôn, là thuộc về tài sản chung. Chúng ta cũng không có bất kỳ thỏa thuận trước hôn nhân gì, nếu như bây giờ ly hôn, những thứ này đều sẽ chia cho em một nửa."

"Đúng ha, sao em không nghĩ đến chứ!"

Trí Trí vuốt cằm: "Vậy em phải cân nhắc một chút."

"Cân nhắc chuyện gì?"

"Ly hôn đấy, kế hoạch ly hôn rồi biến thành phú bà."

Ngụy Thiệu Viễn mỉm cười.

"Anh làm như thế nào mà biến thành tỷ phú vậy?"

Trí Trí liếc anh một cái: "Nào có ai đàm phán như anh, lộ vẻ mềm yếu cho đối phương thấy như này sao?"

"Tất nhiên anh sẽ không đàm phán với người khác như thế này, nhưng đối thủ lại là em thì anh không như vậy."

Ngụy Thiệu Viễn vẫn cười như cũ: "Hơn nữa anh còn chưa nói xong. Khi ly hôn, em sẽ được phân chia một nửa số tài sản. Nhưng nếu như không ly hôn toàn bộ số tài sản đều là của em cả, bản thân anh cũng là của em. Phú bà không phải ai cũng đều muốn tìm tiểu thịt tươi sao? Em xem tuổi của anh không lớn, dáng người cũng rất được, cái gì tiểu thịt tươi có anh đều có cả, hơn nữa còn giúp em nâng cao giá trị tài sản của em lên nhiều. Mà quá trình này sẽ được duy trì dài lâu, so với chỉ phân chia một nửa tài sản cho em thì có lợi hơn rất nhiều phải không nào?"

Được rồi, Trí Trí phát hiện ra là cô đã xem thường chỉ số thông minh 147 của Ngụy Tổng rồi. Anh chính là đợi có cơ hội này để khoe khoang điểm tốt của mình thôi chứ gì?

Không thể lung lay Giang Trí Trí à, anh ấy đã lừa gạt mày năm năm rồi. Nếu như trong năm năm này cô có đối tượng kết hôn khác, dù gì cũng không biết mà đi cục dân chính lãnh giấy chứng nhận, vậy hóa ra cô trở thành cái gì, thật không biết xấu hổ mà!

Ngụy Thiệu Viễn không nói lời nào, lá gan lại lớn thêm một chút, nắm tay cô đặt trên bàn, tình cảm chân thành nói:

"Em xem chương trình hôn lễ đã thương lượng xong với mẹ em rồi. Anh cũng đã sửa miệng gọi bà ấy là mẹ rồi, em nhẫn tâm để bà ấy thất vọng sao? Anh biết chuyện này lừa gạt em là không đúng, nhưng nó đã tồn tại như một sự thật. Chúng ta nên nhìn về phía trước, tốt nhất là hai chúng ta nên sống tốt hơn nữa..."

"Sống tốt hơn nữa là như thế nào?"

"Ví dụ như sinh một em bé chẳng hạn?"

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha 🥰♥️ À đừng quên vote 🌟 cho chúng mình nữa nha, hihi  

Sáng hôm nay bọn họ tình cảm dâng trào, đến các biện pháp an toàn cũng không làm kịp. Anh lúc nãy chạy theo phía sau cô vẫn luôn có suy nghĩ kỳ quái, có phải là sẽ có em bé không, nếu vậy thì anh sẽ hạnh phúc đến ngất xỉu mất. Có thể trực tiếp nhảy lên hai tầng lầu được luôn, cuộc sống của anh dù có siêu phàm thế nào cũng chưa từng trải qua chuyện tốt đẹp như thế.

Trí Trí biết anh đang nghĩ gì, lại trợn mắt nhìn anh:

"Anh nghĩ đẹp nhỉ, hôm nay là ngày an toàn của em."

"Không cần gấp, chúng ta còn thời gian rất dài, anh đối với chúng ta rất là tin tưởng."

Anh lại gần cô thêm chút nữa: "Trí Trí ngoan, em yêu à, đừng giận nữa, sức khỏe em vừa tốt được một chút, vẫn cần tĩnh dưỡng nhiều. Một khoảng thời gian sau có thể anh sẽ rất bận, không giống như lúc này anh có thời gian ở bên em. Nếu em gặp phải khó khăn gì đừng giữ ở trong lòng, hãy mau nói với anh, biết chưa?"

Trí Trí cuối cùng cũng nhìn thẳng anh: "Rất bận? Là chuyện công ty phải không?"

"Ừm, công ty giải trí dưới trướng sẽ bị tách ra. Trong thương vụ sát nhập lại xảy ra chút vấn đề vốn đã được thảo luận xong, có thể sẽ bắt đầu lại một lần nữa, có rất nhiều việc cần chính anh xét duyệt."

Trí Trí nhớ đến Phương Như đã cập nhật với cô chuyện này.

