[G Story] Cỏ ba lá màu xanh dương [ cảm động lắm ^^ ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện hơi dài mọi ng' cố gắng đọc nha.....truyện hay lắm áh

Tác giả: Ares

...Đây là câu chuyện kể về một thằng nhóc nhà quê và một anh cảnh sát giao thông ở thành phố ....Tại sao họ lại gặp nhau....Liệu tình yêu có giúp hai người vượt qua âm mưu của một người con gái .....Liệu họ có đến với nhau ....Mọi người hãy cùng theo chân Ares đến một vùng quê đầy gió .......

. Kiên Giang .......Một chiều quê mát rượi ......

......Ùm...m....

" Bớ người ta tự giận ....cứu người bà con ơi ...bớ người ta...."

Huy đang nằm võng tòng teng , khi nghe tiếng người ta nháo nhào trên cầu mới giật mình nhảy xuống sông ....Huy nắm được đầu của người tự tử rồi ....Chà , cái thằng này quyết tâm muốn chết hay sao mà cột hai cái tay lại ta .....Phải lôi đầu nó lên dạy cho một bài học về việc quý trọng thân thể mới được.....

Lên tới bờ.....

Huy giơ tay tán zô mặt thằng nhóc đó cái bốp ....Không có ý trả đũa cái tán hồi nãy nhưng Huy muốn dạy cho nó một bài học để sau này hông còn ý tự tử nữa...Thằng nhóc đó cứ ngồi im ...Nhìn ra ngoài phía xa xa ....Nó khóc ....Chắc tại Huy tán một cái mạnh quá mà....

- Anh xin lỗi nhóc , anh nói thiệt là anh hổng cố ý đánh nhóc đâu , đừng có khóc nha ....

Nó vẫn ngồi im ở đó hổng nói câu nào mà cứ nhìn về phía xa.....Chắc nó có chuyện buồn ...Ừ , mà buồn thì mới tự tử....chứ ai vui mà đi tự tử bao giờ....Huy đi vào trong nhà vác cây ghi - ta ra .....

" Theo lối mòn lần tìm đến vườn yêu ...Lối cỏ mọc đầy rêu phong phủ mờ, em thẫn thờ tự dưng như muốn khóc , dấu ân tình ngày nào đã nhạt phai...Bao yêu thương nâng niu mãi đắm say...em luôn luôn mang theo trong giấc mơ ...Nay tan theo không gian và thời gian ...."

Nó ngồi nhìn cái anh gì đó chơi ghi-ta ....Rồi nó cười ....Ừ , thì nó cười đẹp....Đẹp như dòng sông mà nó mới nhảy xuống .....Bản nhạc hết rồi ....Hay quá , nó biểu lộ cảm xúc bằng một tràng vỗ tay .....

- Bài gì mà hay vậy anh .....

- Bài " Vườn yêu " ....Nhóc tên gì , nhà ở đâu vậy ....

- Ờ , em tên Lâm nhưng ở đây ai cũng kêu em là út Đen ....em 18 tuổi....

- Cho anh hỏi cái này nha nhóc , trả lời cũng được , hông cũng hổng sao .....?

- Anh tính hỏi tại sao em tự tử chứ gì ....Em mới biết kết quả thi Đại học....

Anh im lặng.....Nó đúng là một thằng nhóc thông minh.......Nó ăn nói khéo léo vô cùng.....

- Anh hổng phải dân ở đây phải hông ....

- Ừ , sao nhóc biết .....

- Cái khu vực này có nhà nào em hổng biết đâu , em sống từ nhỏ tới lớn ở đây mà.....

- Anh là cháu ngoại cùa Bà Sáu ....

- À , cũng có lần em nghe bà Sáu nhắc anh ....Uả nghe nói anh làm công an giao thông mà......Sao về đây ....

- Anh xin nghỉ 2 tháng về coi ngoại , mấy bữa ngoại bịnh quá....

- Ờ .....ủa mà nãy giờ chưa biết tên anh ....

