[G Story] Cỏ ba lá màu xanh dương [ cảm động lắm ^^ ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hổng tin đâu ,ai mà dám làm gì em chứ ....anh rành em quá mà...

- Em nói thiệt là em hổng có ....

- Hổng nói nhiều , anh muốn em xin lỗi Lâm , không thì đừng bao giờ nhìn mặt anh nữa ....

- Anh Huy ....anh Huy....alo ...alo...

Một ngày đẹp trời ....Tại một quán cafe .....Nó , anh Huy và cả Ngọc.....Ba người ngồi đó ....Hôm nay nó là nhân vật chính mà .....

- Ngọc à , nếu em lỡ tay đánh Lâm thì em xin lỗi đi , dù sao em cũng lớn hơn Lâm mà.....

- Nhưng mà em ...em hổng có.....

- Thôi , em không nói thì thôi , anh với Lâm đi về , từ nay đừng nhìn anh nữa....

- Thôi được rồi , coi như em xin lỗi.....em có lỗi.....

Nó nhìn mặt Ngọc mà trong lòng hả hê lắm ....Ừ , phải vậy chứ .....he he he .....Nhìn Ngọc mặt mày đỏ ké vì tức là nó biết thế nào cũng có chuyện gì đó nữa......Kệ , ai chơi tới đâu nó chơi tới đó .....Tất cả vì tình yêu....Ai dám đụng tới tình yêu của nó thì nó liều mạng......

- Rồi hai chị em huề nha ....Ngồi đây chờ anh tý , anh vào toilet.....

Anh Huy vừa quay lưng đi là Ngọc trở mặt liền ....Nó cũng hổng vừa gì , anh vừa đi là nó ôm bụng cười sặc sụa ...cười trên sự đau khổ của người khác ...Ngọc tức lắm ....

- Mày giỏi lắm nhóc , tao hổng ngờ mày cũng thuộc dạng cao thủ ....

- Không cao tay để chết hả chị.....ha ha ha .....Mà chưa hết đâu chị à....Còn màn hai cảnh một nữa......

Nó nheo mắt với Ngọc một cái rồi cầm ly nước Cam của Ngọc tạt thẳng vào quần áo của nó ...Ngọc hết hồn .....Nó nhanh tay đạt cái ly về vị trí trước mặt Ngọc rồi nó giả bộ la .....

-Á ...chị Ngọc, chị làm cái gì vậy .....

Mọi người trong quán cafe tập trung nhìn về phía phát ra tiếng la thì thấy người nó toàn là nước cam .....Anh Huy từ trong toilet bước ra ......Anh chạy vội tới la lớn ...

- Em làm cái gì zậy hả Ngọc......

Ngọc chưa kịp hiểu chuyện gì .....Cô lắp bắp ....tay chân run run ....

- Em .....em ....hổng biết nữa....

Anh Huy cầm ly nước cam của Ngọc lên ......

- Nước cam của em đâu hết rồi hả....Em là con nít hay sao mà làm cái trò tạt nước ngay giữa quán xá zậy hả.......

Ngọc giơ tay xua xua ....

- Em hổng có ....em hổng có mà.....

- Em hổng làm thì ai làm , hổng lẽ Lâm tự lấy nước cam đổ vào người mình ....Em quá đáng lắm ....anh không muốn gặp em nữa......

Mọi chuyện kết thúc ....Nó đã thắng ....Nó đã Huy mất lòng tin nơi Ngọc . .....Nó đã trả thù được cho người ngày xưa ....Nó đã cho Ngọc biết không phải ai cũng chọn cách bỏ đi ....Không phải ai cũng lẫn trốn ......Không phải ai cũng có thể để người khác chà đạp....

