Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Đây là truyện cũ mình viết trước truyện "Sau Khi Bị Phản Diện Nhắm Tới" tại dạo này mình bị bí ý tưởng nên để mọi người chờ lâu nên đăng truyện này lên đọc đỡ nha mí bà 

Ánh nắng chói chang vừa mới bắt đầu chiếu xuống sân trường thể dục, đám học sinh đang chạy cự ly dài trên sân đã thở hồng hộc, mồ hôi cùng với sức nóng trên người khiến cho ai nấy cũng mệt lử.

"Được rồi, mọi người chạy đủ rồi."

Một cậu thanh niên thấy đám học sinh mồ hôi nhễ nhại sắp chạy tới vạch đích thì đứng ra, một tay vẫn còn cầm số ghi chép, cả gương mặt cậu trắng nõn nhưng vì bị ảnh hưởng bởi sức nóng của mặt trời cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

"Tô Nhuệ, lớp trưởng cậu thật là tốt."

Một người về đích sớm nhất vừa thở như trâu vừa lấy tay lau mồ hôi trên trán biết ơn nói.

Nếu không phải vì đi học muộn bọn hắn sẽ không cần phải chạy mệt như thế, mặc dù vậy nhưng mỗi khi tới ca trực của Tô Nhuệ - đội trưởng của đội xung kích vẫn sẽ nương tay với bọn hắn một chút.

Hôm nay lại còn nắng gắt như vậy nếu đám bọn hắn mà rơi vào tay của tên Bách Thần Dương kìa thì coi như xong đời rồi.

"Hôm nay bởi vì trời nắng nên được giảm một vòng sân, hôm sau mọi người nhớ đừng đi học muộn nữa nhé."

Tô Nhuệ chỉnh lại băng đỏ trên tay áo của mình rồi nhìn mọi người khẽ nhắc nhở. Đám người thấy cậu nhân nhượng cho mình thì cũng không giám nhiều lời chỉ thi nhau gật đầu rồi lần lượt ký tên vào sổ kiểm điểm trên tay của cậu rồi mới xách đít về lớp của mình.

Tô Nhuệ chờ tới khi không còn ai ở trên sân nữa mới gập sổ lại rồi bước về lớp chuẩn bị học.

Đợi tới khi về tới lớp của mình, Tô Nhuệ mới khẽ thở ra một hơi dài. Năm nay là năm cuối cấp cậu học ở trên trường, cuối kỳ cũng phải thi chuyển cấp cũng sẽ tham gia kỳ thi đại học như bao người. Trong lớp rất yên lặng, bởi vì đang có tiết tự học nên thi thoảng mới có thể nghe thấy tiếng dở sách của mọi người.

Cậu tháo băng đỏ trên áo xuống, chậm rãi gấp lại vuông vắn để vào trong ngăn cặp rồi lấy sách trong cặp ra bắt đầu đọc.

Bất chợt tiếng thông báo trong điện thoại vang lên, là thông báo bảng điểm giữa kỳ của lớp mà giáo viên chủ nhiệm vừa gửi tới.

"Ồ, có bảng điểm rồi."

Một vài bạn học trong lớp xôn xao lên tiếng.

"Là lớp trưởng vừa gửi vào nhóm lớp này."

Tô Nhuệ mím môi chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại quan sát bảng điểm mình vừa gửi vào trong nhóm lớp, rất nhanh cậu đã nhìn thấy cái tên đứng ở đầu danh sách của lớp không phải cậu mà là Bách Thần Dương.

Điểm số hai người cũng không chênh lệch nhau quá nhiều nhưng Bách Thần Dương luôn luôn làm bài nhỉnh hơn một tẹo vừa đủ vượt qua cậu. Hai hàng mi của cậu hơi nhíu lại không được vui cho lắm.

"Lần này lại là Bách Thần Dương dẫn đầu lớp chúng ta... thật là trâu bò quá đi. Lớp trưởng Nhuệ Nhuệ của chúng ta đã trâu bò thế rồi mà vẫn không thể ăn nổi cậu ta."

Một người bạn ở bàn sau, sau khi xem xong bảng điểm trong điện thoại không kìm được thốt ra một câu. Lập tức người bạn bên cạnh cậu ta lập tức trừng mắt lén bẹo vào cái mỏ không biết ý tứ kia một cái.

"Cậu... be bé cái mồm thôi, không thấy sắc mặt lớp trưởng đang khó coi lắm à?"

Chưa kịp để cậu kia rú lên vì đau người bên cạnh đã nhanh nhẹn bịt mồm cậu ta lại.

Nhưng những lời thầm thì đó Tô Nhuệ vừa vặn đã nghe không sót một câu nào. Quả thật là điểm số này của cậu không hề thấp nhưng trong lòng cậu cũng không quá thoải mái, cái tên Bách Thần Dương càng làm cậu thấy khó chịu nhiều hơn. Từ khi lên trung học đó luôn là cái tên khiến cậu ăn không ngon ngủ không nổi, bởi vì hắn sẽ luôn tìm mọi cách để cướp đoạt với cậu.
Ngay cả việc điểm số cũng lấy đó làm mục tiêu để hạ bệ cậu.

Bàn tay đang nắm điện thoại của Tô Nhuệ vô thức siết lại, cái gương mặt đáng ghét khiến cậu nhức mắt vô cùng.

"Mà hình như hôm nay Bách Thần Dương không có đi học."

Một tiếng nói khe khẽ vang lên trong lớp, không hiểu sao tai của Tô Nhuệ rất thính lại có thể nghe thấy.

"Đúng thật là đỉnh, chẳng mấy khi thấy cậu ta có mặt ở lớp mà điểm số chẳng bao giờ rớt hạng cả, bây giờ tôi mới thấm được cái câu tư chất thông minh là như thế nào."

...

Tiếng chuông tan học vừa reo, Tô Nhuệ đã nhanh chóng thu dọn sách vở trở về ký túc xá của mình. Chuyện không vui lúc đi học sớm đã vơi một nửa, nhưng tới khi cậu mới bước nửa chân vào phòng ký túc lại không nhịn được mà phun trào.

Bách Thần Dương mặc một bộ quần áo thể thao đứng ở cửa phòng tắm, trên tay hắn còn cầm theo một chiếc khăn tắm.

Mặc dù Tô Nhuệ mới bước được nửa chân vào phòng nhưng cũng ngửi thấy mùi hoocmon nam tính đang lan tỏa trong không khí, giống như đang không ngừng tấn công về phía cậu vậy.

"Về rồi à?"

Động tác tay của Bách Thần Dương ngừng lại, đôi mắt nhìn về phía Tô Nhuệ.

"Tại sao hôm nay cậu không tới lớp?"

Hắn cao hơn cậu rất nhiều, lại đứng đối diện nhau khiến cho cậu có cảm giác ngột ngạt không tự chủ mà muốn lùi lại vài bước. Tự nhiên trái tim trong lồng ngực cậu đập một cách điên cuồng, cảnh giác khó hiểu dần dần khiến cậu thấy hơi sợ ánh mắt giống như thú săn đang nhìn mình kia. Hai người cứ đối mắt như vậy mất vài giây, đột nhiên Bách Thần Dương mở miệng.

"Không muốn tới."

Bách Thần Dương không nhìn cậu nữa, hắn quay lưng bước vào trong nhà tắm.

Tô Nhuệ nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm thì cảnh giác trong lòng vừa bị đẩy lên đỉnh điểm dần buông lỏng xuống.

Cậu thả cặp sách lên trên bàn học của mình rồi khẽ thở gấp.

Đột nhiên tiếng thông báo điện thoại vang lên khiến cậu thoáng giật mình.

"Nhuệ Nhuệ, em thật là đẹp."

Là của một số lạ gửi tới, đôi lông mày thanh tú của Tô Nhuệ thoáng nhíu lại ghét bỏ.

"Không chỉ có gương mặt đẹp thôi đâu, ngay cả cơ thể em cũng đẹp nữa, vừa đẹp vừa dâm."

Chưa đợi cậu kéo số lạ vào danh sách chặn, một loạt tin nhắn đã thần tốc được gửi tới.

"Mỗi lần nhìn thấy em, tôi lại cứng lên, thật khó lòng kiềm nổi muốn địt em ngay lập tức. Có phải lỗ nhỏ bên dưới cũng đang phát dâm, phát nứng chảy nước ròng ròng rồi hay không?"

Đây không phải lần đầu tiên cậu nhận được những tin nhắn quấy rối trắng trợn tục tĩu như thế này, cũng chẳng biết đây là lần thứ bao nhiêu cậu nhấn chặn những số lạ này nhưng những lần nhận được tin nhắn không bao giờ giảm đi.

Tô Nhuệ ghét bỏ ném điện thoại vào trong ngăn bàn rồi nằm xuống giường.

Bạn cùng phòng của cậu vẫn chưa có về, ngoài Bách Thần Dương đang sử dụng nhà tắm ra thì chỉ có một mình cậu ở trong phòng mà thôi.

Mùi hoocmon đầy nam tính của Bách Thần Dương vẫn đang tồn tại phảng phất ở trong phòng. Đột nhiên ở thân dưới xuất hiện cảm giác nhớp nháp khiến cho Tô Nhuệ đỏ mặt run rẩy.

...

Đợi tới khi Bách Thần Dương mở cửa phòng tắm ra đã thấy Tô Nhuệ đang ngồi ngay ngắn bên bàn học rồi, hắn nhíu mày khiến cho cậu chột dạ nhìn chằm chằm vào quyển sách tham khảo ở trước mặt.

"Tôi tắm xong rồi, cậu dùng nhà tắm sớm một chút. Một lát nữa đám Chu Dận sẽ đi học về đấy."

Trên đầu hắn còn đang phủ một cái khăn tắm, cả người chỉ mặc mỗi cái quần đùi, mang theo hơi nước mát lạnh bước ra khỏi phòng tắm đi qua Tô Nhuệ khiến sau gáy cậu nổi lên một tầng da gà.
Cậu không đợi Bách Thần Dương nói thêm câu thứ hai đã nhanh nhẹn lấy quần áo chuẩn bị sẵn rồi đi vào trong phòng tắm.

Lớp áo ngoài hơi thô bởi vì lúc Tô Nhuệ vội bước vào trong phòng tắm đã ma sát mạnh với đầu vú nhạy cảm khiến cho chân cậu nhũn ra suýt nữa thì đứng không vững.

Thật ra Tô Nhuệ có một bí mật mà chẳng ai biết được. Phía dưới thân, ngoài dương vật nhỏ thanh tú thì còn giấu một cái lồn nhỏ dâm đãng nữa.

Lồn nhỏ dưới thân cũng vì chịu kích thích ở đầu vú ban nãy, không nhịn được mà phun ra một ít nước dâm.

Tô Nhuệ cởi quần áo ra, đến quần lót đã bị ướt dính một mảng.

Cậu không nhịn được xấu hổ đỏ mặt, vò quần lót ở dưới vòi nước đang chảy.

Trong lúc ấy, điện thoại trong ngăn bàn đột nhiên sáng lên hiển thị tin nhắn tới từ một số lạ khác.

"Muốn dùng những ngón tay xinh đẹp của vợ nhỏ xóc cặc cho chồng."

"Muốn địt vào người em, cho em ăn hết tinh dịch của chồng, đến khi lỗ nhỏ của vợ không chứa nổi một giọt nào nữa bụng sẽ to giống như đã bị chồng địt tới nỗi mang thai vậy."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC