Chương 6: Ở trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Catherine hãy còn là học sinh, năm nay vừa lên đại học năm nhất. Vì lẽ đó, trải qua chủ nhật mệt mỏi xong, cô phải quay lại trường.

Catherine học cùng trường đại học trước kia mà Cheryl theo học - đại học Greenwich, ngôi trường danh giá bậc nhất ở Anh.

Khi Cheryl biết Catherine không chỉ theo học trường đại học cũ của mình, còn chọn cùng ngành học với cô, đôi mắt cô mang theo ý cười doanh doanh, nói:

" Chị liền biết em khẩu thị tâm phi."

Catherine lườm cô một cái, lầm bầm nói:

" Đừng có tự mình đa tình."

Cheryl ghé vào sát tai cô ấy nói khẽ:

" Hm? Em hỗn hào như vậy là vì muốn chị hôn em?"

Ba năm. Catherine thực sự không hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra khiến Cheryl giống như thay một người khác giống nhau, bên môi luôn là những lời ngả ngớn không đứng đắn.

Cô ấy bị cô nói thế, tức khắc đỏ mặt, tức giận thét lên:

" Biến thái!"

" Biến thái vẫn là chị gái em." Cheryl cười đến thật là đúng đắn. 

Catherine hừ một tiếng, đánh vào bàn tay đang vòng qua eo mình rồi chạy đi.

" Chút nữa cùng nhau đi ăn trưa." Cheryl nói vọng theo.

Catherine mặc dù không trả lời, nhưng Cheryl biết cô ấy sẽ đồng ý.

.......

Catherine vào trong lớp xong khẽ thở phào một hơi.

Cô tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, lấy sách vở bỏ lên bàn. Đang nghĩ linh tinh thì có người vỗ vai một cái, làm cô giật bắn cả mình.

" WTF?!" Catherine kêu lên.

Hannah không nghĩ cô lại phản ứng mạnh như thế cũng kêu lên:

" Giật cả mình."

Nhận ra là bạn mình, Catherine than thở một tiếng.

Mấy ngày nay luôn bị Cheryl dán lấy khiến cô có một loại ảo giác cô ấy luôn ở bên cạnh mình.

Mà Cheryl thì toàn thích giở trò đồi bại.

Hannah híp mắt nhìn Catherine rồi lại gần nói:

" Bà mấy ngày nay rốt cuộc làm gì đấy?"

" Hm?"

" Đừng có giả ngây." Hannah nói.

" Là sao?" Catherine mờ mịt hỏi.

Hannah đè thấp giọng nói:

" Tôi nhìn thấy hôn ngân trên người bà đấy."

Catherine giật mình hỏi:

" Ở đâu?!"

" Sau gáy, vừa nãy mới nhìn thấy."

Catherine thở phào một tiếng, chỉnh lại tóc mình.

Vết tích sau cổ cũng chính là lí do khiến cô với Cheryl ầm ĩ với nhau một trận sáng nay, và cuối cùng thì cô đành thả tóc đến trường.

Hannah nhướng mày hỏi:

" Giờ nói được rồi đi?"

" Còn có thể thế nào. Lên giường với người khác mà thôi."

" Nhưng tôi nghe nói hai hôm trước bà không cùng Austin đi chơi mà...Khoan...!"

Hannah trừng mắt nhìn Catherine, không tin nổi nói:

" Bà cắm sừng ổng hả?"

Cùng người khác lên giường khi đã có bạn trai là một hành động thực sự vô liêm sỉ.

Catherine ngược lại cũng không cảm thấy có bao nhiêu tội lỗi. Cô lạnh nhạt nói:

" Cũng không yêu nhau. Chia tay sớm thôi."

Hannah biết Catherine không thích Austin nên họ có chia tay cô ấy cũng chẳng ngạc nhiên. Chỉ là thái độ của Catherine làm cô ấy thấy lạ.

Catherine tựa hồ tâm tình không tồi...

***

" Chị biết là em gái đáng yêu của chị sẽ không để chị một mình ăn trưa mà." Cheryl cười nói.

Cheryl cười lên rất đẹp, hàng răng trắng đều thẳng tắp. Cô ấy giống như tự mình mang hiệu ứng riêng, khi cười lên làm cho mọi thứ xung quanh lu mờ đi.

Catherine bị nụ cười đó làm cho có chút ngơ ngẩn. Lời ghét bỏ bên môi lăn lộn mãi cuối cùng cũng không nói ra.

" Còn không nhanh lên."

Hôm nay nhà ăn vẫn đông như ngày thường, tìm một hồi mới ra được một bàn còn trống.

Hai mĩ nhân đi cùng nhau luôn dẫn theo vạn người chú mục, bất kể là trong hoàn cảnh nào.

Khi Cheryl cùng Catherine đi qua,  phần lớn mọi người đều nhìn họ vài mắt và cảm thán một câu lớn lên thật đẹp.

" Đáng ghét."

Catherine trút cơn tức giận của mình đồ ăn. Đồ ăn trong tay cô vì thế mà không ngừng chịu đựng dày vò.

" Ai làm em gái chị tức giận thế?" Cheryl cười hỏi.

Đối diện với người em gái trong ngoài bất nhất này, tâm trạng cô gần như không bao giờ xấu đi. Trêu chọc cô ấy đã trở thành niềm vui giải trí hằng ngày của cô.

Cheryl lại cười, nhưng lần này, Catherine chỉ thấy nụ cười đó thật chói mắt.

Người ta nhìn thì nhìn, liên quan gì đến cô chứ...

Cô ấy hừ lạnh không trả lời. Tay cầm dĩa kẹp miếng rau đưa lên miệng ăn thì giật mình đánh thót một cái.

" C-Chị....!" Câu nói chưa hết đã liền ngậm miệng lại.

Tay Cheryl đặt lên đùi cô, kín đáo vuốt ve. Cô buông một tay xuống ấn lấy tay cô ấy không để cô ấy làm loạn nữa. Cô ấy cũng thực nghe lời an phận nhưng không hề rút tay về.

Catherine cắn môi nhìn Cheryl, rõ ràng là rất khó chịu nhưng mặt lại không nhịn được mà đỏ lên.

Cheryl liếm liếm môi, tự dưng thấy môi thực khô.

Nếu bây giờ không phải ở nhà ăn, cô thực sự sẽ ấn cô ấy xuống mà lăn lội.

Catherine muốn đi nhưng Cheryl không cho, đành căng da đầu mà ăn tiếp.

Vừa ăn xong liền không chần chừ mà đứng dậy, đem trả khay rồi chạy bán nhanh ra ngoài, giống như ở phía sau có một thứ gì đó rất đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net