Chương 2: Khiêu khích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jules nói chuyện, hạ thân vẫn không ngừng khiêu khích cô.

Cô cắn răng, gân xanh trên trán bạo nhảy. Cô giữ lại eo Jules, khó khăn nói:

"Chúng ta là mẹ con. Như vậy là không đúng."

"Nhưng chúng ta đâu thể có thai." Jules nói.

"Người ta cấm kết hôn cận huyết không phải chỉ vì thế thôi sao?"

Charlise thực sự bị cô ấy nói đến nghẹn lời.

"Đúng thì đúng nhưng mà..."

Jules chặn lại môi không cho cô nói nữa. Charlise phải cực kì khó khăn mới ngăn mình không thuận theo cô ấy.

Charlise giữa lấy hai tay Jules.

"Jules, con đừng như thế."

"Nếu mẹ không làm, rồi con cũng sẽ cùng ai đó làm thôi. Mẹ thực sự muốn con bị người khác làm đau sao?"

Câu hỏi này, Charlise vô pháp trả lời.

Jules vùng tay ra.

Charlise nhìn cô ấy. Chỉ thấy cô ấy kéo lấy áo phông vứt ra ngoài.

Nhìn hai bầu vú hoảng trước mắt, Charlise cảm thấy cảm giác nóng  người càng thêm lợi hại.

Cô quay đi không dám nhìn.

"Mẹ không phải cũng thích nó sao?" Tiếng nói của Jules giống như yêu tinh mê hoặc lòng người.

Jules cầm lấy tay Charlise, ép tay cô  lên ngực trái của cô ấy. Sau đó ép tay cô cong lại, bóp lấy ngực cô ấy.

"A...hm..." Jules chỉ vừa bị chạm vào liền rên lên.

Charlise chỉ cảm thấy có nơi nào đó trong não nổ tung. Lí trí nói cô phải rời đi nhưng nơi nào đó trong cô lại nói hay mở mắt ra và nhìn cô ấy.

Cô vẫn ngồi yên ở đó, và theo phản ứng càng ngày càng lớn của Jules, cô rốt cuộc mở mắt ra.

Jules hai má ửng hồng nhìn cô.

Cô ấy buông tay cô ra.

Nhưng bàn tay đó không rời đi, mà ngược lại tiếp tục xoa lấy ngực cô ấy.

Charlise chủ động cảm giác tốt hơn nhiều. Jules tê dại cả người, nhịn không được đổ mình về phía cô.

Thật nhạy cảm...

Charlise nhìn cô ấy như vậy, cảm giác trong lòng tốt hơn rất nhiều.

"Con thực sự muốn vậy sao?" Charlise hỏi.

"Con có bao giờ nói dối mẹ đâu." Jules nói.

Jules bị Charlise đổi tư thế trở thành nằm ngã trên giường. Thân thể hai người vẫn gần sát lấy nhau. Ngực cọ ngực, hoa huyệt cọ lấy côn thịt.

"Chỉ một lần được chứ?" Charlise nói.

Jules gật đầu nói tốt.

Lời này giống như một tín hiệu, làm cho không khí tức thì nóng lên.

Hai người lại hôn nhau, lần này so với lần trước càng thêm dùng sức.

Jules vụng về giúp Charlise cởi áo ngủ. Sau đó Charlise tự mình cởi quần ra.

Đến lúc này, Jules mới nhìn thấy hình dạng côn thịt của cô.

Nó to lớn và có phần dữ tợn, màu sắc tiệm thâm, gân guốc bao quanh, độ dài càng không cần nói.

Cô ấy vô thức nuốt một ngụm nước bọt.

"Lớn quá..."

Charlise nhìn côn thịt của mình, nói:

"Là có chút lớn. Lần đầu tiên, sợ là con không chịu được."

Cô ấy nói rồi nhìn cô hỏi:

"Con hiện tại còn có thể đổi ý."

Jules nuốt nước bọt lắc đầu.

Lần đầu tiên làm, Charlise làm mọi thứ rất ôn nhu. Như nghịch vú của cô ấy cũng không thực dùng sức, thấy cô ấy có chút đau liền sẽ nhẹ nhàng hơn. 

Khi đầu vú cô ấy đã cứng, Charlise mới chuyển xuống hoa tâm.

Khi đi xuống đó cô mới biết Jules thực sự ướt. Cô ấy giống như thủy làm vậy, còn chưa làm gì nhiều đã ướt đến không được.

"Jules, con thực sự ướt quá."

Jules cảm nhận ngón tay cô vò nặn bên ngoài hoa huyệt, ngại không dám nó gì.

Hai đầu ngón tay của cô kẹp lấy hoa hạch nắn véo. Nơi nhạy cảm bị đụng vào, Jules kêu lên một tiếng, sau đó không ngừng rên rỉ.

Charlise có thể cảm thấy Jules thân thể cực kì nhạy cảm, so với người khác muốn nhảy cảm hơn mấy phần.

Nhìn cô ấy vì hoa hạch bị cô nghịch trong tay mà rên rỉ, cô có một loại tội ác cảm.

Đây là con gái cô a.

Vậy mà bây giờ cô lại chơi hoa hạch của cô ấy, làm cho con gái cô rên rỉ không ngừng. Đã vậy tiếng rên rỉ của cô ấy còn làm cô nứng hơn.

Nhìn cảnh hoa hấp háy chảy ra nước Charlise quyết định làm luôn.

Một phần vì cô ấy đã đủ ướt. Một phần là cô đã không chịu nổi nữa rồi. Một phần là cô sợ mình còn không nhanh kết thúc chuyện này, cô sẽ trở thành một kẻ cầm thú muốn không ngừng lộng khóc con gái mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net