Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Người có thể tha cho Mẫu hậu được không?"

Nàng quỳ xuống trước mặt cha mình, đôi mắt xanh ngọc đẫm những giọt lệ, đôi bàn tay thon dài nhưng đầy vết xước cứ níu lấy ống quần của ông, nhưng đổi lại, người mà Nàng gọi là cha, tưởng chừng như sẽ nâng Nàng lên, động viên Nàng thì lại tuôn ra những tràng roi đau đớn, những lời mắng nhiếc sỉ nhục Nàng và mẹ Nàng.

"Câm miệng, cả mày và con mẹ của mày đều là đồ súc vật. Mà súc vật thì không được quyền nói"

Nàng vẫn không nguôi ý định, dùng hết sức lực nhỏ nhoi mà níu giữ, mà cầu xin, mà van lạy.

"Con xin Người, Phụ vương, Người muốn làm gì con cũng được, nhưng hãy để Mẫu hậu sống. Con van xin người."

Những tràng roi bỗng ngừng lại, Vị Hoàng đế độc ác đó ngồi xuống bên cạnh nàng, cất giọng lạnh nhạt:

"Ngươi sẽ làm những gì ta khiến?"

Nàng gật đầu lia lịa, gạt hết nước mắt đi, nói trong tiếng nấc:

"Chỉ cần Mẫu hậu được sống yên ổn, con sẽ làm tất cả những gì Người muốn, Phụ vương."

Ông ta thở dài một tiếng, trầm ngâm suy nghĩ, rồi đưa ra lời đề nghị:

"Công tử Shadou La Verita"

Đến đây, Nàng biết mình thực sự bế tắc.

--------------------

Genis _ Đất nước của sự phồn thịnh, cái nôi của nền văn hóa thế giới đang tràn ngập trong hỗn loạn. Từ nhiều năm nay, nội bộ trong triều cứ liên tục lục đục do tin đồn thất thiệt về mối quan hệ tình cảm giữa Công tử Shadou De Verita của gia tộc lừng lẫy Verita và Nhị công chúa Final La Genis, hôn phu của Thái tử của Đế quốc Las Brighton De Las. 

Trong triều, người ta đồn rằng Shadou De Verita là một kẻ tham lam và luôn dùng tiền vào những thú vui sa sỉ. Cũng chính vì vậy mà Hoàng đế Truth De Genis không muốn cho đứa con cưng của mình dính líu đến, và đó là lí do mà Reina De Genis đã phải thế chỗ "Nàng công chúa bất tài" và chịu hết mọi thị phi cho đứa em gái của mình.

Người ta đã dựng lên mọi câu chuyện thị phi về Đại công chúa của Genis. Nhưng ít ai biết đó chỉ là một cuộc trao đổi giữa Nàng và cha mình để đổi lấy sự tự do cho mẹ nàng. Nàng vứt bỏ danh dự, thân phận cao quý để bảo vệ mẹ. Nàng đã nghĩ, số phận sẽ trôi nổi theo ý Thần, Nàng đã từng nghĩ vậy, cho đến ngày ấy ... cái ngày định mệnh.

--------------------

"Kẹt"

Nàng bước vào nhà kho Hoàng gia, hay đúng hơn là một cái phòng bỏ hoang lâu năm, nằm ở phía Tây cung điện.

Nàng lại thở dài, mỗi lần bước vào, Nàng không khỏi bật khóc khi nhìn thấy những bức vẽ, những thứ đồ chơi quá quen thuộc với chị em nàng. Mà ... chỉ là quá khứ thôi.

Nàng đi dạo quanh căn phòng, kì lạ ghê, nhớ hồi xưa nó rộng ơi là rộng mà giờ chỉ còn chút không gian trống nhỏ nhoi, có lẽ những thứ đồ lỉnh kỉnh đã chiếm mất cái không gian ngập tràn kỉ niệm ấy của nàng.

Từng giọt lệ cứ tuôn ra, Nàng vẫn vậy, vẫn yếu đuối, mãi chẳng thể mạnh mẽ hơn. Nàng ước thời gian quay trở lại những ngày tháng yên bình năm xưa, tại đây, ngay chính căn phòng này, Nàng cùng Fine và Mẫu hậu đang chơi đùa.

"Fine, Mẫu hậu, con nhớ hai người lắm"

"Mày làm gì ở đây vậy?"

Nàng xoay người, giọng nói quen thuộc ấy ...

"A ... Fine"

Nàng chạy đến bên Muội, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn lạnh lẽo kia. Nhưng Muội bỗng hất tay Nàng ra, giáng cho Nàng cú đánh giáng trời.

"Đừng có đụng vào ta, chúng ta không cùng huyết thống đâu, đứa con gái dơ bẩn"

Đứa con gái dơ bẩn?

Phải ha, sao ta quên được, ta đáng ghét đến nhường nào.

