Hoa Anh Đào.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tự nhiên, vào buổi tối hôm nay, không biết vì cái gì mà Soonyoung lôi Jihoon bí mật lên sân thượng, cậu ngỡ ngàng lắm.

Đặt cậu ngồi xuống ghế, hắn cũng ngồi bên cạnh. Sau đó, thánh ngôn tình đã nhập vào Kwon Soonyoung =))

- Trăng hôm nay đẹp nhỉ. Đố em đếm được có bao nhiêu ngôi sao trên trời đấy.

- Đếm cái đầu nhà anh. Ngồi ở đây muỗi nhiều, nó đốt sml đó. - Cậu càu nhàu.

Vừa nói xong, tự nhiên có làn gió đâu đây thoảng qua, khiến cho không khí mát hơn và muỗi cũng đã bay đi gần hết.

Bật mí cho mấy nàng, làn gió ấy là nhờ cái quạt điện mà Seungkwan và Seokmin đã cất công bưng từ phòng tập lên đây, theo lời dặn của tên Soonyoung kia. Nhiều lúc, hai cái đứa ấy cũng có ích lắm chứ bộ =))

- Đấy, gió đấy. Mát chưa? - Hắn nhìn sang cậu, rồi lại mỉm cười.

- Ờ ờ cũng đỡ đỡ. - Jihoon lầm bầm, rốt cuộc tên này định làm gì đây chứ?

- Jihoonie à, anh.. yêu em. - Nói đoạn, hắn ưỡn người, nàm thao đó mà môi chạm môi.

Cậu không nói được gì vì bị tên kia "hành hạ", đành xuôi theo vậy.

Giữa đêm tối, có tiếng môi lưỡi triền miên..

Tưởng hết rồi hả? Chưa đâu =)) Ở đâu đó cũng trên sân thượng, có mười một thanh niên trẻ nấp sau vườn cây, nơi muỗi tụ tập.. tội nghiệp.

================

Đấy, Boo Seungkwan và Lee Seokmin nhiều lúc cũng có ích vcl ra đấy =)))

Hye

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net