Chương 18: Tiệc rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6 năm trôi qua nhanh như một cơn gió thoảng. Xa dần tiết trời ảm đạm ngày nào cũng lượn bay trên nóc nhà cổ kính chốn London, cô quay trở lại một chốn Thượng Hải sầm uất ồn ào. LX Group giờ chỉ còn một chi nhánh tại Thượng Hải.

Cổ phiếu giảm mạnh, các vị cổ đông dần rút vốn, chỗ đứng ở Bắc Kinh cũng dần mất đi. Một phần nhỏ còn lại của LX là ở Thượng Hải, nhờ công sức mấy năm gây dựng mà giữ lại được. Lý Hoàng Thần mất đi, LX như con rắn mất đầu, chẳng thể xác định được phương hướng thích hợp. Tới hiện tại, vị trí chủ tịch vẫn luôn bị bỏ trống. Đã có tới 2 người phải từ bỏ vị trí này, một người là vì tham nhũng, một người là vì không đủ năng lực.

Ngày về nước, cô có 1 năm để thuyết phục hội đồng về việc thừa kế sản nghiệp này. Vị trí chủ tịch mới nhậm chức lên nắm quyền trong giai đoạn khó khăn, dù là thừa kế cũng không thể tuỳ tiện mà trao lại như vậy được...

Về nước, việc đầu tiên cần làm lại không thể ngờ trước là dự hôn lễ Đồng Tất Dung.

Chiếc váy trắng lướt qua lễ đường, tiến gần hơn về phía người đàn ông vest đen với khuôn mặt không giấu nổi niềm vui. Tiểu Dung cùng ba bước gần hơn về phía tượng đài của Chúa, thận trọng nắm lấy tay Trương thiếu: "Từ bây giờ, Tiểu Dung giao cho con."

"Ba, ba yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận."

Cùng đứng trước lễ đường, cha sứ cất giọng trầm ấm: "Trương Tô Mã, con có đồng ý ở bên Đồng Tất Dung dù giàu hay nghèo, dù mạnh khoẻ hay ốm đau, dù là lúc vui hay lúc buồn?"

"Con đồng ý."

Vị cha sứ lại quay đầu về phía cô gái xinh đẹp: "Đồng Tất Dung,con có đồng ý ở bên Trương Tô Mã, dù giàu hay nghèo, dù mạnh khoẻ hay ốm đau, dù là lúc vui hay lúc buồn?"

"Con đồng ý."

"Thay mặt Chúa, ta xin tuyên bố: hai con chính thức là vợ chồng. Trương Tô Mã, con có thể hôn cô dâu của mình."

Ánh mắt mở to ngước nhìn nam nhân đối diện, hai đôi môi chạm vào nhau, cùng tận hưởng dư vị hạnh phúc.

Cả lễ đường dường như vỡ oà. Rời khỏi nhà thờ, tiệc cưới được tổ chức tại khu biệt thự nhà Trương Tô Mã. Kết thúc một bữa tiệc cưới, Y Thần lại phải tham dự một bữa tiệc của LX. Bữa tiệc tổ chức chủ yếu là để thông báo về hướng đi mới của LX, đồng thời cũng để chào mừng Lý Y Thần trở lại.

Bữa tiệc này tương đối lớn, khách mời đều là tổng giám đốc của những công ty trong và ngoài Thượng Hải. Thành phố này là nơi sóng rượu cuộn trào, vừa nghe nói qua cũng đủ biết bữa tiệc này sẽ ra sao.

Quần áo tới đó đã được đặt để thiết kế trước, khoảng chiều muộn sẽ được gửi tới. Chiếc váy dạ hội được thiết kế lần này lấy cảm hứng từ bông hoa nhài thuần khiết, đơn giản mà vô cùng tinh tế, mỹ miều.

Bộ váy trắng đính những dải lụa nhỏ cắt tỉa tỉ mỉ thành hình bông hoa nhài, kiểu dáng ôm eo gợi cảm thanh lịch. Trong lễ tốt nghiệp ở Anh, Y Thần cũng đã từng mặc loại váy này một lần, tuy nhiên không thể ngờ tới việc chiếc váy này lại lộng lẫy gấp mấy lần chiếc váy ngày đó. Khoác lên mình chiếc đầm dạ hội lộng lẫy, Y Thần còn toả sáng hơn mấy minh tinh có mặt trong bữa tiệc.

Chuẩn bị xong xuôi, cô chọn đại một chiếc nhẫn cỡ to, đeo một bộ trang sức phù hợp với váy rồi cùng chiếc túi trắng nhỏ tới bữa tiệc.

