Chapter 8: Phần Cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                    —Gaara—

"Chỉ cần hỏi cô ấy thôi, đồ ngốc!" Gaara lên tiếng rên ri với cái tin nhắn trên màn hình điện thoại. Anh đang ngồi trên giường của Sakura, bộ phim đang tạm dừng - anh nghĩ vậy - khi Sakura đi kiếm vài thứ đồ ăn vặt. Gaara vẫn cứ nhìn chằm chằm cái điện thoại, tự hỏi chính bản thân có nên hỏi cô ấy cái câu chết tiệt đó hay không... Anh thật lòng không muốn, nhưng cả con quái vật lẫn anh chị của mình đều nghĩ anh chính là cái đồ mất trí nếu như không hỏi cô và lúc này chính là cơ hội duy nhất mà anh có thể nắm bắt trong tay, bởi vì anh đang ở riêng với cô...

                  —Sakura—

"Blabla, giết thời gian bằng cách làm một ít bắp rang tớ thích nhưng tớ vẫn sẽ không ăn... Blabla..." Sakura bước từng bước quay trở lại nhà bếp lần thứ 4 khi đang nói chuyện điện thoại với Hinata. "S-Sakura, cậu nên hỏi cậu ấy. Cậu ấy dường như cũng thích cậu đó, cậu biết mà!" Sakura cất tiếng thở dài với lời - khuyên - to - lớn của Hinata.

"Ừm, nhưng làm sao cậu biết được cậu ấy sẽ không... Ừm, tớ cũng không biết nữa!"

Hinata cười khúc khích vì câu trả lời của cô. "Sakura, cậu bối rối rồi, có thể cậu nên để mọi thứ xảy ra thật tự nhiên..." Sakura suy nghĩ vài giây rồi tự gật đầu với chính mình. "Được rồi, tớ phải đi đây, cậu ấy có thể sẽ cảm thấy cô đơn nếu tớ đi quá lâu. Cảm ơn vì lời khuyên của cậu nha, gặp lại các cậu vào ngày mai!" Hinata cũng đáp lại nhưng trong chiếc điện thoại đó, bạn có thể nghe thấy được giọng nói tên nhóc tóc vàng đang cố gắng hét thật to. "NÀY NÀY, SAKURA, ĐỪNG ĐỂ CẬU TA LÀM HẠI CẬU!!!" Cả hai cô gái đều đồng loạt cười rộn lên trước khi Hinata nói 'tạm biệt' rồi tắt máy.

Sakura cầm theo tô bắp rang sắp nguội lạnh và bước lên lầu. Cô đưa chân đẩy cửa mở và nhìn lên, hai đôi mắt ngọc bích cùng đồng loạt nhìn nhau. "Xin lỗi nha, Gaara... Ừm, một người bạn của tớ gọi tới và có chuyện cần nói." Gaara gật đầu biểu thị mình hiểu khi Sakura ngồi xuống bên cạnh anh trên chiếc giường rộng rãi, lười biếng đặt tô bắp trong lòng. Gaara nhìn về phía cái tô và lấy ra một ít bắp nhưng lại không hề cảm thấy thoải mái. Sakura nhìn lên và cười nhẹ khi nhìn thấy biểu cảm của anh sau đó cô đặt cái tô xuống giường giữa hai người bọn họ. Tiếp theo, họ cùng nhau xem hết phần còn lại của bộ phim nhưng tiệt nhiên trong hai người, không có người nào là thật sự chú ý đến cái TV đang nói những gì. Vừa xem vừa ăn cho đến khi cả Sakura và Gaara đồng thời cùng đưa tay lấy bắp và mọi người đều biết nó sẽ như thế nào. Khi tay họ chạm vào nhau liền như có dòng điện chạy xượt qua khiến họ giật mình rút tay lại, một mảnh hồng lan khắp khuôn mặt. Sakura nhẹ nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm xuống dưới sàn. "Tớ... Ừ... Xin lỗi." Gaara lắc đầu, may mắn là những vệt đỏ ửng hai bên má anh đều biến mất khi anh nhìn cô. "Đ-Đừng lo, không sao đâu." Sakura nhìn vào cái tô, nhận thấy phần lớn bắp rang đã bị ăn sạch, và tất nhiên cả hai người đều biết được chuyện đó bởi vì họ từ lúc đầu đã chú ý tới. Cô cầm lấy cái tô và đứng lên, dự định làm thêm một ít nữa, nhưng ngay lập tức cô liền dừng lại khi một cơn rùng mình chạy khắp xương sống, một bàn tay lạnh giá đang nắm chặt lấy cổ tay cô buộc cô không được rời khỏi. Sakura chỉ nhìn chăm chăm về phía trước, trong lòng cảm thấy rất... kỳ lạ, khi bàn tay bị bắt lấy. "Ư-Ừm... Sakura?" Sakura chầm chậm quay đầu nhìn anh nhưng vẫn không xoay người lại. Ánh mắt anh rơi xuống sàn, có một chút mơ hồ và hoảng hốt trong đôi mắt đó. "Ư-Ừm... Tôi cần hỏi cậu v-vài thứ..." Ngay lúc đó, đôi mắt xanh của anh tràn ngập sự do dự nhìn sâu vào mắt cô. Chắc các bạn cũng biết câu nói: "Một bức tranh có thể thay thế hàng ngàn lời nói" (nguyên mẫu là: A picture can mean a thousand words) nhỉ? Ừm, và đó chính là những gì mà đôi mắt anh đang muốn nói. Nội tâm Sakura dần tan chảy trước biểu hiện của anh. Nét mặt anh có lo lắng, buồn bã và còn có một chút... hoang mang sợ hãi. Nhưng đó là khi Sakura chú ý đến khuôn mặt của họ lúc này ra sao... Môi họ đang ở rất gần... Sakura còn có thể nghe thấy anh bồn chồn nuốt nước bọt. "Ư-Ừm, anh chị của tôi... và cả... Ừm..." , "Cả con quái vật bên trong cậu nữa, đúng không?" Gaara thoáng giật mình, gật đầu. "Ư-Ừm, cả nó nữa... luôn khiến tôi phát cáu v-về một việc..." , "Về cảm giác... của c-cậu, đúng chứ?" Gaara chớp mắt, khuôn mặt trống rỗng nhìn Sakura. "H-Hử? A-ừm... Nhưng sao cậu b-biết?"

Hôn cậu ấy đi!!!

Hôn cô ấy đi!!!

Cả hai, đồng thời, đều thầm kịch liệt đấu tranh ở trong lòng, nhưng ngay lúc đó như có sự cám dỗ họ ngả người về phía trước cho đến khi mặt hai người chỉ còn cách nhau vài cm. "Ư-ừm..." Sakura thầm nuốt nước bọt sau đó tiếp tục, "B-Bạn tớ cũng đã từng làm một việc... giống vậy..." Sakura và Gaara cùng nhìn sâu vào đôi mắt của nhau một lúc lâu trước khi có thứ gì đấy trong Gaara thôi thúc anh cúi người về phía trước, Sakura ngay lập tức cũng làm điều như vậy cho đến khi môi của họ thật sự chạm vào nhau, họ thả lỏng người và nhắm mắt lại. Sau đó, môi Sakura khẽ lách ra, chiếc lưỡi ẩm ướt từ trong khoang miệng gay gắt quấn lấy lưỡi của Gaara nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần mãnh liệt. Bàn tay anh đặt gần tay cô nhưng cô ngay lập tức đưa tay vòng qua cổ anh, nhẹ nhàng luồn tay ôm lấy mái tóc đỏ. Xúc cảm từ bàn tay cô như dòng điện chạy thẳng xuống sống lưng, anh đột ngột đưa hai tay ôm lấy hông cô, kéo cô sát lại gần cho đến khi anh có thể bắt lấy và đặt cô xuống giường bên dưới thân người anh. Họ hôn nhau khá lâu nhưng ngay khi Gaara đưa tay định trượt vào bên trong áo ngoài cô, Sakura giật mình đẩy anh ra thở hổn hển. Gaara trông vẫn bình thường, nhưng thực chất anh đang rất sốc vì những việc mình vừa mới làm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net