- Anh tên Huy .....24 tuổi....

Hoàng hôn bắt đầu tuột xuống sông .....Cả một khu vực lam một màu đỏ cam.....Màu đó cam buông xuống phủ lên mặt nó , mặt anh và trùm lên tất cả cây cối của một góc trời....

- Thôi chiều rồi , em đi về nha ....Nhà em cách nhà bà ngoại anh có một cái ruộng à.....Khi nào rảnh thì anh qua chơi .....Dân quê hiếu khách lắm ......

Anh tháo cái võng ra ....Trời quê mà đã tối là tối thui tối mù ...Tự nhiên nhớ Sài gòn quá à....Cũng may là bây giờ quê cũng có điện có net đàng hoàng ......chứ nếu hông chắc hổng làm sao ở nổi.....

- Bà Sáu ơi ....bà Sáu....

- Ờ , út Đen hả bây ....

- Dạ , má con biểu đem tô canh chua qua cho bà Sáu ....Hồi chiều anh Ba con câu được con cá lóc bự chảng....

- Ờ , bây ngồi đây chơi , chờ tao chút , tao cũng có mấy trái cam Xì gòn cho má bây ....Chờ chút nghen con ....

Nó đi ráp vòng cái nhà của bà Sáu ...Nó lau dùm cái tủ thờ ....Sao bụi vậy nè , hình như mới hôm nào lau rồi mà ta....

- Uả nhóc , mới qua chơi hả ....

Nó hết hồn hết vìa ....trời người gì đi im ru vậy ....

- Dạ , má em biểu bưng tô canh qua cho bà Sáu ....

Bà Sáu từ nhà sau bước lên , trên tay cầm bịch cam .....

- Chèn ơi , bà Sáu cho chi nhiều dữ zậy ....Để bà ăn cho nó khỏe....

- Bây cứ đem zìa bển ăn , thằng Huy cháutao mới xách zìa quá trời ...tao già rồi ăn có nhiu đâu.....

- Dạ , con cám ơn bà Sáu ...thôi con đi zìa...

Anh Huy chạy theo ra sân ....

- Để anh đi theo nhóc zìa , chứ tối thui vầy dám zìa một mình hả.....Hổng sợ ma hả....

Nó nhìn anh rồi cười khùn khục .....Cười muốn bò lăn bò càng ....

- Anh đi theo em zìa bển rồi tý em lại dẫn anh zìa bên này hả.....Thôi , em đi quen rồi , cái đường này em đi từ hồi mới 3 tuổi tới giờ ....Ma cỏ nào dám nhát em ...Có anh đó , coi chừng mấy con ma nữ lưỡi dài nó nhát .....ha ha ha....

Nó vừa đi vừa cười ....Anh quay trở vô nhà ...Cũng cười....Cái nhóc này ....đúng là lanh ghê .....Lanh vậy ma cỏ nào dám nhát nó ...Thôi zô ngủ ....Mai kiếm chuyện qua chọc ghẹo nhóc đó chơi ....He he ...dưới quê cũng zui chứ bộ...

Ò....Ó....O......

Sáng rồi ......Uả ủa, sao nghe nói dưới quê dậy sớm lắm mà ....giờ này 7 giờ rồi mà nhìn vắng hoe vậy trời ....hổng lẽ còn ngủ....Ra uốn éo vài cái thể dục coi nào .....Ý ...ý ......Nhóc ....nhóc.....

- Gì hả anh ?

- Dậy sớm quá hen , đi đâu zạ....

- giờ này mà sớm gì anh , người ta đi ruộng hết trơn rồi , còn có anh em mình ngủ trễ thôi á....giờ em ra sông câu vài con cá zìa nướng ăn chơi.....

Trời , cá nướng mà nó nói là ăn chơi , trên Sài gòn mắc như quỷ.....Đúng là dưới quê ......

- Đi câu hả , cho anh đi với ....

- Ờ ....nhanh đi anh ......