Đại sảnh có đài phun nước, gần đó là nơi đỗ xe. Chiếc bánh đen bóng dừng lại, lùi một chút vào chỗ trống gần đó. Cửa xe khẽ hé, người phụ nữ trẻ xinh đẹp bước xuống, thu hút mọi ánh nhìn của những người cùng đứng gần.

Lý Y Thần bước chân vào sảnh chính, nơi rộng lớn chứa rất nhiều người, đa số là thương nhân. Nâng lên một ly whisky, cô bước lại gần bục lớn.

"Các vị."

Hai từ vang lên thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người

"Tôi là Lục Tiểu Kiều, người đại diện cho LX Group. Hôm nay rất cảm ơn các vị đã bỏ ra chút thời gian tới tham dự bữa tiệc của tập đoàn. Thay mặt các vị đại cổ đông cùng các tổng giám đốc của LX Group, tôi xin vinh hạnh thông báo hai tin: Thứ nhất, từ hôm nay, LX Group sẽ mở rộng lĩnh vực kinh doanh sang nghành điện ảnh. Thứ hai..." cô dừng lại một lát, ánh mắt đưa về phía nhân vật quan trọng kia "Xin chào mừng tân chủ tịch của LX Group trở về, cô Lý Y Thần- người thừa kế hợp pháp của cố chủ tịch Lý Hoàng Thần."

Hội trường xoay chuyển ánh mắt về phía thư kí Lục vừa nhắc đến. Quả là một mỹ nhân! Bên tai cô thoáng nghe thấy tiếng trầm trồ khen ngợi.

Sau màn giới thiệu cũng không có gì nhiều, chủ yếu là phần phát biểu của Lục Tiểu Kiều. Bữa tiệc này cũng gần như là một buổi kêu gọi đấu thầu của mấy thương nhân, hoặc là gặp mặt giao lưu gì đó.

Đi lòng vòng khắp mấy bàn rượu, ly này cũng đã uống hết. Cô định tìm một ly khác nhâm nhi, vừa lúc phục vụ bê ra một khay còn đúng một ly rượu vang. Định lấy ly đó, đúng lúc vươn tay ra thì thấy một người đàn ông đã nhanh tay lấy trước.

Ngước mắt lên nhìn, gương mặt quen thuộc cuốn hút này...

Là Triệu Đình Phong...

Anh còn nhớ không? Lần đầu tiên gặp mặt cũng là ở một tiệc rượu, trùng hợp cũng là khi anh lấy mất ly cuối cùng. Chắc anh quên rồi nhỉ? Nhưng từng lõi kí ức đó, cô vẫn nhớ rõ lắm, hệt như vừa mới hôm qua.

Đôi môi khẽ cong lên, bắt gặp một câu nói xa lạ của anh:
"Lý tiểu thư, nghe danh đã lâu."

Anh đối xử như vậy là lịch thiệp, vô cùng tôn trọng. Nhưng Y Thần không muốn thế. Mấy chữ này như mấy bàn tay lạnh giá bóp chặt con tim cô vậy, vừa đau đớn vừa lạnh lẽo vô cùng.

"Triệu nhị thiếu."

"Sau này có cơ hội gặp lại, gọi tôi là Đình Phong được rồi."

Y Thần gật nhẹ đầu:
"Anh cũng vậy, sau này gặp lại gọi tôi là Y Thần được rồi."

"Được. Tôi còn có chuyện, xin phép đi trước."

Bóng lưng đó vừa dời đi, hai chân không vững liền quỵ xuống, cánh tay run rẩy tì vào mặt bàn.

Nơi lồng ngực trái, ở đó đau lắm, hệt như vừa bị vụn ra vậy. Cả thân thể chìm dần trong tuyệt vọng. Không đúng, người cô thích là Peter Olsen, không thể phản ứng đau khổ như vậy với Đình Phong được.

Không lẽ... tình cảm này không đơn thuần là thích, mà từ bao giờ đã thành yêu rồi? Tại sao chỉ với anh, bản thân mới phản ứng mạnh mẽ thế? Quen anh mới chỉ 4 tháng, hơn nữa còn là 6 năm về trước, không thể là yêu...
Y Thần như người mất hồn, vô thức đứng thẳng dậy bước về phía cửa.

Tiến lại gần chiếc xe đen sáng bóng, tiếng gọi đằng sau níu bước chân cô lại:
"Y Thần!"

Cô xoay người, đối diện với nam nhân trước mắt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net