"Lúc trước là muốn hợp tác với Công ty Điện ảnh Đông Châu, sau đó là do Hướng Vãn phụ trách điều hành công ty đúng không?"

"Ừm, em cũng nghe nói đến rồi à?"

Cô gật đầu.

"Vốn là đã bàn bạc xong rồi, nhưng giữa đường lại xảy ra vấn đề. Đối phương còn có ý định thu mua ngược lại, Hướng Vãn cũng không có ý định cùng bọn họ đàm phán nữa."

Trí Trí ngạc nhiên: "Thu mua ngược lại? Như vậy có uy hiếp đến công ty anh không?"

"Bây giờ còn chưa biết, địch trong tối chúng ta ngoài sáng, dù sao cũng sẽ có người đối phó với chúng ta."

Náo loạn cả buổi sáng, nhưng thực chất toàn là liếc mắt đưa tình, đến giờ phút này bọn họ mới thật sự nói đến chuyện chính. Trí Trí cảm nhận được trách nhiệm và áp lực anh đang gánh trên vai, âm thanh cũng mềm mại:

"Vậy có nghĩ ra được biện pháp giải quyết không? Có bị động lắm không?"

"Bây giờ em biết quan tâm anh rồi sao?"

"Em mới không quan tâm anh nha, em quan tâm tài sản của mình, không muốn mất đi tài sản của mình thôi."

"Ừm, chuyện này em có thể yên tâm. Phần của em, anh nhất định giúp em giữ gìn thật tốt. Dù có tổn thất gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến phần của em."

Trí Trí có chút không tin tưởng: "Anh... anh đã làm gì rồi sao?"

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha 🥰♥️ À đừng quên vote 🌟 cho chúng mình nữa nha, hihi  

Anh nhéo mũi cô: "Chúng ta không phải là vợ chồng sao? Sắp xếp tốt cho cuộc sống tương lai của chúng ta là việc mà anh nên làm, luật sư đã làm giấy tờ xong hết rồi, không có gì khó cả. Mặc dù anh có chút tâm tư, nhưng anh chưa từng muốn trói buộc em bất kỳ điều gì. Anh vẫn luôn muốn chứng minh cho em thấy anh có đủ năng lực mang đến hạnh phúc cho em. Anh biết, lúc đầu cậu anh qua đời đã làm em chịu nhiều đả kích, cuộc đời con người có rất nhiều điều không thể khống chế. Chúng ta đã là vợ chồng, cho dù em có nguyện ý thừa nhận hay không, anh đều hy vọng có thể bảo vệ cho em. Đây chính là trách nhiệm của người chồng, là trách nhiệm của anh!"

Ô, Trí Trí cảm thấy tên xấu xa này lại phạm luật, dùng lời nói đầy tốt đẹp vừa tình cảm vừa thực tế như thể cố ý khiến cô cảm động đến rơi nước mắt phải không? Muốn che lấp đi chuyện giấu cô việc chưa từng ly hôn đây mà.

Nhưng Ngụy Thiệu Viễn lúc này không có lừa cô. Anh xác thực là bận trăm công nghìn việc như thế, ngẫu nhiên cô gọi một cuộc điện thoại đến cho anh đều sẽ chuyển đến cho Bạch Tuấn Kỳ. Nghe thấy đầu bên kia đều là một mảnh hoảng loạn, Tiểu Bạch nói như súng liên thanh:

"Giang Tiểu thư! Ngụy tổng hôm nay còn có hai cuộc họp, cơm còn không kịp ăn có thể sẽ không kịp chuyển lời nhắn, cô có muốn gửi e- mail? Nếu không phải chuyện quan trọng thì hãy để tôi giúp cô xử lý!"

Cô nào có chuyện gấp gì đâu, kỳ thực là cô nhớ anh thôi. Mấy ngày hôm nay không thấy điện thoại của anh, muốn hỏi anh có ổn hay không. Ai ngờ đến đã hơn 8 giờ tối anh còn phải mở hai cuộc họp.

Người ta khó mà có thời gian rảnh như vậy thì cô sẽ đến nơi anh vậy. Trí Trí quyết định thực hiện kế hoạch rèn luyện thân thể. Cho dù kế hoạch anh lập cho cô trong thời gian này cũng có mục này và trước đây anh thường cùng cô chạy bộ. Nhưng gần đây anh bận, cô phải tự chạy một mình. Cô đều không chạy nổi một vòng, không đạt đến mức yêu cầu căn bản anh dành cho cô. Anh lại bận, chỉ cần anh không đi công tác, thì mỗi ngày cô đều sẽ đến công ty anh để rèn luyện thân thể, kiên trì mỗi ngày sắp xếp theo thời gian biểu của anh, nhất định có thể "tình cờ gặp anh".

Sau khi cô xuất viện, phong ba trên mạng cũng đã qua đi, việc đăng bài nhiều kỳ của cô cũng dần được tiếp tục. Cửa hàng trực tuyến của cô đã tiếp quản trở lại, cô tiếp tục sử dụng hai dịch vụ khách hàng đã thuê trước đó và tìm một chị nhanh nhẹn giúp giao hàng. Ban ngày cô còn có thể chăm sóc cho mẹ cho nên bản thân cũng không mệt nhiều.

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha 🥰♥️ À đừng quên vote 🌟 cho chúng mình nữa nha, hihi  

Thời gian cô ngồi trước máy tính mỗi ngày đều được sắp xếp rõ ràng. Sáng hai giờ, chiều hai giờ, tối hai giờ nhưng tổng cộng không quá sáu giờ, bao gồm cả thời gian giải trí như xem phim truyền hình và lướt Weibo. Đây là Ngụy Thiệu Viễn lập ra kế hoạch cho cô, tránh để cô dành quá nhiều thời gian trên các thiết bị điện tử làm tổn hao sức khỏe. Từ khi có quy định này, hiệu suất làm việc của cô trái lại tăng lên. Lâu lâu có thể đổi thành buổi sáng để hoàn thành việc viết, buổi chiều có thể đọc một ít sách, buổi tối thì thay đồ rồi đến công ty anh.

Bạch Tuấn Kỳ thấy cô có chút ngạc nhiên, hỏi rõ ràng mục đích đến liền cười, đưa cho cô thẻ vào phòng, vẫy tay nói:

"Đi với tôi, cô có thể tùy ý sử dụng thiết bị trong phòng tập thể thao, nhất định đừng khách khí."

Ngụy Tổng tự mình nhìn thấy kinh hỉ này, nhất định sẽ vui mừng tới điên. Liệu sẽ có bất kỳ trò chơi xấu hổ không thể diễn tả nào trong phòng tập thể dục không nhỉ?

Aaaaa, YY quá nhiều không biết có bị ông chủ cắt lương không nhỉ?

......

Ngụy Thiệu Viễn không biết Trí Trí đã đến phòng thể hình của công ty, lúc này anh đang ở văn phòng trên lầu mở hội nghị.

Nói là mở hội nghị, kỳ thực chỉ có hai người, hơn nữa đối phương cũng không hẹn trước, đã trực tiếp xông vào lãnh địa của anh.

Anh liếc mắt nhìn đồng hồ điện tử trên bàn, phát hiện đã đến giờ tập thể hình thường ngày, thế là hạ lệnh đuổi khách:

"Nếu như không còn việc gì nữa, hôm nay chúng ta nói đến đây thôi."

Người ngồi đối diện anh cười: "Nghe nói chiều nào anh cũng tập thể hình, xem ra là thật nhỉ? Khó trách bầu không khí công ty các anh tốt như vậy, thái độ làm việc cũng tận tâm như vậy. Muốn thọc gậy bánh xe cỡ nào cũng không được, hẳn là cùng với ông chủ làm việc và lời nói mẫu mực như anh cùng có quan hệ nhỉ?"

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha 🥰♥️ À đừng quên vote 🌟 cho chúng mình nữa nha, hihi  

Ngụy Thiệu Viễn cắn chặt răng mơ hồ lộ ra chút tức giận, anh nỗ lực kiềm chế, nói:

"Hướng Đông Lãnh, hôm nay tôi là nể tình năm đó chúng ta là bạn bè, mới để anh vào cửa, lại nghe anh nói nhiều như vậy. Thái độ của tôi ban nãy đã biểu đạt rất rõ ràng, tôi hy vọng anh sẽ không quấy rối nhân viên của công ty tôi, đặc biệt là Hướng Vãn."

"Chậc chậc, đã nhiều năm như vậy, anh vẫn bảo vệ cô ấy như thế sao? Nếu đã như vậy, ban đầu sao không dám thừa nhận các người có một chân?"

Ngụy Thiệu Viễn đột nhiên đứng lên, trừng mắt nhìn người trước mặt, cao giọng gọi: "Lily."

Thư ký lên tiếng đi vào: "Ngụy Tổng!"

"Tiễn Hướng tổng ra ngoài! Lần sau không có hẹn trước, không cần sắp xếp gặp mặt, mời anh ta đợi ở cổng."

Hướng Đông Lãnh cũng đứng lên cười cười: "Yên tâm, về sau cơ hội gặp mặt sẽ còn nhiều. Lần sau nói không chừng là các người chủ động đến tìm tôi."

Nói xong mặt anh ta hiện lên vài phần hung ác, chỉnh sửa lại cổ áo, quay người đi ra ngoài.

Ngụy Thiệu Viễn có chút đau đầu xoa chân mày.

----------------------------------------

Like page Kithara_ team để được đọc nhiều chương mới hơn nha 

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha 🥰♥️ À đừng quên vote 🌟 cho chúng mình nữa nha, hihi  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net