Sẽ gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"La Nhất Châu, anh ổn chứ?"

Đó là câu mà dạo gần đây Dư Cảnh Thiên luôn muốn hỏi La Nhất Châu.

Có thể là vì Dư Cảnh Thiên chỉ nhìn anh qua màn hình nên đánh giá không đúng. Nhưng mà, dù có là vậy đi chăng nữa, cậu vẫn cảm nhận được có sự thay đổi không nhỏ ở nơi anh.

Khi rời Đại Xưởng chưa lâu, Dư Cảnh Thiên vẫn chưa cảm nhận rõ về điều này. Trước khi tuyên bố thành đoàn, cậu đã cảm nhận được La Nhất Châu có mang một ít tâm sự. Nhưng dần dần Dư Cảnh Thiên cảm thấy mọi việc không đơn giản như vậy.

La Nhất Châu không quá thân thiết với các thành viên khác, Dư Cảnh Thiên nhìn ra được. Vì điều này mà La Nhất Châu bị mắng không ít.

Họ nói La Nhất Châu diễn quá tốt, rời chương trình liền trở thành một người khác.

Họ nói La Nhất Châu hút nhiệt đồng đội, đến khi nổi tiếng rồi vứt bỏ.

Họ nói thái độ La Nhất Châu không tốt, tài nguyên tới tay nhiều như vậy còn trưng bản mặt đó cho ai xem.

Còn nhiều bình luận tiêu cực khác nữa, Dư Cảnh Thiên thật sự không muốn nghĩ tới.

Những lời đó Dư Cảnh Thiên cảm thấy thật nực cười, La Nhất Châu là người thế nào, những người chưa từng tiếp xúc có thể đánh giá được sao?

Nhưng cậu vẫn lo rằng La Nhất Châu sẽ tổn thương. Dư Cảnh Thiên hiểu cảm giác bị bạo lực mạng nên cậu không muốn La Nhất Châu phải chịu đựng điều này.

Dư Cảnh Thiên luôn thắc mắc việc gì có thể khiến một người luôn hướng đến những điều tích cực như anh lại trở trên trầm lặng đến vậy? Nhưng cậu không hỏi, đó không phải điều vui vẻ gì nên Dư Cảnh Thiên không muốn La Nhất Châu lại suy nghĩ về nó.

La Nhất Châu vừa tham gia chương trình "Mùa hè hoàn mỹ", thấy anh vui như vậy cậu cũng nhẹ nhõm phần nào. Cậu nghĩ chắc là La Nhất Châu đã ổn rồi.

Dư Cảnh Thiên tìm thêm ảnh hậu trường, nhìn anh té ghế, nhìn cách anh xịt chống nắng cậu không nhịn được mà bật cười.

Lướt đến một tấm ảnh*, cảm nhận được cảm xúc của anh qua ánh mắt, suy nghĩ cho rằng La Nhất Châu đã ổn của cậu bị dập tắt.

Dư Cảnh Thiên cầm điện thoại lên soạn tin nhắn.

"Em vừa xem "Mùa hè hoàn mỹ", anh trông ngầu cực!!!"

Cậu nhấn gửi đi. Nghĩ rằng La Nhất Châu vẫn đang bận lịch trình chưa thể trả lời ngay, cậu đặt điện thoại lên bàn muốn giải quyết nốt các bài tập còn lại.

Hơn hai phút, tin nhắn đến.

[La Nhất Châu]: Em có thích hoạt động ngoài trời giống vậy không?

Dư Cảnh Thiên trả lời: "Thích chứ, cực thích luôn. Em nhớ là anh từng nói muốn cưỡi ngựa đi trên thảo nguyên đúng không?"

[La Nhất Châu]: Em có xem hả? Ừm, anh thích các hoạt động ngoài trời lắm. Có người đi cùng thì càng vui.

Dư Cảnh Thiên cười mỉm, cậu với La Nhất Châu có nhiều sở thích giống nhau lắm: "Có dịp em đi với anh!"

[La Nhất Châu]: Hứa nhé!

"Em nói thật, không phải mời xã giao đâu."

[La Nhất Châu]: Anh đang háo hức rồi nè. Vậy nha, tụi mình lập kèo rồi đó.

"(^◇^)"

Suy nghĩ một hồi Dư Cảnh Thiên gửi tấm ảnh kia qua.

"*jpg"

"Ánh mắt thâm tình ghê, anh hợp đóng vai nam chính ngôn tình lắm đó."

[La Nhất Châu]: Nhưng anh không thích.

"Tại sao???"

====

La Nhất Châu ở phía bên kia đáy mắt hiện lên ý cười, Dư Cảnh Thiên xem chương trình mà anh tham gia còn xem ảnh hậu trường, điều này làm anh cảm thấy vui vẻ.

Nhìn dòng tin mới nhất mà cậu gửi đến La Nhất Châu cứ nhập rồi lại xóa. Anh không biết phải nói thế nào mới tốt.

Bởi vì ánh mắt ấy anh chỉ muốn dành cho một người, là Dư Cảnh Thiên.

La Nhất Châu không muốn đóng nam chính thâm tình là thật nhưng mà anh biết rằng sớm muộn những kịch bản những thế cũng sẽ tới tay mình mà thôi.

Qua một lúc, La Nhất Châu trả lời: "Anh thích các vai ngầu lòi thôi. Anh thấy mình hợp với mấy vai đó lắm ( ̄∀ ̄)"

[Dư Cảnh Thiên]: Anh ngầu nhất 🤣🤣🤣

[Dư Cảnh Thiên]: Em nói nè.

[Dư Cảnh Thiên]: Có lẽ những điều này đã có người nói với anh rồi. Nhưng mà em vẫn muốn nói, anh đừng cho rằng em dạy đời anh nhé.

[Dư Cảnh Thiên]: Giới giải trí khá phức tạp, anh cố gắng đừng gây hiềm khích với ai nha ☺️. Em biết là anh sẽ không gây chuyện với người ta. Nhưng có một vài hành động, biểu cảm mình không có ý gì cơ mà họ sẽ không nghĩ thế. Cho nên là dù có chuyện gì đi chăng nữa anh cũng cố gắng đừng bộc lộ cảm xúc quá nhiều. Em sợ anh sẽ chịu thiệt.

"Cảm ơn em, Tony. Gặp được em thật tốt."

[Dư Cảnh Thiên]: (>y<), được rồi em phải đi làm bài tập đây. Hẹn anh khi khác nói chuyện nha. Bái baiiiii.

La Nhất Châu trả lời lại bằng một mặt cười. Anh lướt lên đọc lại toàn bộ tin nhắn từ trước đến giờ của hai người, khóe môi bất giác cong lên lúc nào không hay.

Ngón tay La Nhất Châu dừng lại ở trên tấm ảnh mà Dư Cảnh Thiên vừa gửi, khóe môi từ từ hạ xuống.

Thì ra mình biểu hiện rõ như thế.

La Nhất Châu không phũ nhận mình có tâm sự. Trong tấm ảnh, khi đó anh là đang nhớ đến Dư Cảnh Thiên.

La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên đều thích các hoạt động ngoài trời. Thật ra từ khi còn ở trong Đại Xưởng, anh đã từng nghĩ nếu sau này anh và Dư Cảnh Thiên cùng tham gia một chương trình thực tế nào đó chắc sẽ vui lắm. Nhưng cuối cùng hiện thực lại đập tan mộng tưởng.

Đã lâu La Nhất Châu không được vận động bên ngoài. Vì vậy khi quay "Mùa hè hoàn mỹ" anh cảm thấy rất vui. Thả mình vào trong trò chơi, không còn những suy nghĩ quẩn quanh.

Tấm ảnh Dư Cảnh Thiên gửi cho La Nhất Châu, khi đó trong đầu anh đang nghĩ:

Có Tony ở đây thì tốt quá.

La Nhất Châu cất điện thoại, ngửa người ra ghế nhắm mắt lại, lẩm bẩm: "Chúng ta nhất định sẽ gặp lại."

====

*Ảnh

Với cái vibe này anh Châu không đóng nam chính thì phí, cơ mà ảnh đóng thật thì mình lại ghen hộ em Thiên :))).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net