----------------------

Sao khi nếm mùi hai lần thất bại ....Ngọc nhận ra được một điều ....Ngọc không phải là đối thủ của thằng Lâm.....Tuy nhà quê nhưng nó là một thằng cao tay ....Dựa vào một mình Ngọc sẽ không thể nào làm gì được nó .....Nhưng lòng người khó lường , nhất là lòng dạ đàn bà.....Ngọc sẽ không bao giờ bỏ qua chuyện này ....Huy phải là của Ngọc chứ không phải của một ai khác ....Chỉ riêng một mình Ngọc........

- Alo ....dạ con Ngọc nè bác ....Dạ bác bên đó khỏe hông ạ......

- Dạ , bác ơi , bác có tranh thủ về đây được hông bác ....Anh Huy ....híc ...híc....

Nới hai chữ anh Huy là Ngọc bắt đầu khóc .....Khóc là một trong những cách có thể lấy lòng người khác hiệu quả nhất....

- Bác ơi , anh Huy ....ngựa quen đường cũ , đang sống chung với một thằng nhóc đó bác ơi ......

Ngọc đã khôn ngoan kêu gọi cứu tinh .....Người có sức ảnh hưởng nhất sắp xuất hiện ....Lần này để coi ai sẽ hơn ai ....Huy chỉ dành riêng cho Ngọc....chỉ cho Ngọc mà thôi .......

---------------------------

Sáng , nó ngủ dậy và thấy trong người bồn chồn ....Tự nhiên hôm nay nó thấy bức rức quá .....Linh tính cho nó biết hôm nay sẽ có chuyện gì kinh khủng lắm .....Nó chạy xuống nhà ....may quá , anh vẫn chưa đi làm .....

- Anh ....

- Gì đó nhóc , sao dậy sớm zậy ...

- Hôm nay anh nghỉ làm một ngày được hông .....

- Sao vậy nhóc , nhóc bị gì hả.....

- Em ....em hổng biết nữa....tự nhiên em thấy trong lòng bất an sao sao á.....

Anh xoa đầu nó rồi hun lên mặt nó một cái .....

- Em mê tín quá à....Thôi , chiều nay anh xin về sớm ....Ở nhà hổng nghĩ ngợi gì nữa nghen.......

Anh đi làm rồi ...chỉ còn một mình nó ....Cái cảm giác bất an lại lùa về .....Nó thấy sợ đến nổi hết da gà.....Nó hổng biết sao nó lại thấy vậy ....Ừ , tự nhiên nó thấy sợ ...tự nhiên nó sợ xa anh Huy ....Nó thật sự rất sợ.....

Bính ....bong......

Tiếng chuông cửa làm nó hết hồn .....Hỗng lẽ Ngọc tới nữa....Nó vén màn cửa nhìn ra ngoài ....Hổng phải Ngọc....mà là một bà nào đó ....Nó thấy quen quen ...hình như nó thấy người này ở đâu rồi nè.....

- Dạ , chào bác , bác kiếm ai .....

- Tui không kiếm ai hết , tui về nhà tui .....

Nó nhìn kỹ người đàn bà này một lần nữa....À..à , có lần nó đã thấy hình người này chụp chung với anh Huy ....Vậy là mẹ của anh Huy hả.....

- Dạ , bác là mẹ của anh Huy hả....

Nó đon đả mỡ cửa rồi rót nước , lấy trái cây ...Nó làm nhanh như một con sóc.....Hy vọng sẽ có điểm cao với mẹ anh ......

- Con ngồi xuống đây bác nói chuyện chút đi .....

- Dạ .....

Bà trầm ngâm một hồi rồi uống một ngụm trà......

- Con quen như thế nào với thằng Huy ....

- Dạ , nhà con dưới quê gần nhà bà ngoại của anh Huy...

- Uả vậy con là con của ai .....

- Dạ , con là con của Tư Lực....

- À...à....bác với ba má con cũng là chỗ thân tình ....Con lên đây học hả.....

- Dạ ......con lên đây học ....vừa học vừa làm

- Vậy con làm cái gì ...

- Dạ , con làm công chuyện nhà cho anh Huy .....

Rồi bà lại trầm ngâm ....Ừ , những người già lại cứ hay trầm ngâm như vậy .....

- Nãy giờ bác chưa biết tên con ...

- Dạ , con là Lâm....

- Uhm , Lâm nè.....Con cũng biết nhà bác đơn chiếc..có một mình thằng Huy là con trai......Bác nghe con Ngọc kể chuyện hai đứa rồi ....

- Dạ...con ....con...

- Bác hổng la hổng rầy gì con đâu ...Bác chỉ muốn con dừng lại....Con không nghĩ cho con thì con cũng nên nghĩ cho ba má con....Nghĩ cho bác ....Một người mẹ thì không ai muốn con mình.......

Bà vừa nói vừa khóc....Nước mắt của một người mẹ đã làm cho nó thật sự xiêu lòng ...Ừ , mẹ anh nói đúng ....Nó còn phải nghĩ cho anh , cho mẹ anh , cho tương lai sáng ngời của anh ....Nó yêu anh ...nó không muốn anh chịu khổ ....Neu61no1 cứ ngang bướng theo đuổi cái tình yêu vô vọng này thì vô tình nó sẽ làm hại anh ...Nó sẽ làm mất tương lai của anh ....Nó không muốn như vậy .....

- Vậy con phải làm gì hả bác ....

- Bác muốn con rời khỏi đây và không gặp thằng Huy nữa....

Trái tim nó như muốn vỡ òa ra ....Nó biết ...ngay từ lúc yêu anh nó biết nó sẽ khổ ....Nó sẽ thôi không khóc nữa ...Nó hứa với lòng nó sẽ không khóc nữa....Nước mắt chỉ làm con người ta yêu đuối hơn ....Ừ , nó sẽ không bao giờ khóc nữa......

Nó lên thu dọn tất cả những gì thuộc về nó ....Cái laptop nó để lại.....Xe đạp nó cũng để lại.....Nó không muốn lấy những thứ đó .....Nó rất cám ơn anh , nó thương anh lắm ....nó thương anh nên nó phải đi ....Nó sẽ không bao giờ gặp anh nữa.....Nó sẽ đi....Nó đặt xuống bàn một cánh hoa cắt bằng giấy màu xanh dương ....Cỏ ba lá....

Nó đi lang thang vô chừng ....Nó đã không còn xa lạ với Sài Gòn nhưng nó cảm thấy cô đơn lắm ....Nó chưa quen với cái cảm giác không có anh bên cạnh....Ừ ,nó chưa quen .....Nó muốn khóc ....nó muốn khóc thật lớn ...nhưng nó không khóc vì nó đã hứa với lòng rằng nó sẽ không bao giờ khóc...Một tay nó xách cái ba lô quần áo ...Tay kia nó xách theo tấm hình mà anh và nó chụp chung ...Nó chỉ dám xin một chút kỉ niệm cuối cùng của anh và nó .....

-Nhóc ơi , anh về rồi nè......

Ngọc từ trong nhà bước ra...Vẻ mặt hân hoan .....

- Bác ơi , anh Huy về rồi nè.....

Anh đi vào nhà và ngạc nhiên khi thấy mẹ mình ....

- Mẹ về hồi nào , hổng kêu con ra đón .....

- Mẹ về hồi sáng....

Rồi anh đưa mắt tìm kiếm .....Anh nhìn xuống bếp , nhìn lên lầu ....Như biết được anh đang tìm kiếm cái gì ...Ngọc lên tiếng như một kẻ đắc ý :

- Nó không còn ở đây đâu mà anh tìm .....

Anh chụp vai Ngọc ....

- Cô nói cái gì .....

Má anh từ trong bếp chạy ra....

- Con làm cái gì vậy Huy ....

Như đã hiểu ra mọi chuyện ....Huy thẫn thờ ngồi xuống đất ...Vô hồn .....

- Thằng đó là một người khôn khóe và hiểu chuyện ...Nó đã tự bỏ đi .....

- Không . chính là mẹ với cô ta đã ép Lâm bỏ đi ......

Rồi anh chạy lên lầu , lên phòng của Lâm .....Tất cả đã không còn .....Không còn một chút gì về hình ảnh một thằng nhóc nghịch ngợm .....Chỉ còn lại ...cỏ ba lá....

Huy đi lang thang khắp ngỏ ngách Sài gòn chỉ mong tìm được nhóc ....Nhưng Sài gòn chứ đâu phải cái hộp ....Mênh mông quá ....Huy lặng lội về quê nhưng nhóc không về quê .....Vậy nhóc đi đâu được chứ ....Điện thoại không gọi được ....Đến trung tâm thì nhóc đã xin nghỉ .........Trời ơi ....Không lẽ tình yêu là tội lỗi hay sao .....

Với số tiền mỗi tháng anh trả lương cho nó ....Ki cóp nó cũng đủ tiền mướn một cái phòng trọ gần phòng của anh Hải.....Nói chung cuộc đời cũa nó cũng gặp rất nhiều quý nhân .....Anh Hải và chị Lan ( người yêu của anh Hải ) tốt với nó lắm ....Biết được câu chuyện và hoàn cảnh của nó ....Hai anh chị kêu nó về làm phụ hai người ở tiệm dán keo điện thoại....Ừ , cái tiệm cũng đông khách lắm ....Nhờ vậy mà nó cũng lây lất qua ngày .....Tối thì nó tiếp tục đi học Tin học....Nói chung thì nó coi anh Hải và chị Lan như anh chị của nó dưới quê vậy ......

Trời mưa , ngồi trong tiệm nhìn ra mưa nó lại thấy buồn buồn ....Dù cũng đã hơn 5 tháng rồi nhưng nó vẫn buồn ....Thì thấy mưa ai mà lại hổng buồn chứ ...Chị Lan ngồi xuống kế bên nó .....

- Nhớ người đó hả nhóc....

- Đâu có đâu chị , em quên rồi ....

- Nói vậy chứ chị biết làm sao em quên được ....Thôi ráng nha em ......

Nó về phòng trọ .....Ngày nào cũng vậy ....Mỗi khi n1o về nó lại lấy bông gòn lau cái khung hình anh và nó chụp chung ....Ngày nào nó cũng lau ...Nó không muốn bụi bặm đè lên kỉ niệm đẹp của nó.....Nó lau ....nó buồn nhưng nó không khóc....Nó sẽ không khóc......

" Em lắng nghe tiếng đồng hồ cứ quay đều cứ quay đều ....em lắng nghe nhịp tim mình vẫn còn yêu anh lắm...Em vẫn mong một ngày mưa thôi xuống đây , con dường ấy sẽ khô hanh lại ...để một mai nắng lên ...mình sẽ lại về bên nhau ....."

Đang buồn mà ai chơi ác mở bài này lên ...Nó nghe mà muốn rớt nước mắt ....Nhưng nó cố gắng kiềm lại.....Ừ , có gì mà khóc...Đau buồn nào cũng qua rồi thì có gì mà phải khóc chứ ....Khóc chỉ làm cho con người ta yếu đuối hơn thôi ........Ừ , nó có khóc đâu ...

--------------------

- Bác ơi , khi nào bác mới đi vậy bác .....

- Ừ , chắc tháng sau .....

- Bác ơi , còn anh Huy sao bác....

Mẹ của Huy cũng không biết làm sao với con trai mình ...Có lẽ Huy đã quá yêu thằng Lâm.....Huy cứ tìm kiếm ....kiếm trong vô vọng ....Nhưng Huy vẫn tin một ngày nào đó Huy sẽ gặp lại nhóc.....Có mà , thế nào Huy cũng gặp lại nhóc.......

- Huy à , má muốn nói chuyện với con ......

- Má nói đi ...

- Má biết má đã sai ...Má biết tình yêu của hai đứa dành cho nhau ....Nhưng giờ thằng Lâm đã đi mất rồi ...Con cũng nên quên nó đi và lập gia đình.....

- Không , con vẫn muốn tìm kiếm ...

- Nhưng má già rồi ...con muốn má làm sao đây hả Huy......

- Con muốn tìm nhóc....

- Thôi được , má sẽ cho con một tháng....Nếu có duyên tụi con sẽ gặp lại ...Lúc đó má hông ép ....Nhưng sau một tháng con vẫn không tìm được nó thì con phải làm đám cưới với Ngọc.......

Đời trớ trêu.....Huy tìm cả năm nay rồi vẫn chưa tìm được nhóc....Chắc là anh và nhóc hông có duyên nợ ...Ừ thì một tháng nữa vậy .....Một tháng vô vọng.....Không biết giờ này nhóc đang ở đâu , làm gì ....Chắc là nhóc đã vào Đại học...Nhưng anh tìm hoài ở các trường Đại học nhưng cũng có thấy nhóc đâu....Nhóc ơi ....Nhóc ở đâu .......

------------

Chết cha ...sáng dữ rồi ...Hôm nay có bài thi mà trời ......Thôi chết rồi .....Không kịp rồi ....Nó phóng xe ào ào .....Ừ cũng may là nó đã mua được xe máy ...chứ nếu đi xe đạp chắc khỏi thi luôn cho rảnh ......

Đèn đỏ.....Chạy luôn , trễ rồi ......

Quýt.....uýt.........chết cha , công an.....Ôi sao mà khổ vầy nè.......

Nó lầm lủi dẫn xe zô ....Híc ...còn bài thi nữa chứ ....Nó mở nón bảo hiểm và cái khẩu trang ra ...Nó ngước mặt lên tính chơi chiêu năn nỉ.....

Bụp ...cái nón bảo hiểm cầm trên tay nó rớt xuống đất .....Tay chân nó lạnh ngắt mặc dù trời hổng lạnh.....Là ....anh....Huy .....Nó nhìn anh ...nó hổng biết nói gì và làm gì .....Anh nhìn nó mừng rỡ ...Anh ôm nó ngay giữa ngã tư đầy người qua lại.....Cuối cùng thì anh cũng đã tìm được nó ....Anh móc trong bóp ra ....Cỏ ba lá màu xanh dương ....Từ ngày nó đi ....anh cứ giữ hoài trong bóp ...và giờ đây anh bỏ vào tay nó .....Nó khóc...Sau một năm nén nước mắt ...bây giờ nó khóc....Nó khóc như bù vào những lần nhớ anh mà hông dám khóc....Ừ thì nó nhớ anh ...Nó sẽ khóc ....Khóc như những ngày còn bên anh ....

- Nhóc đi đâu mà chạy nhanh vậy , biết vượt đèn đỏ là nguy hiểm lắm hông ?

- Em ....em đi thi , tại trễ ...nên.....

Anh vuốt nhị tóc nó ......

- Nhóc đi thi đi .....Coi chừng trễ ...Nhớ cất cỏ ba lá may mắn nha .....À , mà nhóc học trường nào vậy ...

- Em học ở ĐH Xã hội và nhân văn ....Thôi , em đi nha ....

Anh đứng nhìn theo nó đến khi bóng của nó khuất xa dần......Anh vui quá ....Sao bao nhiêu lâu tìm kiếm cuối cùng anh cũng đã tìm thấy nó .....

- Alo , mẹ hả , con đã tìm thấy Lâm rồi .....

----------------------------------------------

Vừa tràn ngập niềm hạnh phúc khi tưởng rằng sẽ kết hôn với Huy ....Nhưng Ngọc không thể nào ngờ được ông trời lại trêu người như vậy ....Tại sao chứ ...tại sao hơn một năm rồi , tại sao nó lại quay về chứ ....Nó là ma hay là âm hồn không tan ...sao cứ theo ám Ngọc hoài vậy ......Nó sẽ không khuất phục cái số phận nghiệt ngã này đâu ....Nó sẽ làm tất cả mọi việc ....Kể cả.......

Từ ngày gặp lại anh Huy nó trở nên hoạt bát hẳn....Ừ thì con người ta khi được tiếp thêm sức mạnh tình yêu thì ai mà chẳng vui ......Nó lại được chính tay nấu cho anh những món ăn mà ngày xưa nó hay nấu ...Nó lại được nghe những bài hát mà anh hay hát vào những đêm cúp điện ......Nó sẽ được tất cả ...vì tình yêu anh dành cho nó là tất cả mà......

Cốc ...cốc.....

Ai vậy cà , mới sáng sớm mà....Hổng lẽ bà chủ nhà ....Mà nó mới đóng tiền nhà ngày hôm kia mà.....Nó đi ra mở cửa.....Là Ngọc .......Nó nhìn Ngọc ....Hơi ngạc nhiên ....Ngọc vẫn như ngày xưa ...Xinh đẹp và đầy sát khí.......

- Sao chị biết chỗ này mà tìm .....

Ngọc nhìn nó bằng cái cách nhìn ngày xưa ...Nhưng nó vẫn lễ phép gọi Ngọc bằng chị...Ừ , nó lớn rồi ....không còn bốc đồng như hồi xưa nữa...Nó 19 tuổi rồi mà....Nó đã biết thế nào là kiềm chế bản thân .....

- Sao mày cứ bám theo tao và anh Huy hoài vậy , mày muốn gì đây ?

Nó nhìn Ngọc bằng một ánh mắt tội nghiệp ....Có lẽ Ngọc yêu quá nên khùng rồi ....Nhưng nó nghĩ Ngọc không yêu anh Huy mà chỉ muốn sở hữu .....Ừ , con gái nhiều khi cứ hay thích sở hữu con trai ....

- Chị Ngọc...anh Huy không yêu chị ....Mãi mãi cũng không yêu chị , tại sao chị cứ phải làm khổ mình vậy hả.....

- Mày biết cái gì mà nói ....Nếu mày biến đi luôn thì tao và Huy đã làm đám cưới rồi mày biết không .........

- Một đám cưới không có tình yêu thì cưới làm gì hả chị.....Thôi chị về đi .....

- Mày đừng hòng có được Huy ....Tao không để yên đâu....

Ngọc đi về ....Nó thấy thương Ngọc quá...Sao vậy , sao cứ phải làm khổ mình vậy chứ .....Cái gì đã không phải của mình thì suốt đời cũng không thuộc về mình .....Nó biết khi gặp lại anh nó lại phải trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết ....Vì tình yêu của anh và nó không trải đầy hoa hồng mà lót đường bằng kẽm gai ....Ừ , cố lên Lâm à......

Chiều nay nó được nghĩ....Anh hứa là chiều nay sẽ tới phòng trọ của nó để ăn Bún chả giò......Chả giò nó tự cuốn ....Tự cuốn ngon hơn mấy bịch bán ngoài siêu thị....Bún có rồi ...Rau cũng đã lặt xong ...Nước mắm nó cũng làm rồi ....Chỉ còn chờ anh tới .....

Huy vừa dẫn xe ra khỏi nhà thì có điện thoại....Điện thoại của Ngọc....

- Anh Huy ơi , em đau bụng quá ....anh tới nhà em được không !!!!

- Anh có chuyện gấp rồi ....Mà nhà em không có ai hả....

- Ba má em đi đám cưới dưới quê rồi ....2 ngày nữa mới về ......Anh tới đây chút xíu thôi .....

- Ừ , anh qua liền .......

Trúng kế rồi ....Ngọc bắt đầu kế hoạch...Một ly nước mát có một ít thuốc ngủ...Ngọc không tin Huy sẽ không thuộc về mình ....Huy là người rất tình nghĩa.....Huy à....Huy phải là của Ngọc chứ không phải của một ai khác .....

- Em bị sao vậy , để anh chở đi bác sỹ nè....

- Dạ thôi , em cũng bớt rồi ....Phiền anh quá ...Thôi anh uống ly nước đi rồi đi.....

Không một chút đề phòng ...Huy uống ly nước mà Ngọc đưa.....Mọi chuyện đúng như kế hoạch........

Chờ hoài không thấy anh , nó gọi điện thì anh không bắt máy.....Không biết anh có chuyện gì không nữa.....Cầu trời cho anh đừng xảy ra chuyện gì ....Nó ra ngoài trước hẻm ngồi chờ anh , chờ đến khuya mà cũng hông thấy anh ....Lòng nó nóng như lửa.....Nó thức trắng cả đêm để chờ anh .....

Sáng ....cái nắng chói chang chiếu qua những tấm màn cửa làm nên một thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo....Huy lờ mờ mở mắt ra ...Hình như đây không phải là phòng của anh ....Nhìn quay bên cạnh thì anh thấy Ngọc nằm đó ...Không một mảnh vải che thân ....Anh nhìn lại mình ...cũng không khác gì Ngọc....Anh hốt hoảng chạy xuống giường lấy quần áo mặt vào ....Ngọc cũng mở mắt ra ....Huy nhìn Ngọc một cách lúng túng .....

- Anh ...anh xin lỗi em , nhưng anh không nhớ mình đã làm cái gì hết ....Hôm qua lúc tới đây ...anh gặp em ...rồi .....rồi .....

Ngọc nhìn Huy một cách thẹn thùng và mãm nguyện ....

- Em thấy không sao ....dù gì mình cũng sắp cưới mà....Để em gọi điện cho má anh bay về làm đám cưới cho tụi mình ......

Huy bước ra khỏi căn nhà đó ....lòng nặng nề .....Tại sao vậy , hộm qua xảy ra chuyện gì ...Sao anh không nhớ gì cả......Anh đưa tay đấm vào đầu mình như muốn cố nhớ ra điều gì đó ....Nhưng anh thật sự không thể nào nhớ nổi hôm qua đã xảy ra chuyện gì .....giờ anh biết làm sao đây .....Tất nhien6anh phải chịu trách nhiệm về những chuyện mình làm ....nhưng anh không yêu Ngọc và không muốn cưới Ngọc....anh không muốn nhưng......

Cốc ...cốc.....

Nó thức chờ anh cả đêm , vừa mới nắm mắt được chút xíu thì ai đã gõ cửa ....Anh Huy ....có lẽ là anh ...Nó chạy cái ào tới cái cửa ....Anh...Uả...là Ngọc....

- Chị tới đây chi mà tới hoài vậy ......

Ngọc hôm nay hiền hơn .....Dịu dàng hơn nhưng đáng sợ hơn rất nhiều ....

- Chào nhóc , hôm nay chị tới đây cho nhóc coi cái này ...Uả mà hổng mời chị vào nhà hả cưng....

Nó miễn cưỡng mời Ngọc vào phòng ......Nói thật nó chả ưa Ngọc ....Hổng lẽ nó nói là nó hổng muốn tiếp ....Nhưng thôi , để coi Ngọc cho nó coi cái gì .....

- Chị nói cho em coi cái gì ...nhanh đi em còn đi học.....

Ngọc lấy cái điện thoại ra ......Rồi dưa cho nó coi ...Hình như là một clip gì đó ......

Trời đất , clip anh và Ngọc đang nằm trên giường ....Nhưng hình như anh đang ngủ ....Bình tĩnh , nó phải bình tĩnh lại mới được...Nó mà không bình tĩnh thì chết với con quỷ này ......Nhìn kỹ hình như đây là chiêu của Ngọc......

- Chị chơi chiêu hả.......

- Nè nhóc , hổng được nói bậy nha ....Cái này là hai người tự

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC