Đoản 7: Quá khứ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Đoản_7 : Xin lỗi, em chết rồi!

Sự thật của Cố Thiên: Quá khứ...

Cố Thiên... hắn lớn hơn Chanh Liễu 5 tuổi, là chồng hiện tại của cô nhưng trong quá khứ, cô và hắn từng là người xa lạ, không hẳn là người xa lạ nhưng hắn đã từng gián tiếp làm cô bị tổn thương trầm trọng.

3 năm trước:

Lúc cô 19 tuổi, hắn gặp cô lần đầu tiên là lúc hắn đã bắt đầu vào nghề, kế thừa sự nghiệp của cha. Ông là một trong những người quyền lực nhất trong Hắc bang giới: Cố Lãng. Ông là người quan trọng nhất của hắn, ông không chỉ là ân nhân trong đời hắn mà còn là người cha, người thầy tốt nhất nữa, ông nhận hắn về cũng chỉ vì ông cả đời chung thuỷ với một người đàn bà...

Bà ấy là Cẩn Mai, người phụ nữ như cái tên, bà đẹp như một viên ngọc. Nhưng là ngọc đen, nếu như nói cha hắn là người đàn ông máu lạnh, thì bà ấy là người phụ nữ máu lạnh, một bà trùm cũng chẳng khác gì cha. Hai cái tên, đi cùng nhau thật hợp nhưng số phận vẫn trêu đùa họ, khi người đàn ông tên Vĩ Kỳ xuất hiện, ông ấy thu hút Cẩn Mai và làm cho bà ấy có thể phản bội cha bất cứ lúc nào. Trớ trêu thật... bà ấy lại là mẹ của Chanh Liễu, còn ba cô, lại không phải cha hắn, mà là Vĩ Kỳ. (deep chưa???)

Triệu Vĩ Kỳ... cha của nữ sinh Triệu Chanh Liễu. Lần đầu nhìn thấy cô là lúc cô đang đi ra khỏi quán trà sữa với bạn, cô là cô gái xinh đẹp và trẻ trung, ngây thơ và có chút ngu ngốc. Cô có một nụ cười toả nắng ấm áp, nhỉ nhảnh làm trái tim hận thù của hắn đột nhiên ấm lên một chút, nhưng cảm giác đó liền biến mất sau khi hắn lắc lắc đầu... cô gái này, chính là kẻ thù.

Suy nghĩ của anh lúc đó là không biết cha mẹ họ đã dạy dỗ thế nào mà thế giới đen tối của họ không có chút ảnh hưởng đến cô. Sau này anh mới biết, họ đã giữ bí mật bẩn thỉu đó với cô trong suốt thời gian qua, vậy nên từ lúc lấy người đàn ông đó về, cha không hề biết dù chỉ là một chút thông tin về bà ta. Cả hắc bang cũng vì quyết định giả tán của Cẩn Mai mà lung lay suốt cả một thời gian dài, đó cũng là chiếc dao đâm vào lớn nhất của cha và hắn. Họ để cho cha một đống rắc rối và khó khăn mà sống hạnh phúc. Từ đó hắn sinh lòng hận Vĩ Kỳ, cũng hận cô... vì nếu không vì cô, Cẩn Mai sẽ không rời đi!

Nhưng mà đến khi gặp lại Cẩn Mai, cha hắn từ băng đá trở thành ngọn lửa chày bùng nhất... Phụ nữ như bà ta đúng là loại thuốc nghiện độc nhất, hoặc là đừng động vào, hoặc là đừng bao giờ nghĩ là bỏ được! (Linh thích câu này^-^)

Cũng vì bà ta mà hi sinh... Hắn nhớ lúc đó Cẩn Mai đến nhà hắn để gặp cha, bà ta mang theo cô tới. Lúc đó cô có vẻ sợ hãi khi nhìn thấy cha hắn. Cô nép vào mẹ, ánh mắt long lanh nhìn anh đang đứng trên cầu thang

"Cố lão đại, tôi xin ngài... hãy cứu Vĩ Kỳ, anh ấy thật sự cần sự giúp đỡ của ngài" Cẩn Mai cúi đầu

"Cũng có này em phải cúi đầu trước mắt tôi vì tên cặn bã đó sao? Ồ đúng rồi, em yêu hắn như thế, tình yêu của hắn là thiêng liêng, còn tôi thì sao?" Cố Lãng nhìn Cẩn Mai chua xót, người này từng một tay che trời mà bây giờ lại đang cầu xin ông, vô vị!

"Tôi... xin lỗi" Cẩn Mai nghe đến đó liền nín thở, yêu lặng một hồi rồi nói ra ba chữ. Nghe thì dễ lắm nhưng mà trong lòng Cố Lãng lại một lần nữa bị hàng ngàn chiếc lưỡi liềm rạch ra.

"Mẹ, người đàn ông này là ai?" Cô nhìn mẹ mình bất ngờ

"Con ra ngoài đi, mẹ cần nói chuyện, đợi mẹ" Bà ta nhìn cô nói. Cô không suy nghĩ gì nhiều chỉ nhẹ nhàng đứng lên bước ra ngoài vườn sau nhà.

Hắn cũng đi ra với cô, trông chừng con nhỏ này mới được, để cho người lớn nói chuyện nhau, hắn sẽ tiếp cận thử cô gái này xem. Nhưng mà hắn cuối cùng chỉ đứng nấp sau tường, lặng lẽ nhìn cô đang ngồi chơi với Băng Băng...

"Mày là chó mà tên lại là Băng, đúng là kì ha" Cô ôm nó nựng, nụ cười xinh đẹp của cô lại nở ra trên khuôn mặt khả ái của cô, mái tóc dài được cô tết lại chúng đung đưa trong gió, trong ánh nắng ấm áp của, hình ảnh dễ thương của cô đã làm hắn rung động... phải, hắn đã rung động với người con gái mà hắn không nên yêu...

Ai mà biết được, đó là tình yêu mà hắn căm thù nhất. Chỉ 1 tuần sau ngày hôm đó, cha hắn đã ra đi mãi mãi, mang theo oan ức và tình yêu trung thành nhất. Bà ta bảo ông cứu cha cô từ tay bang khác, nhưng mà họ lại là kẻ thù của bà ta, bà ta muốn ông ra đàm phán với họ.

#LinhTran

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net