Ta không biết vì sao Phụ vương và Fine luôn lạnh nhạt với ta.

Từ trước đến giờ, nguyện ước cả ta là có thể sống như một đứa con thực sự , như một người chị thực sự.

Ta đã làm những gì có thể để trông giống như một nàng công chúa thực sự.

Ta học tất cả các lễ nghi của Hoàng tộc.

Ta học cách quản lí cung điện.

Ta làm tất cả những điều đó nhưng chẳng ai nhìn về phía ta, chẳng ai động viên ta dù chỉ một lần.

Chỉ có Mẫu hậu.

Vì vậy, ta trút bỏ hết danh dự cao quý của một nàng công chúa, ta mặc cho người đời soi mói, chỉ trích.

Chỉ cần Mẫu hậu được tự do là đủ.

Ta chỉ cần nhiêu đó thôi.

Từng giọt lệ cứ mãi chẳng ngừng tuôn trên má Nàng, Nàng cứ ngồi dưới nền nhà lạnh lẽo một lúc lâu, cho đến khi Muội nhắc cằm Nàng lên:

"Hãy nói rằng mày là kẻ đã tung tin đồn thất thiệt về ta và Shade"

Nàng ngơ ra không hiểu những gì mà Muội nói, nói vậy thì chẳng phải sẽ trái lời Phụ hoàng sao?

"Và mẹ mày sẽ được tự do"

Đến đây, Nàng không suy nghĩ nữa, chỉ lặng lẽ gật đầu.

Và tin tức một lần nữa được lan truyền rộng rãi.

Nàng nói rằng nàng là kẻ phá đám hạnh phúc của Muội và Công tử Verita, rằng tin đồn là do Nàng dựng ra, rằng Nàng là một kẻ dơ bẩn và đáng chết. 

Nàng đã làm theo đúng kế hoạch của Fine trong bữa tiệc mừng lễ trưởng thành của Thái tử Brighton De Las.

Nàng chấp nhận tất cả thị phi để Mẫu hậu được sống.

----------------

"Mày làm tốt quá nhỉ? Tao khá khen cho diễn xuất của mày. Mà dù sao cũng cảm ơn"

Muội kéo nàng ra vườn sau bữa tiệc.

"Không phải vì Muội, đây là vì Mẫu hậu"

"Ha, thật nực cười khi phải hy sinh tất cả vì một kẻ đã khuất?"

Muội phá lên cười, còn Nàng thì ngây ra vì khó hiểu. 

"Kẻ đã khuất? Ý Muội là sao?"

Muội nâng cằm Nàng, nhìn nàng với ánh mắt gian xảo và khẽ thì thầm vào tai Nàng:

"Mẹ mày, đã bị xử tử tuần trước rồi"

Nàng ngã khụy xuống, nước mắt cứ từ từ tuôn dài trên má, làm ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp ấy.

"Sao? Khóc à? Tội nghiệp ghê đó, súc vật ạ. Mày nghĩ tao sẽ để yên cho bả sao, đó là tội nhân, là kẻ đã giết chết mẹ tao. Cả bà ta và con gái bà ta đều không được quyền sống."

"Mẹ tôi đã không làm bất cứ chuyện gì thất đức, bà luôn lo nghĩ cho chính quốc cùng người dân, đó là bịa đặt, không phải sự thật"

Nàng hét lớn.

Nàng đã từng nghĩ, tình mẫu tử chỉ đơn giản là những lễ nghi thường ngày.

Nàng đã từng không có chút tình cảm nào với Mẫu hậu.

Nàng đã không ngờ, có một ngày, Nàng gọi cái tên 'Mẹ'. 

Nàng chưa bao giờ nghĩ có một ngày, Nàng nhớ bàn tay ấm áp của 'Mẹ' đến vậy.

Và Nàng cũng đã không ngờ, có một ngày, 'Mẹ' lại phải gánh chịu sự đau đớn đến vậy.

Nàng lại càng không ngờ, chính Nàng đã trở thành con quỷ nhuốm máu đâm chính em gái cùng cha khác mẹ.

"Tóc ... tóc ... tóc"

--------------

"Tội nhân Reina La Genis, thân là Đại công chúa lại làm chuyện thất đức, nảy sinh lòng ganh ghét, đố kị, cả gan mưu đồ phản nghịch, ám sát Nhị công chúa. Với tội danh mưu đồ ám sát Hoàng tộc, nay tuyên bố phế truất ngôi vị Đại công chúa ..."

"Tại sao ta lại làm vậy? Ta ác độc vậy ư?"

"Tuyên án xử trảm"

"Mẹ ơi, con sợ."

"Hành hình"

"Con sợ lắmmm ..."

------------------

Một bộ truyện mới đã ra đời, au sẽ thật cố gắng để sáng tác, mong cả nhà ủng hộ nhaaa. :D


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net