Nắng bắt đầu lên rồi .....Nó dẫn anh Huy ra ngoài sông câu cá.....Cầu trời cho có vài con cá lóc bự bự , tự nhiên thèm ăn cá nướng quá.....

- Nhóc ...cái này sao qua được.....

- Chèn ơi , cái cầu khỉ thì đi qua thôi chứ sao ....gở dép ra .....

Nó dẫn anh Huy ngồi xuống cái tán cây trứng cá bự chảng....Mát rượi.......quăng cần câu xuống ....và chờ ..

- Ờ , Xì gòn anh Huy có hay đi câu hông , ờ mà trên đó muốn câu đi đâu mà câu ta .....

- Cũng ít lắm , anh đi làm suốt à....Mà nhóc nè , hôm nay thấy nhóc lanh hơn hôm qua nghen ....

- Ờ , tại hôm qua buồn quá tính làm bậy , cũng may có anh ....hổng ấy hôm nay hết được đi câu cá luôn rồi .....

- Ừ , mai mốt muốn làm cái gì cũng phải suy nghĩ kĩ à nghen ...Hổng phải lúc nào cũng có người cứu đâu ......

- Dạ ...

- Uả mà sao nhóc tên út Đen vậy , thấy cũng đâu có đen lắm đâu ....

- Trời ơi , em là trắng nhứt nhà đó ....tại hồi mới đẻ đen quá nên ba má kêu út Đen.....

- Ở , đây thoải mái quá hen ....À , mai mốt có gì dẫn anh đi zòng zòng chơi nghen ....anh mới zìa cũng hổng rành lắm .....

- Ừ , mà anh nói nhiều quá cá hổng cắn câu kia ....

Anh Huy cú đầu nó cái cốc ....Thằng này dám nói anh nhiều chuyện hả.......

Chiều .....hổng biết mấy giờ ...thấy trời cũng còn sớm lắm .....Nó chạy qua nhà bà Sáu ......

- Anh Huy ....đi chơi hông ...

- Đi đâu ...

Nó nhìn anh rồi cười cười , cái nụ cười gian tà lắm nè.....

- Đi hái trái cây .....

- Đi thì đi , mà trái cây ở đâu ....

- Ngoài này nè .....

Đúng là chiều quê .....gió thổi mát rượi.....Xa xa có đám khói bay bay ....Nhìn cảnh này hổng muốn zìa Sài gòn luôn ......Nó chỉ tay zô trong vườn nhà ông Bảy Lắm....

- Đó , nguyên cả vườn luôn đó anh , nào là xài , nào là mận ....nào chôm chôm chùm ruột .....Zô hái anh....

- Trời , vườn của người ta , zô hái người ta chửi sao .....

- Trời , công an gì nhát zậy , thôi anh đứng ngoài em zô cho anh coi .....

- Zô thì zô ....

Nó ôm một tụng nào xài nào ổi , anh Huy ôm một tụng chôm chôm ....Hai đứa trèo ra ngoài rồi nó đứng ngoài la làng ....." Bớ người ta ăn trộm ....." Nó lật đật la ...." Chạy "......Tiếng mấy con chó sủa um trời um đất ....Nó vừa chạy vừa cười hắc hắc .....Anh Huy cũng chạy theo nó .....Cũng cười .....Công nhận zui thiệt .....

Ngồi vắt vẻo trên cái cầu khỉ ....Trái cây thì nó bỏ vô cái bịch treo tòng teng trên cây .....Nó ngồi thở hỗn hểnh...Anh Huy cũng ngồi thở lên thở xuống......

- Trời ơi , chưa thấy công an giao thông nào đi ăn cắp trái cây hết á....Mai mốt về Sài gòn nhìn trái cây chắc cười chết luôn quá.....

Nó ngồi đá đá nước , tay cầm trái mận cắn ngon lành.....

- Nhóc nè , 18 tuổi rồi mà ham chơi như con nít vậy hã.....

- Uả , bộ 18 tuổi hổng được chơi mấy trò này hả anh ....Vậy mà em mới thấy cái anh kia 24 tuổi còn chạy chơi chung zới em kia .....

Huy bó tay thằng nhóc này luôn rồi .....Nó thuộc dạng yêu quái của cái xóm này nè.....

- Mà nhóc nè , sao cái xóm này hổng thấy mấy đứa cỡ cỡ tuổi nhóc vậy ...

- Tụi nó đi mần ruộng hết rồi ....có nhà em cũng khá ...với lại nhà có 7 anh em trai , 6 anh của em đi làm hết nên ưu tiên cho em đi học.....

Nhắc tới hai chữ " đi học " nó lại buồn ....Ừ , cả nhà cho nó ăn học cuối cùng nó lại thi rớt đại học ....Thiệt khốn nạn cho cái số của nó ......Nó là đứa may mắn nhất khi được gia đình cho ăn học tới nơi tới chốn ....Vậy mà nó .....Nó ngồi đó và khóc ....khóc ngon lành ....khóc như chỉ có mình nó.....Anh thấy nó hổng biết làm gì bây giờ ....Anh cũng ngồi im chờ nó khóc ....Khóc một hồi nó dần dần nín...Ừ thì mây đen đâu thể che trời hoài , khóc cũng đâu thể cứ khóc hoài ....

- Nhóc tính thi zô trường nào vậy ...

- Em thi Kinh tế ....mà....

- Thôi , nín đi , có gì mà buồn năm nay hổng đậu thì năm sau thì tiếp ....

- Thi tiếp biết có đậu hông .....Chắc em ra mần ruộng luôn cho khỏe.....

- Nhóc phải có ý chí chứ ....À , đi về anh cho nhóc cái này ....

Nó và anh đứng lên phủi phủi đít quần.....Anh Huy đòi cho nó cái gì ta ....Sách nâng cao hả ....hay là cái gì ....Về tới nhà , anh lấy cái ba lô ra lục lọi một hồi anh móc ra một tờ giấy màu xanh da trời ....giấy màu gì mà nhăn nheo thảm hại.....Cái này nhà nó cũng có vậy ....Anh cầm cây kéo hí hoáy một hồi .....

- Biết cái gì hông nhóc...

Nó chăm chú nhìn cái mà anh mới vừa cắt xong ....À , cái này là cỏ ba lá mà nó thấy người ta hay nói tới trên mạng nè.....Có hình như ba trái tim châu đầu lại với nhau ý mà....Nó nói đại...

- Chắc là cỏ ba lá.....

- Đúng rồi , nhóc cũng biết nữa hả ...

- Ờ thì em thấy trên mạng người ta post hình lên đó .....

- Ừ , cho nhóc nè , cỏ ba lá may mắn lắm đó ....

Nó chu mỏ ......

- Cỏ của người ta màu xanh lá ....còn cái này màu xanh da trời mà.......

- Thì cỏ ba lá màu xanh da trời ....May mắn gấp đôi cỏ màu xanh lá ...hì hì....

Rồi hai tháng cũng qua ...Anh Huy lại phải trở về Sài gòn.....Tự nhiên nó thấy tiếc tiếc một cái gì đó mơ hồ quá ......Hình như nó còn rất nhiều nơi để dẫn anh Huy đi ....Nó còn rất nhiều chuyện muốn nói với anh Huy ....Nó còn nhiều nhiều lắm ....nhưng hai tháng thì quá ít ....Thôi thì trao đổi điện thoại và Y!H đi , có gì về trển còn có cái mà liên lạc.....Nhìn nét mặt anh Huy cũng buồn buồn ....Nó biết anh vẫn còn muốn ở lại đây ......

- Nhóc ở lại mạnh giỏi nha , khi nào rãnh anh về chơi ....anh hông muốn về thành phố ...vì ở đây có ngoại và nhóc.....

- Anh nói vậy đâu có được , anh phải zìa chứ ....Thành phố còn bạn bè , công việc của anh nữa chi ...

- Ừ , anh đi nha .....Nhớ giữ cỏ ba lá màu xanh da trời nha ......

Nó đứng nhìn theo chiếc xe đò .....Nó lại khóc ....mà sao lúc này nó hay khóc quá ....khóc vì buồn , khóc vì tủi thân , khóc vì cái gì nữa....Nó hổng biết ....Nó chỉ biết khóc....

TÈN ...TEN ...TÉN...TEN....

- Alo ....

- Alo nhóc hả , anh Huy nè , anh về tới Sài gòn rồi ....Tự nhiên nhớ quê nhớ nhóc quá à....

Nó cười cười , tự nhiên sao thấy hạnh phúc quá vậy nè......

- Ừ , thôi anh nghỉ ngơi nha , em đi hái lục bình zìa cho bà già làm đồ ăn ....bye nghen...

- Ừ , bye nhóc.....

Hey , bây giờ nó lại phải đứng trước những lựa chọn mới .....Hoặc học tiếp hoặc mần ruộng....Nói chọn lựa cho sang chứ thật ra nó biết chắc là nhà nó sẽ hổng cho nó học tiếp ....Cái vùng quê nghèo này mua được con chữ hổng phải rẻ.....nhưng nó không muốn mần ruộng ....mần ruộng thì biết chừng nào nhà nó mới giàu có như người ta ....nó phải học....phải học thôi.....

Dạo gần đây nghe mấy đứa xóm trên cũng nói râm ra về cái chuyện lên thành phố làm ăn ....Ừ , ở đây làm hổng có ăn thì phải lên thành phố thôi....Nó cũng muốn lên thành phố ...Nó sẽ vừa học vừa làm ....Ừ , vừa học vừa làm , khỏi tốn tiền nhà.....

- Má ơi , con muốn lên thành phố làm.....

- Mày khùng hả , nhà mình có quen ai trên đó đâu mà mày đòi lên ...

- Người ta đi thiếu gì kia , lên đó con vừa kiếm việc làm , vừa đi học lại , năm sau thi tiếp ....

- Nhưng mà tao nói là.....

Anh Năm chặn ngang lời má ....

- Thôi má để cho thằng út đi đi , nó cũng lớn rồi .....đi ra đường cho biết đó biết đây với người ta ....chứ ở nhà như tụi con hoài có biết gì đâu .......

Mấy anh trong nhà ai cũng bỏ phiếu thuận cho nó lên thành phố .....Má nó thành ra tiểu số ....mà tiểu số thì phải thua đa số ....Thế là duyệt ....Nó gom hết tất cả đồ đạc ....Nào là bộ truyện Doremon cũ xì , nào là mấy cuốn sách nâng cao má nó xin của bà bán xôi .....Tất cả gia tài của nó đó ....À , còn cỏ ba lá màu xanh da trời nữa.....

- Alo , anh Huy ơi , em sắp được lên thành phố rồi nè, má em cho em lên đó vừa học vừa làm .......

- Vậy hả nhóc .....Khi nào lên gọi anh anh ra đón......

----------------------------------------

Xì gòn .....Một buổi sáng đầy nắng.....

Huy xin nghỉ làm một ngày .....Chưa bao giờ Huy lại chăm dọn nhà như hôm nay ........Mùng mền chiếu gối giặt từ hồi hôm qua ....Mạng nhện quét hết trơn hổng còn một cọng tơ nào ......Hôm nay chỉ cần mua thêm ít trái cây quăng zô tủ lạnh......À , mua thêm vài cái DVD tối nay thức coi chơi .....Xong ......

- Alo , anh Huy , em đứng ngoài bến xe rồi nè....

- Ờ , anh ra liền , coi chừng bị bắt cóc nghen ....

- Xì , anh ra nhanh đi , xách đồ mỏi tay quá nè......

Chiếc Taxi trờ trờ tới trước mặt nó , anh Huy bước ra .....Chà , ở đây mới thấy phong cách người Xì gòn nè....Nhìn anh y chang như mấy diễn viên trong cái phim gì mà má nó coi khóc quá trời luôn ....quên mẹ cái tên phim rồi ....

Woa ....Cái nhà bự chảng hen....Trời ơi , chưa bao giờ nó dám mơ là nó được ở nhà lầu bự vầy đâu nha.....

- Nhà anh Huy bự quá hen .....anh ở có mình ên hả....

- Ừ , ba má anh đi Mỹ rồi , còn ngoại dưới quê , anh thì ở đây ......Thôi zô nhà đi nhóc.....

Bước zô nhà nó lại hết hồn lần nữa.....Trời , cái nhà nhìn ở ngoài đẹp nhìn ở trong còn đẹp hơn nữa....Sao mà mát lạnh vậy nè...Át...xì.......

- Nhóc sao zậy ?

- Hổng biết nữa....

- Chắc hổng quen máy lạnh.....Thôi đi lên lầu anh chỉ phòng cho nè....

Nó với anh bước lên lầu , trời ơi , ai khoái ở nhà lầu chứ nó bắt đầu thấy ngán rồi nha ....Ở trên cao vầy lỡ có chuyện gì sao chạy kịp trời......

- Phòng của nhóc nè.....

- Trời , cái phòng bự vầy mà ở có mình em hả anh .....cái này dưới quê chắc ở được 3 người á......Cám ơn anh nha....

- Ui , ơn nghĩa gì , nhóc lên ở với anh là anh zui rồi ....chứ ở nhà bự vầy có mình anh cũng buồn ....Thôi , dọn đồ ra rồi nghỉ ngơi đi ....Anh xuống dưới nhà làm chút chuyện , tý anh kêu dậy ăn cơm ....

Nó mở cửa sổ ra ...thành phố hông có gió mát rượi như dưới quê ...Thành phố hông im lặng tĩnh mịt như dưới quê , cũng hổng có tiếng chim hót ....Nhưng thành phố có tiếng kèn xe , có tiếng máy nổ ....có tiếng nhạc từ mấy quán cafe ...Nó dần phải tập sống với những tiếng đó ...Bởi vì nó sẽ là người thành phố.....

- Nhóc ,dậy đi ăn nè ....

- Dạ.....

Zô quán , anh Huy kêu ra hai tô phở bự chảng với quá trời thịt bò ....Mắt nó tròn xoe vì kinh ngạc .....Đúng là Xì gòn , ăn uống cũng sướng hơn người ta nữa.......

- No hông nhóc ....

- Dạ , no .....

- Ừ , thôi để anh chở nhóc đi về ngủ , có gì mai anh dẫn đi zòng zòng cho biết .....

Sáng ....Có lẽ do lạ chỗ hay vì dưới quê nó uqen dậy sớm nên mới 6 giờ nó đã dậy ....Đi xuống nhà thấy cửa còn đóng thì biết anh Huy còn ngủ ....Thôi thì đi coi có cái gì làm đồ ăn sáng hông ......Mở cái tủ lạnh ra , nó bất ngờ hơn lúc bước vô nhà nữa....Cái tủ lạnh bự chảng chỉ có 1 bịch trái cây với vài chai nước.....À , có mấy cái hột gà hột vịt......Loanh quanh chỗ bếp nó thấy có thùng mì gói ....Rồi biết luôn , chủ nhà sống nhờ mì gói chắc cú luôn .....Hey , mì gói cũng hổng sao ....Coi nó trổ tài làm bếp nè......Chà , cái bếp ga mở sao ta ....À..à , mở được rồi .....Kiếm trong tủ lạnh nó phát hiện ra một bịch rau ...Ô , hên ghê ....Nó leo lên lầu kêu anh Huy dậy , chứ mì nấu rồi mà người chưa dậy nó nỡ tè le sao ăn ......

- Anh Huy , dậy ....dây đi ....ngủ hoài mục con mắt à nghen....

Cửa mở.....Cái mặt anh Huy nhìn mắc cười quá ....Gãi gãi đầu , mắt con mở con nhắm ....

- Cái gi zậy nhóc , sáng sớm mà......

- Sớm gì mà sớm trời ....anh zô rửa mặt đi rồi ăn sáng....

Thay đồ rửa mặt xong , anh Huy bước xuống nhà thì nghe cái mùi gì thơm thơm ....Hình như mùi mì gói ....mà mì gói sao thơm zạ ta ......

- Nấu cái gì đó nhóc....

- Nhà anh có mấy gói mì thôi chứ còn cái gì khác hơn đâu mà cũng hỏi.....

- Ờ....thì ....

- Thôi zô quất đi , lâu quá nó nở ra ăn hoài hổng hết à nghen.....

Nó thấy anh Huy thì hục tập trung vào chuyên môn ....Nó biết thế nào cũng ngon mà ....Trời , cái gì chứ nấu đồ ăn là nghề của chàng mà .....Hồi đó giờ toàn đi học với làm hậu phương cho nhà không mà......

Với tay lấy miếng khăn giấy chùi miệng , anh cười hè hè :

- Mì gói nhóc nấu sao ngon zậy , anh nấu anh hổng ra cái giống gì hết á .....

- Tại anh cứ coi nó là mì gói nên nấu đại nấu đùa , chứ nấu gì thì cũng phải bỏ công sức một chút thì nó ngon thôi à.......

- Ở nhà nấu có hay nấu ăn hông ...

- Toàn em nấu không à , má với mấy anh ưu tiên cho ở nhà làm công tác hậu phương ......

- giỏi quá ta .......

- Ăn xong đi siêu thị với anh nghen ....

- Đi siêu thị hả anh , trời ơi , đã quá , ở dưới quê thấy người ta chiếu trên ti-vi không à .....

Phải công nhận với mọi người một điều là cái giống gì ở Xì gòn nó cũng bự hết ....Coi cái siêu thị kìa ....Trời ơi , bự gì bự dữ thần vậy nè.....Đồ ăn trong này chắc ngon hơn dưới quê của nó dữ à nghen......

- Mình mua cái gì bây giờ anh .....

- Thì thích cái gì mua cái nấy .....

Anh kéo nó qua hàng bán trái cây .....Mua mấy trái zìa dể dành ăn ......Rồi qua hàng thịt cá ....Nhìn mấy con cá gì mà như cá ươn ....hổng ngon.....Qua hàng làm đồ ăn sẵn kia ...

- Ăn bánh xèo nha nhóc ....

- Bánh xèo zìa nhà đổ , khỏi cần mua ......Anh dẫn em ra chợ đi , trời , cái siêu thị bự chảng mà hổng có bán cái gì coi cho được hết á.....Ra chợ mua đồ zìa đổ bánh xèo .....

Kinh nghiệm đầu tiên của nó khi mới lên thành phố là hổng nên mua đồ trong siêu thị....Vừa mắc vừa dòm .....Lại hổng trả giá gì được hết trơn .....Ra chợ mua tha hồ lựa...tha hồ trả giá ( coi chừng tha hồ nghe chửi ).......

Đồ nghề tạm đủ rồi ....Bây giờ là tới phần " người đàn ông vào bếp " .....Nó đưa cho anh bịch rau ......rồi cười một nụ cười duyên như chưa từng duyên....

- Lặt rau nha anh ...

- Trời cái này làm sao giờ , anh chưa làm bao giờ ...

- Thì giờ làm đi ....Coi cọng nào vàng úa sâu hư thì bỏ ra ....Đơn giản mà....

Nó quay lưng đi quậy bột ....Công nhận xì gòn cái gì cũng có sẵn ....Bột bánh xèo có sẵn....khỏi phải đi xay bột rồi pha bột như dưới quê....Đổ gói bột ra .....cho zô thêm 2 cái hột gà....Nước cốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC